Trùng Sinh Chi Ảnh Hậu Tái Lâm

Chương 52: Khúc chủ đề



Edit: Um-um

Làng giải trí vĩnh viễn không thiếu đề tài, nhất là không thiếu đề tài nữ vương. Nhưng đa số đề tài nữ vương đều là tình cảm hoặc nhạy cảm mà tác phẩm vốn là thứ nên được mọi người chú ý lại bị bỏ quên. Khán giả luôn đầu đuôi lẫn lộn, còn giới nghệ sĩ thì cứ theo thế mà làm. 

Nhưng có một người ngoại lệ. 

Từ khi ra mắt đến khi nổi tiếng, đề tài trên người Cố Tương chưa bao giờ dừng lại, cho dù có chĩa vào cái danh hiệu bạn gái Triển Dương nhưng đề tài mọi người bàn luận nhiều nhất vẫn là tác phẩm của cô, không hề lạc đề. Cô giống như một chiếc hộp pandora, mỗi lần mở ra đều sẽ gặp bất ngờ. 

Vì vậy sau bộ phim truyền hình cổ trang kịch tính, sau bộ phim hài hước vui vẻ, cuối cùng cô cũng tiếp nhận bộ phim thứ ba của mình, vai nữ chính trong phim "Đao Mã Đán". 

Vài năm qua, "Đao Mã Đán" đã trở thành một thước đo tiêu chuẩn về kỹ thuật diễn của diễn viên, đơn độc đứng đó, không ai dám khiêu chiến, nghệ sĩ rất coi trọng mặt mũi của mình, càng rất khó chấp nhận sự thất bại. Nhưng hôm nay, đoàn phim "Đao Mã Đán" bỗng tuyên bố, bộ phim đã gác lại nhiều năm chuẩn bị mở máy, mọi công tác chuẩn bị đang được tiến hành, đã quyết định nữ chính là diễn viên vừa nổi danh vào năm ngoái, Cố Tương. 

Tin này vừa tung ra, trong ngoài giới đều chấn động. Nếu nói việc nổi tiếng nhờ bộ phim "Tề hậu truyện" là ngoài ý muốn, bản thân phim truyền hình yêu cầu không cao, "Sư muội mới đến" là may mắn, độ khó của phim hài tương đối thấp thì "Đao Mã Đán" chính là một bộ phim nói chuyện bằng thực lực. Có tên đạo diễn ma quỷ Tần Hạo cộng với bản thân nhân vật trong kịch bản yêu cầu lại cao, khung cảnh Dân Quốc rất chú trọng cách tạo hình phong cách nhân vật từ trong ra ngoài, đáp ứng được một trong những điều đó có lẽ đơn giản nhưng đáp ứng hết tất cả rất khó. Có thể nhìn ra việc này từ chuyện nhiều năm qua không ai thử vai nữ chính của "Đao Mã Đán" thành công. 

Kết quả Cố Tương lại được. 

Vì vậy trong thoáng chốc, những tin soi mói trên mạng nói Cố Tương dựa vào may mắn và lăng xê, còn có Triển Dương sau lưng giúp một tay mới nổi tiếng nhanh như thế, kỹ thuật diễn không phải tốt gì.. lập tức biến mất. Có lúc nhân vật chính trong đề tài không cần lên tiếng, trực tiếp dùng sự thật tát cho cả đám ba hoa một cái là được. 

Nội dung trên tờ “Giải trí Hàng ngày” tràn ngập hình ảnh thử vai của Cố Tương. Tào Vân mặc tây trang thẳng thớm, áo sơ mi khăn quàng cổ, mái hất lên lộ ra ngũ quan xinh dẹp sắc sảo, vừa tao nhã lịch sự vừa hừng hực khí phách anh hùng, quả nhiên là một anh chàng môi hồng răng trắng. Một Cố Tương khác khoác áo choàng màu đỏ, tóc dài xoã trên vai, mi cong mắt long lanh, khoé môi hơi cong, toàn thân không chỗ nào không cảm thấy phong tình. 

Hình tượng trên hai tờ đối lập vô cùng rõ ràng, màu sắc và hình ảnh tương phản nặng nề. Người chụp có tay nghề cao, chụp giống như chụp ảnh quảng cáo, màu sắc và góc độ rất rõ nét, cắt xuống có thể trở thành ảnh áp-phích dán lên tường ngay. 

Quan trọng nhất là d(d(l(q(d)u)m)u)m khí chất người trong hình, rõ ràng cùng một gương mặt nhưng vẫn nhìn ra hai người khác nhau. Chụp ảnh tĩnh khó thể hiện phong thái hơn quay phim nhưng khi nhìn người trong hình vẫn cảm giác say say. 

Thật không thể chịu được, vì sao bây giờ minh tinh có thể vừa công vừa thụ thế này, đẹp trai như vậy còn tìm người yêu làm gì, tự luyến mới là chân lý!

Weibo nổ tung, đồng thời một đảng CP quỷ dị ra đời, song Tương….

Hơn nữa tiếng nói của CP song Tương còn vang dội hơn tiếng nói của vợ chồng Tương Dương nhiều. 

Ố ồ, gen tốt có thể tự có tự dùng, đàn ông gì đó đứng qua một bên, hơn nữa đàn ông cũng không thể sinh con!

Tào Vân bẻ cong một phần ba những cô gái nữ tính, Tương Hồng bẻ cong một phần ba những cô gái nam tính, tự xưng là Loan Tử bến tàu (*), trong chốc lát nổi như cồn. 

(*) Loan tử bến tàu (Wanchai Ferry) là tên của một công ty nổi tiếng về bánh bao, được sáng lập bởi nữ doanh nhân Chong Kin-wo hay còn gọi nữ hoàng bánh bao Hongkong. Bà nổi tiếng với câu nói: “Quý nhân lớn nhất chính là bản thân, không phải van xin quy luỵ bất cứ ai!”. Có thể tham khảo tại link: https://cafef.vn/tu-ke-tay-trang-toi-nu-hoang-banh-bao-nguoi-nguoi-ne-phuc-nu-trieu-phu-day-con-bai-hoc-sau-cay-quy-nhan-lon-nhat-chinh-la-ban-than-khong-phai-van-xin-quy-luy-bat-cu-ai-20190418170734243.chn  để hiểu thêm về cuộc đời bà, môt người phụ nữ vô cùng mạnh mẽ. 

Đỗ Vũ cười đến đau cả ruột: “Ha ha ha Nữ thần Tương Tương có thể công có thể thụ, vừa ngầu vừa nữ tính, vừa cong vừa thẳng. Ai tha cho mình con đường sống với đi!”

“Ôi trời, Triển Cự Cự bị NTR(*) hả? Trong lòng Tiểu Mẫn mình thật đau lòng.” Tiểu Mẫn từ fan cuồng của Triển Dương dần dần trở thành người ủng hộ cặp Tương Dương, vừa mới khó khăn chấp nhận tình yêu của cặp này, bỗng nhiên tượng đài bị rung rinh hơn nữa còn là vì tượng đài tự luyến. 

(*) NTR: người vợ / người yêu của nhân vật chính bị chiếm đoạt bởi một người khác một tự nguyện hoặc ép buộc. 

Có thể đừng tuỳ hứng như vậy chứ?

Tưởng Lily chia sẻ lại tin tức của “Giải trí Hàng ngày” kèm theo bình luận: “Đã gia nhập phái tự luyến, song Tương vạn tuế!”

Mà dưới Weibo Cố Tương chia làm hai nhóm. 

Một nhóm là: “Em Tương, cầu xin gả!”

Một nhóm là: “Anh Tương, em muốn sinh khỉ con cho anh!”

Anh Tương em Tương cái gì, một cái Cố Tương cũng không biết. Đối với việc mình tạo nên phong trào tự luyến, Cố Tương hoàn toàn không hề hay biết. Trước mắt cô đang giải quyết một chuyện đáng ghét đây. 

"Đao Mã Đán" xác định cô là nữ diễn viên chính nhưng vì kịch bản gác lại quá lâu, các diễn viên phụ khác cần thông báo và sắp xếp lịch trình, chưa kể còn phải chuẩn bị thật kỹ mới xác định thời gian. Công tác chuẩn bị quá nhiều, mặc dù đã bắt đầu chạy tiến độ nhưng tạm thời vẫn chưa gấp. 

Mà bên "Sư muội mới đến" thì ca khúc chủ đề đã bắt đầu thu. Người viết ca khúc là Đặng Hâm, chính là người ca sĩ lần trước trao giải cho Cố Tương. Hiện nay một bài hát của Đặng Hâm rất khó có, bao nhiêu người muốn anh ta sáng tác cũng không được. Cũng nhờ Đường Duệ thần thông quảng đại mới mua được bài hát này của Đặng Hâm. 

Đường Duệ hết sức coi trọng "Sư muội mới đến", đối với ca khúc này muốn chia thành bản nam ca, bản nữ ca, bản song ca nam nữ. Bản đơn ca chỉ cần ghi âm trong studio, bản song ca cần quay một MV tóm tắt lại nội dung bộ phim. 

Cố Tương cảm thấy MV không thành vấn đề nhưng ca khúc này để cho hai người nghiệp dư hát được chứ? Đời trước Đặng Hâm hát bài hát này, bài hát này truyền khắp bốn phía vô cùng kinh điển. Bây giờ muốn Cố Tương hát, cô sợ sẽ làm hỏng nó mất. 

Cũng không phải ngũ âm(*) của cô có vấn đề, d&d&l&q&d thực ra là lúc cô mới bắt đầu ra mắt đã từng có công ty băng đĩa muốn ký hợp đồng với cô, hi vọng có thể đào tạo cô thành ca sĩ. Nhưng tiếc là Cố Tương có hứng thú với diễn xuất cho nên không hề do dự từ chối. Sau khi cô nổi tiếng trong lĩnh vực diễn viên đã từng hát ca khúc chủ đề, cũng từng thu đĩa đơn nhưng thời gian đã qua nhiều năm, cô không còn nắm chắc về chuyên môn nữa. 

(*) Ngũ âm: Năm âm thanh: Cung, Thương, Giốc, Chuỷ, và Vũ - được xem là 5 âm giai cơ bản trong âm nhạc cổ truyền Trung Hoa. 

Luôn có cảm giác lịch sử đen tối của mình đang bị người ta vây xem. 

Văn Tĩnh kỳ quái nói: “Tương Tương, có gì phải sợ. Chỉ là hát thôi mà. em là diễn viên, không phải ca sĩ nên dù hát không tốt cũng không ai trách em đâu. Hơn nữa Triển Cự Cự cũng đâu phải là ca sĩ chuyên nghiệp, không chừng anh ấy hát còn dở hơn em nữa đó.”

Nói như vậy không sai, nhưng không thể không chột dạ. 

Cho dù trong lòng Cố Tương nghĩ gì thì ngày thu ca khúc chủ đề cuối cùng vẫn phải đến. 

Phòng thu âm do Đường Duệ sắp xếp, khi Văn Tĩnh đưa Cố Tương đến, Triển Dương đang nói gì đó với Đường Duệ. Thật ra thì cũng hơn nửa tháng rồi Cố Tương không thấy Triển Dương, anh không về nhà trọ lại không quay phim, không biết đang mua bán gì. Mặc dù Cố Tương hơi tò mò nhưng cũng chỉ tò mò thôi, rất nhanh liệng qua sau đầu. Lúc này nhìn thấy anh lại cảm thấy hơi là lạ. 

“Nè, qua đi, đứng làm gì.” Văn Tĩnh chọt cánh tay Cố Tương: “Bên kia có ký giả đang chụp trộm kìa. Dù gì bây giờ hai người đang là một cặp. Chẳng lẽ em muốn có tin “Nghi vấn vợ chồng Tương Dương chia tay” xuất hiện trên báo à?”

Cố Tương: “…….” Một bước sa chân ngàn năm ân hận, nói láo một lần kết quả ngày ngày phải đóng kịch, cái này đúng là tự làm tự chịu. 

Trong lòng cô than thở, đi đến chỗ Triển Dương và Đường Duệ. Đường Duệ thấy cô, ngoắc ngoắc, chào hỏi nhiệt tình: “Chào anh Tương!”

Xém chút nữa Cố Tương bị nước miếng của mình làm cho sặc chết. Đường Duệ đúng là một cái bệnh xà tinh(*)!

(*) Bệnh xà tinh: thuật ngữ mạng của giới trẻ TQ nghĩa là bệnh thần kinh, nhưng không phải bệnh thật mà ám chỉ người có hành vi kỳ quái, hơi biến thái. 

Triển Dương thuận tay vuốt nhẹ tóc Cố Tương: “Tinh thần không tệ.”

Cố Tương như bị thiên lôi đánh xuống, dd*lequydon* theo ánh mắt Triển Dương nhìn về phía sau thấy một phóng viên đang chĩa chính xác ống kính qua đây, trong lòng sáng tỏ, không thẹn là Triển Cự Cự, đóng cảnh thân mật cũng đóng tự nhiên đến vậy. 

“Hai người các người thật buồn nôn.” Đường Duệ xoa xoa tay: “Tôi qua bên kia hỏi thăm tiến độ, hai người trò chuyện chút đi. Hôm nay sẵn tiện quay MV luôn, Cố Tương cô hãy thử hát đơn ca trước, không cần hồi hộp, chỉ thử một chút thôi.”

Cố Tương: “Ah?” Sao là cô trước vậy?

Mỗi người đều có thứ mà mình sợ hãi, hiện tại Cố Tương tương đối e ngại việc ca hát. Mặc dù cô hát không tệ nhưng sao vẫn cảm giác hơi ngại ngùng. Rõ ràng các loại vai hài, vai phản diện, nhân vật không biết xấu hổ cũng từng đóng qua vậy mà lại sợ một việc ca hát nhỏ xíu thế này?

Có lẽ khi còn bé, ở tuổi thay răng thi ca nhạc trong vườn trẻ, việc hát rớt răng đã lưu lại bóng ma trong lòng cô. Mẹ nó, thế mà ám ảnh đến bây giờ!

“Nghe nói tôi trở thành kẻ thứ ba?” Đột nhiên Triển Dương mở miệng, Cố Tương nhìn anh, bỗng anh cúi đầu sát xuống một chút, thiếu chút nữa là chạm mặt Cố Tương, trong ánh mắt có vẻ dò xét lại có chút mất hứng. 

Sau đó Triển Dương chậm chạp nói: “Nhờ ơn của em.”

Cố Tương bừng tỉnh hiểu ra, vì gần đây có phái tự luyến anh Tương em Tương gì đó, thật sự quá hung hãn. Phái tự luyến so găng cùng cặp vợ chồng Tương Dương, CP Tương Dương thua, vì vậy phái tự luyến kêu gào Triển Dương là kẻ thứ ba, là người ác phá hoại gia đình người khác, muốn lôi ra ngoài bắn chết, dám bôi nhọ tình yêu thuần khiết của anh Tương em Tương. 

Thật đúng là hiện tượng lạ ngàn năm khó gặp của làng giải trí. 

Tất nhiên chuyện này để cho người cả đời làm nam thần trong mộng người khác Triển Cự Cự mất hứng, nghĩ thử mà xem, cả đời làm “ông xã” của fan hâm mộ, bỗng nhiên trở thành người thứ ba? Hơn nữa đối thủ lại là con gái. 

Đủ hỗn loạn. 

Cố Tương nghiêm túc nói: “Xem ra anh không đẹp trai bằng em.”

Lúc cô không cười, vẻ mặt nghiêm túc. Bộ mặt phớt tỉnh nói nhăng nói cuội có chút gian xảo, Triển Cự Cự bị ghẹo, bất ngờ mỉm cười, ngay sau đó lại nhíu mày, trong mắt ranh mãnh: “A, nhưng mà em sợ hát.”

Cố Tương: “!!!” Cô hỏi: “Sao anh biết?” Chẳng lẽ Triển Dương có siêu năng lực? Hay là anh cũng sống lại?

“Em vợ nói tôi biết.” Triển Dương gõ đầu cô một cái, đi về phía trước: “Đi thôi, đi phòng thu.”

Cố Tương khó khăn lắm mới nuốt được “em vợ” trong lời anh nói là ai, Cố Nam đúng là thằng em chết bầm, dám đem chuyện lúc nhỏ của cô nói khắp nơi, không có tình chị em. Vô sỉ!

Mặc kệ quá khứ đen tối, MV hay thu âm. 

MV sẽ lấy một số trích đoạn trong "Sư muội mới đến" nhưng sẽ thêm vào một vài tình tiết phức tạp. Nếu "Sư muội mới đến" là một câu chuyện hài, ca khúc chủ đề tình cảm nồng nàn, sẽ thêm một số cảnh bi thương, lấy góc độ nữ chính A Quyên để diễn tả tất cả sự băn khoăn trong tình yêu và việc cô không hề do dự đến với tình yêu của mình. 

Đường Duệ là một người tài, trong nhiều cảnh tình cảm, cảnh mở màn MV muốn quay là Văn thiếu gia nằm ngủ say trên ghế salon, cô gái A Quyên ngồi trên ghế nhìn gương mặt ngủ say của nam thần, muốn hôn lại không muốn hôn, muốn đến gần lại không dám đến, cứ do dự rối rắm như vậy, can đảm hoá thành sức mạnh, từng câu từng lời hát cất lên. Vừa hát còn phải vừa làm dáng tỏ vẻ mình rất bối rối nhưng vì yêu vẫn muốn tiến lên phía trước. 

Dĩ nhiên hình ảnh sau khi hậu kỳ chắc chắn rất đẹp dù ở hiện trường nhìn rất ngốc. 

“Diễn!” Ở phía xa, L3qu1d0n Đường Duệ hô to. 

Trên ghế salon, ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ, rọi lên người chàng trai mặc áo màu trắng sữa. Gương mặt chàng trai anh tuấn, khi nhắm mắt, lông mi dài khép lại làm cho người ta không nhịn được ý nghĩ muốn hôn một cái. Đúng là ngủ đẹp như tranh, trong không khí tràn ngập hơi thở ngọt ngào mà trong ngọt ngào hình như có chút xót xa. 

A Quyên ngồi bên cạnh anh, ngón trỏ như vẽ lại hàng mi nét mày của đối phương, nụ cười ngây ngô nhưng vẻ mặt mau chóng ưu thương. 

Nếu một người ngây thơ hiểu được đau buồn, chắc chắn nguyên nhân vì tình yêu chiếm hầu hết khả năng. Cô là người bình dân giản dị, anh là hoàng tử quý tộc. Thậm chí thân phận của cô chưa bị bại lộ, nếu như phải đứng vào hai chiến tuyến, phần tình cảm này sẽ bị mọi người xem thường. Cô làm gì bây giờ, có nên kiên trì bước tiếp không?

Nhưng những băn khoăn trong lòng bị gương mặt của người đang ngủ đánh bại, thật ra vì sao trong tình yêu có người dốc hết sức mình nhất quyết theo đuổi, hầu hết nguyên nhân chỉ có một, nhìn vào gương mặt. 

A Quyên thận trọng cúi người, hình như muốn hôn người đó một cái. 

Vốn là cảnh vô cùng lãng mạn phù hợp tâm lý phái nữ, nhưng không biết tên đáng chết nào đổ nước dưới chân ghế salon không lau khô, chiếc dép xinh xắn cũng trơn trợt, nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, chỉ nghe “bồm bộp” một tiếng, cả người A Quyên ngã nhào, Văn thiếu gia đang ngủ say bắt được cánh tay cô, không để cho cô trực tiếp hôn mặt ghế salon. 

Nhưng chờ khi mọi người thấy rõ hình ảnh trước mắt, bỗng nhiên cảm thấy cú ngã này hơi bị khá. 

Đầu Cố Tương đối diện với giữa hông Triển Dương, tư thế * nguy hiểm, từng giây trôi qua cô gái ngây thơ trong MV hoảng hốt không dám nhìn thẳng. 

Trong lòng Cố Tương hoảng hốt. Cô biết mà. Cô biết mỗi lần cô hát sẽ có chuyện xui xuất hiện! Mẹ nó, cái tư thế thần kỳ này sẽ gây ra chuyện gì đây. Cái ông Đường Duệ không biết xấu hổ đó vẫn còn quay! Vẫn còn quay!

Lần đầu tiên sau khi sống lại, cô chửi thề giống như đời trước. 

Lại nghe thấy người nào đó trên đầu bình tĩnh lên tiếng: “Hát tiếp sao?”

Hết hát nổi rồi, anh nằm xuống ngủ tiếp đi!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.