Trừng Phạt Quân Phục Hệ Liệt

Quyển 4 - Chương 2



Thật khiến người ta đau đầu hết sức.

Vận quân trang thuần đen tinh tươm thẳng thớm đại biểu cho việc trở thành quân nhân chính thức, đeo huy chương hạm trưởng trước ngực, đáng lý ra, Lăng Vệ phải vô cùng kích động, tâm trạng vui mừng phấn khởi mà trải qua ngày đầu tiên trở thành hạm trưởng mới đúng.

Thế nhưng, khi nhìn danh sách nhân viên đăng hạm theo mình, thì thật sự không còn tâm trạng đâu mà hân hoan nữa.

Vì sao?

Vì sao tên Lăng Hàm và Lăng Khiêm cũng xuất hiện trong danh sách??!

“Lăng Vệ hạm là tàu vũ trụ Quân bộ hao tốn biết bao công sức tiền của để chế tạo, Quân bộ vô cùng coi trọng kết quả thử nghiệm lần này. Cho nên, em với danh nghĩa là đặc phái viên cấp cao của Quân bộ được phái tới đây để giám sát toàn bộ quá trình thử nghiệm.” Lăng Hàm giải thích, trơn tru hợp tình hợp lý đến câm nín.

Lăng Vệ tuy đã trở thành hạm trưởng nhưng quân hàm chỉ mới tới Thiếu úy, thế nên đối với Lăng Hàm cấp bậc Chuẩn tướng mà nói, anh không thể trái lời kháng mệnh.

Ừ thì chấp nhận vậy.

Nhưng còn Lăng Khiêm…

“Em còn chưa hoàn thành chương trình học kia mà?” Lăng Vệ bất mãn mà nhìn đứa em chẳng coi tốt nghiệp là cái đinh gỉ gì “Bị đuổi khỏi trường Chinh Thế, một khi đến trường Trấn Đế phải nắm bắt cơ hội mà sửa đổi đi chứ. Ngay cả chuyện tốt nghiệp cũng làm không xong thì biết ăn nói thế nào với ba đây?”

Thân là con trai Tướng quân, vậy mà trở thành quân giáo sinh bỏ học, thật làm cho Lăng gia phải mất mặt.

“Em cũng được Quân bộ điều đến Lăng Vệ hạm chứ bộ.” Lăng Khiêm không cam lòng mà phản bác.

Anh thật đáng ghét.

Mặc quân phục uy nghiêm của hạm trưởng cái nói chuyện cũng bày đặt ra vẻ đứng đắn, bộ dáng đoan đoan chính chính này, thật làm cho người muốn đè anh ra, cởi phăng hết quân phục oai phong, hung hăng mà làm đến khi anh khóc lóc cầu xin tha thứ mới thôi.

Đôi mắt xinh đẹp của Lăng Khiêm loe lóe dục hỏa.

“Quân bộ làm sao hạ mệnh lệnh vô lý này được? Trong quy định có ghi, quân giáo sinh dưới hai mươi lăm tuổi chưa tốt nghiệp chính thức chỉ được làm quân nhân dự bị, phải ở đội lục binh bình thường huấn luyện một năm mới có tư cách đăng hạm. Về phần điều nhiệm của em, anh sẽ báo cáo lên cấp trên, em phải trở về trường Trấn Đế tiếp tục đi học.”

“Là em hạ lệnh.”

Lăng Vệ ngạc nhiên quay đầu, nhìn Lăng Hàm tư thái ung dung điềm nhiên.

“Lăng Khiêm tuy rằng chưa tốt nghiệp, nhưng đã sớm đạt được chứng nhận điều khiển cấp một của Quân bộ. Nếu nói về kỹ thuật, quân nhân trẻ tuổi mà tài năng như anh ta là không có nhiều.” Lăng Hàm chậm rãi nói thay Lăng Khiêm.

“Dù là vậy đi nữa, cũng không nhất thiết…”

“Gì mà dù là vậy đi nữa? Anh cảm thấy khả năng điều khiển của em không đáng giá nhắc tới phải không?” Khuôn mặt tuấn mỹ lạnh te hờn giận.

Hơi lớn tiếng, làm cho không ít người đang yên lặng công tác ở khoang điều khiển len lén dời mắt lại đây.

Lăng Vệ căng thẳng.

Đứng ở khoang điều khiển khả năng tự động hóa ưu việt, mọi thứ trên hạm đều mới tinh đến nỗi không dám đụng chạm bậy bạ, tạo thành cảm giác căng thẳng khác thường.

Trong hoàn cảnh như vậy, còn để cho một đống nhân viên cấp dưới chăm chú dõi vào chuyện tranh cãi của ba anh em, nếu không xử lý thích đáng, về sau có lẽ còn chẳng dám ngẩng mặt nhìn mọi người nữa không biết chừng.

Sau một thoáng bối rối, Lăng Vệ nhận ra mình không được xem người trước mặt là một đứa em thích làm nũng, mà phải đối xử như một cấp dưới không nghe lệnh cấp trên.

“Nói vậy, cậu cảm thấy thuật điều khiển của mình rất lợi hại?”

Lăng Khiêm lập tức hiểu ý.

“Đúng vậy, trưởng quan. Tôi có thể chứng minh cho ngài xem ngay lập tức.”

“Quân hạm đã có một quan điều khiển.” Lăng Vệ có trí nhớ đáng nể, vừa rồi mới đọc danh sách sơ qua một lần, đã ghi nhớ được tên từng người “Quan điều khiển Sally Lawson?”

“Vâng, trưởng quan.”

Cách đó không xa, một nữ quân nhân với mái tóc ngắn màu vàng phong cách mạnh mẽ đứng lên khỏi chỗ ngồi, đi đến trước mặt cúi chào Lăng Vệ “Ngài có gì phân phó, trưởng quan?”

“Nhiệm vụ đầu tiên của Lăng Vệ hạm là tìm đường đến tinh cầu nhân tạo Slovenia, cô có thể trình báo lộ tuyến không?”

Sau khi xoay người thực hiện thao tác trên máy tính một lát, nữ quan điều khiển đưa ra câu trả lời “Phương pháp nhanh nhất là di theo lộ tuyến Alpha, với tốc độ của Lăng Vệ hạm, chỉ cần nhảy quãng dài mười hai lần, nhảy đoạn nhanh và ngắn hai mươi mốt ngày, tổng cộng hết ba mươi mốt ngày là có thể đến được mục tiêu.”

“Tốt lắm.” Lăng Vệ khen ngợi gật đầu.

Tinh cầu Slovenia là khu vực giao tranh nhạy cảm giữa Liên Bang và Đế Quốc, đối với tổng doanh hạm đội trung tâm ở Liên Bang mà nói, nơi này cách khá xa.

Ba mươi mốt ngày nghe rất hợp lý, so với kiến thức và nhận biết của Lăng Vệ về tốc độ của quân hạm bình thường thì nhanh hơn rất nhiều.

Trong cuộc thi Trấn Đế đặc thù, đối với môn điều khiển ngoài vũ trụ, anh đã tốn không ít thời gian cùng công sức để ôn luyện. Kết quả đưa ra triển vọng như vậy, chẳng những nhờ tính năng ưu việt của chiến hạm, mà còn phải kể đến khả năng điều khiển tài ba của người lái nữa.

Quan điều khiển Sally hiển nhiên rất tin tưởng vào thuật lái của mình.

Kế tiếp, Lăng Vệ dời mắt sang Lăng Khiêm đứng cạnh bên.

“Hai mươi mốt ngày.” Lăng Khiêm không chớp mắt mà đáp.

“Không thể nào!” Sally kinh ngạc, một mực phủ định “Lộ tuyến Alpha dài bốn ngàn năm trăm năm ánh sáng, hiện giờ không có quân hạm nào có thể hoàn thành chuyến đi trong hai mươi mốt ngày cả.”

“Tôi cũng không nói sẽ đi lộ tuyến Alpha.” Tuy rằng nhằm vào phản bác của nữ quan quân Sally, nhưng tầm mắt Lăng Khiêm, lại lạnh lùng dừng trên người hạm trưởng Lăng Vệ “Chúng ta có thể vòng ra sau tinh cầu Lecco Mick, nếu như thế, lộ tuyến sẽ ngắn lại.”

Một bên nói, một bên thao tác máy tính, vẽ tuyến đồ theo lời mình nói.

Lăng Khiêm xoay màn hình qua, chỉ cho Lăng Vệ xem.

“Rất không thực tế, con đường này rải rác vô số thiên thạch đỏ, thiên thạch đột biến, thậm chí còn có thể gặp từ trường hay lực hút của trái đất bất kỳ lúc nào. Đi một lộ tuyến nguy hiểm như thế, nói không chừng Lăng Vệ hạm còn chưa tới đích đã tan tác.” Quan điều khiển cực lực phản đối.

“Người của gia tộc Lawson miệng mồm xui xẻo thật đấy, Lăng Vệ hạm còn chưa xuất phát đã nói gở như vậy.” Lăng Khiêm khinh miệt mà cười lạnh “Có điều, xem ra cô cũng có đôi chút kiến thức, biết lộ tuyến nguy hiểm như thế, tiểu cô nương như cô không nên đụng vào thì hơn.”

“Lăng Khiêm, quan điều khiển Sally cấp bậc cao hơn cậu, đề nghị cậu tôn trọng người khác.” Lăng Vệ nhắc nhở hắn.

“Hạm trưởng, tuyệt đối không thể lựa chọn phương thức mạo hiểm đó.”

“Ừm, tôi hiểu.”

Quả thật, lúc đầu Lăng Vệ cũng lo lắng hệt như Sally, nhưng vừa rồi, không biết sao trong lòng lại dấy lên cảm xúc mãnh liệt rằng, con đường của Lăng Khiêm mới là cách hay hơn!

Ý tưởng không hề có căn cứ đột nhiên hiện lên trong đầu, nháy mắt lại bị Lăng Vệ mạnh mẽ đè xuống. Nghĩ như vậy, nhất định là bởi mình trọng tình cảm anh em rồi.

Thân là hạm trưởng, tuyệt đối phải công tư phân minh!

Lăng Vệ cảnh giác mà tỉnh táo lại.

Tuy rằng lòng tự trọng của Lăng Khiêm rất lớn, lại thực sĩ diện, hơn nữa còn đặc biệt để ý thái độ của mình đối với hắn, nhưng mà, nếu đã là hạm trưởng, nhiệm vụ quan trọng hàng đầu phải là bảo vệ an toàn cho toàn thể nhân viên cùng quân hạm.

Nhất định không được chỉ vì quan tâm đến cảm thụ của Lăng Khiêm mà lẫn lộn đầu đuôi, đẩy Lăng Vệ hạm vào chỗ hiểm.

Nhiệm vụ lần này chính là thử nghiệm hệ thống động lực và tốc độ của quân hạm kiểu mới, đường đi quá mức gian nan, quả thật không nên chọn dùng.

“Quan điều khiển Sally, thiết lập lộ tuyến theo kế hoạch của cô.”

“Tuân mệnh, hạm trưởng.”

Đối với hạm trưởng anh tuấn trẻ tuổi nổi danh như cồn khắp Liên Bang, nữ quan quân vui vẻ nhận lệnh.

Vừa rồi còn e ngại hạm trưởng sẽ để tình cảm anh em chi phối, xem ra, mình đã lo nghĩ hơi nhiều rồi.

“Về phần cậu, Lăng Khiêm.” Sau khi Sally rời đi, mới xoay người đối mặt với đứa em có quan hệ phức tạp với mình.

Trong lòng tường tận, thái độ của mình ban nãy, ngay trước mặt mọi người, chẳng khác nào hung hăng tát Lăng Khiêm một bạt tai.

“Lăng Vệ hạm còn thiếu một quan thông tin hậu bị, tôi nhớ cậu đạt kết quả xuất sắc trong môn Liên lạc không gian, nếu cậu thật sự muốn ở lại đây.” Lăng Vệ bất động thanh sắc liếc nhìn Lăng Hàm một cái “Thì từ nay lấy thân phận là quan thông tin đi.”

Có Lăng Hàm làm chỗ dựa, muốn tống quân giáo sinh còn chưa tốt nghiệp này đi là điều không thể.

Biện pháp duy nhất, chỉ còn nước biết thời biết thế mà tiếp nhận thôi.

………

Cùng lúc đó, ở trụ sở Quân bộ Liên Bang, đang diễn ra một hội nghị tối cơ mật.

Bởi đề cập đến bí mật bị che giấu suốt trăm năm, thế nên, thư ký thâm niên vốn có quyền tham gia vào hội nghị thượng đẳng cũng chỉ được lưu giữ biên bản ghi chép nội dung tiến hành, hơn nữa còn bị che chắn bên ngoài.

Tham dự, cũng chỉ có ba vị Thượng đẳng tướng quân.

“Chuẩn tướng Lăng Hàm hình như được phê chuẩn đi thử nghiệm quân hạm.”

“Đúng vậy.”

“Không chỉ thế, đứa con thứ hai của Lăng tướng quân là Lăng Khiêm, một quân giáo sinh còn chưa tốt nghiệp, cũng được phái đến chiến thuyền.”

“Quả thật như thế.”

Bàn hội nghị hình tam giác rộng rãi, mỗi Tướng quân ngồi ở một cạnh bàn đại biểu cho thế lực gia tộc.

Bất kể là ngồi ở vị trí nào đi chăng nữa, trên vai đều đeo huy chương đồng cấp sáng lóe, vẻ mặt căng thẳng mà giằng co.

Đăng Tu La sau nhận được câu trả lời không chút ý định che giấu của Lăng Thừa Vân, chậm rãi bắn ánh mắt về phía bên kia bàn, hỏi Hawes Lawson ngay từ đầu đã bảo trì trầm mặc “Lawson tướng quân, ông tính im lặng đến khi hội nghị chấm dứt sao?”

“Ông muốn tôi nói cái gì? Tu La tướng quân?” Người nắm giữ quyền lực tối cao của gia tộc Lawson, giọng điệu trầm thấp trước sau như một đều đều mở miệng “Hai đứa con thân sinh máu mủ của Lăng tướng quân không phải là điều cần bàn cãi, vấn đề mấu chốt là ở người sắp lên làm hạm trưởng kia. Điểm này, hẳn trong lòng mọi người đều rất rõ ràng.”

Giống như ở trên chiến trường tìm sơ hở của kẻ địch, Đăng Tu La bắt được cơ hội, phục kích ngay lập tức “Đúng như lời Lawson tướng quân nói, quả thật làm người ta đau đầu. Chuyện cũ hai mươi năm trước, tôi và hai vị chắc chẳng thể quên nhỉ? Một Vệ Đình khác xuất hiện, có thể nào làm cho cả Quân bộ gặp nguy hiểm không đây? Vì tránh phát sinh nguy cơ, Lăng tướng quân, tôi nghiêm túc đề nghị ông hãy suy nghĩ cặn kẽ về quyết định của mình.”

“Ý của ông là gì, Tu La tướng quân?”

“Ông luôn âm thầm dung túng cho phục chế nhân của Vệ Đình đạt được quyền lực, không phải sao?”

“Nói là âm thầm dung túng, chi bằng nói thuận theo tự nhiên đi.”

“Lăng tướng quân, ông không biết làm như vậy là sẽ uy hiếp toàn thể Quân bộ sao? Có lẽ ông đã quên đứa con trai nhiều năm trước tạo thành sóng gió như thế nào, ba vị Tướng quân tiền nhiệm tiêu phí biết bao khí lực ra sao mới đem sự tình dẹp yên xuống rồi đúng không? Ông là muốn tái diễn chuyện xưa đấy à? Vì Quân bộ Liên Bang, không thể để cho phục chế nhân của Vệ Đình tiến thêm một bước phát triển, thế mà Lăng tướng quân ông còn phái hai đứa con mình đến Lăng Vệ hạm, rốt cuộc là có ý gì?”

Đối thoại bắt đầu, không khí hội nghị dần trở nên ngưng trọng.

Nhiệt độ hạ xuống đến mức đóng băng.

Lăng Thừa Vân quét mắt nhìn hai người cùng tham gia hội nghị, ung dung mở miệng “Tu La tướng quân còn khắc cốt ghi tâm chuyện hai mươi năm trước, vậy thì, chắc ông vẫn nhớ rõ, Bộ sinh vật bí mật Quân bộ đều giao cho ba gia tộc chúng ta phục chế nhân của Vệ Đình, yêu cầu mọi người nuôi dưỡng đào tạo, đây là quyết định chung của ba vị Tướng quân tiền nhiệm.”

Tu La tướng quân khí thế hùng hổ bức người, nhất thời lâm vào trầm mặc.

Lời Lăng Thừa Vân nói đích thị không sai.

“Về phần, vì sao ba vị Tướng quân tiền nhiệm lại quyết định nuôi cấy phục chế nhân của Vệ Đình, thì các ông cũng như tôi, khi tiếp nhận chức Tướng quân cũng được cha mình cho hay đáp án rồi.” Lăng Thừa Vân không nhanh không chậm mà tiếp “Cha của ba chúng ta, chỉ có một sơ sẩy duy nhất, đó là không dự liệu được phục chế nhân của Vệ Đình lại khó nuôi dưỡng đến thế. Hàng mẫu mà Bộ sinh vật bí mật Quân bộ đưa cho chúng ta là không tì vết, nhưng một mẫu nhà Lawson tướng quân nuôi đã bị chết yểu, còn mẫu nhà Tu La tướng quân cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bởi vậy, tình hình bây giờ…”

Lăng Thừa Vân tạm ngưng một chút, trầm thấp mà thể hiện cái nhìn của mình “Cũng không phải là vì tôi buông thả hay dung túng mà thành. Phải nói, chỉ có Lăng gia chúng tôi thành công bồi dưỡng được nhân bản của Vệ Đình mới đúng, mà sự thành công ấy, đáng lý ra phải được ngợi khen mới phải. Đương nhiên, nếu tôi ra tay bảo vệ thành quả mà mình đã vất vả vun trồng, thì đó cũng là bổn phận và trách nhiệm của tôi mà thôi.”

“Không phải nhằm mục đích như vậy. Quyết định của đời trước, là cùng nuôi dưỡng, sau đó cùng chia sẻ thành quả, tiếp tục giữ vững huy hoàng của ba gia tộc. Hiện tại, chúng ta đã biết Lăng Vệ là hậu duệ duy nhất của Linh tộc, nếu Lăng tướng quân coi cậu ta là tài sản đặc biệt của Lăng gia, thì gia tộc Tu La chúng tôi, còn cả gia tộc Lawson nữa, đều không đồng ý. Phải không, Lawson tướng quân?”

Tuy rằng Lawson không tích cực tham gia, nhưng phân tích từ góc độ lợi ích gia tộc mà nói, ông đương nhiên sẽ đứng về phía gia tộc Tu La.

Lăng Vệ trong cuộc thi Trấn Đế đặc thù biểu hiện cực kỳ xuất sắc, đã đủ chứng minh cậu ta là một Vệ Đình hoàn mỹ khác.

Vô luận là về thể chất hay tinh thần đi nữa, đó đều là, một tác phẩm tuyệt vời khiến người phải thảng thốt sợ hãi.

Đăng Tu La chính thức đề xuất “Lăng Vệ rốt cuộc thuộc về Lăng gia hay thuộc về Quân bộ, tôi muốn chúng ta tiến hành bỏ phiếu.”

Ánh mắt Lăng Thừa Vân trở nên sắc bén, lạnh nhạt cất tiếng “Ông yêu cầu như vậy, đối với Lăng gia đã vất vả bồi dưỡng được Lăng Vệ mà nói, không khỏi quá bất công sao?”

“Trên chiến trường không thể nói đến bất công hay không bất công, giữ cho Quân bộ cân bằng mới là điều trọng yếu. Lawson tướng quân, ông hẳn là không phản đối đề nghị của tôi đúng không? Ông hãy đưa ra câu trả lời rõ ràng đi.”

Đối với Lawson chẳng buồn hé răng, Tu La tướng quân lại nhắc nhở một lần nữa.

Mặc dầu thế lực gia tộc Lawson hiện giờ đã yếu đi, cũng chẳng còn khả năng đối kháng với hai gia tộc kia nữa, nhưng khi Tu La gia và Lăng gia xảy ra tranh chấp mỗi người một ý, thì gia tộc Lawson lại có khuynh hướng trở thành kiếp con ngựa mang tính quyết định.

Chỉ cần gia tộc Lawson và gia tộc Tu La liên hợp lại, sẽ tạo thành áp lực thật lớn cho Lăng gia.

Thế nhưng, về yêu cầu của Đăng Tu La, Lawson tướng quân lại vẫn như cũ dùng thái độ thong thả, thậm chí có thể nói là chậm chạp ứng đối, mãi đến khi đối phương mất hết kiên nhẫn không đợi được nữa, mới chẳng mấy tình nguyện mà lên tiếng đánh vỡ trầm mặc.

“Chuyện này, tôi bảo trì trung lập.” Lawson đưa ra một câu trả lời kinh người. Không chỉ có Tu La tướng quân, thậm chí ngay cả Tướng quân Lăng Thừa Vân cũng ngạc nhiên vạn phần.

“Tôi yêu cầu ông hãy xem xét nghiêm túc lại, Lawson tướng quân.” Không được ủng hộ như dự đoán, Đăng Tu La hơi ngắc ngứ cổ họng.

“Xin lỗi, Tu La tướng quân.”

“Cái gì?”

“Tuy rằng Quyết sách lực của Linh tộc là một hấp dẫn rất lớn, nhưng đối với gia tộc Lawson mà nói, phải đối mặt với Vệ Đình một lần nữa, không phải là chuyện dễ dàng. Lần này, tôi quyết định không nhúng tay vào.”

“Ông… vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện Chuẩn tướng Al năm đó sao?”

“Không sai.” Lawson tướng quân không chút khách khí quẳng tầm mắt vạch trần vết sẹo gia tộc của Tu La tướng quân sang một bên, lạnh giọng nói “Bất kể hắn từng làm gì đi nữa thì đó cũng là anh trai của tôi. Khi xưa, nếu không phải vì Vệ Đình, người ngồi lên vị trí này hiện giờ phải là anh ấy mới đúng. Nếu vậy, Tu La tướng quân ông có lẽ sẽ tỏ ra tôn trọng gia tộc Lawson chúng tôi hơn.”

Sau một đoạn trầm mặc giằng co ngắn ngủi, mới có người đánh vỡ im lặng.

Lăng Thừa Vân ho nhẹ “Một khi đã như vậy, chuyện Tu La tướng quân đề nghị bỏ phiếu không cần phải nhắc lại nữa. Hai vị Tướng quân, còn chuyện gì cần thảo luận nữa không? Nếu không, tôi còn phải đi xử lý công vụ.”

Hội nghị Quân bộ thượng đẳng bí mật, chóng vánh kết thúc trong sự bất đồng sâu sắc của ba người.

Mà thế hệ tiếp theo của gia đình bọn họ, đã sắp chạm đến vận mệnh, hết thảy bí mật bị các gia trưởng âm thầm khống chế, giống như ấu thú đang bắt đầu lớn, mơ hồ ngửi được một hơi thở kỳ dị.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.