Bài giảng mà ba người bọn họ đang nghe là về chủ đề hỏa ma pháp. Các sinh viên đều chưa phải là ma pháp sư. Bọn họ đang được giảng viên trình bày kiến thức cơ bản về hỏa ma pháp và cách mô phỏng lửa. Trên bục giảng, giảng viên trình bày tính chất của các phép thuật hệ hỏa:
- Hỏa ma pháp, trái với cách hiểu thô sơ của người bình thường như là sự tương phản của thủy ma pháp. Mặc dù để can thiệp hoặc chống lại hòa ma pháp cấp thấp, việc sử dụng nước là biện pháp hữu hiệu và đơn giản nhất, nhưng cần hiểu bản chất của hỏa ma pháp là nó không liên quan gì đến nước và các lý thuyết của các phép thuật liên quan đến nước. Chúng ta cần tuyệt đối tránh có sự liên hệ này trong suy nghĩ, nếu không sẽ vĩnh viễn không có mô phỏng đúng và không thể thi triển bất cứ hỏa ma pháp nào, cho dù là nhóm lửa đốt điếu thuốc hay nấu cơm! Vậy chúng ta cần hiểu đúng, cơ sở của hỏa ma pháp là gì? Cách tốt nhất để hình dung nó, hãy quan sát và nghiên cứu tính chất của các chất ăn mòn, chất chua, ví dụ gần gũi dễ hiểu nhất là nước chanh! Cho nên để hiểu và sử dụng hỏa ma pháp, về cơ bản là phải nắm vững các trí thức về hóa học cơ bản trong giáo điển trung cấp. Bản chất của lửa là gì? Nôm na mà nói, nó chính là sự ăn mòn. Nhưng nó còn sâu xa hơn thế. Nếu chỉ là ăn mòn, vậy nó là hóa học rồi. Cần kết hợp thêm kiến thức về vật lý trung và cao cấp trong giáo điển, về nhiệt động lực. Hai lĩnh vực này có mối liên hệ như thế nào với nhau? Là sự tương hỗ, thúc phát, môi giới hay xúc tác. Cụ thể, thì mỗi người phải tự nghiên cứu và tìm ra câu trả lời riêng cho mình. Để tham khảo thêm, chúng ta có các sách cơ bản như "Bí mật của ngọn lửa" hay "Nhiệt thăng hoa", "Mô hình của sức nóng" đối với nhiệt động lực, các cuốn sách như "Các loại chất ăn mòn cơ bản", "Tính chua và ứng dụng", "Lý thuyết về tính ăn mòn" đối với tính chất của chất ăn mòn. Các sách nâng cao hơn nữa thì tôi không khuyến khích đọc hiếu vì nó có thể gây mù mờ và mất phương hướng trong việc tạo mô phỏng, dẫn đến lạc lối, rất đáng tiếc. Đương nhiên nếu ai đó thực sự có nhu cầu thì có thể hỏi và tôi sẽ cho một số lời khuyên, nhưng cần phải trình bày rõ trình độ hiểu hiện tại và tiến triển trong việc mô phỏng việc triệu hóa ngọn lửa để tôi xem xét. Nào bây giờ có ai có câu hỏi hãy giơ tay. Trò Hanel ở hàng thứ tư, xin mời!
- Thưa thầy Tyre, em xi hỏi về một ý trong sách "Mô hình của sức nóng" ạ. Chương thứ tư có mô tả các cách thức dùng ma sát để tạo sức nóng, có nói về việc độ ma sát chịu ảnh hưởng bởi chất liệu cũng như cấu tạo bề mặt của một vật, nhưng nếu như vậy giả sử chúng ta tạo một bề mặt nhẵn với một chất liệu có tính ăn mòn cao thì chuyện gì sẽ xảy ra ạ, phải chăng điều đó sẽ làm giảm hoặc mất khả năng tạo nhiệt của chất ăn mòn đó ạ?
- Uhm, trong câu hỏi của trò bao hàm nhiều sai lầm. Thứ nhất, trò giả thiết có một chất có tính ăn mòn cao có thể tao bề mặt nhẵn. Điều này sai về mặt thực tế, khi mà trò sẽ không tìm được chất ăn mòn ở dạng sơ khởi nào pho phép trò mài nhẵn bề mặt, thậm chí bản thân việc duy trì chất ăn mòn ở dạng rắn đã là thiếu thực tế rồi. Thứ hai, cơ chế tạo nhiejt năng của ma sát và cơ chế ăn mòn của chất tạo nhiệt là hai cơ sở lý luận khác nhau về bản chất ngọn lửa, trò trộn lẫn chúng lại để tìm cách hiểu chung về chúng là sai về mặt logic. Trò nên cẩn trọng hơn trong việc tìm cách đơn giản hóa các vấn đề trừu tượng bằng cách gộp chúng lại với nhau. Nếu trò chưa hiểu bản chất một vấn đề trừu tượng, trò không có cách nào tổng hợp các vấn đề trò không hiểu thành một điều dễ hiểu hơn. Đây là lỗi về mặt lập luận đặt vấn đề, một trong những hướng tư duy sai rất dễ gặp phải mà lại hơi khó sửa chữa cho đúng. Tôi khuyến nghị trò nên bắt đầu lại từ đầu về việc tìm hiểu các bản chất.
- ... hic, vâng cảm ơn thầy.
...
Ba người yên lặng quan sát buổi học một lúc, rồi lặng lẽ đi ra khỏi giảng đường. Ra ngoài, Yue nói với Camila:
- Hồi xưa còn ở thôn Tuktuk cháu đã từng làm thầy giáo một năm.
Camila lộ vẻ hứng thú:
- Làm thế nào một đứa trẻ sáu bảy tuổi lại làm giảng viên được? Thôn Tuktuk hẻo lánh đến độ áy sao?
- Dạ Tuktuk đúng là hẻo lánh, nhưng không đến độ một đứa trẻ vài tuổi bọ đi làm giảng viên. Ý cháu là cháu đi dạy đám trẻ sáu, bảy tuổi khác, vỡ lòng lớp một ạ.
- À à. Nhưng sao cháu lại làm vậy?
- Giết thời gian ạ. Lúc ấy cháu đọc hết một lượt sách trong thư viện thôn, rồi chả biết làm gì nữa thế là cháu đột nhiên muốn đi gõ đầu trẻ con.
- Có một tỉ cách khác để giết thời gian khác. Dù ta đây từ nhỏ đến lớn đều đi học và đâm đầu và sách vở, ta cũng biết điều đó.
- Hì hì, có lẽ cháu có hứng thú dạy dỗ người khác ạ? Dù sao lúc ấy cháu thấy việc đó là có ích nhất. Em cháu thì chỉ thích vào rừng săn bắn đu cây chạy nhảy theo bố, còn mẹ thì đi làm trợ lý cho trưởng thôn. Bác trưởng thôn là mục sư kiêm nhiệm, năng lực ma phá thấp, cần mẹ cháu trợ lý giải quyết và chủ trì các hoạt động của Psy. Lúc ấy em cháu cũng đến tuổi đi học, đột nhiên cháu nghĩ hay là mình luyện cho em mình thành một thanh nien xuất chúng. Thế là nhất cử lưỡng tiện. À trong thôn lúc ấy còn một đứa bé, à, lớn hơn cháu nửa tuổi. Nó tên Ron. Rất xuất sắc.
- Thông minh nhanh nhạy? Thiên phú ma pháp xuất chúng?
- Dạ không. Thiên phú ma pháp khá, nhưng Ron không thích ma pháp. Hắn thích làm thợ săn.
- Một thợ săn thì có gì xuất chúng?
- ... cháu có cảm giác thế. Cháu nghĩ có thể sau này Ron sẽ trở nên xuất chúng. Ron là một đứa trẻ tự lập từ nhỏ, và có ý chí mạnh mẽ đến kỳ lạ, và gần như bẩm sinh. Hơn nữa năng lực tiếp thu cũng rất nhanh. Hắn hồi đó rất ít nói, trông có vẻ lù khù đụt đụt, nhưng cháu cảm thấy thực ra Ron rất thông minh, chẳng qua hắn chỉ tập trung đi sâu vào cái gì hắn thích thôi, những yếu tố khác hắn đều bỏ ngoài tai. Một người chuyên chú như vậy cháu tin rằng sẽ thành công, bất kể hắn muốn làm cái gì.
- Uh, có lẽ vậy.
- Cô Camila này, bức tượng kia là ai thế ạ?
Yue vừa nói vừa chỉ một bức tượng phụ nữ bằng đá cảm thạch cao khoảng mười mét trước tòa nhà giảng đường bọn họ đang đứng. Người phụ nữ được khắc họa trong tư thế đứng thẳng, chân trong tư thế dang bằng vai, hai tay cầm một viên ngọc đỏ hướng về phía trước, mắt nhìn thẳng, tóc xõa, mặc bộ đồ váy dài có phi phong phía sau.
Camila nhìn theo hướng Yue chỉ, kể:
- Bức tượng của Jeane Gaul, một vị phù thủy thời trước chúng ta khoảng bảy trăm năm. Cũng là vị phù thủy chết trẻ nhất trong lịch sử. Bà tham gia cuộc chiến mở mang bờ cõi ở mặt trận phía bắc và hy sinh để chặn lại bước tiến của bọn quái vật vùng đất tuyết bằng tuyệt chiêu Mặt Trời Đỏ. Sau này bà được đặt biệt danh là Jeane Mặt Trời. Đúng rồi, Mặt Trời Đỏ được liệt vào cấp độ cấm chú, mạnh hơn cả Vòi Rồng Lửa của cô Marie nữa. Mỗi tội dùng nó thì về cơ bản là cả người làm phép và mọi thứ xung quanh phạm vi năm muwi cây số bán kính đều khó sống sót. Cho đến giờ vẫn không ai phân tích được cụ thể cơ cấu thi triển nó, chỉ có phỏng đoán nó yêu cầu sử dụng một viên ngọc đỏ để kích phát, theo như những gì Jeane còn lưu lại trong bút ký của bà tại nhà. Đây là giảng đường chuyên giảng dạy các phép thuật hỏa hệ nên tượng bà được đặt ở đây, kỷ niệm hình thái phép thuật cuối cùng của hệ hỏa, Măt Trời Đỏ.
- Sử dụng ngọc đỏ để kích phát phép thuật?
- Uh, đây là một điều kỳ lạ, vì căn cứ vào lý luận và cách thức thi triển ơhép thuật của chúng ta, việc phóng thích phép thuật vốn dĩ không cần môi giới hay nhiên liệu mới phải.
- Hay là do Jeane thích ngọc đỏ, nên khi thi triển phép thuật muốn tạo dáng cùng ngọc cho đẹp?
- Không biết. Đáng tiếc bút ký của Jeane không ghi chép nhiều, nên không ai biết rút cục nguyên lý cấm chú Mặt Trời Đỏ là như thế nào. Cũng có vài giả thiết cho rằng việc cần dùng ngọc đỏ là một sai lầm trong diễn dịch ghi chú của Jeane, cũng không ai chứng minh được. Nhưng đích xác lúc còn sống Jeane rất thích các viên ngọc đỏ. Bà thích đính một viên ngọc đỏ to ở ngực trái, ngay vị trí tim, và nói rằng có nó ở đó giúp bà có thêm sức mạnh. Đã từng nhiều người thử làm vậy nhưng không thấy có tác dụng gì.
Yue nhớ lại tính chất của ngọc đỏ. Đây là một loại quặng đá quý của thé giới Ether. Yue cũng có từng gặp qua nó trong sách, nó có đặc tính phát xạ nhẹ và khả năng dẫn điện ở môi trường đặc biệt, thường là dưới áp suất cao và nhiệt độ rất nóng, nhưng cần một lượng đủ lớn. Tuy nhiên nó lại được dùng phổ biến làm trang sức vì có tính thẩm mỹ rất cao. Ether có nhiều loại quặng, đá quý, nguyên tố mà Yue không tìm được đối chiếu tương ứng trong trí nhớ của Mai Chi, dù sao Mai Chi cũng không bác học đa tài, hắn không giỏi hóa chuyên sâu và các loại vật liệu, trừ vật liệu bán dẫn. Lần này nghe Camila kể sự tích về Jeane và cấm chú Mặt Trời Đỏ, hắn bỗng bật ra một ý tưởng, phải chăng cấm chú đó là bom hạt nhân? Và ngọc đỏ phải chăng có khả năng sử dụng như một nguồn nhiên liệu phóng xạ không ổn định? Chẳng qua với trình độ kỹ thuật trước kia của thế giới Ether thì việc nghiên cứu sâu về nó là bất khả thi, dù sao người duy nhất biết sử dụng nó như vũ khí cũng đã chết cung phép thuật chính mình thi triển ra. Nói chung ở trình độ hiện tại, yêu cầu người ở dây biết triệu hoán ngọn lửa là đơn giản, dùng nó để chế tạo dụng cụ, máy móc và phục vụ tiện nghi đời sống là vừa tầm, còn để nghiên cứu những công nghệ cao hơn sâu hơn là khó khan, đây là hạn chế về nhận thức. Tri thức về vật chất nó có từng lớp. Khi đạt đến một giới hạn của một lớp, con người ta có thể đạt được những cách vận dụng các quy luật tự nhiên ở mức độ tương xứng. Khi đạt tầm cao hơn về nhận thức, con người mới mở khóa được những công nghệ cao hơn. Cứ như thế, con người ngày càng đi sâu vào việc lý giải từng tầng ý nghĩa sâu hơn của các quy luật vận động của thế giới...
Bỗng dưng Yue nghĩ đến một chuyện. Hiện tại hắn về cơ bản đã khái niệm hóa tổng quát về ma pháp. Nhưng do thiên phú thấp, hắn thiếu một khâu quan trọng đó là bước chân đầu tiên mào đầu cho hắn chính thức dùng cơ thể mình tiến vào lĩnh vực ma pháp trong thực tế. Đây có lẽ chỉ là một bước rất ngắn, nhưng nó tách biệt Yue hoàn toàn khỏi thế giới ma pháp kỳ diệu. Hắn vẫn đang loay hoay tìm một cái thang ngắn để làm cầu nối giữa hắn và ma pháp. Ban đầu hắn định chế tạo một thiết bị giúp hắn kích phát và phóng thích phép thuật mà không cần dùng ma lực tự thân, dựa trên quy luật vận động của ma năng, vì hắn cho rằng dựa vào thiên phú ma pháp của hắn để cảm nhận và thi triển ma phap sẽ không có thành tựu đáng kể. Nhưng giờ hắn lại có một suy nghĩ khác. Đặt giả thiết Jeane muốn kích phát cấm chú cấp độ Mặt Trời Đỏ bà yêu cầu phải sử dụng một nguồn năng lượng phóng xạ là ngọc đỏ, như vậy bản chất ma pháp Mặt Trời Đỏ không phải là dùng ma năng để tạo ra sức mạnh hủy diệt, mà là dùng nó để bắn phá hạt cơ bản, kích thích phản ứng hạt nhân. Nó cũng là một cách sử dụng đòn bẩy để tạo thành hiệu quả mục đích. Giống như nguyên lý bom hạt nhân, cần dùng một trái bom nhỏ kích nổ để ép hai khối nguyên liệu hạt nhân vào với nhau tạo thành một lượng đủ lớn chất phóng xạ để gây mất kiểm soát phản ứng hạt nhân và tạo ra sức nổ khủng khiếp. Nếu vậy, sao hắn không thay đổi một chút mục tiêu đề ra, đó là dùng một thiết bị để nhân rộng lên cảm ứng ma pháp hoặc ma lực của chính mình?
Yue liền nghĩ tới ma pháp cơ bản rất phổ biến và được dùng để phân định cấp độ nhập môn ma pháp sư: Sentry. Bản chất của ma pháp này là phóng thích một lượng ma lực tự thân như một tín hiệu và nhận về các tín hiệu cảm ứng xung quanh về ma năng tự nhiên theo nguyên lý cộng hưởng song, cũng tức là ứng dụng tính chất song của trường lực ma năng L. Chính vì thế sentry khá nhạy đối với việc nhận biết các nguồn và luồng ma năng trong môi trường khảo sát, nhưng không phản ánh tốt điều kiện vật chất xung quanh như cảm ứng thần lực.
Như vậy, nếu Yue chế tạo một thiết bị có thể giúp hắn tang cường độ nhạy cảm với các trường lực ma năng L, hoặc tang cường độ nhạy cảm với các trường lực cơ bản ngoài ma năng L, liệu có giúp hắn vượt qua rào cản thiên phú của mình?
Vấn đề là, một thiết bị như vậy, yêu cầu và nguyên lý hoạt động nên là như thế nào?