Trúc Mã Ve Vãn Thanh Mai

Chương 8: Cha mẹ vợ tra hỏi



Úc Quốc Bình nghe vậy hừ lạnh một tiếng, Úc Cẩn chột dạ cúi đầu hoảng sợ.

Úc Quốc Bình luôn dùng vẻ mặt ôn nhu cưng chiều vối với con gái, gương mặt lạnh lùng đanh thép ở trên thương trường sau khi về đến nhà thì biến mất sạch sẽ. Nhưng mà bây giờ, trên mặt ông giống như đang viết hai chữ: tôi đang giận và không đồng ý. Lý Tâm ngồi bên cạnh thì sắc mặt phức tạp.

Úc Cẩn chưa bao giờ được nhìn thấy sắc mặt nghiêm trọng như hôm nay của ba mẹ, lại còn bày ra vẻ mặt nghiêm túc như vậy. Bình thường cô cũng thi thoảng hay bị mẹ mắng, gì mà không biết là việc nhà, gì mà không đứng đắng hiểu chuyện blabla… nhưng lúc nào cũng được ba ra mặt che chở, luyên thuyên một tràng cái gì mà tiểu Cẩn bé bỏng nhà ta là công chúa, không cần phải làm việc nhà kẻo bị đau tay, chỉ cần chồng tương lai của nó hiểu là được… Lý Tâm liếc xéo mắng ông nuông chiều đến làm hư con rồi, nhưng nói thì nói thế thôi, cô nàng Úc Cẩn này chưa bao giờ tỏ thái độ kiêu căng là một thiên kim tiểu thư được nâng như trứng, hứng như hoa.

Khẽ liếc nhìn sắc mặt lạnh nhạt của song thân, Úc Cẩn thật sự không biết phải làm gì tiếp theo bây giờ a…

Hứa Vi Mộ trong lòng đã đoán được, Úc mẹ và Úc ba bày ra vẻ mặt khó coi như vậy đơn giản chỉ vì đột nhiên xuất hiện một người con trai muốn cướp đi con gái bảo bối của bọn họ, mà tên con trai đó lại là người mà bọn họ nhìn thấy quá trình trưởng thành, suốt hơn 20 năm qua không hề nhìn thấy một chút động tĩnh, thế mà đùng một cái… haiz~ đúng là thế sự khó lường!

Chẳng qua… phản ứng như vậy, tất cả đều nằm trong dự liệu của anh rồi.

Đổi lại là mình, anh cũng tự hỏi rằng, nếu như con gái tương lai của mình phải lòng một người mà phải ẩn nhẫn giấu diếm trong quãng thời gian dài như vậy, không chừng anh cũng nổi nóng xông lên tẩn cho thằng nhóc đó một trận ra trò.

Nhưng anh không hề lo sợ trường hợp đó sẽ diễn ra trước mắt, vẻ mặt nghiêm túc của Úc Quốc Bình có lẽ cũng chỉ để hù dọa người ngoài, còn đối với Úc Cẩn cho dù ông có bày ra bộ dáng như vậy thì cũng không chống đỡ được bao lâu. Cho nên, vẻ mặt này chính là muốn bày ra cho anh xem đây mà.

Hứa Vi Mộ cúi đầu lễ phép nói:

-Thưa dì Úc, chú Úc, con thật sự rất xin lỗi, vì mãi đến hôm nay mới thổ lộ với tiểu Cẩn chuyện con đã thầm yêu cô ấy…

Lý Tâm cười lạnh một tiếng:

-Vậy tại sao con còn tích cực giúp tiểu Cẩn nó an bày vụ đi xem mắt? Cuối cùng là con muốn gì?

Anh bị những lời này của bà làm cho nghẹn họng, mặc dù Lý Tâm đã lui về hậu trường, hằng ngày an an ổn ổn ở nhà làm một vị hiền thê lương mẫu nhưng bản lĩnh họat ngôn sắc bén năm nào vẫn không hề thuyên giảm.

Mẹ nói những lời này rõ ràng là đang muốn chỉ trích anh ấy, Úc Cẩn vừa lo vừa tìm cách nói giúp anh nhưng bị Hứa Vi Mộ gạt tay ngăn cản.

-Bởi vì con không hề biết tiểu Cẩn cũng thầm thích mình, thật ra tụi con rất quan tâm và trân trọng mối quan hệ này, vì thế cũng không dám nói ra với đối phương. Cho nên… mọi chuyện mới bị dẫn đến lộn xộn như vậy!

Trái lại Úc Quốc Bình không hề biết tâm tư thật sự của con gái, thoáng lại nhớ đến những lời của mình từng nói ra, hình như đã vô tình làm tổn thương đến nó. Nhìn đi nhìn lại thế nào trong mắt con gái đều là vẻ mặt ủy khuất và cầu xin, sắc mặt không hề tốt chút nào.

Ngược lại Lý Tâm lại tiếp tục khảo vấn:

-Con thật sự nghiêm túc đối với tiểu Cẩn sao?

-Dạ.

Hứa Vị Mộ kiên định gật đầu.

Úc Cẩn nhìn thấy sắc mặt bamẹ có chút khởi sắc, thái độ hình như đã có chút thỏa hiệp, buông tay Hứa Vị Mộ ra, chạy lạch bạch đến chổ ba mẹ làm nũng.

-Ba mẹ hai người tại sao lại bày vẻ mặt hung dữ như vậy chứ, ngộ nhỡ dọa anh Vi Mộ chạy mất, đến lúc đó con gái của hai người không ai thèm lấy thì sao…?

Nhìn đi, như vậy thì mới giống như thường ngày này, phải như vậy chứ!

Hai vợ chồng nhìn nhau, không nhịn được mà bật cười. Con gái đã thích như vậy, thì bọn họ làm sao có biện pháp gì chứ? Chẳng qua là vì thằng nhóc Hứa Vi Mộ đã lâu như vậy mới nhìn ra được tâm ý, trong lòng không tránh khỏi có chút khó chịu mà thôi. Nghĩ đến việc con gái phải miễn cưỡi hihi haha với nó lâu như vậy, hai ông bà thật là đau lòng!

E-book được làm bởi fan.page ngôn tình miễn phí

Tạm không bàn đến vấn đề này, bất luận là vẻ ngoài, gia thế, tác phong đạo đức hay năng lực làm việc thì thằng nhóc này đều rất xứng đáng là một chàng con rể thượng thừa. Hơn nữa bọn họ lại được tận mắt chứng kiến quá trình từ nhỏ đến lớn của nó, hiểu rõ như vậy, mang con gái bảo bối gả cho nó thì bọn họ cũng rất an tâm.

Úc Quốc Bình ngoài mặt thì hoan hỉ đối với Úc Cẩn nhưng lại thay đổi gương mặt nghiêm túc chỉ vào Hứa Vị Mộ rồi đứng dậy:

-Cậu, theo tôi vào phòng làm việc.

Úc Cẩn lại nhíu mày lo lắng, bao nhiêu công phu nhõng nhẽo cũng tung ra hết rồi, thế nào ba lại còn tỏ ra khó chịu như vậy nhỉ? Cô day day tay mẹ, ý bảo muốn bà cứu bồ. Lý Tâm chỉ lắc đầu rồi vỗ vỗ tay cô, bảo cô cứ yên tâm.

Lý Tâm biết ông xã làm như vậy là chỉ muốn xem xét, vài lời dặn dò thằng nhóc này để an tâm một chút mà giao phó thôi. Đứng trên lập trường của một người cha ở trước mặt con gái, bất quá cũng có mấy lời khó mà nói ra miệng.

Hứa Vị Mộ đi theo sau ông bước vào phòng sách, nhìn thấy Úc Cẩn vẫn còn lo lắng, anh cười cười trấn an cô.

…………..

Lúc này, Úc Quốc Bình đang nhàn nhã tựa vào ghế, dáng ngồi bệ vệ thần sắc nghiêm túc, còn Hứa Vị Mộ chỉ dám dứng một bên hơi nghiêng người khiêm tốn, sóng lưng anh đã bắt đầu lạnh toát.

Úc Quốc Bình cũng không muốn vòng vo, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:

-Bắt đầu từ khi nào mà cậu thích tiểu Cẩn?

Anh thật thà đáp:

-Từ lúc 18 tuổi ạ.

Úc Quốc Bình nghe vậy thì cả kinh, lại nhớ ra cái gì đó, nhíu mày nói:

-Nghe tiểu Cẩn nói hình như cậu đã từng có một người bạn gái?

Hứa Vị Mộ chột dạ tay nắm chặt thành quyền, hơi hé môi:

-Đó chỉ là do tiểu Cẩn hiểu lầm thôi ạ…

Úc Quốc Bình bình tĩnh liếc nhìn thần sắc của anh, ngữ khí cũng trở nên nghiêm khắc:

-Tôi không hy vọng chuyện của cậu, hay là người trước đây làm tổn thương đến tiểu Cẩn. Cậu tốt nhất nên chú ý một chút, nếu không… cậu cũng đừng hòng được chạm vào nó. Con gái của Úc Quốc Bình này tuyệt đối không được chịu bất kì ủy

Hứa Vị Mộ song mắt lưu chuyển, gật đầu cam đoan:

-Chú Úc người cứ an tâm, con hiểu rõ rồi ạ!

Úc Quốc Bình chậm rãi hỏi tiếp:

-Thế có tính toán đến việc kết hôn chưa?

-Con luôn chỉ muốn tiểu Cẩn làm cô dâu của con.

Lời này là thật, anh chưa từng nghĩ sẽ có người nào ngoài cô, nếu không phải là Úc Cẩn thì bất luận là ai cũng đều không được.

Úc Quốc Bình hài lòng gật đầu.

-Nghĩ đi nghĩ lại, ta và dì Úc của cậu cần phải cùng với cha mẹ cậu thương lượng chuyện này kĩ càng một chút, việc kết hôn cũng không cần phải gấp gáp, hai đứa trước tiên cứ hẹn hò trước đi.

Cũng tại vì chưa từng chứng kiến chuyện tình cảm của hai đứa trẻ này, bây giờ mà nói đến chuyện kết hôn thì có vẻ hơi sớm. Chúng nó cũng đã 26, mọi chuyện đã sớm an bày đâu ra đó rồi… kết hôn cũng là chuyện sớm muộn trong nay mai.

...................

Lúc Hứa Vi Mộ mở cửa ra thì nhìn thấy Úc Cẩn đang thập thò lén lút đứng sau cửa nghe trộm. Nhưng mà căn bản là cái gì cũng không nghe được… Lúc nhìn thấy Hứa Vị Mộ đi ra mới vội vàng xáp lại hỏi:

-Sao rồi?? Ba có mắng anh không? Có đánh anh không??

Anh cười cười tỏ vẻ chững chạc đàng hoàng.

-À ba em nói với anh như vậy này, tiểu Cẩn nhà ta quá tùy hứng lại không đứng đắn, cậu mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho nó một chút…

-Cái gì?? Dám xạo em à!!

Cô rõ ràng không hề tin ba dám nói xấu mình như vậy, vừa nhìn là biết ngay Hứa Vị Mộ đang muốn khi dễ mình, hừ đúng là lâu ngày quá thành nghiện đây mà!

Thời gian cũng không còn sớm, Hứa Vi Mộ cũng cần phải trở về, Úc Cẩn tiễn anh ra cửa, luyến tiếc buông tay anh ra.

Tổng kết một câu: sự tình đêm nay phát sinh quá nhanh đến nỗi đầu óc không theo kịp tiết tấu, cô căn bản phản ứng không kịp.

Hứa Vi Mộ cảm thấy buồn cười xoa xoa đầu cô.

-Cô ngốc, đi nghỉ sớm một chút. Ngày mai đến công ty tìm anh, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm trưa.

Úc Cẩn gật gật đầu rồi buông tay nói tạm biệt với anh.

…………..

Úc Cẩn trở về phòng, cảm thấy đêm nay đã trải qua một cách thật thần kì. Cầm di động lên kiểm tra thì phát hiện ra Kha Thuấn Ngôn gửi đến rất nhiều tin nhắn, cũng hiển thị rất nhiều cuộc gọi nhỡ.

Kỳ thật cô chưa từng trải qua cảm giác được đàn ông theo đuổi, cho nên cũng chẳng biết làm thế nào để khéo léo từ chối. Úc Cẩn cảm thấy mình đã làm chuyện có lỗi với anh ta, đã hứa cùng đi xem phim thế mà lại tò tò theo Hứa Vi Mộ trở về…

Nhưng mà... khi nhớ lại nụ hôn nồng nàn xen lẫn cuồng nhiệt kia, khóe miệng cô bất giác lại nhếch lên…

Úc Cẩn nghĩ nghĩ một hồi quyết định gửi cho Kha Thuấn Ngôn một tin nhắn “Xin lỗi vì tối hôm nay đã thất hẹn với anh. Còn một việc nữa là tôi đã có bạn trai.”

Kha Thuấn Ngôn lập tức nhắn lại: “Hứa Vi Mộ?”

Cô chột dạ bắt đầu lúng túng, như vậy chẳng phải đã rõ ràng rồi sao? Nhưng cuối cùng vẫn trả lời “Đúng vậy.”

Kha Thuấn Ngôn chỉ trả lời một câu: “Vậy thì chúc hai người có thể hạnh phúc.”

Úc Cẩn nhìn chằm chằm vào tin nhắn, cảm thấy anh ta viết như thế này thật sự không hề giống như một lời chúc phúc chân thành. Cái gì mà hai người có thể hạnh phúc? Vì sao lại ghi như vậy chứ? Trong ý tứ có cái gì đó thật không ổn.

Nhưng mà cô cũng không muốn tiếp tục bát quái, nói tóm lại hôm nay đã giải quyết được vấn đề lớn nhất rồi… Hứa Vi Mộ cuối cùng cũng là của mình!

………….

Lại nói đến bên này, Kha Thuấn Ngôn đang híp mắt nhìn tin nhắn của Úc Cẩn, quả nhiên Hứa Vi Mộ có tình ý với cô ấy, hình như hôm nay anh đã gián tiếp giúp cho hai người có cơ hội thành toàn.

Anh ta cười lạnh một tiếng, không sao cả, là anh ta không chiếm được, Úc Cẩn cũng không đáng là gì cả.

Nhớ đến bữa cơm ban nãy, Hứa Vi Mộ có đi cùng vài người... và họ là quản lí cao cấp của Thiển Dịch.

Kha Thuấn Ngôn bấm điện thoại, nói với đầu dây bên kia:

-Tạm thời hoãn lại tất cả dự án hợp tác với bên Hứa thị.

………….

Khi Hứa Vi Mộ về đến nhà thì Hứa ba cũng đã trở về. Bởi vì tiệc xã giao uống hơi nhiều, Từ Quan rót cho chồng một chén trà mật ong giải rượu, hai người đang ngồi trên sopha trò chuyện.

Hứa Vi Mộ tiến vào phòng khách.

-Ba mẹ.

Hứa Ký Ý hỏi:

- Chuyện hợp tác với bên Thiển Dịch tối nay diễn ra như thế nào rồi?

-”...”

Hứa Vi Mộ sửng sốt lúc này mới chợt nhớ, buổi tối ở Nghi Tĩnh họ cùng bàn chuyện hợp đồng, một hồi thì nhìn thấy Úc Cẩn và Kha Thuấn Ngôn. Sau đó anh chỉ biết kéo Úc Cẩn rời khỏi hiện trường, mang chuyện đầu tư thương lượng quăng đến xó xỉn nào. Chỉ vội chào hỏi một tiếng rồi rời đi.

Anh chột dạ trốn tránh.

-Con có chuyện quan trọng hơn muốn tuyên bố với hai người đây.

Con trai rất ít khi dùng sắc mặt nghiêm túc như vậy để nói chuyện với mình, Từ Quan không khỏi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn qua.

-Con đang hẹn hò với tiểu Cẩn.

Hứa Ký Ý chỉ nhíu mày, không hề có phản ứng gì quá mạnh. Không cần phải kết thông gia, chỉ dựa vào mấy chục năm quan hệ giao hảo của ông bà Úc Quốc Bình, Hứa thị và Úc thị bắt tay hợp tác liên kết với nhau, hai gia đình bọn họ có thể nói nửa chiến hữu nửa bạn bè. Nhưng mà bây giờ con trai và tiểu Cẩn lại có quan hệ yêu đương, thật sự là quá tốt, hai nhà thân càng thêm thân.

Từ Quan nghe vậy thì kinh hỉ.

-Thật à?? Con trai ôi thật là tốt quá!!

Hứa Ký Ý nhìn thấy bà xã phấn khích đến nói năng lộn xộn như vậy, ông khụ khụ vài cái.

-Đúng vậy! Đời trai tân phải mau chóng giải quyết càng sớm càng tốt.

Hứa Vi Mộ: “...”

Từ Quan: “...”

………………

Hứa Vi Mộ trở về phòng, nhớ đến chuyện buổi tối đã phát sinh, chỉ cảm thấy chốc lát dường như đã trải qua mấy đời. Anh nhớ đến hình ảnh lúc Úc Quốc Bình nghiêm túc dặn dò, bèn lấy điện thoại ra soạn một tin nhắn “Anh và Úc Cẩn đang hẹn hò.”

Rất nhanh bên kia đã trả lời lại “Hứa Vi Mộ hình như anh đã quên mất lời hứa của chúng ta?”

Hứa Vi Mộ nhíu mày hồi lâu mới đáp lại “Xin lỗi.”

Xin lỗi là từ vô dụng nhất trên thế gian này, nhưng mà anh chỉ có thể làm như vậy. Đã sáu năm trôi qua, anh đã nhẫn nhịn quá đủ rồi, nếu như đến cuối cùng Úc Cẩn thực sự phải gả cho người khác, thì anh sẽ phải dằn vặt mà hối hận cả đời.

Cho nên, nói anh ngoan tâm cũng được, là anh đã phụ Lâm Khê. Nhưng cả đời này anh cũng không thể cùng một lúc cô phụ cả hai người.

…………….

Lâm Khê đang ở thành phố B, nhìn thấy màn hình hiển thị tin nhắn gửi đến, cười khẽ một tiếng. Hứa Vi Mộ à, anh nghĩ sau khi mang mọi chuyện nói rõ ràng với Úc Cẩn thì anh vẫn có thể tiếp tục mối quan hệ này với cô ấy à?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.