- Nhanh gì mà nhanh, chỉ cần hai người đồng ý thì người nhà hai người không có ý kiến, còn chờ gì nữa? Hai ngườii cũng không còn trẻ, dù các người không vội nhưng cha mẹ các người cũng muốn có cháu bế. Khi trở về anh nói với Băng muội nghỉ quán đó, đến Tùng Giang mở một nhà hàng, với tay nghề và năng lực của cô ấy cam đoan vợ chồng anh sẽ có cuộc sống tốt.
Thôi Lâm hy vọng Băng muội có thể nhanh chóng tới Tùng Giang, mình cũng có thể gặp cô ấy nhiều hơn. Nhưng muốn mở quán đâu phải có thể mở được ngay, ở Tùng Giang muốn mở một khách sạn không dễ dàng như vậy. Mình thì không có thời gian giúp, với kỹ thuật của Băng muội thì mở một quán ăn nhỏ còn được chứ muốn mở một nhà hàng thì cô ấy sẽ bận tối ngày. Vì vậy Thôi Lâm cũng không có dũng khí đáp ứng chỉ nói:
- Tôi sẽ thúc giục Băng muội để cô ấy nhanh chóng tới đây.
Từ Xuân Thành tới Vọng Giang chỉ có hai giờ đi đường, không tới trưa Hứa Lập đã về tới Vọng Giang. Dù tối qua uống hơi nhiều nhưng Hứa Lập không về nghỉ ngơi mà đi tới văn phòng, dù sao đi cũng nửa tháng, lại thường xuyên nói chuyện điện thoại với chủ nhiệm văn phòng thị ủy Nhâm Minh Sơn, nhưng một số chuyện không thể nói rõ qua điện thoại. Khi Hứa Lập vừa về tới văn phòng liền tìm Nhâm Minh Sơn nghe hắn báo cáo tình hình khi mình đi vắng.
Nhâm Minh Sơn vừa vào văn phòng mặt đã tươi cười, hắn viết Hứa Lập quan tâm cái gì, vừa ngồi xuống nói ngay:
- Bí thư Hứa, mấy hôm trước thị xã chúng ta đã tiến hành mở đại hội thu thập ý kiến nhân dân lần đầu ở phòng hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc.
Hứa Lập nhìn vẻ mặt Nhâm Minh Sơn biết là thành công, nếu không Nhâm Minh Sơn cũng không vui như vậy:
- Hội nghị diễn ra thế nào? Có thành công không?
Nhâm Minh Sơn cười nói:
- Không thể nói là không thành công mà là rất thành công.
Hắn biết Hứa Lập không thích người khác thừa nước đục thả câu vội nói tiếp:
- Nội dung trong ngày thu thập ý kiến nhân dân là công trình cải tạo khu căn hộ ở thị xã, các nhân viên tham gia gồm có các vị chủ nhiệm, phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, Phó thị trưởng phụ trách công tác xây dựng và Xây dựng đô thị Ngũ Kiến Nghiệp, lãnh đạo cục đất đai, còn có 3 đại biểu trong Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, và 5 người là đại biểu quần chúng. Người dân có mặt lúc đó phải đến 1000 người, ngay cả phòng tổ chức hội nghị của Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc cũng không đủ mà bên ngoài phòng hội nghị còn rất nhiều người.
- Lần này e rằng lão Ngũ cũng bị Tô Quảng Nguyên đưa lên đài, cửa này không dễ qua.
Lần này Hứa Lập biết bày ra việc thu thập ý kiến nhân dân thì việc gian lận trong khu cải tạo nhà ở cũng sẽ bị hiện ra, quần chúng cũng rất ủng hộ nên không có vấn đề gì khó khăn.
- Không những vậy, phó thị trưởng Ngũ vừa mới đọc hết phương án cải tạo khu nhà ở thì quần chúng phía dưới đã ồn ào hỏi về tiêu chuẩn bồi thường giải tỏa, một điểm khuất tất họ cũng không tha. Chủ nhiệm Lưu Hồng Đào chưa kịp làm gì thì 5 đại biểu quần chúng cũng hỏi phó thị trưởng đến á khẩu không trả lời được, cả về tiêu chuẩn quy định bồi thường, phương pháp ra sao phó thị trưởng Ngũ không nói được. Sau đó đến khi cục trưởng cục xây dựng - Thân Hoành lên trả lời nhưng nói hồi lâu cũng không rõ, phó thị trưởng Ngũ tức giận đi ra về. Lần thu thập ý kiến nhân dân có thể nói là thất bại.
Hứa Lập gật đầu nói:
- Quần chúng phản ứng thế nào? Lúc đó nói về chuyện này ra sao?
- Hội nghị lần này do bỏ giữa chừng nhưng chủ nhiệm Lưu Hồng Đào cũng nói rõ trong thời gian ngắn nhấ sẽ phát công hàm chính thức yêu cầu chính quyền thành phố trả lời một cách thuyết phục nhất tất cả các vấn đề. Đồng thời nửa tháng nữa sẽ mở lại hội nghị triển khai thu thập ý kiến nhân dân, lúc đó thị trưởng sẽ trực tiếp trả lời các vấn đề liên quan đến vấn đề giải tỏa. Lúc đó quần chúng đều xôn xao nói chờ nửa tháng sau tham gia hội nghị thu thập ý kiến nhân dân, hai ngày nay tôi nghe rất nhiều quần chúng nhân dân nói về chuyện này, họ nói chế độ thu thập ý kiến nhân dân là biện pháp tốt, cho dân có cơ hội nói lên ý kiến của mình, cũng là cơ hội tìm ra những tên quan tham.
- Phía Tô Quảng Nguyên phản ứng thế nào?
Đây mới là vấn đề Hứa Lập quan tâm, hội nghị thu thập ý kiến nhân dân lần này cũng chỉ vì nhằm vào Tô Quảng Nguyên, còn Ngũ Kiến Nghiệp và Thân Hoành cũng chỉ là gặp xui xẻo mà thôi.
- Nghe nói sau đó thị trưởng Tô gọi Thân Hoành vào giáo huấn hồi lâu, ngay cả hành lang cũng nghe rõ tiếng thị trưởng Tô mắng, đến trưa họ cũng không ăn cơm. Khi Thân Hoành đi khỏi văn phòng thị trưởng Tô đầu đầy mồ hôi, nghe nói chân đi cũng không vững, mồ hôi chảy đến độ không còn sức lực đến nỗi có một đồng chí trong văn phòng phải dìu hắn xuống xe.
Nhâm Minh Sơn cố ý nói chuyện này như là một chuyện cười, dù sao chuyện này cũng không tận mắt thấy. Hơn nữa chuyện như này cũng không phải là chuyện tốt, nếu truyền ra ngoài thì đối với Vọng Giang cũng không hay.
Hứa Lập biết chuyện này có thể là thật nếu không Nhâm Minh Sơn cũng sẽ không nói cho mình nghe.
- Được, tốt, chúng ta cứ xem tình hình thế nào, cũng chỉ nửa tháng là rõ mọi chuyện.
Sau đó Nhâm Minh Sơn hỏi Hứa Lập nửa tháng đi làm việc có thuận lợi hay không, Hứa Lập chỉ gật đầu nói về chuyện xảy ra ở thôn quê nhưng không nói tới chuyện Dương Lập Thanh. Dù sao vụ án Dương Lập Thanh đang điều tra, chờ điều tra ra manh mối thì mọi người cũng biết. Khi Nhâm Minh Sơn đi ra thì Hứa Lập lấy điện thoại gọi co Lưu Hồng Đào.
Điện thoại vừa có người nghe thì thấy Lưu Hồng Đào cười sang sảng:
- Chủ nhiệm Lưu, có chuyện gì mà vui như vậy?
- Ừ, bí thư Hứa à, về rồi sao? Thế nào? Tôi nghe nói lần này các cậu nghiên cứu không yên ổn hả.
Hứa Lập thầm than, Lưu Hồng Đào không hổ là lão bí thư Vọng Giang, giao tiếp nhiều, quen biết nhiều người trong tỉnh. Vụ án ở Cát Sơn ảnh hưởng do ban Tổ chức cán bộ tỉnh nhúng tay nên hạ tới mức tới đa, dù sao đợt công tác cũng là do ban Tổ chức cán bộ tỉnh tổ chức. Cũng không ngờ lại xảy ra chuyện ở thôn Ngũ Thụ, chuyện này truyền ra ngoài cũng ảnh hưởng tới ban Tổ chức cán bộ tỉnh và chính quyền địa phương. Vì vậy ban Tổ chức cán bộ tỉnh và sở Công an tỉnh liên hợp với khu tự trị Triều Tiên ra lệnh trước tiên phải điều tra rõ ràng không được tiết lộ tình tiết ra ngoài. Vụ án mới phát sinh vài ngày mà Lưu Hồng Đào đã biết có thể thấy tin tức của người này rất nhanh.
- Không có gì lớn, chỉ là chuyện xảy ra ngoài ý muốn mà thôi. Chủ nhiệm Lưu thời gian này khổ cho ngài rồi.
- Chúng ta còn phải khách khí gì, hơn nữa lần này Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đứng ra thu thập ý kiến nhân dân thì với thị xã chúng ta cũng có lợi. Chẳng những đề cao được quyền lực của Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc mà quan trọng hơn là tôi có chỗ dụng võ, cho những kẻ vốn xem Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc như viện dưỡng lão, xem thường lão già này đây biết chúng tôi không phải ngồi cho có. Vừa rồi phó chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị thị xã – Kỷ Đạt vừa từ chỗ tôi ra, cậu có biết y ngưỡng mộ chúng ta bao nhiêu, thậm chí hắn còn muốn tôi mời hắn đến Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, muốn có lại mùa xuân thứ hai cùng mấy lão già chúng tôi.