Trùng Sinh Ác Nữ Trở Về

Chương 6: Nghe tin dữ



Editor: quynhle2207—diendanlequydon.com

Tần Nghiên Tịch nghiêm túc nghe, Tần lão gia tử cũng nghiêm túc nói!

"Sau khi con ra đời bình an, ông liền để cho mẹ con dẫn con đến căn cứ của Liệt Diễm. Khi đó con còn quá nhỏ, ông không yên lòng để con ở bên ngoài. Con và mẹ con phải biến mất một đoạn thời gian! Ông để cho mẹ con chịu khó bồi dưỡng con, chờ sau khi con lớn lên có thể tiếp nhận Tần gia! Nhưng hai năm trước mẹ con lại trở về một mình! Ai!" <quynh.le.2207> Tần lão chán nản thở dài!

"Kẻ hạ độc là người của Diệp gia sao?" Tần Nghiên Tịch nghĩ tới đầu tiên chính là Diệp gia!

"Trải qua sự điều tra của ông, không phải Diệp gia! Ta cho đến bây giờ không có tra ra là ai làm! Nhưng mà ta biết vẫn có người luôn theo dõi sau lưng Tần gia chúng ta. Ông đã già rồi! Nhà họ Tần cần có con! Giọng nói của lão Tần cũng càng ngày càng trở nên ưu thương hơn!

"Ông ngoại! Trước hết để cho con gặp mẹ một chút! Mẹ đang ở đâu vậy?” Hiện giờ Tần Nghiên Tịch chờ không nổi nữa mà muốn gặp mẹ mình!

"Con...mẹ con, nó. . ." Tần lão nghẹn ngào nói không ra lời!

Tần Nghiên Tịch nhìn ông cụ như vậy, lo lắng trong lòng càng dâng lên!

"Ông ngoại! Mẹ ở nơi nào? Con muốn gặp mẹ! Con muốn gặp mẹ ngay bây giờ!” Tần Nghiên Tịch kéo tay Tần lão!

"Từ một tuần trước mẹ con không còn ở đây nữa!” Mặc dù rất khó chịu, nhưng trước mặt cháu gái vẫn cố gắng mạnh mẽ giống như không có việc gì.

"Ý của ông là sao ạ? Không còn ở đây? Mẹ con đi đâu rồi? Đi du lịch sao? Đúng không?” Tần Nghiên Tịch không dám nghĩ tới rốt cuộc ‘không còn ở đây’ là có ý nghĩa gì. Cô chỉ có thể tự nói với mình là mẹ đang đi du lịch bên  ngoài thôi.

"Lúc sinh ra con thì thân thể mẹ con đã không tốt, cộng thêm trong cơ thể mẹ con vẫn còn chất độc sót lại, lúc đó đã chẩn đoán được mẹ con không thể sống hơn hai mươi năm!”

Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao ông muốn để con gái và cháu gái của mình rời khỏi nơi này! Tần gia của bọn họ mấy đời đều đơn truyền, {dien/dan/le/quy/don} đến thế hệ này của Tần Dao (mẹ của Tần Nghiên Tịch) cũng chỉ còn sót lại con gái ông và Tần Nghiên Tịch mà thôi. Ông không thể không cẩn thận được!

"Không! Không thể nào! Chuyện này không thể nào!"Căn bản là Tần Nghiên Tịch không thể tiếp nhận được.

Cô cho rằng mình đã sống lại thì có cơ hội để nói xin lỗi với mẹ mình, sẽ có cơ hội cùng sống với mẹ trong tương lai. Thế nhưng tại sao? Rốt cuộc đây là sự trừng phạt dành cho cô sao?

Tần Nghiên Tịch lặng lẽ rơi nước mắt, lòng cô đau đến nỗi không thể nào hít thở được. Cô cảm thấy hít thở không thông, làm cho sắc mặt cũng trắng bệch!

"Nghiên Tịch, Nghiên Tịch! Con đừng hù dọa ông mà! Con hít thở sâu vào!”

Tần Nghiên Tịch không thể hít thở làm cho Tần lão vô cùng lo lắng.

Nghe được giọng nói của Tần lão, mới làm cho Tần Nghiên Tịch lấy lại được hô hấp của mình, nhưng chỉ mới vừa thở ra một hơi, cả người cũng bị ngất đi.

"Lão gia! Trên người Tiểu tiểu thư còn có vết thương, không chịu được đả kích như vậy đâu.” Dì Liên không biết Tần Dao đã không còn! Nếu như biết chuyện này, bà ấy tuyệt đối không dẫn Tiểu tiểu thư tới đây.

"Nhanh! Mau gọi Tần Mẫn tới đây! Nhanh lên!”

Tần Mẫn là sĩ tử của Tần gia, ông cụ đã bồi dưỡng ra 9 trợ thủ cho Tần Nghiên Tịch trong đó có Tần Lãng! Những người này cũng vì Tần Nghiên Tịch mà bồi dưỡng ra!

Ông cụ nhìn cháu gái hôn mê, trong lòng rất khó chịu. Ông đã tự hỏi bản thân chưa từng làm chuyện gì thương thiên hại lý, nhưng tại sao con gái của ông đã ra đi sớm như vậy cũng thôi đi! Bây giờ đến cháu gại của ông bị thương nặng phải nằm trên giường bệnh. Rốt cuộc là Tần gia của ông đã làm sai chuyện gì chứ.

Sau khi Tần Mẫn tới đã kiểm tra toàn thân cho Tần Nghiên Tịch!

"Ông à! Nghiên Tịch không có vấn đề gì nghiêm trọng đâu! Vết thương khép lại rất tốt, bởi vì cảm xúc dao động quá lớn cho nên mới bị ngất xỉu. Chỉ cần điều dưỡng cho tốt là ổn thôi.” Cô ấy là tử sĩ của Tần gia, từ nhỏ thì cô ấy đã biết trách nhiệm của bản thân mình là gì? |quynh\le\2207| Sự hiện diện của thiếu gia chủ của Tần gia chính là nguyên nhân cho sự tồn tại của cô ấy. Có thể nói Tần Nghiên Tịch còn quan trọng hơn cả mạng sống của cô ấy.

"Được! Ta biết rồi! Bây giờ Nghiên Tịch đã trở về, con hãy giúp đỡ nó thật tốt! Cuộc sống cũng như thân thể của nó đều giao lại cho con!” Ông cụ nói xong cũng rời khỏi phòng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.