Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ

Chương 24: Trả đũa rất trọng yếu



Mặt Tiểu Đào đầy nước mắt, bộ dáng như là bị ủy khuất thật lớn, hướng Âu Dương Trì dập đầu: ”Lão gia, nô tỳ cũng không biết vì sao tiểu thư lại giao cho nô tỳ? Chỉ là nếu tiểu thư phân phó, nô tỳ sao lại dám không nghe…Mong lão gia làm chủ cho nô tỳ!”

Lý thì nhìn thấy tranh đấu bên trong, rất nhanh liền đoán được chuyện này cùng con dâu mình chắc chắn có liên quan, thấy Lâm thị nói ba câu còn không quên kéo Lý di nương vào là có thể thấy được tâm tư của nó, cùng lúc trừ bỏ trưởng tỷ của Tước nhi để tương lai dễ dàng xuống tay với trưởng tôn của bà, lại vừa khéo xử trí Lý di nương tội quản lý thất trách để lấy lại quyền lực! Tâm tư đúng là độc ác! Dám vì nội đấu quyền lực mà không tiếc làm bẩn thanh danh Âu Dương gia, Lý thị trong lòng nhất thời liền tức giận đứng lên, cầm ly trà trước mặt ném mạnh xuống: ”Nói hươu nói vượn!”

Chén trà ném thẳng trên nền ngay trước mặt Tiểu Đào, nàng ta bụm mặt khóc kêu: ”Lão phu nhân, nô tỳ là nói sự thật!”

“Tổ mẫu, phụ thân, mẫu thân! Tiểu Đào chính xác là người trong viện con, chỉ là lúc trước phạm phải sai lầm, bị con đánh vài bản tự, liền ghi hận từ đó, việc này nha hoàn mama trong viện đều biết, đã như vậy sao con có thể sai nha hoàn như thế đi làm một việc quan trọng bị mật được? Huống hồ Trương Văn Định này con còn chưa từng gặp mặt qua chứ đừng nói gì đến chuyện ái mộ hắn, rõ ràng là hắn vào trộm mà không được liền đem nước bẩn này hắt lên người nữ nhi!”

Trương Văn Định vừa nghe liền nghểnh cổ lên: ”Trời đất chứng giám, ta còn có vật chứng!”

Lâm thị nhìn thấy trong lòng càng vui sướng, chỉ cần Trương Văn Định lấy ra được vật gì đó bên người Âu Dương Noãn thì chuyện ngày hôm nay chắc chắn là ván đã đóng thuyền, ai đời làm trộm lại không đi tìm vật có giá trị lại đi lấy đồ vật bên người gia chủ đâu? Chỉ cần hắn một mực nói hắn cùng Âu Dương Noãn có tư tình, mặc kệ người khác tin hay không, cả đời Âu Dương Noãn cũng sẽ bị hủy! Bà ta thầm cười lạnh, trên mặt lại thể hiện bộ dáng như bị vũ nhục thật lớn: ”Im lặng! Không được hồ ngôn loạn ngữ!”

Âu Dương Khả nhìn thoáng qua thế cục trong sân, thầm nghĩ mẫu thân thật sự là người thủ đoạn, ánh mắt nhìn đến Âu Dương Noãn tràn ngập sự đắc ý, nghĩ rằng nàng cũng có ngày hôm nay, trước đây chỉ luôn chèn ép nàng ta, đúng là xứng đáng! Sa cơ thất thế mà chờ ngày gả cho người này đi!

Ánh mắt Lâm thị rưng rưng, lo lắng khuyên Âu Dương Trì: ”Lão gia, không thể tiếp tục hỏi nữa, vạn nhất hắn thật sự lấy ra cái gì, lại nói ra điều gì không hay, nhà chúng ta biết giấu mặt vào đâu. Tính ra hắn cũng không phải là kẻ tiểu nhân gì, là con trai bằng hữu cũ của lão gia, chỉ là gia cảnh bần hàn mới tìm nơi nương tựa làm thực khách của lão gia. Bằng không, bằng không chúng ta…Haizzz…Noãn nhi đáng thương của chúng ta…”

Âu Dương Trì tức giận nắm chặt bàn tay, sắc mặt từ đỏ đã chuyển sang tím, nghiến răng nghiến lợi nhìn Âu Dương Noãn, nhưng chuyện này có thể làm gì khác đây, đánh mắng hay giết Trương Văn Định đều không phải là biện pháp giải quyết! Lâm thị nói rất đúng, chỉ có thể nhắm mắt đem gả nữ nhi mà bản thân ông vẫn không đặt trên người này đi vậy…!

Âu Dương Noãn lạnh mắt nhìn, bông nhiên nói: ”Soát người hắn cho ta!” Nàng nói thực thong thả, nhưng lại rất rõ ràng mang theo một tia kiên quyết.

Lâm thị ngẩn người, bà ta không thể ngờ rằng Âu Dương Noãn bây giờ vẫn còn mạnh miệng, nếu nàng đã không biết xấu hổ như vậy, rõ ràng là muốn tất cả mọi người đều xem chứng cớ! Hừ, đến lúc đó nàng lại càng khó chấp nhận!

Âu Dương Trì thấy Âu Dương Noãn chắc chắn như thế, trong lòng cũng hiểu được nữ nhi này luôn nhu thuận từ nhỏ, tuổi lại còn nhỏ như vậy, làm sao có thể làm ra loại chuyện này, nói không chừng là Trương Văn Định này nói năng bậy bạ. Hiện tại nha đầu Tiểu Đào đang phạm lỗi, trong lời nói cũng không đủ chứng minh,chỉ cần Trương Văn Định không đưa ra được vật chứng chính xác thì chắc chắn là kẻ trộm. Như vậy, thanh danh của Âu Dương gia cũng sẽ được bảo vệ, Noãn nhi là cháu ruột của Lão thái quân Hầu phủ, nếu thật sự không minh bạch phải gả cho loại lưu manh này, lão thái quân còn không hỏi tội hăn sao? Nghĩ đến đây, hắn lạnh lùng nói: ”Không nghe đại tiểu thư nói gì sao, soát!”

Quản sự lập tức đi lên sờ soạng trên người Trương Văn Định mấy lần, cuối cùng mới rút ra một cây trâm ở bên hông hắn. Lâm thị nhìn cũng không thèm nhìn tới, nhất thời ai oán khóc một tiếng: ”Phải làm sao bây giờ, Noãn nhi đáng thương của ta!”

Sắc mặt Âu Dương Trì xanh mét, thở không ra hơi, trong ngực kịch kiệt đau đớn, chỉ cảm thấy một cỗ lửa giận xông lên đỉnh đầu, thật đúng là đã soát ra được tín vật đính ước! Hắn nâng mạnh ánh mắt lên, hung tợn trừng mắt nhìn Âu Dương Noãn! Nếu không phải ở đây có nhiều người như vậy, hắn hận không thể xông lên cho nàng một cái tát!

“A, đây là trâm cài của nhị tiểu thư mà!” Bỗng nhiên nghe được Hồng Ngọc kinh hô một tiếng, tiếp theo giống như là cảm thấy bản thân nói sai, sợ tới mức quỳ rạp xuống đất, một câu cũng không dám nói.

Lâm thị nghe vậy thì sửng sốt, tập trung nhìn vào, thiếu chút nữa là bật thốt lên, đây không phải là trâm cài mà Khả nhi thích nhất sao, làm sao có thể ở trong tay hắn? Bà ta rõ ràng đã lệnh cho Tiểu Đào trộm một vật bên người Âu Dương Noãn, chẳng lẽ Tiểu Đào đã đánh tráo sao? Bà ta quay đầu, hung hăng nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống Tiểu Đào vậy!

Tiểu Đào trợn tròn mắt, nàng rõ ràng đã vào phòng Đại tiểu thư trộm một cây ngọc trâm, cũng đã đem nó giao cho Trương Văn Định, hiện tại vì sao lại soát ra được trâm cài của nhị tiểu thư, ông trời ơi!

“Khả nhi, trâm cài này… là xảy ra chuyện gì đây?” Lý thị mở miệng, đã hoàn toàn tức giận.

Âu Dương Khả đứng xem nãy giờ cũng hoàn toàn ngây dại, nàng ta theo bản năng sờ sờ trâm cài trên đầu, rõ ràng là có một đôi vậy mà trên đầu nàng ta chỉ có một cái, một cái khác hiện đã bị soát ra trên người Trương Văn Định.

Tất cả mọi người có mặt đều khiếp sợ, Âu Dương Noãn bỗng nhiên quỳ xuống trước mặt Lý thị, nước mắt trong suốt ào ào chảy ra, ánh mắt tràn đầy ủy khuất khiến người khác yêu thương: ”Tổ mẫu, muội muội có lẽ là nhất thời hồ đồ…Không!Sẽ không có khả năng là muội muội yêu hắn…Con khẳng định là hắn muốn trộm trâm cài của muội ấy…Sớm biết như thế này con đã tự mình gánh chịu rồi!”

Trương Văn Định nghẹn họng nhìn trân trối, còn không biết sống chết đi biện giải: ”Rõ ràng là…”

“Còn dám cắn loạn!” Phương mama vẫn luôn đứng bên người Âu Dương Noãn chạy nhanh đến, hung hăng cho hắn một cái tát thật mạnh làm hắn lệch cả mặt, rồi lập tức xoay người quỳ xuống: ”Lão thái thái, lão gia, phu nhân! Đại tiểu thư của chúng ta đúng là tâm địa lương thiện, lại còn muốn tự nhận trách nhiệm a!”

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Trương Văn Định, hắn nói tiểu thư mời hắn đến, còn nói tiểu thư thập phần ái mộ, không lấy được hắn thì sẽ không lấy chồng, kết quả lại có Tiểu Đào làm chứng nên đương nhiên sẽ nghĩ rằng tiểu thư mà hắn nói ở đây là Đại tiểu thư. Ai ngờ rằng bị người phát hiện đánh cho một trận, lại soát ra trong người hắn đồ vật của nhị tiểu thư, như vậy không phải là đã rõ ràng rồi sao, nhị tiểu thư không biết vì sao lại hẹn người này, hắn cứ tưởng là đại tiểu thư nên chạy đến sân của nàng, lúc bị bắt vẫn còn nghĩ rằng người hẹn hắn là đại tiểu thư! Sự tình như vậy không phải đã rõ ràng rồi sao? Không ít người lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.

Âu Dương Noãn trong lòng cười lạnh, trên mặt lại bị thương nói: ”Muội muội tuổi còn nhỏ như vậy, làm sao biết tình yêu nam nữ là cái gì? Chỉ sợ là thường ngày xem sách thư sinh cũng tiểu thư gặp gỡ nhau dưới ánh trăng, chẳng qua chỉ là học nháo làm theo thôi, muội ấy làm sao nghĩ được vì vậy mà thiếu chút nữa xảy ra chuyện lớn đâu! Đáng giận nhất chính là Trương Văn Định, hắn thật không minh bạch khi thấy hẹn ước. Còn nha đầu Tiểu Đào kia, nhị tiểu thư không hiểu chuyện đã không khuyên bảo thì thôi ngược lại còn hồ nháo theo muội ấy, sự tình bại lộ sợ bị trách phạt liền vu oan trên người nữ nhi…Ai, muội muội đáng thương của ta!”

Âu Dương Khả thấy tình hình không đúng, vội vàng quỳ xuống, dập đầu nói: ”Tổ mẫu, cháu gái cái gì cũng không biết, cháu gái không có làm! Hắn oan uổng con!” Nói xong liền khóc lên, nhìn Lâm thị một bên, vội vàng nói: ”Trâm cài này con đã đánh mất vào ban ngày, làm sao có thể bị hắn nhặt được…Cháu gái nghĩ thế nào cũng không ra! Mất trâm cài chẳng qua cũng là do vô tâm, con không biết làm sao lại…” Âu Dương Khả nhìn thấy ánh mắt châm chọc của lão phu nhân, rốt cuộc cũng không nói được nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.