- Liễu tỉnh trưởng, đồng chí Thân Quảng Vận hôm qua có gọi điện thoại cho tôi, biểu thị rất quan tâm tới cuộc đàm phán cả Cty Trường Phong và Cty Thông Dụng.
Trầm ngâm một chút Thai Duy Thanh lên tiếng, hắn thay đổi cách xưng hô thân mật nhưng Liễu Tuấn hoàn toàn không có ý tiếp nhận, Thai Duy Thanh liền tự giác đổi lại cách xưng hô.
Thân Quảng Vận là bộ trưởng bộ hợp tác mậu dịch kinh tế đối ngoại.
Liễu Tuấn cũng biết chuyện này nhất định làm bộ mậu dịch đối ngoại chú ý, nhưng Thân Quảng Vận đích thân gọi điện tới cho Thai Duy Thanh nhanh như thế vẫn có chút bất ngờ.
Liễu Tuấn hỏi rất lễ độ: - Tỉnh trưởng, Thân bộ trưởng có thái độ thế nào với chuyện này.
- Ý kiến của đồng chí Quảng Vận là nếu như có thể tranh thủ được đưa dây chuyền sản xuất động cơ tới công ty Trường Phong là kết quả tốt nhất, dù có nhượng bộ công ty Thông Dụng một chút cũng chấp nhận được. Có điều đồng chí Quảng Vận lo lắng chẳng may công ty Thông Dụng cắt đứt hợp tác với chúng ta, thì Cty Trường Phong sẽ lâm vào khốn cảnh, thị trường và thương hiệu khó khăn lắm mới thành lập nên được, rất đáng tiếc...
Liễu Tuấn hơi cau mày lại.
Y và Thân Quảng Vận không tiếp xúc mấy, không hiểu Thân Quảng Vận lắm, chỉ biết Thân Quảng Vận chủ yếu công tác ở bộ ủy ban quốc gia, ít xuống địa phương nhậm chức. Những quan viên như thế thông thường không có khuynh hướng chính trị quá rõ ràng, thuộc về loại hình cán bộ kỹ thuật. Theo Liễu Tuấn biết, Thân Quảng Vận có tư giao khá thân thiết với một nhân vật có trọng lượng trong hệ phái Tiễn Kiến Quân, nói hắn có xu hướng ngả theo hệ phái Tiễn Kiến Quân miễn cưỡng thích hợp.
Liễu Tuấn có thể hiểu được lo lắng của Thân Quảng Vận, chính y cũng lo lắng tình huống này xuất hiện, Liễu Tuấn sở dĩ cau mày là vì Thân Quảng Vận không hoàn toàn tán đồng việc này. Bộ mậu dịch đối ngoại là cơ quản chính quản các xí nghiệp liên doanh, tất cả hạng mục hợp tác với bên ngoài đều phải thông qua họ phê duyệt. Liễu Tuấn cho rằng Thân Quảng Vận phải tình thế xí nghiệp liên doanh hiện nay, hiểu rõ mục đích của việc Liễu Tuấn vì sao mạo hiểm "gây sự" với công ty Thông Dụng mới đúng.
Nếu như Liễu Tuấn chỉ là một kẻ quan liêu, chỉ suy nghĩ tên lập trường của thị trưởng Ngọc Lan thì hoàn toàn không cần phải làm như thế, cho dù có làm thì tranh thủ 6% nhượng bộ của Cty Thông Dụng đó là thành tích to lớn lắm rồi, hoàn toàn có thể dừng tay.
Theo lý thì cuộc đàm phán này bộ mậu dịch đối ngoại phái người xuống chủ trị cuộc đám phán này mới là lý tưởng nhất.
Liễu Tuấn nhanh chóng giãn mày ra, thần sắc bình thường lại, y không muốn thể hiện sự bất mãn của mình với Thân Quảng Vận trước mặt Thai Duy Thanh.
Thai Duy Thanh tất nhiên để ý thấy động tác này của Liễu Tuấn, nhưng vờ như không biết, nói: - Thực ra tôi cũng có lo lắng này, Cty Thông Dụng là nhà chế tạo xe hơi hàng đầu thế giới, lợi nhuận hợp tác với Cty Trường Phong đối với chúng ta và nói có lẽ là rất quan trọng, vì liên quan tới kế sinh nhai hơn nghìn nhân công, đối với Cty Thông Dụng thì e không quan trọng như thế, không phải là không thể bỏ. Nếu như Cty Thông Dừng ngừng cung cấp nguồn hàng cho chúng ta, thậm chí ngừng hợp tác, chuyện sẽ rất phiền phúc, Liễu tỉnh trưởng đã có kế sách hay nào ứng phó chưa?
- Kế sách vẹn toàn thì không có, nếu như đã đàm phán, thì phải chuẩn bị tâm lý với kết quả thấp nhất. Nhưng tổi nghĩ Cty Thông Dụng phải rõ, nếu như ngừng hợp tác với chúng ta có nghĩa là vứt bỏ thị trưởng trong nước. Kinh tế nước ta đang phát triển cao tốc, như cầu xe hơi trong nước mấy năm nữa sẽ tăng mạnh, Cty Thông Dụng lúc này lùi ra, cần có khí phách lớn.
Lần này tới Thai Duy Thanh cau mày.
Nghe lời của Liễu Tuấn thì không có chuẩn bị đầy đủ cho lần "gây sự" này, chỉ làm càn, gửi gắm hi vọng ở việc Cty Thông Dụng "không dám", thàn phần gửi nhờ may mắn quá lớn.
Nhưng Thai Duy Thanh không tin.
Hắn biết Liễu Tuấn tuyệt không phải hạng làm càn, nhất là vào thời khắc quan trọng thế này dám cứng rắn động vào Cty Thông Dụng, khẳng định là có kế hoạch chu toàn rồi, nhưng Liễu Tuấn không muốn nói ra trước mặt hắn mà thôi.
Từ đó có thể thấy đồng chí Liễu Tuấn bất tín nhiệm với hắn ra sao.
Nghĩ tới đây Thai Duy Thanh không khỏi túc giận, đường đường là tỉnh trưởng, bị một người trẻ tuổi hậu bối đề phong như thế, Liễu Tuấn khinh người thái quá! Nói thế nào tôi là cấp trên của cậu, cậu phải báo cáo công tác với tôi chứ.
Có điều Thai Duy Thanh chỉ tức giận thoáng qua thôi, khuôn mặt lại mang nụ cười, bất kể thể nào hôm nay hắn mời Liễu Tuấn tới đây không phải là để cãi nhau, vì mục tiêu lớn, chuyện nhỏ không cần so đo. Không thể vì cái nhỏ hỏng chuyện lớn.
- Ừm, tôi cho rằng phía bọn họ cũng có sự cố ký này. Liễu tỉnh trưởng, chuyện này cá nhân tôi ủng hộ, Liễu tỉnh trưởng nói rất chính xác, chuyện này liên quan tới tương lai nghành công nghiệp xe hơi nước ta, đáng phải tranh đầu! Nếu vì nó ảnh hưởng lợi ích cục bộ của tỉnh A cũng không tiếc, chỉ cần có tiền lệ này, tôi tin có ngày bọn họ đưa kỹ thuật tiên tiến vào nước ta.
Thai Duy Thanh khẳng định.
Liễu Tuấn mỉm cười: - Đúng như thế , cám ơn tỉnh trưởng đã ủng hộ.
Thái độ này của Thai Duy Thanh nằm trong dự liệu của y.
Thai Duy Thành không có lý do gì không ủng hộ.
Nếu chuyện này thành công đó là một công lớn, từ đó dẫn tới phản ứng dây chuyền, các công ty liên doanh khác sẽ bị áp lực mà dần bỏ bức tường kỹ thuật với trong nước, đưa công nghiệp tiên tiến thực sự vào, xoay chuyển cảnh khó nền công nghiệp xe hơi trong nước đang đối mặt.
Thai Duy Thanh là tỉnh trưởng tỉnh A, khẳng định phải ra sức biểu dương.
Chẳng may Cty Thông Dùng làm càn, quyết tâm vĩnh viễn từ bỏ thị trường trong nước chứ không mở cửa kỹ thuật, như vậy Cty Trường Phong sẽ có hơn nghìn công nhân thất nghiệp, tạo thành tổn thất nghiêm trọng, Thai Duy Thanh tất nhiên phải chịu một phần trách nhiệm, còn người khởi xướng là Liễu Tuấn có thể trở thành "Uông Quốc Chiêu thứ hai". Từ đó có thể ảnh hưởng tới Liễu Tấn Tài, ảnh hưởng tới tuyển cử đối khóa tầng tối cao.
So ra Thai Duy Thanh chỉ gánh vác chút trách nhiệm lãnh đạo, lại trừ đi được cái "gai trong mắt" Liễu Tuấn, thậm chí là kéo Liễu Tấn Tài xuống ngựa, coi như có công hiến với Cao hệ, thứ thu được sẽ nhiều hơn tổn thất.
Cho nên bất kể thắng hay bại, Thai Duy Thành đều lợi nhiều hơn mất, khẳng định sẽ ủng hộ.
Thực ra thì Liễu Tuấn chẳng quá để ý tới thái độ của Thai Duy Thanh, có thể phân tích được Thai Duy Thanh sẽ không quá can thiệp vào chuyện này, nên không để ý lắm tới ý kiến của hắn.
Liễu Tuấn lo lắng là có kẻ cố ý giở trò xấu, nghĩ cách phá đám cuộc đàm phán này, làm tỉnh hình xấu nhất xuất hiện, thừa cơ mượn gió bẻ măng.
Trong mắt một số kẻ lợi ích quốc gia hoàn toàn không so được với lợi ích cá nhân.
Nhưng đã đi tới bước này rồi, Liễu Tuấn không hề định bỏ dở giữa chừng.
Chính trị nhiều khi giống như đánh trận, vì thẳng lợi cuối cùng, phải có tâm lý gánh chịu thất bại cục bộ, không phải lúc nào cũng nắm chắc phần thắng mới đánh.
- Liễu tỉnh trưởng trở về được nửa năm rồi phải không?
Thai Duy Thanh thay đổi đề tài.
- Được bảy tám tháng rồi.
- Hợp tác với đồng chí Đinh Ngọc Chu có thuận lợi không?
Thai Duy Thanh hỏi với khí độ đường đường của cấp trên còn mang theo vẻ quan tâm thân thiết.
Liễu Tuấn mỉm cười đáp: - Cám ơn tỉnh trưởng quan tâm, Đinh bí thư rất ủng hộ công tác của chính phủ.
- Ha ha, thế thì tốt, đồng chí Đinh Ngọc Chu có nguyên tắc Đảng rất mạnh, giác ngộ tư tưởng cao, nhất định sẽ làm tốt khóa cuối cùng. Đảng chính phủ đồng tâm hợp lực, kinh tế Ngọc Lan chân shưng trong tầm tay rồi, sau này dưới sự lãnh đạo của Liễu tỉnh trưởng, khẳng định càng tiến thêm một bước nữa.
Thai Duy Thanh cười sảng khoái.
Liễu Tuấn nói mấy câu cám ơn.
Thai Duy Thanh nói rất rõ ràng, Đinh Ngọc Chu đã ở khóa cuối, sau này phải trông cậy vào Liễu tỉnh trưởng rồi, tốt nhất Ngọc Lan đừng có một vị Lý bí thư, Vương bí thư nào đó tới nữa. Thai Duy Thanh chính thức đưa ra thiện chí hợp tác với y.
Đương nhiên Liễu Tuấn cũng rõ, một khi tiếp nhận thiện chí của Thai Duy Thanh, hợp tác đôi bên chỉ là tạm thời, Thai Duy Thanh hi vọng được Liễu Tuấn ủng hộ hắn tiến bộ, đáp lại, Thai Duy Thanh cũng sẽ toàn lực ủng hộ y thay thế Đinh Ngọc Chu, tiến vào ban thường ủy tỉnh.
Tuy mọi người đều cho rằng Liễu Tuấn thay thế Đinh Ngọc Chu là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng thực chất chuyện thế này chưa tới thời khắc cuối cùng không ai có thể khẳng định. Dù sao tỉnh A không phải phạm vi thế lực của hệ phái, thời khắc mấu chốt, có một vị bí thư thành ủy nhảy dù xuống không phải là không có khả năng.
Có lẽ khi đó Liễu Tuấn có thể thông qua hệ phái điều tới tỉnh khác tiến vào thường ủy tỉnh, nhưng trong mắt người khác sẽ là bị đẩy đi.
Đối với Liễu Tuấn không thể không nói là một sự thất bại.
Đó là nguyên nhân Thai Duy Thanh đưa ra thiện chí.