Thẩm Ninh Ninh khẽ cười thầm. Mấy hôm nay những tin nhắn bí ẩn này
liên tục được gửi đến. Không khó để nghĩ ra rằng ‘ông chồng hờ’ của cô
đang ở đó. Khách sạn sao? OMG ngạc nhiên bất ngờ quá. Thẩm Ninh Ninh
cười sặc lên. Hôm trước thì quán bar, trước nữa thì nhà hàng, người gửi
tin nặc danh này cũng tốn công mất sức a. Quá đúng thời điểm, thở dài
một cách vui sướng, Ninh Ninh đang phân vân không có việc gì quậy phá,
nếu cô không ‘động thủ’ thì chẳng phải phụ tấm lòng của người này trong
thiên hạ hay sao? Ông xã, xin lỗi anh, chỉ trách ‘bà xã hờ của anh’ nhàn cư vi bất thiện (nhàn rỗi quá thì sẽ có hành động không tốt).
Hôm nay, Thẩm Ninh Ninh cô, sẽ làm một cuộc đánh ghen trong truyền thuyết,
Hoạn, Thư, nổi, giận, gậy, đánh, uyên, ương.
Trên gương đồng hiện lên hình dáng của một tiểu mỹ nhân, khuôn mặt
khuynh thành được trát một lớp phấn thật dày, trắng bốc như hồn ma, đôi
môi phấn nộn tô son đỏ rực cùng với lông mày sắc nét, thập phần quỷ
dị.
Trang điểm một hồi, Thẩm Ninh Ninh hài lòng gật đầu.
Chọn một chiếc váy đỏ không kém phần rực lửa, cổ áo khoét sâu thấp
thoáng đôi bồng đào nóng bỏng, trong thoáng chốc khuôn hình của một
người đàn bà chanh chua hiện lên, đanh đá, dữ tợn mà không kém phần điêu ngoa.
Cười trộm một tiếng, Ninh Ninh cầm điện thoại lên, ấn gọi một dãy số.
Tiếng tút tút vang lên chưa đến nhịp thứ hai đã có người nhấc máy:
“Ông xã.”
Tiếng gọi cực thấp, nhẹ nhàng cùng với giọng điệu nũng nịu vang lên.
Ở đầu dây bên kia, Mạc Từ Duệ khẽ nhíu mày, trầm ngâm trong giây lát,
trong lòng hình dung ra khuôn mặt đang tràn đầy ‘âm mưu’ của cô.
Khi tức giận, cô sẽ gọi thẳng tên anh, Mạc Từ Duệ.
Khi cô làm nũng hay có điều gì muốn anh giúp, cô sẽ dùng khuôn mặt cùng ánh mắt long lanh của mình nhìn thẳng anh, nhẹ nhàng kêu Tiểu Duệ, Duệ
Duệ.
Còn khi cô gọi anh là ‘ông xã’, ‘chồng yêu’, tức là,
cô đang có một âm mưu, một kế hoạch, hay một phi vụ gì đó rất đáng ngờ.
Điện thoại vẫn reo lên giọng nói ngọt ngào, nũng nịu đó:
“Chồng yêu, anh cứ ở yên đó, em sẽ cho anh một bất ngờ. Một bất ngờ thật lớn
luôn nha.” Thẩm Ninh Ninh trích luôn câu nói từ tin nhắn bí ẩn kia, cười duyên hai tiếng, cô khóe léo nhắc nhở:
“À, ông xã, anh nên cẩn thận, không chừng có người nào đó bám đuôi đằng sau anh kìa! Trong 15’ này
chồng nhớ ở nguyên vị trí đó nha.”
Cúp máy là tiếng cười
quỷ dị đã được đè nén một cách khó khăn, Thẩm Ninh Ninh hài lòng xách
túi sách ra khỏi nhà. Đi chiếc giày cao gót 8 phân cũng cùng một màu đỏ
chói sáng rực, trông cô như một con phượng hoàng rực lửa, toàn thân tản
mát ra một khí thế bức người, sắc sảo đến cháy mắt thui trụi tất cả.
Hừ, hổ dữ không ra oai ngươi lại tưởng là mèo con. Vợ cả không ra oai thì còn gọi gì là chính thất.
Ông xã, quan trọng nhất là anh, phải, còn, ở, đấy, kịch vui mới bắt đầu.
Người lái tắc- xi thỉnh thoảng ngó nhìn vị khách kì lạ này, đăm đăm
nhìn vào bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ kia mà lắc đầu.
“Cô muốn đi đâu?”
“Cho cháu đến khách sạn Swea.”
Ngay khi giọng nói của cô vang lên, tài xế ném một cái nhìn sắc nhọn về phía cô. Thì ra là loại gái ‘phơi sương, chơi trăng’, nén tiếng thở dài bất
lực, tài xế quặt tay lái, lái xe vào đường cao tốc.
Nhận ra ánh mắt khinh khỉnh của tài xế, Thẩm Ninh Ninh khẽ hắng giọng nhanh chóng giải thích:
“Bác đừng hiểu nhầm. Công ty cháu tổ chức một bữa tiệc ở đại sảnh khách sạn. Cháu trang điểm theo phong cách ‘ma cà rồng Á- Âu’, xu hướng này
đang thịnh hành lắm đấy ạ.”
Thẩm Ninh Ninh không ngừng
nâng cao nhân cách và phẩm giá của mình, cô chỉ vào thành quả cả một
buổi chiều của mình, liên tục tâng bốc. Dù đổi trắng thay đen, cô quyết
không mang tiếng xấu về mình. Ăn mặc hở hang, phấn trát dày độn, môi đỏ
bóng lọng, nước hoa nồng đậm dù là ngốc đi cô cũng hiểu ánh mắt tài xế
ám chỉ điều gì. Thời đại này không thiếu, ra đường ngoảnh trái phải cũng đầy rẫy, nhưng nhận sự ghen ghét, khinh bỉ của người lái xe, thật là
oan hơn cả Đậu Nga mà.
Quên một chút, giới thiệu về Thẩm Ninh Ninh cô.
23 tuổi.
Tình trạng: thất nghiệp nửa mùa, do thỉnh thoảng cô vẫn hay đăng tiểu thuyết truyện lên mạng, blog công thức nấu ăn….
Là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Thẩm thị, kinh thành tam đại thế gia,
nhưng Thẩm Ninh Ninh tự nhận xét cô là một người độc lập, tự chủ, không có tính tiểu thư cao ngạo, đặc biệt không ăn bám gia đình chỉ ăn bám
chồng.
‘Chồng hờ’ của cô là Mạc Từ Duệ- thanh mai trúc mã
với cô. Đại danh đỉnh đỉnh, con người kim cương dát vàng, tuấn mỹ vô
song, trước khi kết hôn chính là ‘ông hoàng độc thân dát vàng’, là chồng mơ ước của tất cả mọi cô gái trên đời.
Quan trọng nhất là, giữa hai người bọn cô tồn tại một thứ gọi là: Hợp, đồng, hôn, nhân.