Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ

Chương 32: Núi lớn đánh úp gió mãn lâu



Lúc Lý thị nói như vậy, cũng không kêu nha hoàn mama tránh mặt, chính là không sợ chuyện này truyền ra ngoài. Một khi tội danh của Lâm thị được xác thực, bọn hạ nhân cũng sẽ không còn coi trọng vị chủ mẫu này nữa. Nói cách khác, Lý thị sẽ không cho phép Lâm thị lấy lại quyền quản sự! Âu Dương Noãn nghĩ như vậy, nhưng lo lắng trên mặt lại càng nồng đậm, giống như là xuất phát từ chân tâm quan tâm lo lắng cho Lâm thị. Âu Dương Khả một bên thấy được thần sắc của nàng liền tức giận đến muốn hộc máu, người không biết còn tưởng rằng Lâm thị đang quỳ dưới kia chính là mẹ ruột của Âu Dương Noãn.

Trương mama đã sớm phân phó bọn nha đầu, đem các thứ trong viện Chu di nương bày hết trên bàn. Âu Dương Trì ngạc nhiên nhìn những hộp đựng đồ trang điểm, xiêm y và các vật dụng khác được bày đầy lên bàn.

Lâm thị vừa rồi còn chờ Âu Dương Trì đến cứu mình, nhưng khi nhìn thấy những vật kia sắc mặt lập tức biến đổi. Lý thị cười lạnh một tiếng, nhìn Vương đại phu gật đầu, lúc này Vương đại phu mới đi qua, chỉ vào hộp trang điểm nói: ”Cái này là son cùng phấn bột nước trong phòng Chu di nương, ta đã kiểm tra qua, bên trong có dấu một ít thủy ngân, nếu không phải là người trong nghề thì sẽ không phát hiện ra được. Thủy ngân là chất kịch độc nhưng nếu là số lượng nhỏ thì sẽ không gây chết người. Chuyện này có chút dơ bẩn…Dùng thủy ngân hòa vào trong nước là một phương pháp tránh thai, nhưng đối với thân thể lại rất có hại, nếu dùng trong một thời gian dài sẽ dẫn đến mất mạng.”

Dơ bẩn? Âu Dương Trì nhướng mày, sắc mặt liền thay đổi, trong phủ làm sao lại có loại chuyện này?

Vương đại phu cầm đến một gói trà, nói: ”Ta đã cẩn thận kiểm tra, phát hiện bên trong có lẫn bột phấn hoa hồng”

Vương đại phu xuất thân từ gia đình có truyền thống hành nghề y, chuyên môn hiểu rộng, đối với những loại dược liệu này tất nhiên chỉ cần nhìn là biết rõ. Cho dù là một số bí dược trong cung, thậm chí là phương thuốc dân gian nếu nói ông không biết thì là rất hiếm, nên ông nói như thế nào thì điều đó khẳng định là có cơ sở chính xác. Nghĩ vậy sắc mặt Âu Dương Trì lại càng khó coi.

Vương đại phu lại tiếp tục nói thêm: ”Bên trong túi hương này, có không ít bột phấn hạt lựu lẫn vào.”

Hạt lựu? Âu Dương Trì không khỏi thắc mắc: ”Hạt lựu được dùng làm gì?”

Vương đại phu chậm rãi nói: ”Nếu bỏ thêm bột phấn hạt lựu vào sẽ càng thêm tinh tế mềm mại, hơn nữa lại có mùi thơm ngào ngạt, có tác dụng tránh thai, nhưng nếu là trong giai đoạn mang thai, loại hương này là điều tối kỵ, nếu dùng một lượng lớn sẽ dẫn đến sinh non!”

Sắc mặt Âu Dương Trì càng thêm âm trầm, gắt gao nhìn chằm chằm mấy thứ đồ kia, không nói được một lời.

Thế nhưng sự việc vẫn chưa dừng ở đó, Vương đại phu tiếp tục cầm lên một bộ trang phục đẹp mắt nói: ”Bộ y phục này mới nhìn thì không có vấn đề gì, nhưng do ta đã đọc qua một loại y thư có biết đến một loại độc dược, cho nên vừa rồi cố ý rút ra một sợi tơ, cẩn thận kiểm tra thực hư quả nhiên phát hiện sợi tơ này được làm từ nhựa cây, nhựa trái dừa tẩm ướt cùng lông dê kết thành…Lão thái thái chắc cũng chưa từng được nghe qua, quả thực loại biện pháp độc ác này lưu truyền từ trong cung mà ra, nếu thường xuyên mặc loại y phục này, đến khi sinh ra đứa nhỏ chỉ sợ…Chỉ sợ là…Không sống được…” Vương đại phu kiên trì nói xong, sắc mặt mọi người trong phòng đều thay đổi.

Ngực Lý thị kịch liệt phập phồng, hít sâu một hơi, cưỡng chế cảm xúc phẫn nộ nói: ”Đủ rồi! Vương đại phu đừng nói nữa, cám ơn ngài đã vì gia đình ta mà tận tâm hết sức, ngày sau sẽ hậu tạ tử tế! Người đâu, tiễn Vương đại phu ra ngoài!”

Đây là muốn thanh lý môn hộ…Âu Dương Noãn lạnh mắt nhìn, giống như đang nhìn trò khôi hài lớn nhất trong cuộc đời, thế nhưng biểu tình từ đầu đến cuối lại luôn bình tĩnh thản nhiên. Âu Dương Khả ngược lại gắt gao cắn chặt môi mình, cơ hồ muốn bật ra máu tươi, một câu cũng không thốt nên lời.

“Lão thái thái, mấy thứ vừa rồi là…” Âu Dương Trì cũng bị những thứ âm độc này làm cho kinh hãi không nói nên lời.

“Hừ, đây đều là vì đứa nhỏ trong bụng Chu di nương mà chuẩn bị!” Lý thị hừ lạnh một tiếng.

Âu Dương Trì sắc mặt đại biến, đầu tiên là kinh ngạc chuyện Chu di nương mang thai sau lại giận tím mặt, ai lại dám cả gan làm loạn ngay cả đứa nhỏ của hắn cũng dám tính kế.

Lâm thị không đợi Âu Dương Trì nói chuyện, đầu tiên là ngăn cản người khác giành nói: ”Lý di nương, ngươi còn gì để nói không? Làm mất đi sự tín nhiệm của lão thái thái thì thôi, đằng này lại cư nhiên dám làm hại đến cốt nhục của lão gia!”

Lý di nương lắp bắp kinh hãi, hoa dung thất sắc nói: ”Không phải thiếp, thiếp cái gì cũng không biết a! Lão gia, lão phu nhân minh giám!”

Lý thị vỗ mạnh tay xuống bàn, ánh mắt tàn nhẫn bắn về phía Lâm thị: ”Tất cả câm mồm! Đi làm Thôi mama tỉnh dậy, mang đến đây!”

Trương mama liếc mắt ra hiệu, liền có nhóm mama ba chân bốn cẳng nhanh chóng làm cho Thôi mama tỉnh lại, khi tỉnh lại nét mặt già nua liền sợ tới mức trắng bệch, run run quỳ xuống: ”Lão thái thái tha mạng!”

“Ngươi mau khai thật ra, rốt cuộc là ai đã sai ngươi đem mấy thứ này cho Chu di nương dùng? Nếu có nửa chữ nói dối, ta sẽ lột da của ngươi!” Lý thị hung tợn nói.

Thôi mama đưa mắt nhìn Lâm thị một cái, cắn chặt hàm răng một câu cũng không nói. Âu Dương Trì đi hung hăng đá một cước vào ngực Thôi mama: ”Lão nô tài chết tiệt, nếu không nói thì ngay cả người nhà ngươi ta cũng đem bán!”

Thôi mama bị đá một cước lảo đảo té ngã trên mặt đất, liền phun ra một ngụm máu tươi, lại chỉ có thể cắn răng chống đỡ quỳ lên, lúc này nói cũng chết mà không nói cũng chết, đúng là lưỡng nan, Lý thị cười lạnh một tiếng: ”Ngươi không nói thì ta cũng đã biết, ngươi là lão mama trong phủ này, Lý di nương vừa mới vào cửa được nửa tháng, quản sự bất quá cũng mới vài ngày, có thể lung lay được ngươi sao?”

Nói xong, ánh mắt như độc tiễn bắn về phía Lâm thị: ”Ngươi còn gì để nói? Mấy thứ này đều là do ngươi sai người mang đến cho Chu di nương, ngươi lại còn dám đổ tội lên đầu Lý di nương, khá lắm, đúng là không coi ai ra gì!”

Âu Dương Noãn lúc này thản nhiên liếc mắt với Lý di nương một cái, Lý di nương vốn thông minh, lập tức biết được nên phải phản ứng thế nào, lập tức quỳ rạp xuống chân Âu Dương Trì, sắc mặt trắng bệch, thất kinh nói: ”Lão gia! Chuyện này không phải do thiếp làm… Thiếp tuy rằng xuất thân từ dòng dõi thư hương, nhưng dù sao cũng chỉ là cửa nhỏ nhà nghèo, những thứ dơ bẩn này nọ quả thực là văn sở vị văn! Nếu vừa rồi không phải Vương đại phu nói, thiếp ngay cả nghe qua cũng chưa từng! Lão thái thái nói phải, thiếp mới quản sự được vài ngày,làm sao có thể sai khiến được Thôi mama! Lão gia, cầu xin người hãy làm chủ cho thiếp!” Nàng ta quỳ trên mặt đất không ngừng kêu oan, nước mắt như mưa, so với hoa lê đái vũ còn làm người ta thương xót hơn.

Âu Dương Trì vừa thấy tâm liền động, không hiểu sao lại cảm thấy Lý di nương trên mặt đất đang chịu ủy khuất thật lớn, nghĩ cũng phải, nàng ta là nữ nhi nhà nghèo, loại biện pháp âm ngoan này làm sao có thể nghĩ ra được, huống chi lại mới tiếp quản gia sự mấy ngày, làm sao trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy có thể an bày biện pháp hại người tinh tế phức tạp như vậy! Hắn nghĩ nghĩ, liền nâng Lý di nương dậy: ”Không cần khóc, ta tin tưởng nàng trong sạch, trước hết đứng lên rồi nói!”

Vậy là người quỳ chỉ còn lại Lâm thị, Âu Dương Trì gắt gao nhìn chằm chằm bà ta, không thể nào liên tưởng được nữ nhân ôn nhu này cùng người tâm địa độc ác trong lời nói của Vương đại phu kia lại cùng một người.

“Những năm gần đây, ngươi muốn sửa trị quản lý những di nương nha đầu như thế nào ta cũng mặc kệ, nhắm mắt làm ngơ. Chẳng qua nghĩ rằng đó chỉ là cãi nhau nhỏ giữa các nữ nhân mà thôi, chủ mẫu nhà ai lại không có chút thủ đoạn mới ngồi vững được ở vị trí kia. Nhưng lần này lại không giống, việc này có liên quan đến con nối dòng, có quan hệ đến huyết mạch Âu Dương gia ta! Ta đã luôn nói với ngươi, nếu là di nương không có chỗ dựa thì tùy ngươi xử lý, nhưng nếu là người có chỗ dựa thì trăm ngàn lần phải để ý, ngươi lại làm ngược lại. Chu di nương có thai ngươi gạt đi không nói thì thôi, còn tìm mọi cách khó dễ nàng ta, ngươi có thể không xem lời ta nói ra gì, nhưng ngươi cũng phải để ta và trượng phu ngươi vào trong mắt!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.