Trùng Sinh: Buông Tay Nam Thần, Tôi Tự Rực Rỡ

Chương 1: Buông Tay Nam Thần, Tôi Tự Rực Rỡ - Chương 1 Chương 1



Bạn trai tôi đột nhiên mất trí nhớ, lại đem lòng yêu một cô gái mà trước đây anh ấy rất ghét.

Tôi đau khổ tuyệt vọng, tìm mọi cách gây sự với họ, anh ấy cũng vì người yêu mà trở thành kẻ chủ mưu bắt nạt tôi.

Cuối cùng vào một đêm mưa, tôi bị người do chính tay anh ấy sắp đặt làm nhục.

Trước khi chết, tôi đột nhiên nhìn thấy những dòng bình luận trôi nổi:

【Nữ phụ tội nghiệp quá, cô ấy còn chưa biết nữ chính đã kích hoạt hệ thống.】

【Cô ấy càng có nhiều cảm xúc tiêu cực thì nam chính càng yêu nữ chính, nữ chính còn có thể lấy được nhan sắc và tài sản của cô ấy.】

【Tội nghiệp cái gì chứ, chẳng phải cũng chứng minh nữ phụ ghen tị đến mức nào sao?】

Lúc này tôi mới hiểu ra, thì ra cả đời mình chỉ làm áo cưới cho người khác. Sống lại một đời, khi cô gái kia lại khoe ảnh thân mật của cô ấy và Quý Nghênh Xuyên cho tôi xem. Tôi cầm bút cười nói:

"Vậy chúc hai người dài lâu nhé."

Đời này, tôi phải chăm chỉ học hành, ngày ngày tiến bộ, tự mình đi trên con đường rực rỡ.

 

"Tiêu Tiêu, hôm nay là kỷ niệm 100 ngày của tớ và Nghênh Xuyên, cậu sẽ chúc phúc cho bọn tớ đúng không?" Giờ thể dục giữa giờ, Giang Lạc chạy đến trước mặt tôi, cố ý khoe màn hình điện thoại của cô ấy. Trong ảnh, chàng trai ôm chặt cô gái, áp mặt vào nhau, hai người trông như một cặp trai tài gái sắc, kim đồng ngọc nữ. Các bạn học xung quanh xúm lại xem, không khỏi cảm thán: "Đẹp đôi quá! Lạc Lạc cậu thật tốt bụng, Lâm Tiêu đối xử với cậu như vậy mà cậu vẫn mong nhận được lời chúc phúc của cô ấy." "Đẹp quá, nếu tớ là Quý Nghênh Xuyên tớ cũng chọn cậu, ai có mắt đều biết nên ở bên ai mà?" "Tướng tự tâm sinh, Lâm Tiêu lòng dạ đố kỵ, ngày nào cũng ngấm ngầm nguyền rủa hai người chết đi." "Lạc Lạc của chúng ta vừa xinh đẹp vừa giàu có, thật không biết Lâm Tiêu lấy đâu ra mặt mũi mà so sánh với cậu." Đây là tháng thứ sáu kể từ khi Quý Nghênh Xuyên chia tay tôi một cách chóng vánh để chọn Giang Lạc. Kiếp trước, tôi bị sự ghen tuông và không cam lòng ăn mòn điên cuồng, không hề nhận ra khuôn mặt mình ngày một xấu đi, việc kinh doanh của gia đình cũng ngày càng sa sút. Ngược lại, Giang Lạc, người từng bị Quý Nghênh Xuyên cực kỳ ghét bỏ vì vừa đen vừa mập, lại lột xác thành bạch phú mỹ (người con gái vừa trắng trẻo, vừa giàu có, vừa xinh đẹp) nổi tiếng toàn trường. Mãi đến trước khi chết tôi mới biết, tất cả là do Giang Lạc đã kích hoạt hệ thống đối với tôi, cướp đi mọi thứ thuộc về tôi. Cô ta thậm chí còn hoán đổi ký ức của chúng tôi trong lòng Quý Nghênh Xuyên, biến tôi thành kẻ quấy rối đáng ghét nhất trong ấn tượng của anh ấy. Lúc này, tôi không lên tiếng, Giang Lạc cố tình đưa màn hình điện thoại lại gần mắt tôi hơn. "Tiêu Tiêu, cho dù Nghênh Xuyên từ bỏ cậu để chọn tớ, chúng ta vẫn có thể làm bạn mà đúng không." "Nghênh Xuyên tặng tớ một chiếc nhẫn kim cương, tớ thấy nó quý giá quá, không nhận được lời chúc phúc của cậu tớ không dám đeo." Cô ta cắn môi, ra vẻ mong manh đáng thương, tưởng rằng làm vậy sẽ càng kích động tôi, khiến tôi phát điên. Nhưng điều cô ta không ngờ tới là, tôi chỉ cười nhạt, tiếp tục cầm bút. "Cũng đẹp đấy, vậy chúc hai người dài lâu nhé." "Phiền cậu tránh ra một chút, tớ phải học bài tiếp." Giang Lạc, đời này, tôi sẽ không vì một người đàn ông mà để cậu xoay như chong chóng nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.