"Lăng Khiêm?" Lăng Vệ nhăn lại đôi lông mày rậm anh tuấn, nhìn em trai nghênh ngang chiếm cứ giường của cậu, "Sao cậu lại ở chỗ này?""Em về nhà. Mẹ chưa nói với anh sao?"
Nhìn quen bạn cùng lớp trường quân đội tuân theo quy tắc nghiêm ngặt của trường quân đội mà cắt thành tóc ngắn, đột nhiên trông thấy tóc dài đến vai không bị gò bó của Lăng Khiêm, khiến cho Lăng Vệ cảm thấy vô cùng chướng mắt.
"Nghe nói cậu bị đuổi rồi."
"Đúng vậy."
Ngữ điệu căn bản không thèm để ý, khiến cho Lăng Vệ đối với người đối với mình đều yêu cầu dị thường nghiêm ngặt vô cùng phẫn nộ.
Nếu trước mắt đây không phải con ruột của cha mẹ nuôi yêu mến, chủ nhân chân chính tương lai của cái nhà này, Lăng Vệ quả thực muốn mở miệng mắng người.
Hiện tại, lại chỉ có thể cưỡng chế bất mãn xuống, trầm giọng nói, "Cậu làm như vậy, có từng suy nghĩ cho tình cảnh của ba và mẹ chưa?"
Gia tộc cao cấp quân quyền bị rất nhiều ánh mắt truy đuổi, từ trước đến nay căm ghét nhất chính là lời đồn đại và tai tiếng. Cái này còn đáng sợ hơn so với thương tổn của súng ánh sáng điện tử.
Thấy Lăng Vệ giận tái mặt, giống như anh cả chất vấn mình, Lăng Khiêm lại thu biểu tình cà lơ phất phơ lại, từ trên giường xuống dưới.
"Câu hỏi này, em ngược lại vừa vặn muốn hỏi anh, anh trai."
Câu hỏi lạnh lùng, chậm rãi hướng về phía anh cả đang mệt mỏi.
Đối diện Lăng Vệ lớn hơn mình ba tuổi, Lăng Khiêm mười tám tuổi vóc người nhìn như nhỏ bé yếu ớt, trên thực tế lại rất cao. Rất nhiều người sẽ bị khuôn mặt luôn giấu nụ cười mê hoặc kia đánh lừa, nhưng nếu thực sự kề vai dùng thước đến đo, thân thể Lăng Khiêm nhất định cao hơn đại đa số bạn cùng lứa tuổi.
Biểu tình ẩn chứa nguy hiểm của em hai tới trước mắt, Lăng Vệ thân là cái loại khí thế đến từ tướng quân thế gia này mà cũng cảm giác thấy khó chịu.
Mặc dù uy nghiêm tuyệt đối như cha nuôi, nhưng cảm giác bị em trai uy hiếp, đã đủ làm cho người ta không thích.
Anh em một năm mới gặp một lần, trong cảm giác của Lăng Vệ, hai loại không hài hòa thân thiết cùng với xa lạ, phức tạp cùng một chỗ.
"Hỏi tôi? Có ý gì?"
"Nếu không phải anh, không đếm xỉa hoàn cảnh của ba và mẹ làm ra những chuyện xấu kia, em sao lại không thể không ra tay dạy dỗ bạn học của em, đánh người ta tới trọng thương sau đó dẫn đến bị đuổi chứ ?"
Nội dung long trời lở đất.
Lăng Vệ khiếp sợ nhìn em trai, "Tôi?"
Không thể nào, Lăng Vệ biết rõ mình luôn luôn nghiêm ngặt kiềm chế bản thân, tuyệt đối không có khả năng làm ra chuyện tình ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của cha mẹ.
"Tôi làm chuyện gì xấu?" Đối với lời vu tội của Lăng Khiêm, khuôn mặt Lăng Vệ nghiêm túc lên.
Lăng Khiêm nhìn chằm chằm ánh mắt của cậu, thế nhưng tràn ngập khí lạnh giống như sĩ quan bắt mật thám, "Đừng vọng tưởng che giấu, anh làm những chuyện xấu này ở trường quân đội, ngay cả ghi hình cũng có. Nếu không phải vì thu hồi toàn bộ những ghi hình này, bảo vệ ba và mẹ, em cần gì phải làm đến hoàn cảnh như bây giờ?
Lăng Vệ càng nghe càng hồ đồ.
Có điều bộ dáng của Lăng Khiêm, không chút nào giống như đang nói dối đe dọa.
"Vẫn còn mạnh miệng." Ngưng mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh cả, không biết xuất phát từ nguyên nhân nào, đường cong trên mặt Lăng Khiêm chậm rãi thả lỏng, thay vào đó, là một loại tươi cười nguy hiểm, "Được, em để anh tận mắt nhìn thử, xem anh tiếp tục nguỵ biện thế nào."
Cầm lấy điều khiển trên mặt bàn, trực tiếp đem video kèm theo máy đến máy chủ ở xa mình đã bật sẵn, sau nháy mắt, toàn bộ hình chiếu lên vách tường, xuất hiện hình ảnh phản chiếu không gian ba chiều đủ để lấy giả làm thật.
Nam nữ chiếu trong hình ảnh, đều mặc đồng phục trường quân đội Trấn Đế.
"Lăng Vệ, em."
"Không sao, chỉ cần có cơ hội, tôi sẽ giải thích rõ với ba mẹ."
Một nhân vật chính trong đó, nghiễm nhiên là Lăng Vệ thân là con cả của Lăng Thừa Vân, đang tiếp nhận huấn luyện sĩ quan trong trường quân đội.
Thấy mình xuất hiện trong hình ảnh phản chiếu, Lăng Vệ cứng mặt, dường như bỗng nhiên vỡ ra một tia kinh hoảng không dễ dàng phát hiện. Hình ảnh kế tiếp, chuyển thành bóng lưng hai người nắm tay bước vào khách sạn tạm thời.
Rất nhanh, biến thành cảnh nam nữ giao cấu cực kỳ dâm mỹ, bởi hệ thống truyền thanh khoa học công nghệ thay đổi từng ngày, thở dốc và với rên rỉ dâm loạn dường như truyền ra từ hiện trường.
"A ưm Lăng Vệ, anh tuyệt quá! Sâu hơn chút... A..."
Hiệu ứng âm thanh như thế, chỉ nghe mấy tiếng, cũng đã nghiêm trọng công kích hệ thống tự hạn chế của Lăng Vệ.
"Dừng lại! Đừng bật nữa!"
Sau khi Lăng Vệ rống giận, hình ảnh lập tức tạm thời ngừng, rên rỉ khó mà lọt vào tai không tiếp tục nữa, hình ảnh dừng lại nhưng vẫn dừng ở một khắc nam nữ giao cấu kia.
"Dám làm, cư nhiên không dám nhìn?" Khóe môi Lăng Khiêm ngưng tụ nụ cười lạnh, thực sự không nghĩ thiếu niên mười tám tuổi có thể làm ra, bình tĩnh chất vấn, "Trong quy định trường quân đội, có một điều là trước khi tốt nghiệp, nghiêm cấm học sinh nam nữ quan hệ trên thân thể, để tránh các sĩ quan tương lai trầm mê dâm lạc. Anh, ghi hình như thế này, nếu để cho mẹ trông thấy, trái tim suy yếu của bà sợ rằng chịu không nổi đi?"
"Tôi không có làm như vậy."
"Hử?"
"Không có làm chuyện như vậy."
"Như thế toàn bộ ghi hình này đều là giả tạo?"
Lăng Vệ trầm mặc trong chốc lát, vẫn trầm giọng nói, "Xuất hiện ở phần đầu, đúng là bạn học nữ trong trường quân đội của tôi, thế nhưng..."
"Tên gọi là gì?"
"Ách?"
"Em hỏi anh người nữ kia tên là gì." Lăng Khiêm nhỏ hơn Lăng Vệ ba tuổi, giọng nói lạnh giá hung hăng hỏi.
Mặc dù cảm thấy phẫn nộ, nhưng đồng thời, Lăng Vệ cũng không thể không thừa nhận bản thân mình có hành động chưa đủ chừng mực.
"Gọi là Mạc Bùi Oánh." Lăng Vệ ngẩng đầu, con ngươi đen đến không có chút tì vết nhìn thẳng Lăng Khiêm, một chút cũng không có vì sợ hãi lấp lánh, chắc chắc nhấn mạnh, "Đối thoại phần đầu đúng là hai người bọn tôi, thế nhưng những chuyện phía sau, tôi tuyệt đối chưa từng làm."
Cậu rất có thiện cảm với Mạc Bùi Oánh, nhưng cậu am hiểu sâu quy định của trường quân đội, làm sao có thể ngang nhiên không tuân theo nội quy trường học, vì dục vọng nhất thời trên thân thể mà quan hệ với bạn học nữ trong khách sạn?
Hơn nữa, cậu cũng luôn tôn trọng Mạc Bùi Oánh, Mạc Bùi Oánh cũng không phải loại con gái tùy tiện ấy.
Nghe xong giải thích của cậu, Lăng Khiêm dường như hơi hiểu ra, không có hung ác độc địa như lúc đầu.
"Nếu quả thật chính là như vậy, chuyện cũng dễ xử lý." Lăng Khiêm đơn giản nói, "Ngày mai em sẽ giao ghi hình này cho mẹ, để mẹ thông báo cho người của viện khoa học kỹ thuật mang đi nghiêm túc nghiên cứu thử, xem những đoạn này là nhân tạo đi."
"Tuyệt đối không được! Ghi hình như thế, sao có thể để mẹ nhìn thấy? Chúng ta lén xử lý không được sao?
"Cây ngay không sợ chết đứng, anh đã biết mình không có làm, tại sao sợ hãi như thế?" Lăng Khiêm một lần nữa đưa ánh mắt ném về phía cậu, thêm một phần trêu tức không tín nhiệm, "Anh, không phải là anh đang gạt em chứ?"
"Dù sao không thể đưa cho mẹ." Lăng Vệ trầm giọng nói, "Cậu nếu như không tin tôi, chúng ta có thể tự tìm người hiểu rõ cách làm giả hình ảnh kiểm tra đoạn ghi hình này. Chờ có được kết quả kiểm tra, liền lập tức tiêu hủy nó."
"A, che che giấu giấu như thế, cũng không giống tính tình anh trai Lăng Vệ anh."
"Tôi nói, tôi không có làm." Lăng Vệ tức giận nhìn em trai nụ cười càng kéo càng lớn, "Cậu rốt cuộc muốn tôi nói bao nhiêu lần?"
Nhìn anh cả ngay thẳng chính trực bị dồn đến góc tường, Lăng Khiêm bắt đầu thông minh thu lưới.
"Nếu muốn em tin anh, tiêu hủy ghi hình, cũng không phải không thể." Giọng điệu biếng nhác, dễ dàng làm cho người ta đánh mất cảnh giác, "Chỉ cần anh để em kiểm tra cơ thể anh là được rồi."
Căn bản không biết mục đích của em trai ở đâu, Lăng Vệ chỉ là nghi ngờ nhíu mày, "Kiểm tra cơ thể?"
"Đúng. Nếu như anh làm ra loại chuyện đó, trước khi nghỉ mười ngày rời trường, nhất định sẽ nắm chắc cơ hội, làm đến thoải mái với nữ sinh kia đi?" Thiếu niên thân là con ruột tướng quân, tương lai sẽ kế thừa quyền lực của tướng quân, được hàng tỉ binh lính liên bang kính ngưỡng, không có chút tự giác nói ra lời nói thô bỉ, "Cơ thể của anh trong hai mươi bốn giờ có từng bắn hay không, dùng dụng cụ mới là có thể kiểm tra. Thế nào? Để cho em kiểm tra thử, nếu dụng cụ xác định anh không hề bắn tinh, em sẽ chiếu theo anh nói, hủy diệt ghi hình là được."
Lăng Vệ kinh ngạc nhìn em trai.
Lăng Khiêm giống như cậu, đều bị đặt bồi dưỡng trong trường quân đội, làm sao có thể hiểu biết những chuyện liên quan đến tình dục thế này?
Trầm mặc một hồi.
"Trong tay cậu, có loại dụng cụ này?" Lăng Vệ xấu hổ hỏi.
"Phải."
"So với quá trình xét nghiệm độc tố trong cơ thể, hẳn là không sai biệt lắm đi?"
"Không nên lãng phí thời gian!" Lăng Khiêm vô cùng không kiên nhẫn quát khẽ một tiếng với cậu, nhíu ấn đường thanh tú, "Nếu như chột dạ không dám chấp nhận kiểm tra cứ việc nói thẳng. Em thành thật giao cho mẹ là được."
Đây là uy hiếp mạnh mẽ mà có lực.
Lăng Vệ chỉ đấu tranh một lúc, liền lấy bản năng của quân nhân lựa chọn điều kiện tốt nhất.
"Được rồi." Cậu gật đầu.
Đối với sự phối hợp của cậu, Lăng Khiêm cũng không có bày ra sắc mặt tốt, chẳng ừ hử gì cả, nói, "Bây giờ, cởi quần, nằm lên trên giường đi."