Camila der Merkel là niềm tự hào và kiêu hãnh nhất của học viện ma pháp thủ đô Tan. Bởi lẽ bà là minh chứng sống cho thành tựu giảng dạy cũng như đường lối triết lý giáo dục của học viện này. Camila từ nhỏ là con cháu trong một gia tộc có thanh thế lớn với truyền thống theo đuổi ma pháp, trong dòng tộc có rất nhiều ma đạo sư thành danh, có thể nói là con nhà nòi trong con nhà nòi. Từ rất nhỏ Camila theo học học viện ma pháp, và theo đuổi lĩnh vực ma pháp lý thuyết trong suốt hơn năm mươi năm cho đến khi đột phá trở thành phù thủy thứ ba của học viện, và tiếp tục ở lại đây cho đến ngày nay. Đối với Camila học viện ma pháp thủ đô Tan là nhà của mình, và đối với học viện ma pháp thì Camila là tiểu tổ tông của họ - dù họ còn hai phù thủy khác tọa trấn trên danh nghĩa nhưng chỉ có Camila là vị tổ tông được ưu ái và tin tưởng nhất. Thậm chí bố mẹ Camila cũng đã dọn vào học viện sống luôn nhiều năm trước – và cũng mất tại đây, dù sao bọn họ chỉ là người thường.
Tính tình của Camila cũng tương đối đặc biệt. Có lẽ từ nhỏ tẩm dâm quá lâu trong môi trường học viện, không có tiếp xúc bên ngoài, cũng bị ức chế về thời gian giải trí lúc còn nhỏ, với bản tính hiếu động tươi tắn của mình, dường như Camila rất thích tỏ ra xì tin và cư xử có hơi chút trẻ con. Điều na Yue biết rõ sau thời gian dài tiếp xúc với bà. Camila không rành và không thích các mối quan hệ xã hội phức tạp hoặc toan tính, bà không giỏi kìm chế cảm xúc cũng như rất ghét chuyện bị tính kế. Với người như vậy việc bị lợi dụng là rất dễ dàng, cố tình bà ta lại có thực lực phù thủy, cho nên tình huống quay ngược một trăm tám mươi độ,mọi người rất sợ chọc giận vị tổ tông này – dù sao địa vị Camila còn đó, theo pháp luật và trong thực tế, bà nổi giận lên có làm thịt ai thì kẻ đó cũng chả có cơ hội phản kháng và đòi trả thù hay đòi công lý. Rất may tính tình Camila nhìn chung là lương thiện, không hẹp hòi xấu bụng, nên chưa xảy ra chuyện Camila cư xử ác với người vô tội bao giờ.
Bà có một sở thích khiến mọi người trong học viện ma pháp rất là đau đầu, và nó thậm chí gây ảnh hưởng to lớn đến phong cách sinh hoạt và cư xử của mọi người trong học viện: Bà thích cải trang "vi hành" trong học viện. Là một phù thủy, việc thay đổi nhân dạng là đơn giản, và người bình thương không quen biết thân thuộc Camila thì sẽ không nhận ra được. Cho nên mọi người khi sinh sống trong học viện ma pháp đều được dặn dò: ĐI đâu làm gì thì cũng phải chú ý không được làm bậy hoặc có ý đồ xấu với những phụ nữ trông có vẻ lơ ngơ, mặc đồ nổi, tuổi tác từ mười lăm đến bốn mươi. Nếu thấy người có nhân dạng như vậy, tốt nhất nên tỏ ý thiện chí, đừng hỏi lung tung, đừng cố gắng lừa lọc họ, đùng chọc giận họ, đừng dùng vũ lực ngăn cản họ, bất kể họ đang làm chuyện gì. Bởi vì rất có thể người đó là Camila đang giả trang. Và mọi hậu quả nếu làm Camila phật lòng thì sẽ không có ai chịu trách nhiệm. Điều này lâu dần khiến rất nhiều nữ sinh học viện ma pháp có sở thích trang điểm xì tin, ra vẻ ngô nghê, mè nheo linh tinh. Đáng sợ ở chỗ những người khác thật sự không thể phân biệt họ với Camila đóng giả trang, nên đối mặt những người này chỉ có cách duy nhất là duy trì lễ tiết, tôn trọng và thậm chí là chiều chuộng, trước khi biết chắc danh tính đối phương. Cũng may Camila không bao giờ giả danh người khác, cho nên nếu hỏi tên một người tình nghi là Camila là điều đơn giản nhất để xác định mình có đang tiếp xúc với Camila thật hay không.
Điều này dần dần hình thành hẳn một truyền thống đối với sinh viên học viện ma pháp, là đối với các cô gái trẻ lạ mặt luôn rất trịnh trọng và lịch sự hỏi tên họ, còn nếu chưa hỏi tên thì tuyệt đối không ai dám có ý đồ xấu với cô gái đó. Một số sinh viên nam thậm chí đặt tên cho "quy tắc ứng xử" này ở học viện ma pháp là "điều luật Camila", và chúng được chính thức truyền bá cho mọi sinh viên mới vào học viện ma pháp, cùng với những điều cấm kỵ tuyệt đối của học viện.
Quy mô diện tích của học viện ma pháp nhỏ hơn nhiều so với học viện tổng hợp, vì nơi đây chỉ tập trung đào tạo và nghiên cứu chuyên sâu về lĩnh vực ma pháp. Phong cách kiến trúc và bố cục của nó vì thế cũng có nhiều nét khác biệt so với học viện tổng hợp. Là nơi tập trung những tài năng đỉnh cao về ma pháp tạo nghệ của loài người, trong một xã hội trọng ma pháp, học viện ma pháp thủ đô Tan có nhiều nét độc đáo có thể nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên. Các toàn nhà và quần thể kiến trúc trong học viện ma pháp đa phần đều có vẻ kỳ dị theo những mô típ khác lạ. Một người bình thường đi vào đây dễ có cảm giác lạc vào xứ sở thần tiên. Rất nhiều kiến trúc được xây dạng tháp, có cầu nối tiếp nhau tạo thành quần thể, mái nhọn hoặc phần trên phình ra dạng mũ nấm, hoặc thậm chí dạng uống vòng vèo. Vật liệu xây dựng chúng cũng đủ kiểu cách, có khi là bọc thép, có khi là đá hoa cương, có khi là kính trong suốt hoặc kính đục, có khi lại là khung thép bọc vật liệu đặc biệt không khúc xạ ánh sáng, lại có khi là tường gạch gia cố lưới thép, không biết để làm gì. Vách, ống khói, cửa kính, cửa sổ và cửa lớn cũng có đủ loại màu sắc và kiểu dáng khác nhau. Lại có một khu quần thể kiến trúc rất lớn dạng vòm hở, nối kết với các kiến trúc khối xù xì có nhiều ống khói. Có hai khu vực trông tương đối bình thường, một là khu ký túc xá sinh viên, hai là khu lâu đài của các chức sắc của học viện – cũng là nơi Camila sinh sống.
Yue đi theo Camila và Marie, vừa quan sát ngắm nghía các tòa nhà kiểu dáng kỳ lạ vừa lắng nghe Camila hào hứng bừng bừng giới thiệu lịch sử đặc điểm và các câu chuyện thú vị xoay quanh các tòa nhà lọt vào tầm mắt họ. Qua cách nói chuyện của Camila, không khó để nhận thấy tình cảm đặc biệt thân thiết mà bà dành cho học viện ma pháp. Bà đã sống gần như cả đời ở đây, hiểu rõ từng ngóc ngách của học viện.
Bọn họ đi vòng vèo tham quan từ khu vực lâu đài sinh hoạt của Camila, đi qua khu quảng trường trung tâm học viện, đi thăm khu vực giảng dạy sinh viên, khu sản xuất nghiên cứu , khu ký túc xá sinh viên và giảng viên, rồi đến khu rèn luyện thí nghiệm cho các tân ma pháp sư. Chuyến đi kéo dài suốt gần nửa ngày, nửa chừng tạm dừng khi bọn họ tiến vào căn tin để dùng bữa trưa. Camila dẫn hai người đi ăn tại khu vực dành riêng cho giảng viên. Yue có thể nhận thấy khi đi qua khu vực dành cho sinh viên thì mọi người không chú ý gì đến họ, và rất nhiều nữ sinh trang điểm xì tin cosplay giống như Camila đang ăn vận, nhưng khoảnh khắc bọn họ đi thẳng sang khu vực dành cho giáo viên và nhân sự cấp cao của học viện, ngay lập tức mọi ánh mắt tập trung vào Camila, sau đó nhanh chóng lảng đi, tiếng xì xầm bốn phía nổi lên và mọi người cố gắng tập trung quay lại việc mình đang làm, không chú ý đến ba người bọn họ nữa. Hẳn là bọn họ đã đoán ra thân phận của Camila. Do tác dụng của "điều luật Camila", văn hóa trang điểm kiểu Camila rất phổ biến đối với các nữ sinh trẻ của học viện. Nhưng khi một người trông rất xì tin cosplay bước chân lên khu vực không dành cho sinh viên, mọi người đều nhanh chóng đoán được thân phận của người đó. Xuất phát từ tôn trọng, mọi người sẽ cố gắng không quan tâm hay theo đuổi hay tìm cách tiếp cận Camila, trừ khi bà chủ động tiếp cận họ.
Những nhân viên và giảng viên của học viện khi nhìn thấy tổ hợp ba người cũng tự giác cúi chào và tỏ lòng kính trọng. Camila coi như chuyện thường, cũng không chú ý đến người khác và chọn khu bàn tương đối trống để ngồi xuống, cùng ăn trưa với Marie và Yue. Các nhân viên phục vụ bọn họ cực kỳ cung kính. Sau bữa ăn Camila đưa cho phục vụ một tấm thẻ màu tím có ánh kim, để nhân viên phục vụ ghi chép và trả lại bà, Yue đoán là để xác định thanh toán – người bình thường cần thanh toán bằng tiền hoặc ghi nợ vào tài khoản cá nhân, nhưng Camila thì không cần, mọi chi phí của bà ở trong học viện ma pháp đều được tính vào chi phí vận hành chung.
Yue biết Beer hiện tại đang ở trong học viện, nhưng hắn không có ý định đi xem em trai. Hắn cảm thấy hiện tại chưa thích hợp để Beer tiếp xúc với những nhân vật ở cấp độ quá cao, ví dụ như Camila hay Marie. Beer còn nhỏ, cứ để hắn thỏa thích sinh hoạt cuộc sống thanh thiếu niên cùng với bạn đồng lứa là tốt nhất. Yue muốn đào tạo Beer thành một thanh niên xuất sắc với phẩm chất của một quý tộc kiểu Anh, nhưng cũng cẩn thận không gây ra quá nhiefu sức ép khi Beer còn nhỏ tuổi. Yue đang sinh hoạt ngoài tầm mắt của người khác, và cũng có ít tiếp xúc với người ngoài, vì hắn đang cần tập trung nghiên cứu ma pháp, nếu hiện tại tin tức hắn có mối liên hệ thân thiết với hai vị phù thủy, thì cả gia đình nhỏ của hắn sẽ ngay lập tức trở thành tiêu điểm của cả xã hội, và sinh hoạt êm đềm thường ngày sẽ bị đảo lộn, điều mà cả nhà hắn không ai mong đợi.
Chiều, trời bõng dung đổ mưa nhẹ. Camila dắt Marie và Yue vào một khu nhà giảng dạy lý thuyết ma pháp cho sinh viên lâu năm. Ở khu vực này những người có phong cách trang điểm giống Camila đâu đâu cũng có nên bọn họ không gây bất cứ sự chú ý nào, cũng như không bị ai làm phiền. Camila dẫn bọn họ vào một giảng đường đang giảng giải, ngồi vào hàng cuối ở trên cùng và nghe giảng viên đang giảng giải. Nội dung giảng dạy với ba người họ là không có ý nghĩa. Bọn họ chỉ có hứng thú xem các sinh viên học hỏi kiến thức, đặt câu hỏi cho giảng viên và ghi chú.
Cách học ở học viện ma pháp cũng tương đối cởi mở và hiện đại. Do mấu chốt của việc rèn luyện tạo nghệ ma pháp là ở chỗ bản thân có hiểu biết đúng đắn và cảm ngộ được mô phỏng phép thuật nên việc học tập và rèn luyện ma pháp dù có cách thức phổ biến mọi người đều tu luyện theo nhưng kiến thức ma pháp lại cần mỗi người tự hiểu và lĩnh ngộ, và điều đó làm cho việc truyền đạt kiến thức phép thuật cần được diễn giải một cách cởi mở, và việc tiếp thu chúng càng cởi mở, không có một phương pháp cố định để tiếp thu chúng. Giảng viên có thể truyền đạt mấu chốt của việc mô phỏng và thực hiện ma pháp cũng như đúc kết riêng của bản thân hoặc của người đi trước về các biện pháp giúp thành công phóng thích phép thuật, còn sinh viên thì có thể tự mày mò cho riêng mình cách thức để phóng thích ma pháp đó, và trao đổi với giảng viên xem cách thức này có ai từng thử qua, có kinh nghiệm gì để truyền đạt hay không. Nó giống việc vẽ một bức tranh tả thực phức tạp. Bản thân mục tiêu của sản phẩm cần đạt đến là cố định không thay đổi, cách thức bắt đầu vẽ và tiến trình vẽ cũng đã được mày mò ra và chuẩn hóa, còn trong quá trình vẽ có thể có khó khăn hoặc tiến triển khác nhau tùy mỗi sinh viên, và họ sẽ trao đổi cùng giảng viên để tìm cách vượt qua khúc mắc của riêng mình, tiến tới việc tự mình hoàn thiện bức vẽ tả thực theo yêu cầu đã đề ra.
So sánh tương quan với cách Yue đang tiếp cận ma pháp thì khác hẳn. Marie cùng Camila miêu tả cho hắn về một khung cảnh mà mỗi người bọn họ tự cảm nhận ở một góc độ khác nhau - ở cấp độ phù thủy, mỗi vị đều có cách hiểu riêng về bản chất ma pháp và các hình thái ma pháp và phép thuật, khác với cách hiểu chung cơ bản về ma pháp và các phép thuật cơ bản, đây cxung là lý do năng lực và tầm vóc tạo nghệ ma pháp của các phù thủy vượt qua giới hạn của ma pháp sư và ma đạo sư thông thường. Chẳng qua mỗi người có một cách nghĩ riêng về ma pháp và nó quá phức tạp để truyền dạy riêng cho những ma pháp sư – chưa nói tới những người chưa tiếp xúc ma pháp, chỉ có thiên phú xuất sắc về ma pháp. Chính vì thế chỉ có cấp độ ma đạo sư trở lên mới có thể nhận được chỉ dẫn hữu ích từ các vị phù thủy. Nó giống như việc các nhà bác học lỗi lạc về các lĩnh vực toán cao cấp như giải tích hàm, toán rời rạc, lý thuyết toán phi tuyến tính v.v.. chỉ truyền đạt kiến thức cho các nhà toán học hoặc vật lý hoặc nghiên cứu khoa học cơ bản ở cấp độ chuyên môn sâu, mà không đi dạy trẻ con cấp tiểu học hay trung học về không gian tô-pô, biến đổi Fourier, tính toán không gian Hilbert v.v.. Còn Yue chính là trường hợp đặc biệt, đủ tầm nói chuyện với bọn họ về các vấn đề chuyên sâu, cố tình hắn lại không có năng lực biểu diễn toán học bằng công thức, và bọn họ đang cố giải thích các khái niệm toán học cho vắn bằng thơ và ca nhạc thay vì công thức và phương trình! Yue phải cố gắng từ mô tả củ Camila và Marie tự tổng hợp cho riêng mình cách hiểu phù hợp vè ma pháp, và tìm cách tự vẽ ra bức tranh đáp ứng các yêu cầu của bức tranh tả thực như mọi người, với đặc thù là hắn không được sử dụng bút vẽ và mực. Còn hắn định sử dụng cái gì để vẽ thì đây vẫn là điều hắn và hai vị phù thủy đang tìm tòi.