Trúc Mã Hóa Lưu Manh

Chương 1



Hôm nay là ngày đầu tiên Nhạc Tĩnh Y bước vào lớp 10. Không giống mọi hôm ngủ nướng ở trên giường đến sát giờ đi học mới chịu dậy, Nhạc Tĩnh Y hôm nay bỗng dưng dậy sớm lạ thường khiến mọi người trong nhà ai cũng một phen khiếp sợ. Nhạc mẹ như thấy được chuyện lạ nghìn năm có một, bà vội vơ lấy cái máy ảnh chụp vội lấy một tấm.

Cô phồng má, dậm chân ra vẻ giận dỗi,"Mẹ!!"

Mẹ cô rốt cục cũng không trêu cô nữa, đưa cho cô một phần đồ ăn trưa, dặn dò cô phải cẩn thận khi đi đường.

"Bà lo cái gì chứ? Có con rể đưa nó đi rồi, chẳng lẽ lại có chuyện được sao?"

Nghe bố cô nói vậy, mẹ cô liền cao hứng mà gật đầu lia lịa. 

Nhạc Tĩnh Y đỏ bừng cả mặt, vơ hết bánh mì vào mồm rồi xách cặp ra khỏi nhà. 

Cứ mỗi lần nhắc đến cậu ấy là bố mẹ lại hết con rể này con rể nọ. Nhạc Tĩnh Y dù từ bé đến giờ nghe không biết bao nhiêu lần nhưng mỗi lần nghe lại là lại đỏ mặt không thôi.

Cô chạy sang nhà hàng xóm sát vách, bấm chuông cửa. Một lúc sau có một người phụ nữ trung niên bước ra mở cửa cho cô. Bà nhìn thấy cô thì cười hiền hậu,"Tiểu Y Y đó hả? Vào đi con."

Sau khi vào nhà, cô cười tươi chào hỏi người phụ nữ rồi chạy lên lầu như thói quen. Nhạc Tĩnh Y khe khẽ mở cửa phòng ra, hết nhìn đông rồi nhìn tây.

Sau khi xác định mục tiêu của mình vẫn còn đang nằm trên giường ngủ đến ngon lành. Nhạc Tĩnh Y liền chui tọt vào, đến cạnh giường mà gọi lớn,"Từ Nhất, dậy thôi, tới giờ đi học rồi!!"

Người ở trên giường nhíu mày mở mắt nhìn cô, sau khi xác định được người trước mắt là ai, hắn lại tiếp tục nhắm mắt vào, quay người sang bên kia mà ngủ tiếp.

"Từ Nhất!!", Con thỏ trắng nào đó vẫn rất kiên nhẫn mà lay lay hắn dậy. Nhưng mặc cho cô có lay thế nào, tên này đều không có dấu hiệu cho thấy sẽ tỉnh giấc.

Nhạc Tĩnh Y hết cách, đành cho tay vào trong chăn mà sờ mó lên người Từ Nhất. Cô không biết vì sao nhưng mỗi lần cô sờ lên người hắn thì dù không muốn, hắn bắt buộc vẫn phải chú ý đến cô.

Từ Nhất cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay bé nhỏ kia đang sờ loạn trên ngực mình, hắn đen mặt bắt lấy bàn tay của cô, kéo cô xuống rồi lấy thân mình áp lên trên,"Cậu muốn chết?"

"A~", Nhạc Tĩnh Y cuối cùng cũng thành công làm cho hắn chú ý tới mình, cô không hề cảm nhận được bất kì sự khác thường nào từ cậu bạn trúc mã này của mình, cười hì hì nói,"Từ Nhất, tới giờ đi học rồi!!"

Từ Nhất nhìn cô gái dưới thân mình vẫn đang hồn nhiên cười đùa, đôi môi anh đào lúc nói chuyện cứ mấp máy liên tục khiến hắn cảm thấy miệng lưỡi khô khốc. 

"Chết tiệt.", Từ Nhất chửi bậy một tiếng rồi đứng dậy bước vào nhà tắm, đóng sầm cửa một cái.

Con thỏ ngốc này cứ như thế làm hắn không tài nào động thủ được. Aaa...tức chết mất thôi.

Nghĩ rồi nhanh chóng mở vòi nước lạnh mà dội xuống.

Nhạc Tĩnh Y ở bên ngoài vui vẻ ngồi trên giường đợi hắn đi ra. 

Từ Nhất tắm xong rồi mới phát hiện ra mình không có mang quần áo vào. Anh đưa tay đỡ trán một cái rồi gọi,"Tiểu bạch thỏ?"

Nhạc Tĩnh Y đang ngồi nghịch điện thoại, nghe thấy tiếng hắn từ bên trong thì hào hứng chạy tới,"Mình đây."

"Lấy cho tôi bộ quần áo ở trên giường."

Nhạc Tĩnh Y ừ một tiếng rồi chạy về phía giường tìm đồ. Thấy bộ quần áo đồng phục ở trên đó, cô cầm lấy rồi chạy về phía nhà tắm,"Từ Nhất, có cần lấy đồ lót không?"

Từ Nhất ở bên trong đỏ mặt, thẹn quá hóa giận trừng mắt một cái,"Không cần."

Cô nghe thế thì cũng không nghĩ nhiều, vặn tay nắm cửa đưa đồ vào cho hắn,"Nè!!"

Từ Nhất nhìn thấy cô ngốc thấy tay không thấy mặt, hắn liền cầm lấy bộ quần áo. Chết tiệt, mới sáng sớm mà đã bị cô hành hạ thế này rồi.

Cuối cùng chật vật mãi, hai người mới xuống nhà được. Từ mẹ nhìn thấy con trai và con dâu một trước một sau đi xuống, con dâu mặt mày vui vẻ, hào hứng khác hẳn với cậu con trai cưng của bà đang đen mặt đi đằng trước thì không nhịn được cười một tiếng.

"Hai đứa xuống ăn sáng."

Từ Nhất ngồi vào bàn ăn, chậm rãi ăn hết phần ăn của mình. Nhạc Tĩnh Y ngồi đối diện ngắm nhìn say mê. Phong thái ăn uống của Từ Nhất rất giống những hoàng tử mà cô xem trên tivi nha. Ăn sáng thôi mà cũng đẹp trai như vậy.

"Cậu nhìn cái gì? Đói sao?", Từ Nhất không được tự nhiên, ngẩng lên hỏi cô.

"Không có, chỉ thấy cậu càng ngày càng đẹp trai nha."

Không còn gì sướng hơn việc được crush khen cả. Cả buổi sáng hôm đó, tâm trạng Từ Nhất cực kì tốt. Nhưng tâm trạng anh sẽ không còn tốt được nữa bởi vì anh phát hiện, cô nhóc này càng lớn càng có nhiều vệ tinh vây quanh nha.

Ngày đầu tiên nhận lớp đã có tới ba người đòi ngồi chung với cô nếu không tính cả Từ Nhất.

Ngày đầu tiên nhận lớp, có không ít đàn anh lớp trên mua nước ngọt, bánh, kem,...tới cho cô.

Ngày đầu tiên nhận lớp của hai người...có không ít những sóng gió xảy ra.

Nhìn đám con trai vây xung quanh con thỏ trắng của hắn, Từ Nhất không nhịn được lên tiếng cảnh cáo trước lớp,"Nhạc Tĩnh Y là bạn gái tôi, các cậu thử đụng vào cô ấy xem."

Quả nhiên, là lời uy hiếp trắng trợn!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.