Con báo sáu chân xui xẻo nhanh chóng lọt vào tầm theo dõi của csc thợ săn thôn Tuktuk. Tổ đội Tart và Tre trước hết phát hiện con thú. Họ ngay lập tức liên lạc với các tổ đội khác về vị trí của họ và lập vòng vây chuẩn bị tập kích.
Trực giác nhạy bén làm con báo phát giác có khác thường trong mồi trường xung quanh. Không may cho nó, làm một hung thú còn trẻ và chưa từng gặp loại người, nó không đánh giá đúng cấp độ mối nguy hiểm nó đang gặp phải. Trong cảm nhận của nó, Tart và Tre tuy mạnh hơn các loài thú bình thường nhiều nhưng vẫn không phải mối nguy hại to lớn của nó. Nó chưa có kinh nghiệm rằng thợ săn loài người có thể đi săn theo đoàn, và sử dụng những vũ khí có tính sát thương cao. Và sự ngây thơ này của con báo đã khiến nó phải trả giá đắt.
Nó phát hiện và quyết định chủ động tấn công Tart và Tre ngay khi phát giác xung động ma pháp khi họ liên lạc với các tổ đội khác. Tart và Tre nhanh chóng tách nhau ra và vừa phản kháng vừa lui lại. họ có tình sử dụng thân thủ và địa hình để tránh các đòn công kích của báo sáu chân, tạo cảm giác sai lầm cho con báo rằng loài người không có nhiều giá trị vũ lực đủ tầm uy hiếp nó. Con báo cũng không gặp lúc đang đói, hung tính không lớn, nó vốn chỉ định tấn công đánh đuổi những sinh vật có tiềm năng quấy rấy nó mà thôi: Tuy nhien dần dà nó phát hiện không đúng. Hai sinh vật đáng ghét kia tuy không chống trả mãnh liệt nhưng chúng không chạy trốn hẳn, cũng không tách hẳn nhau ra, mà vẫn dây dưa để cho nó tấn công. Khi nó tấn công thì chúng lùi lại, mà khi nó ngưng tấn công thì chúng lại lởn vởn quanh nó.
... Bẫy rập?
Khi con báo bắt đầu cân nhắc vấn đề này, nó ngay lập tức quyết đoán ngừng tấn công Tart và Tre, cảnh giác quan sát xung quanh và quay trở về đường cũ. Đáng tiếc cho nó, lúc này đã là quá trễ.
Các tốp thợ săn đã nhanh chóng tiếp cận khu vực chỉ định. Họ thu liễm hành tung, không sử dụng ma lực mà chỉ dùng thân thủ lanh lẹ để xuyên qua cây cối và tiềm phục hình thành vòng vây quanh khu vực có con báo từ các hướng. Bìa rừng này là khu vực hoạt động lâu năm của họ, nên họ có thẻ di chuyển thuận lợi ở đây như ở trong thôn Tuktuk vậy.
Con báo bắt đầu nhận ra sự hiện diện của những thợ săn khác. Đến lúc này nó đã hiểu rằng mình bị lừa vào một cuộc bao vây. Dù rằng những thợ săn vẫn chửa có dấu hiệu nguy hiểm, nhưng nó không quá ngu đến mức nghĩ rằng bọn họ vô hại với nó nữa, nó hiểu rằng lúc này tình thế thay đổi, nó đã biến thành con mồi.
Con báo gầm lên giận dữ. Từ các lỗ chân long của nó phóng ra những nguồn năng lượng to lớn, tạo thành những luồng gió thổi bay những hoa lá xung quanh chỗ nó đứng. Những con thú rừng trong phạm vi một cây số quanh khu vực đều bị kinh sợ, cuống quit chạy trốn. Lớp long ngắn trên người nó ngay lập tức trở nên cứng ngắc và nhọn hoắt, chuyển sang màu tím sậm, xếp lớp sát vào dà tạo thành một bộ giáp toàn thân, thi thoảng có chỗ phát ra quang hoa. Hô hấp của con báo thay đổi, trở nên nặng nề thô ráp, tạo ra từng tiếng gầm gừ. Toàn bộ cơ thể nó các bắp thịt cương lên gấp rưỡi, trần ngập ma năng và lực lượng.
Con báo dùng hai chân sau đứng ở tư thế nửa quỳ, hai tay trên bảo hộ vùng đầu và hai tay dưới ở tư thế sẵn sang chiến đấu. Đuôi nó hơi cong lên, thỉnh thoảng đánh xuống đất tạo ra những âm thanh chat chúa như dùng roi thép đánh vào thân cây. Những móng vuốt trên sáu chi của nó lộ hết ra, dài ngoẵng gần nửa mét, sắc bén cứng cáp vô song.
Chiến đấu bắt đầu.
Được hỗ trợ bằng vũ khí quân sự, các thợ săn không ngần ngại tung đòn phủ đàu mạnh mẽ. Họ sử dụng nỏ phóng những quả đạn hoặc tên ma pháp nổ nhắm về phía con báo và bắn liên tục. Một vài quả đạn hơi cay cũng được ném ra gây nhiễu giác quan của con báo. Những tiếng nổ trầm đục và chat chúa vang lên không dứt suốt gần một phút.
Khu vực xung quanh con báo đứng bị oanh tạc thành những hố sâu hơn nửa mét. Bản thân nó hứng chịu hơn hai phần ba hỏa lực, bộ giáp bằng lông cứng của nó thủng lỗ chỗ, máu rỉ ra khắp người nó. Hai tay trước của con báo gắt gao ôm lấy đầu, hai tay sau giang rộng, các vuốt xõa dài.
Đột nhiên, con báo phát lực chân, nhảy lên phóng về hướng một tổ thợ săn đang xạ kích nó, là Hon và Leo. Họ rút kiếm ra chống trả. Lần này khác với lúc đánh nhau với Tart và Tre, con báo đã vận dụng toàn bộ sức mạnh của mình để chống lại nguy cơ đã đủ để uy hiếp tính mạng nó. Hon và Leo chỉ trong hai, ba cú đấm và chém đã bị nó đánh bay hang chục mét, tuy nhiên không bị thương nặng. Một tổ thợ săn khác, Ham và Bon, nhanh chóng tiếp ứng. Ham dùng một cây rìu lớn chém mạnh về con báo. Nó đỡ bằng một tay, các móng vuốt của nó ghim chặt cây rìu. Bon phong lao, con báo dùng một tay khác dễ dàng đánh bay. Đuôi của nó liên tục quật qua lại, uy hiếp Hon đang bị ngã nằm dưới một thân cây gay sau cú văng trúng. Leo bật nhảy lên cao hơn ba mét, chém mạnh vào đầu con báo. Nhưng nó dùng một tay khác giương móng đỡ lại.
Đùng! Đùng! Hai tiếng vang đục sau lưng, tiếp theo là tiếng gầm đau đớn của nó. Một tổ thợ săn đã nhắm vào hậu tâm con báo và khai hỏa trong lúc nó đang đối phó bốn thợ săn kia. Họ sử dụng mũi tên có đầu nổ khoét sâu. Bắn ở cự ly gần, chúng đục hai lỗ to trên lưng con báo, máu đen tuôn xối xả. Con báo bị thương nặng.
Tuy nhiên nó không có vẻ gì là yếu đi, trái lại hung tính đại phát, càng trở nên điên cuồng tấn công mọi người. Quang hoa màu tím lấp lóe trên người con báo, làm cả người nó óng ánh những vệt sang màu tím sậm. Vết thương trên người con báo nhanh chóng khép lại với tốc độ mắt thường thấy được, bộ lông bị tổn thương chồng chất của nó như rậm thêm ra, lần này không ép sát vào dao nữa mà dựng thẳng đứng, xù ra như lông nhím, nhọn hoắt. Con báo đã cảm thấy uy hiếp tính mạng to lớn, nó dùng tất cả năng lực để chống trả và tìm cách tiêu diệt những kẻ mạo phạm.
Các tổ đội thợ săn trong nhóm phản ứng nhanh thôn Tuktuk đều đã tụ tập xung quanh và chiến đấu xáp lá cà với con báo theo kiểu xa luân chiến. Tại mọi thời điểm luôn có ít nhất ba người công kích con báo từ các hướng khác nhau. Con báo thì đứng tấn, dùng bốn tay và một đuôi đánh bật mọi công kích. Nó gầm lên từng tiếng giận dữ, trogn thanh âm có cả ma lực mang sức công phá. Một thợ săn đang tung người nhảy chém con báo bị tiếng gầm gây choáng mất lực, bị con báo một đấm bay xa mười mét, hộc máu bị thương. Ham sử búa đánh con báo được vài cái, cũng bị nó dùng sức mạnh tuyệt đối đấm bay cả rìu lẫn người theo hai hướng, mất khả năng chiến đấu. Hon bị quất trúng một đuôi, gãy một tay và được đồng bạn kéo khỏi vòng chiến.
Tart và Tre bắn sạch tên ma pháp và đạn nổ họ mang theo, cũng rút kiếm và đao xông vào chém giết con báo. Họ là hai thợ săn đỉnh cấp của thôn Tuktuk, thực lực ngang ngửa Han (họ cùng Han là bộ ba chiến lực mạnh nhất thôn Tuktuk). Tart thuận dùng đại kiếm, dài hơn một mét rưỡi, bản rộng một tấc, chặt cây đường kính nửa thước chỉ cần dùng một nhát. Cây đại kiếm cũng có phụ ma mạnh, giúp Tart có thể nung nóng đỏ lên khi chiến đấu trong thời gian ngắn, và có khả năng điều khiển cách không cây kiếm trong khoảng cách dưới ba mét. Kiếm thuật của ông cũng rất tinh luyện, hiểm hóc, làm con báo phải chống đỡ bằng cả hai tay rất vất vả. Móng vuốt của con báo có thể chịu được sức nóng và độ cứng của thanh kiếm, nhưng bộ lộng thì không. Tart chém trúng con báo ba nhát, tạo nên ba vết thương to khủng bố ngang ngực và bụng con báo, sâu hoắm và khó lành do thịt đã bị nung cháy khi kiếm chém vào.
Tre dùng trường đao. Đao pháp của Tre có năng lực tạo ra lưỡi cắt gió, ông vận dụng điêu luyện và luôn nhắm vào điểm yếu của con báo là vùng đầu và cổ để tập kích, khiến con báo phải tập trung bảo vệ kỹ phần đầu và cổ của mình, tạo sơ hở ở ngực và bụng để Tart tận dụng.
Sau khi phóng đại chiêu, Tart và Tre lùi lại, để các thợ săn khác tiếp sức chiến đấu với con báo, chính họ thì điều hòa lại nhịp hô hấp, vận lực chuẩn bị cho chiêu kế tiếp.
...
Cuộc chiến kéo dài gần năm phút, bên phía thợ săn đã có bốn người bị thương, bốn người nữa đã dùng hết bài võ, có dấu hiệu xuống sức, chỉ còn Tart và Tre vẫn còn lực gây sát thương con báo.
Bản thân con báo đã trọng thương, trên người nó gần như chỗ nào cũng có tổn thương. Bốn tay của nó đã có hai tay bị gãy vài móng, một tay bị gãy, đuôi cũng đứt một đoạn. Tuy nhiên quang mang màu tím trên người nó vẫn còn luân chuyển, mà lực chạy quanh vẫn còn tương đối mạnh, nó còn chưa đến mức sức cùng lực kiệt.
Vấn đề khó đối phó của hung thú chính là như vậy. Tuy chiến lực của phe thợ săn đủ cao để có thể sát thương kẻ địch, nhưng họ có một khuyết điểm trí mạng, đó là sức mạnh của họ theo xu hướng bộc phát mạnh, nhưng sức bền không dài. Loài người vốn không có nhiefu thiên phú ma pháp tự nhiên. Họ có kahr năng sử dụng ma lực để phóng thích sức mạnh phi thường, nhưng chỉ đủ ma lực để làm như vậy trong một thời gian nhất định. Đối với người bình thường, họ chỉ bộc phát được vài lần, hoặc liên tục duy trì trạng thái sung mãn khoảng một đến hai phút. Với các thần lực sĩ, họ có kỹ xảo chiesn đấu cao, năng lực sử dụng ma pháp và sức bền hơn người, có thể duy trì chiến đấu ở mức tối đa khoảng ba đến năm phút, hoặc ở mức bình thường khoảng mười lăm đến ba mươi phút. Nó giống như chơi game nhập vai điều khiển hero, có thể bật trạng thái vô song khoảng mười lăm ba mươi phút vậy, hoặc có thể vào trạng thái vô địch trong vài phút rồi hết năng lượng. Và một khi một người sử dụng hết toàn bộ ma lực của mình, họ cần ít nhất một buổi tối nghỉ ngơi đầy đủ để hồi phục. Đây cũng chính là lý do loài người phụ thuộc chặt chẽ vào Psy. Psy cung cấp nguồn bổ sung ma lực elf tạo dễ sử dụng hơn cho loài người, hơn nữa tốc độ hấp thụ ma lực cũng nhanh gấp mười lần. Một người chỉ cần nghỉ ngơi trong một tiếng đồng hồ, là lại có thể sử dụng toàn bộ ma lực của mình một lần nữa – không mệt mỏi.
Đối vói hung thú, chúng sử dụng ma lực tư nhiên một cách bẩm sinh. Chúng không có hạn chế về lượng ma lực. Nói cách khác chúng chiến đấu được lâu hơn rất nhiều, và cũng cực kỳ nhanh hồi phục sức lực. Cho nên khi chiến đấu với hung thú, nếu trong thời gian ngắn không thể tiêu diệt địch thủ, loài người chỉ có thể rút lui vì đã hết sức. Chính vì thế khi lên kế hoạch xử lý con báo sáu chân này, các thợ săn chỉ đặt ra mục tiêu là tiêu diệt hoặc đuổi nó khỏi khu vực hoạt động của mình, chứ không cam đoan có thể tiêu diệt nó. Loài báo sáu chân cũng đủ thông minh để không chọc phá loài người sau khi bị đánh hội đồng một trận thừa sống thiếu chết. Gần như chắc chắn chúng sẽ không quay trở lại nơi này nữa sau khi bị ăn đòn sấp mặt lợn.
Lần này cũng vậy, nhận thấy tình huống hai bên, các thợ săn bắt đầu ra hiệu xử lý tàn cục. Con báo đã mất khoảng tám mươi phần tram chiến lực, nhưng phía các thợ săn họ là không chắc còn đủ lực để một kích tiêu diệt con báo này. Nếu liều chết giết nó cho bằng được thì cũng được, nhưng ở trạng thái phản kích cuối cùng của con báo, có lẽ nó sẽ kéo theo vài nhân mạng. Điều này không thể chấp nhận với họ.
Tart và Tre dần lùi lại tạo khoảng cách với con báo. Con báo cxung cảnh giác nhìn chằm chằm hai người họ. Nó không muốn tiếp tục chiến đấu, cũng mong đợi bọn người không tiếp tục tấn công nó để nó có thời gian chạy khỏi khu vực không hay ho này.
Đúng lúc này, biến cố xuất hiện.