- Vậy cây thủy tùng này đáng giá bao tiền? Làm như thế nào mới phát huy giá trị kinh tế lớn nhất của nó?
Hoàng Kiệt lại lắc đầu nói:
- Chúng tôi phát hiện nếu chặt cây thủy tùng lớn nhất thì có giá cũng
gần triệu. Nhưng quốc gia đã có quy định rõ ràng chặt cây thủy tùng trên 200 năm tuổi được coi là đã gây án, phải lập án hình sự. Gốc cây cổ thụ này đừng nói là ở Trung Quốc, ngay cả trên thế giới cũng hiếm có, chặt
một gốc sợ rằng đủ để xử bắn. Hơn nữa cây thủy tùng còn sống mới là đáng giá nhất. Loại cây lưu truyền từ kỷ băng hà tới nay có rất nhiều giá
trị, ví dụ như hợp chất chiết xuất từ thân cây có giá hơn cả vàng, là
dược liệu hiếm có trong chữa bệnh ung thư.
- Tôi đã từng đọc
báo cáo liên quan hiện nay toàn cầu có khoảng 6,3 triệu người mắc bệnh
ung thư. Chỉ riêng Mỹ, Châu Âu, Nhật Bản hàng năm đã có tới vài chục
ngàn người. Trị liệu cho các bệnh nhân đó hàng năm tiêu tốn khoảng 62,5
tấn hợp chất cồn thủy tùng. Một vị cảm giác người Mỹ từng nói dù cho
chặt hết các cây thủy tùng trên thế giới cũng chỉ chiết xuất ra được số
hợp chất cứu mạng cho 1,25 triệu bệnh nhân mắc ung thư, qua đó có thể
thấy độ quý giá của cây thủy tùng.
Hứa Lập hôm nay coi như có thêm bài học. Mặc dù không thể chặt cây thủy tùng nhưng phát hiện ra
gốc cây hơn ngàn năm tuổi cũng là niềm vui ngoài ý muốn.
- Những
gốc cây thủy tùng hơn ngàn năm tuổi này là tài sản quý giá của Vọng
Giang chúng ta. Anh sau khi về phải báo cáo với cục trưởng Văn rồi nhanh chóng đưa ra một phương án bảo vệ, tuyệt đối không thể để đám lâm tặc
chặt cây, tốt nhất là mời một ít cảm giác trên tỉnh để bọn họ làm rõ độ
tuổi, đường kính, chiều cao của những cây thủy tùng này. Nếu như có thể
thì Vọng Giang chúng ta sẽ có một khu cây thủy tùng đông bắc tạo phúc
cho con cháu. Đúng, cũng phải treo vài tấm biển cảnh cáo tránh cho thôn
dân lên núi chặt cây chặt nhầm.
Nói xong chuyện cây thủy
tùng, mọi người lại chuyển sang tài nguyên lâm nghiệp của Vọng Giang.
Hoàng Kiệt cam đoan với Hứa Lập trong vòng 3 ngày nhất định sẽ đưa ra
phương án khai thác cây rừng chi tiết. Tối cùng ngày Hứa Lập tổ chức
tiệc mừng các đồng chí ở nhà khách thị ủy.
Nửa tháng sau ủy
ban thị xã Vọng Giang cùng công ty nội thất Shunin chính thức ký kết hợp đồng, nghi thức long trọng được tổ chức tại nhà khách thị ủy. Không chỉ có lãnh đạo thị ủy, ủy ban thị xã Tùng Giang, ngay cả thị trưởng Tùng
Giang – Tằng Ích cũng tới tham gia. Tằng Ích chạy tới là vì quy mô đầu
tư của hạng mục này không hề nhỏ, đạt tới 100 triệu tệ, đây coi như là
con số khổng lồ với Vọng Giang, ngay cả Tùng Giang cũng hiếm có. Càng
huống chi đây là công ty nước ngoài. Về phương diện khác Tằng Ích là tới cổ vũ, ủng hộ công việc của Hứa Lập.
Chẳng qua mục đích quan trọng nhất mà Tằng Ích tới Vọng Giang là duy trì cục diện ổn định của
Vọng Giang. Nửa tháng trước sau khi tổ điều tra – Ủy ban kỷ luật tỉnh
rút đi, các công việc sau đó giao cho Ủy ban kỷ luật và hệ thống chính
pháp Vọng Giang xử lý. Diêu Quế Tĩnh cùng Triệu Quốc Khánh dựa theo
quyết định của thị ủy, ủy ban thị xã mà tiến hành điều tra trên quy mô
lớn với các nhân viên liên quan tới vụ án Trịnh Quân Ba.
Nhưng cuộc điều tra đó lại làm Vọng Giang thoáng cái nổ tung, Vọng Giang vốn đã sôi trào giờ như dầu trên chảo nóng. Các cán bộ lãnh đạo bị điều tra vốn còn có chút sợ hãi khi tổ điều tra Ủy ban kỷ luật tỉnh ở Vọng
Giang, thậm chí do áp lực mà còn chủ động tới Ủy ban kỷ luật thị xã đầu
thú. Nhưng tổ điều tra vừa đi những người này lập tức thay đổi thái độ.
Bọn họ không hề sợ nhân viên Ủy ban kỷ luật và hệ thống chính pháp Vọng
Giang; bọn họ ỷ vào quyền lực của mình ở Vọng Giang mà không phối hợp
điều tra. Có người thậm chí còn lên Tùng Giang, lên tỉnh kiện cáo mình
bị trù dập, nói là đám người Lưu Hồng Đào, Hứa Lập cùng với Diêu Quế
Tĩnh, Triệu Quốc Khánh hãm hại mình. Trong lúc nhất thời khiến chính
trường và quần chúng nhân dân Vọng Giang đều hoảng loạn.
Đương nhiên những người tự cho mình có quan hệ mà lên tỉnh, thị xã kiện
cáo đều không có kết quả tốt gì. Lãnh đạo chủ yếu của tỉnh, thị xã Tùng
Giang đã xác định cơ bản vụ án Vọng Giang, hơn nữa Thang Tùng Minh khi
về Ủy ban kỷ luật tỉnh cũng đã báo cáo tình hình liên quan tới lãnh đạo
ngành, lãnh đạo tỉnh ủy, ủy ban tỉnh. Mọi người biết những kẻ đến kiện
cáo đều không phải hạng người tốt. Đặc biệt là những người có liên quan
tới Trịnh Quân Ba, trong lòng đang sợ hãi càng hận không thể lần lượt đá những kẻ này về Vọng Giang để tránh chuyện ầm lên sẽ liện lụy tới mình.
Nhưng những người này kiện không được sau khi về Vọng Giang vẫn không
chịu yên phận, không ít người liên minh với nhau với ý đồ tiến hành đối
kháng với tổ điều tra do Ủy ban kỷ luật, Viện kiểm sát liên hợp tổ chức
ra.
Lưu Hồng Đào cùng Hứa Lập đối mặt loại tình huống này
đương nhiên sẽ không lùi bước. Bọn họ ra lệnh Diêu Quế Tĩnh cùng Triệu
Quốc Khánh nhất định phải tiến hành mạnh tay với những kẻ này, đối với
người đã nắm giữ chứng cứ lập tức đình chỉ công tác lập án điều tra,
nhất định phải chèn ép tình hình hiện nay lại.
Chỉ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi trước sau có ba cán bộ lãnh đạo cấp trưởng phòng bị điều tra, bắt bảy cán bộ lãnh đạo cấp phó trưởng phòng trở lên, trong
lúc nhất thời không khí Vọng Giang trở nên lo lắng, hoảng sợ.
Mà Tằng Ích đến Vọng Giang chính là muốn ổn định một chút cục diện của
Vọng Giang, đồng thời cũng là ủng hộ bộ máy lãnh đạo thị ủy, ủy ban thị
xã Vọng Giang.
Sau khi nghi thức ký kết hoàn thành, Tằng Ích
một lần nữa nhấn mạnh mình cao độ tín nhiệm bộ máy lãnh đạo thị ủy, ủy
ban thị xã Vọng Giang, tin tưởng Vọng Giang dưới sự lãnh đạo của Lưu
Hồng Đào và Hứa Lập sẽ có ngày mai càng thêm huy hoàng.
Hứa
Lập sau đó phát biểu chỉ tán dương công ty nội thất Shunin, cũng tỏ vẻ
dưới sự hợp tác của hai bên thì nội thất Shunin và Vọng Giang nhất định
sẽ cùng thắng lợi. Trong bài phát biểu của Hứa Lập không hề đề cập đến
tình hình điều tra vụ án Trịnh Quân Ba.
Chẳng qua trong hội
nghị công tác thu hút đầu tư toàn thị xã với sự tham gia của tất cả
người lãnh đạo các ban ngành, xã thị trấn Vọng Giang; Hứa Lập khi lên
tiếng đã đơn giản thông báo công tác điều tra của Ủy ban kỷ luật và hệ
thống chính pháp thị xã, báo cho mọi người nhất định phải giữ vững mình, không nên cầm loạn, nói loạn, không nên ăn bậy, quản chân mình đừng có
đi loạn; càng phải trông thật kỹ người bên cạnh mình, đừng để bọn họ
quản việc không nên quản. Đồng thời Hứa Lập một lần nữa nhấn mạnh chính
sách liên quan của thị ủy, ủy ban thị xã, đó chính là khoan hồng nhưng
ai kháng cự sẽ nghiêm túc xử lý, đừng hy vọng may mắn trốn thoát, cũng
không nên nghĩ khai việc nhỏ mà lừa được cơ quan chức năng. Lần này thị
ủy, ủy ban thị xã đã hạ quyết tâm nhất định phải thay đổi hoàn toàn bộ
mặt Vọng Giang.
Sau khi hội nghị kết thúc những kẻ đã nhảy
nhót đều bị điều tra bị bắt, không khí Vọng Giang cũng được cải thiện rõ ràng, dân chúng có thể không cao hứng sao?