Giang Phóng rối lòng, còn Kiều Kiều lại rất vui vẻ, nàng đi học, tới trường mới nha! Đệ nhất Dân Giang nha! Trước đây nàng đã từng đứng trước cổng trường mà ngóng trông nhìn vào bên trong, còn bây giờ thì nàng có thể đường đường chính chính mà bước vào đó rồi, có thể cảm thụ không khí học tập không giống trước đây này, nàng cảm thấy thật hào hứng vui vẻ.
Giang Viễn cũng đi học. Tất cả mọi người đều đi trên con đường riêng của mình.
Hiện tại chủ nhiệm lớp của Kiều Kiều là một cô giáo, rất nghiêm khắc, nhưng Kiều Kiều không sợ cô ấy, hai người cũng đã gặp nhau một lần rồi, ha ha, chuyện này thật khéo, hồi Kiều Kiều học năm thứ ba, đã lên thị trấn tham ra thi cử, giám thị trông coi lúc đó chính là cô ấy, cô giáo Lâm. Mà cô giáo Lâm cũng có ấn tượng với Kiều Kiều, lúc ấy Kiều Kiều ngồi ngay bàn đầu, cô giáo Lâm nhàn rỗi không có chuyện gì làm, liền đến nhìn Kiều Kiều làm bài, cô phát hiện, nha đầu này làm toán rất tốt. Sau đó cô cũng chú ý đến Kiều Kiều, nghe nói, con bé đạt được giải nhì của cuộc thi, giải nhất thuộc về một học sinh học năm thứ tư. Điểm của hai đứa nhỏ này chỉ chênh lệch nhau có 1,5 thôi.
Hiện tại Kiều Kiều được phân đến lớp của cô, cô giáo Lâm cũng rất chú ý.
Biết Kiều Kiều từ tiểu học Thanh Nham ở trấn Thanh Nham tới, cô giáo Lâm hoàn toàn không hề tỏ ra xem thường Kiều Kiều. Ngày đầu tiên khai giảng, cô giáo Lâm liền cho cả lớp một bài kiểm tra trắc nghiệm.
Không phải cô không tin kết quả cuối kỳ những năm trước, đây chỉ là một bài kiểm tra đo lường một chút thực lực của từng học sinh, đương nhiên, có mấy người là trọng điểm để chú ý, mà bài thi trắc nghiệm lần này sẽ giúp cô hiểu hơn trình độ của từng học sinh.
Sự kiện ồn ào nhất hôm khai giảng chính là quân huấn, xế chiều sẽ bắt đầu, trong không khí khai giảng của trường Dân Giang, lớp khác không nói làm gì, lớp ba năm nhất, tất cả nguyên một đám đều cúi đầu ủ rũ, ỉu xìu phiền não, sao lại như vậy? Bạn hỏi sao lại như vậy? Khai giảng chuyện thứ nhất mà bọn họ làm chính là tham gia một cuộc kiểm tra nha. Mọi người không nghĩ tới cô giáo Lâm lại làm như vậy, nguyên một đám tất cả đều than thở.-Trucxinh-
Sơ trung Dân Giang không cho nội trú. Cũng không phải quân huấn sẽ rất mệt mỏi, Kiều Kiều cảm thấy mình có thể cố gắng được, nhưng có một số đứa nhỏ yếu ớt thì khóc. Còn có một số đứa nhỏ thì xin với giáo viên, Kiều Kiều lặng yên không nói gì, lúc này mới mùng một có được hay không, đại tỷ, có cần đói khát như vậy hay không?
“Kiều Kiều”. Ngày đầu tiên tan học, Giang Phóng tới đón nàng, trường học của Giang Phóng có thời gian rất thoải mái.
“Di? Sao anh lại tới đây?” Nhận lấy túi sách trong tay Kiều Kiều.
“Để một mình em đi về anh không yên tâm. Hơn nữa, anh cũng không có việc gì. Còn thuận đường”. Nói thật, trường Dân Giang và trường quốc tế Phong Diệp rất gần nhau, nhà của Kiều Kiều cũng rất gần nhà Giang Phóng.
“Nha.”
Thật ra trong lòng Giang phóng lại nghĩ, Kiều Kiều càng lúc càng lớn, khuôn mặt nhỏ nhắn kia cũng bắt đầu nẩy nở, khó bảo toàn sẽ không bị ai theo đuổi, hắn muốn trông coi cô. Mặc dù bây giờ Kiều Kiều vẫn đang ở trạng thái ‘Đậu Nha’, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trắng mềm mềm, con mắt cũng sáng ngời, đợi cô lớn một chút, nhất định sẽ là một mỹ nữ, sao hắn có thể không trông coi cẩn thận chứ.
Sau khi trọng sinh Kiều Kiều rất chú trọng bảo dưỡng, bởi vậy vẻ ngoài rất tốt.
“Ngày đầu tiên đi học thế nào?”
“Hoàn hảo, chỗ đó rất tốt, hắc hắc”.
“Ân. Có chuyện gì còn có chúng ta”.
“Ưm, có thể có chuyện gì chứ. Ai, Giang Phóng, sao em lại cảm thấy anh là lạ”. Bên ngoài là Lolita, nội tâm lại là một bà cô trọng sinh, Kiều Kiều đối với Giang Phóng không có cảm giác gì, hơn nữa, trong mắt cô, đây là một đứa nhỏ xấu xa cô nhìn từ nhỏ.
Nhưng Giang Phóng lại không nghĩ như vậy. Trong lòng hắn luôn đem Kiều Kiều trở thành bạn gái nhỏ của mình mà đối đãi.
“Di? Đây không phải là Giang Phóng sao?” Vài thiếu niên chạy tới. “Giang ca –.”
“Ân.” Vài thiếu niên mặc đồng phục học sinh của trường Dân Giang, có thể thấy được bọn họ học cùng trường với Kiều Kiều.
Mặc dù cùng Giang Phóng nói chuyện, nhưng cũng có không ít người thầm đánh giá Kiều Kiều.-Trucxinh-
Kiều Kiều dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết, những đứa nhỏ này nhất định cho rằng cô là bạn gái của Giang Phóng, nhưng mà cô có nên giải thích hay không đây? Ngẩng đầu nhìn Giang Phóng, phát hiện đứa nhỏ này không định nói gì. Nhoẻn miệng cười. Thôi, không cần giải thích.
“Giang ca còn đón bạn gái tan học a ~ hắc hắc…” Một người trong đó vẻ mặt cực kỳ mập mờ.
Giang Phóng cười: “Em ấy học cùng trường với mấy người, giúp anh trông coi em ấy, nếu để cho anh biết ai bắt nạt em ấy. Anh sẽ không khách khí”.
“Việc này là đương nhiên, bọn em sao có thể để chị dâu bị bắt nạt chứ.”
⊙﹏⊙đổ mồ hôi!
Kiều Kiều nhìn bộ dạng của mấy đứa nhỏ này, trong lòng trợn mắt, cảm thấy không thích, cũng không nhiều lời, cúi đầu đá hòn đá nhỏ.
Vài thiếu niên nhìn Kiều Kiều, không biết cô học lớp nào, bọn họ chưa từng thấy qua!
“Giang ca, chị dâu học lớp nào thế?” Nó vốn định hỏi thẳng Kiều Kiều, nhưng thấy cô cúi đầu, làm cho người ta không biết mở miệng thế nào!
“Năm nhất.”
A, nguyên lai là tân sinh, không trách được. Hôm nay là ngày đầu tiên tân sinh đi học, bọn họ không biết cũng rất bình thường. Nhưng mà, bạn gái này của Giang ca cũng không coi là xinh đẹp. Trong lòng bọn họ, mỹ nữ hẳn là vóc người phải có lồi có lõm, tóc dài tung bay, lúm đồng tiền đáng yêu.
Không trách được, không trách được đối với nhiều mỹ nữ, mặt Giang Phóng đều không đổi sắc, không thay đổi chút nào, thì ra là hắn thích mẫu người thế này. Lông xù tóc ngắn, khuôn mặt nhỏ nhắn lớn cỡ bàn tay, trắng nõn sáng ngời, chỉ có điều chờ quân huấn kết thúc thì không biết còn được như vậy nữa hay không, việc này rất khó nói. Mọi người suy nghĩ miên man.
“Lớp nào năm nhất?” Nam sinh đầu húi cua hỏi.
“Lớp ba năm nhất”.-Trucxinh-
Phốc! Lớp ba năm nhất. Trong sơ trung Dân Giang có ba vị giáo viên luôn làm cho học sinh phải nhức đầu, cho dù một số lớp không học những giáo viên đó, nhưng trong trường họ luôn lưu truyền cái truyền thuyết này, trong ba người đó có một vị là chủ nhiệm của lớp ba năm nhất, chính là cô giáo Lâm.
Mà ngoại hiệu của cô giáo Lâm...
“Chị dâu học lớp của Diệt Tuyệt sư thái sao?” Thực thảm. Nghe nói Diệt Tuyệt sư thái căm thù chuyện yêu sớm đến tận xương tủy. Mấy người đồng tình nhìn về phía Giang Phóng và Kiều Kiều.
Gào khóc! Chẳng lẽ muốn gậy đánh uyên ương?
Nghe cái tên như vậy, Kiều Kiều kinh ngạc ngẩng đầu: “Diệt Tuyệt sư thái?” Cô giáo Lâm của bọn họ còn có cái tên này?
“Đúng vậy, chị dâu, chủ nhiệm lớp của chị ấy, học sinh Dân Giang chúng ta gọi là Diệt Tuyệt sư thái. Chồng của cô ấy dạy cao trung. Nghe nói cũng lợi hại không kém, người giang hồ gọi là hắc bạch Song Sát”.
Cô giáo Lâm rất trắng, chồng của cô ấy lại rất đen, cả hai người đều rất nghiêm khắc với học sinh, vì vậy được gọi là hắc bạch Song Sát.
Kiều Kiều không nghĩ tới, chủ nhiệm của mình lại có nhiều ngoại hiệu như vậy, thật sự là, thật sự là: “Quá uy vũ”. Mắt lấp lánh.
Sao cơ? Mọi người không nghĩ tới Kiều Kiều sẽ nói ra một câu như vậy, tất cả đều giống như nằm mộng.
Thấy trong mắt Kiều Kiều lóe lên ánh sáng sùng bái, mọi người đều cảm thấy khó hiểu
= =! cái kia, phẩm vị của Giang ca, rất kì quái nha! Bạn gái này của hắn, sao lại lạ như vậy!...