Trúc Mã Nhà Tôi Ghét Huyền Học

Chương 2: Đúng thứ tà ma thích nhất



Lúc nãy ở căn nhà cũ, trong cái nháy mắt mở cửa phòng vệ sinh kia, Cố Ninh liếc mắt đã thấy một luồng khí đen nhúc nhích giữa không trung, bị quấy nhiễu, nên phút chốc liền không thấy.

Phần lớn khu này đều là căn nhà độc lập, kiểu dáng cũng không khác nhau mấy, đều không có ký hiệu đặc biệt gì, trời âm u, lại là chạng vạng tối, những ngôi nhà ở hai bên đường đều mờ tối, giống như được bao phủ một tầng sương mù.

Hai chiếc xe một trước một sau, trông rõ ràng là đường thẳng, nhưng lại giống như đang lượn vòng quanh cùng một chỗ.

Trời còn chưa tối hoàn toàn đấy, đây là thứ gì, lớn gan làm bậy, lại dám làm như vậy?

Cố Ninh khẽ cười với Tiểu Sơn, một tay nhấn mở dây an toàn cái bụp, một tay khác không chút do dự trực tiếp mở cửa xe.

Tiểu Sơn bị cô dọa sợ tay lái run run, kêu lên, “Cố Ninh, cậu điên à?”

Xe còn chạy với tốc độ sáu mươi mét trên giờ đấy, nhà cửa hai bên đường đi qua vùn vụt, ở cái tốc độ này mà mở cửa xe nhảy thẳng xuống, là muốn tìm cái chết sao?

Cố Ninh ung dung xuống xe, khoát khoát tay với Tiểu Sơn, đi dọc theo con đường mù mịt phía trước, bước chân nhanh nhẹn thong dong, giống như đi dạo chơi.

Lúc này Tiểu Sơn mới đột ngột phát hiện, xe vẫn còn đậu ở ven đường căn nhà cũ, động cơ hoàn toàn yên lặng, căn bản không chạy.

Nãy giờ lái xe lâu như vậy, chẳng lẽ đều là ảo giác? Tiểu Sơn ngoan ngoãn rụt về chỗ ghế lái, ôm chặt bản thân cao một mét tám nhỏ yếu đáng thương lại không có ai giúp, cả người lạnh như băng.

Lúc này Tiếu thiếu vẫn đang lái xe, trong đầu đều nghĩ về Cố Ninh.

Cố Ninh là do mẹ Sở giới thiệu, nói là có cô con gái của một người bạn cũng ở thành phố S, muốn giới thiệu xem mắt.

Gần đây Tiếu thiếu đang có chuyện phiền lòng khác, không có ý nghĩ xem mắt, nhưng mà ba Sở là người quen lúc trước của cha Tiếu thiếu, không tiện từ chối thẳng, nghe nói Cố Ninh mới mở công ty xem phong thủy nhỏ cho người ta, nên chủ động nói đến tìm công ty xem phong thủy của Cố Ninh, trước tiên thử tiếp xúc xem một chút.

Ai nghĩ tới là một cô gái như vậy.

Tóc cột đuôi ngựa, mặc chiếc váy đơn giản, mang giày bệt, lưng đeo túi vải to như cái thùng nằm, lúc nãy đứng trong căn nhà cũ âm u, sáng rực đến mức cả căn nhà cũng sáng rực theo cô.

Tiếu thiếu lập tức hối hận, vốn nên hẹn chỗ chính thức xem mắt, không biết bây giờ đặt chỗ ăn tối, thì có đặt được không?

Trong đầu Tiếu thiếu đang có một con ngựa chạy, thì chợt nghe tiếng động có người gõ cửa kính xe.

Vừa quay đầu, đã nhìn thấy Cố Ninh đang cúi người ở bên ngoài cửa xe, cười nhìn anh ta.

Xe đang chạy mà, sao Cố Ninh lại đứng ở ngoài xe?

Trong nháy mắt cả người Tiếu thiếu đều đổ mồ hôi lạnh, một tiếng sấm nổ trong đầu, giống như đột nhiên tỉnh giấc từ trong cơn ác mộng.

Xe căn bản không chạy.

Cố Ninh cười nói, “Tôi và Tiểu Sơn thấy anh cứ đậu mà không đi, nên đến xem xảy ra chuyện gì”

Tiếu thiếu thuận tay khởi động xe, trong lòng nghi hoặc, chẳng lẽ vừa nãy là suy nghĩ đến mất thần?

Cố Ninh đi tới trước xe, bàn tay đập vào nắp trước xe. “Bụp” một tiếng giòn dã, vang dội giống như đánh một bạt tai ai đó, dọa Tiếu thiếu giật mình.

Cố Ninh lên xe, ngồi vào ghế phó lái, “Xe này của anh thật là tốt.”

Tiếu thiếu nghĩ trong đầu, thích nó mà cho nó một cái tát, cách biểu đạt ca tụng của cô thật đúng là đặc biệt.

Cố Ninh âm thầm cười: Cái đập này, là loại trừ sát khí cho chiếc xe này của anh ta, có thể đáng giá hơn cả ngày xem phong thủy bịa chuyện tán gẫu nhiều, khoản chi 499 tệ kia của anh ta cũng không tính là quá oan.

Cố Ninh bình thản cài chặt dây an toàn, “Anh Tiếu có buồn ngủ không? Tôi ngồi đây nói chuyện phiếm với anh một lát.” Sau đó gọi điện thoại cho Tiểu Sơn, kêu cậu ta lái xe theo phía sau.

Tiếu thiếu định thần lại, lần này mới thật sự lái xe lên đường.

Sương mù hai bên đường không biết đã tiêu tán từ lúc nào, Cố Ninh ngồi bên cạnh ghế lái, cả người tựa như có ánh sáng nhạt ấm áp, làm cho người ta an tâm. Tiếu thiếu lái được một lát, thì không nhịn được mà lặng lẽ nhìn cô.

Tiếu thiếu còn đang suy nghĩ miên man trong đầu, thì một chiếc xe địa hình ở đường đối diện đột nhiên đi ngược chiều, băng qua đường, hướng về phía Porsche mà đâm.

Tiếu thiếu còn chưa kịp phản ứng, thì Cố Ninh giống như tiên tri biết trước vậy, nắm lấy tay lái của anh ta dằn lại, xe đột ngột quẹo, lao thẳng lên bãi cỏ ven đường.

Tiếu thiếu đạp thắng xe, bị dọa sợ cả người đầy mồ hôi lạnh.

Chiếc xe địa hình đối diện kia cũng đạp thắng xe, bánh xe phát ra tiếng ma sát the thé, tạo ra mấy vệt đường đen thật dài trên đường, trong không khí tràn ngập mùi cao su đốt cháy gay mũi.

Tài xế xe địa hình xuống xe đi tới, thái độ liều mạng nói xin lỗi, nói là không biết tại sao, vừa nãy tay lái đột nhiên kẹt bất động, dùng sức bẻ thế nào cũng không được.

Thứ gì? Hung ác như vậy?

Cố Ninh quyết định thật nhanh, “Anh Tiếu, hôm nay thật sự đã quá muộn rồi, những ngôi nhà còn lại thì để sau này có rảnh thì xem tiếp?

Ý này hợp với Tiếu thiếu, “Cô Cố, đã làm phiền cô một ngày rồi, vừa nãy may mà có cô mới không bị đụng xe, tối nay chúng ta cùng đến trung tâm thành phố ăn một bữa cơm đi?”

“Trung tâm thành phố? Được.” Cố Ninh nghĩ trong đầu, càng nhiều người càng tốt.

Nhiều người náo nhiệt, triệt tiêu sát khí.

Tiểu Sơn theo ở phía sau cũng dừng xe đi tới, kêu Cố Ninh xuống xe, kéo đến bên cạnh. “Chị Ninh, hôm nay tà môn thành như vậy, có chuyện gì xảy ra vậy?”

Khi Tiểu Sơn sợ hãi mới chịu thành tâm thành ý gọi Cố Ninh một tiếng chị, khuôn mặt rực rỡ như ánh mặt trời luôn cười cười nhỏ nhắn bây giờ đã trắng bệch, một chút huyết sắc cũng không có, chỉ vừa mới bình tĩnh lại.

Cố Ninh vỗ vỗ cánh tay cậu ta an ủi, “Không có sao, bây giờ cậu lái xe về thẳng nhà, tắm nước nóng, lập tức lên giường ngủ, sáng mai sẽ không có chuyện gì.”

Muốn kiếm kiểu tiền này, thì sẽ gặp phải loại chuyện như vậy.

Tiểu Sơn biết bản lĩnh của Cố Ninh, niềm tin với Cố Ninh phải gần như mê tín, nên nghe lời ngoan ngoãn lái xe về nhà. Cố Ninh lại không lo lắng cho Tiểu Sơn. Gần đây vận thế của Tiểu Sơn vô cùng vượng, vượng đến giống như lò lửa nhỏ cọ cọ bốc lửa, chắc chắn sẽ không có chuyện.

Hai người Cố Ninh và Tiếu thiếu cho xe chạy, tiếp tục lái về phía trước.

Lúc nãy ở căn nhà cũ, trong cái nháy mắt mở cửa phòng vệ sinh kia, Cố Ninh liếc mắt đã thấy một luồng khí đen nhúc nhích giữa không trung, bị quấy nhiễu, nên phút chốc liền không thấy.

Thứ này xem ra không phải là ma không phải là yêu, không biết là thứ gì, nhưng tà khí bức người, thoạt nhìn không phải là dạng hiền lành, đoán chừng vẫn còn đi theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.