Trong văn phòng làm việc, Hà Duyên An nhìn Liễu Tuấn cười như không cười nói. Trước kia Hà Duyên An tự xưng với Liễu Tuấn là "dì Hà", về sau dần tự xưng là "tiểu cô", còn Liễu Tuấn thì xưng hô cả hai loại đó, hiện giờ thành chỉ có "tiểu cô".
Hà Nam Phương đã ra đời rồi, còn gọi là "dì Hà", không khỏi quá khinh người.
- Hì hì, tiểu cô phê bình thế cháu không dám nhận, bất kể khi nào tiểu cô trong lòng cháu cũng nặng tựa nghìn quân.
Liễu nha nội cười hì hì, dáng vẻ "lưu manh" đâu còn chút uy nghiêm nào của phó tỉnh trưởng đại nhân.
Hà Duyên An lắc đầu: - Người này dẻo mồm, nói thì biết nghe vậy thôi, không thể tin được.
Trong lòng Hà Duyên An biết rõ quan hệ giữ Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh, nhưng ngay cả Hà chủ tịch quân ủy uy nghiêm vô cùng còn ngầm thừa nhận, bà sẽ càng không chỉ trích.
Sinh hoạt cá nhân thế gia hào tộc thối nát hơn xa như thế, không có gì lạ.
Hơn nữa Hà Mộng Doanh sẵn sàng giả kết hôn để sinh con cho Liễu Tuấn, có thể thấy cả hai tình cảm sâu nặng, chỉ lấy việc luận việc, kết cục này với Hà Mộng Doanh, chưa chắc không phải là không thỏa đáng nhất.
Liễu Tuấn cười ha hả, chẳng lấy làm buồn.
Hà Duyên An và Hà Mộng Doanh giống nhau, lấy "đả kích" Liễu tỉnh trưởng làm vui, y cũng quen rồi.
- Cháu nghe nói, tiểu cô định đánh về tỉnh A, tiếp tục lãnh đạo bọn cháu làm cách mạng?
Liễu Tuấn chủ động đi vào câu chuyện, thực ra y không tin vào tin đồn này lắm, Hà Duyên An đã có 10 năm ở chấp chính bộ, kinh nghiệm quá đủ rồi, nhưng lại còn khá trẻ, lần này đổi khóa, do trong ban phải có số lượng nữ đồng chí thích hợp, Hà Duyên An chắc chắn là một trong số nhân tuyển thích hợp nhất, tiến bộ thành lãnh đạo đảng và quốc gia.
Lúc này nhắc tới chyện đó với Hà Duyên An, thực chất là biến tướng nghe ngóng nhân tuyển bí thư tỉnh ủy tỉnh A, hiện giờ đã là cuối tháng 8, còn chưa tới 3 tháng nữa là đại hội đảng diễn ra, rất nhiều tỉnh mở đại hội trước, tức là đại bộ phận nhân tuyển bí thư tỉnh ủy định trước đại hội đảng toàn quốc, đương nhiên không phải không có ngoại lệ, một số nưi tình hình đặc thù, bí thư tỉnh ủy cũ sẽ tại chức, đợi đầu năm sau tổ chức đại hội nhân dân toàn tỉnh mới an bài.
Năm năm trước Cận Tú Thật là thế, tháng bảy đã giao trả chức vụ ủy viên TW, nhưng tới tháng ba năm sau mới giao lại chức vụ bí thư tỉnh ủy tới chính hiệp nhậm chức. Trong đó 8 tháng chính là thời gian "giảm xóc", tháng 3 Cù Hạo Cẩm mới tới nhậm chức bí thư tỉnh ủy
Đối với một số tỉnh là phạm vi thế lực truyền thống của hệ phái lớn, vị trí này cơ bản đã được xác định, có biến động cũng là điều chỉnh trong nội bộ hệ phái, các hệ phải không xen vào được, có cố xen vào cũng khó nắm giữ được cục diện. Một số thế lực trung gian là tiêu điểm tranh đoạt của các hệ phái.
Thật không may, tỉnh A thuộc vào loại tình huống này, hiện giờ tỉnh A có ba thế lực, Cù Hạo Cẩm của Minh Châu hệ, Thai Duy Thanh của Cao hệ, phái bản địa vì có Liễu Tuấn, đã bị coi là Nghiêm Liễu hệ, vì thế nhân tuyển bí thư tỉnh ủy, tỉnh trưởng được các hệ phái lớn rất quan tâm.
Cù Hạo Cẩm cơ bản có nhân mã lớn nhất tỉnh A, Minh Châu hệ đương nhiên hi vọng chức bí thư tỉnh ủy vẫn do nhân mã hệ phái của mình đảm nhiệm tiếp tục khống chế tỉnh A, qua hai đời bí thư tỉnh ủy gây dựng, hẳn có thể đem tỉnh A dần trở thành pháo đài kiên cố của hệ phái.
Còn Thai Duy Thanh đang nỗ lực thuận thế tiến bộ, Cao hệ không quá coi trọng hắn, nhưng đối diện với một miếng thịt béo như vậy, sao có thể tủy tiện vứt bỏ, Thai Duy Thanh đã làm tỉnh trưởng mộ khóa, thuận thế tiến bộ là là hết sức danh chính ngôn thuận. Cao hệ nhất định dốc sức ủng hộ Thai Duy Thanh dưới tiền đề không ảnh hưởng tới đại cục.
Còn Nghiêm Liễu hệ, mục tiêu lần này rõ ràng rồi, toàn bộ tinh lực đã dồn vào đó, không hề có ý tranh đoạt tỉnh A, thậm chí năm ngoái điều liễu Tuấn tới TW đoàn là tuyên bố rõ ràng với các thế lực khác sẽ không xen vào.
Đợi thế cục tầng tối cao ổn định đã rồi mới dần dần tính.
Nhưng người tính không bằng trời tính, Kính bộ trưởng và Cù bí thư nảy ra "diệu kế", kéo ngược Liễu Tuấn về, vốn chỉ mong Liễu Tuấn xảy ra chuyện để đả kích Liễu Tuấn Tài, nhưng hiện giờ chẳng những không có được thứ họ muốn, ngược lại còn đem thế lực bản địa tan đàn xẻ nghé tập trung lại, e rằng hai vị nói trên bực bội không thôi.
Trừ Minh Châu hệ và Cao hệ các thế lực chính trị khác tựa hồ cũng đang như hổ đói rỉnh mồi nhắm vào tỉnh A, nhất là mấy năm qua, mấy vĩ nhân nối nhau qua đời, các hệ phái lớn tiến hành chỉnh đốn thế lực, một số hệ phái lớn và hào môn đại tộc từng cực thịnh một thời, vì thiếu người kế thừa hoặc do chọn nhầm phe, đã dần dần thế thế, xa rời khỏi quền lực trung tâm, vô số cán bộ trẻ tuổi được đề bạt lên, hiện giờ đều đang mong mỏi tiến hành "phân phối lại" trên đại hội đảng toàn quốc lần này.
Một tỉnh chưa rõ quyền sở hữu như tỉnh A, chính là đối tượng tranh đoạt tốt nhất.
Căn cứ vào tình thế hiện nay phân tích, Liễu Tuấn đoán chừng sẽ còn ở lại Ngọc Lan công tác một thời gian nữa, mà trong một hai năm tới, hệ phái tạm thời không thể ủng hộ y quá nhiều, phải làm rõ trước ai sẽ làm chủ tỉnh A, với Liễu Tuấn mà nói là cực kỳ quan trọng, có thể chuẩn bị trước.
Hà Duyên An tất nhiên là hiểu rõ cái tâm tư này của Liễu Tuấn, khẽ hừ một tiếng, nói với chút không vui: - Người khác truyền bá tin đồn như vậy cũng đành đi, nhưng kẻ đó rảnh rỗi buồn chán, suy đoán bậy bạ, sao Liễu tỉnh trưởng cũng nhàn rỗi như vậy? Nếu không có việc gì làm thì tới chơi với con nhiều hơn, đừng có ở đây lãng phí thời gian.
Liễu Tuấn cười: - Cháu đã biết chỉ là tin đồn mà, chúc mừng tiểu cô.
Hà Duyên An sẵng giọng: - Lại nói năng lung tung rồi.
Liễu Tuấn nói câu chúc mừng này là có duyên có cớ, Hà Duyên An không làm bí thư tỉnh ủy, cũng sẽ không ở lại trung tổ bộ làm phó bộ trưởng thường vụ, như vậy tiến thêm một bước cơ bản đã là chuyện ván đóng thuyền rồi.
Hà Duyên An cũng biết rõ lời của Liễu Tuấn là ý chỉ việc gì, nhưng chuyện như thế này quá mẫn cảm, cho dù chỉ có hai người đối diện trong phòng kín, đàm luận cũng phải cẩn thận không thể tùy tiện.
- Tiểu cô cho cháu một chỉ thị rõ ràng đi, ai sẽ tới tỉnh A lãnh đạo mọi người làm cách mạng? Liễu Tuấn cười hì hì nói.
Hà Duyên An phật ý: - Chuyện như thế này làm sao có thể tùy tiện suy đoán được.
Liễu Tuấn cười, không để ý tới Hà Duyên An vờ giận, cứ nói tiếp: - Đồng chí Lưu Phi Bằng nghe nói cũng giống như bí thư Cù Hạo Cẩm, đều là nhân vật uy thế mạnh mẽ quyết đoán.
Lưu Phi Bằng hiện nay đang là phó bí thư kiêm bí thư kỷ ủy thành phố Minh Châu, đang có tin đồn là một vị có khả năng thay thế Cù Hạo Cẩm làm bí thư tỉnh ủy tỉnh A nhất, cũng là một trong số đại tướng Minh Châu hệ được Kinh bộ trưởng coi trọng nhất.
Lần trước ở trên đại hội bí thư kỷ ủy toàn quốc, chính là vị quan lớn dị loại đã công khai đề nghị lập Liễu Tuấn tuấn làm điển hình cán bộ cao cấp:
Hà Duyên An cười nhạt nói: - Tác phong công tác mạnh mẽ quyết đoán thì đương nhiên là rất tốt, đảng chúng ta đang ra sức bồi dưỡng khai thác cán bộ lãnh đạo thời đại mới mà, mỗi đồng chí đều có tác phong công tác độc đáo của mình, quan trọng là phù hợp chức vụ.
Liễu Tuấn hơi nhướng mày lên, hỏi thẳng thừng luôn: - Nói như vậy tức là quyết định rồi ạ?
Hà Duyên An cười nói: - Còn chưa có văn kiện bổ nhiệm cuối cùng thì bất kỳ chuyện gì cũng có thể xảy ra biến hóa, không có chuyện gì tuyệt đối ả... Nghe nói đồng chí Thai Duy Thanh gần đây rất ủng hộ công tác của cháu hả?
Liễu Tuấn mỉm cười nói: - Người ta là tỉnh trưởng, ủng hộ công tác của Ngọc Lan là chuyện trong phận sự mà.
Hà Duyên An cười khẽ: - Thông minh đấy, nếu như có thể tỉnh ngộ sớm một chút, chắc rằng đối với công tác, với cá nhân đồng chí đó sẽ càng có lợi.
Liễu Tuấn cười: - Sáng nghe đuợc đạo lý, chiều tối chết cũng hả lòng, hiện giờ tỉnh ngộ cũng không phải là muộn phải không ạ?
Hà Duyên An chỉ cười không nói.
Liễu Tuấn liền biết, chuyện còn chưa được xác định, nhưng mà có xác định hay không thì cũng không liên quan gì lắm với đồng chí Liễu Tuấn, chẳng ngại nâng chén trà xanh, ngồi ngắm mặt trời lặn.
- Tiểu cô, bên phía Thôi Phúc Thành có thể tranh thủ một chút được không ạ?
Liễu Tuấn nhắc tới chuyện của Thôi Phúc Thành.
Hà Duyên An mỉm cười nói: - Cháu đối với lão Thôi, cũng rất tình nghĩa đấy nhỉ.
Liễu Tuấn cười: - Quan trọng là bản thân Thôi tỉnh trưởng năng lực công tác không tệ, làm việc tận tâm tận lực, chính đang độ tuổi sung mãn, ra sức vì đất nước.
Hà Duyên An trầm ngâm một lúc rồi chậm rãi nói: - Bất kể là công tác ở cương vị nào, chỉ cần tận tâm tận lực là đều có thể làm ra thành tích.