Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1605: Đều kiên trì quan điểm của mình



Từ tình huống Hướng Hàm giới thiệu rất dễ phân tích ý đồ chân thực của Thai Duy Thanh. Không hề nghi ngờ, Thai Duy Thanh muốn Mạch Hiền Bân đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam, Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm thư ký trưởng Chính phủ tỉnh, vẫn kiêm chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh.

Thư ký trưởng Chính phủ tỉnh khẳng định là thành viên Đảng tổ Chính phủ tỉnh, mặc dù chưa hẳn là cấp phó bộ nhưng trong cán bộ cấp phòng cục lại là chức vụ ngậm tiền cao nhất, không thua chút nào bí thư Thành ủy của thành phố cấp khu. Về phần bí thư Thành ủy một thành phố hẻo lánh lạc như Nguyên Nam càng vô pháp đánh đồng với thư ký trưởng Chính phủ tỉnh. Đảm nhiệm thư ký trưởng Chính phủ tỉnh có thể nói hai chân Uông Quốc Chiêu đã đặt sát lên cánh cửa cán bộ cấp phó bộ, tùy tiện nhấc chân cũng sẽ vượt qua.

Vừa nghĩ đến điểm này, Liễu Tuấn ý thức được, Lưu Phi Bằng muốn Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam phỏng chừng vẫn là nhằm vào Thai Duy Thanh, về phần phát hiện bí mật của Tạ Viện hay là vì tranh đoạt quyền khống chế TP Nguyên Nam, tạm thời vẫn chưa nắm được.

Ánh mắt của Liễu Tuấn tùy ý đảo qua trên mặt Lưu Phi Bằng, chỉ thấy khóe miệng Lưu tỉnh trưởng mỉm cười, thần tình trấn định, không nhìn ra chút nào nội tâm hắn đến cùng đang nghĩ những gì.

Trái lại Thai Duy Thanh thì hơi nhíu mày, vẻ không hài lòng lộ rõ ràng.

Điều này cũng rất dễ lý giải, dù sao cũng là người ta đang tìm Thai bí thư gây phiền phức, không phải được dễ chịu như Thai bí thư tìm người ta.

Kế tiếp Hướng Hàm lại đưa ra một sự điều chỉnh chức vụ cấp chính phòng và hai sự điều chỉnh chức vụ cấp phó phòng. Ba vị trí còn lại không hiển hách bằng bí thư Thành ủy và thư ký trưởng Chính phủ nên cũng không có cạnh tranh gì, đều chỉ an bài một vị trí một người theo dự tính. Có thể thấy được trên việc an bài mấy chức vụ này Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng không có gì bất đồng.

Hướng Hàm dùng khoảng chừng 30p để giới thiệu tình huống cơ bản của những cán bộ này.

Đợi sau khi bà lên tiếng xong, Thai Duy Thanh gật đầu, ánh mắt chậm rãi đảo qua trên mặt mấy vị trợ thủ, trầm giọng nói: "Các đồng chí đối với những sự điều chỉnh cương vị này có ý kiến gì không, tất cả mọi người nói đi."

Lưu Phi Bằng cười mà không nói.

Gần đây ở trên Hội nghị xử lý thường vụ bí thư Tỉnh ủy và hội Thường ủy Tỉnh ủy, Lưu Phi Bằng đều không giành lên tiếng trước, thường là đợi tất cả mọi người nói xong, khi Thai Duy Thanh hỏi "ý kiến của tỉnh trưởng" thì hắn mới chậm chạp mở miệng nói.

Xem ra bản thân đồng chí Lưu Phi Bằng cảm giác vẫn rất hài lòng, nghiễm nhiên coi mình như là "trưởng lớp", dù tại trường hợp thế này cũng không rơi vào hạ phong chút nào.

Phó bí thư Tỉnh ủy La Tự Lập thản nhiên nói: "Tôi có ý kiến, tôi cho rằng bí thư Thành ủy Nguyên Nam do đồng chí Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm tương đối hợp hơn. Tất cả mọi người chúng ta đều biết, tốc độ phát triển kiến thiết kinh tế mấy năm nay rất không được như ý, so sánh với trình độ bình quân toàn tỉnh độ chênh lệch càng lúc càng lớn. Tiếp tục như vậy không được! Dựa vào thái độ phụ trách đối với TP Nguyên Nam, tôi cho rằng nên phái một đồng chí có năng lực công tác rất mạnh, nhất là đồng chí có trình độ kiến thiết kinh tế xuất sắc đến TP Nguyên Nam cầm lái, dẫn dắt cán bộ quần chúng của TP Nguyên Nam đồng tâm hiệp lực tạo ra kiến thiết, mới có hi vọng trong mấy năm sau thực hiện một bước nhảy vọt, thực hiện một bước đột phá phát triển. Trước đây đồng chí Uông Quốc Chiêu đã đảm nhiệm qua thị trưởng TP Ngô Tây và TP Ngọc Lan, mọi người đều biết, hai thành phố này đều là thành phố có kinh tế phát triển nhanh nhất của tỉnh A, Uông Quốc Chiêu là cán bộ có năng lực, để đồng chí đến TP Nguyên Nam đảm nhiệm bí thư Thành ủy chính là nhân tẫn kỳ tài."

Thai Duy Thanh lại nhíu mày thêm.

"Ha ha, ý kiến của bí thư Tự Lập đương nhiên là rất có đạo lý. Tuy nhiên, tôi lại có cái nhìn khác."

La Tự Lập vừa dứt lời, bí thư Kỷ ủy Hứa Hồng Cửu lập tức lên tiếng.

Không thể nghi ngờ, La Tự Lập và Lưu Phi Bằng đã liên hệ với nhau, nói không chừng để Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam căn bản là chủ ý của La Tự Lập.

Hứa Hồng Cửu được sự giúp đỡ đắc lực của Thai Duy Thanh, đương nhiên nên vì Thai Duy Thanh xuất lực, không thể để cho Lưu Phi Bằng và La Tự Lập cho Thai Duy Thanh đi tàu bay giấy.

"Tôi không phủ nhận, đồng chí Uông Quốc Chiêu là một cán bộ có năng lực. Sự thực chứng minh, đồng chí Uông Quốc Chiêu trên cương vị chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh cũng rất đảm nhiệm được, tất cả mọi người nói, Chính phủ tỉnh có một vị quản gia tốt, hằng ngày an bài công tác gọn gàng ngăn nắp, đây là sự tán thành đối với đồng chí Uông Quốc Chiêu. Đã như vậy, vì sao chúng ta không an bài đồng chí Uông Quốc Chiêu tiếp tục ở lại tỉnh Chính phủ phục vụ? An bài công tác hằng ngày của Chính phủ Tỉnh được tốt cũng là một sự ủng hộ quan trọng đối với tỉnh trưởng Phi Bằng mà. . . Ha ha, tôi cảm thấy, nói đến năng lực tại phương diện kiến thiết kinh tế của đồng chí Uông Quốc Chiêu thì còn phải đợi thương thảo thêm. Không thể nghi ngờ, thời gian đồng chí Uông Quốc Chiêu tại TP Ngô Tây đảm nhiệm thị trưởng, kinh tế của TP Ngô Tây phát triển rất nhanh. Tuy nhiên, thời gian đảm nhiệm thị trưởng tại TP Ngọc Lan thì phạm vào sai lầm. May là, Trung ương đúng lúc ngăn cản sự sai lầm này, khi bí thư Liễu Tuấn tới kịp để ngăn cơn sóng dữ, mới không tạo thành tổn thất quá lớn. . ."

Nói đến đây, Hứa Hồng Cửu nhìn sang Liễu Tuấn, rất thân thiết gật đầu.

Liễu Tuấn mỉm cười, biểu thị đáp lễ.

Bước chân của Uông Quốc Chiêu tại TP Ngọc Lan thủy chung là một vết nhơ trên con đường sĩ đồ của hắn, rất khó bước qua, gặp thời gian thích hợp sẽ có người lấy ra để châm biếm.

Quan trường hiểm ác, bởi vậy có thể thấy được.

"Cho nên, từ chuyện này cũng có thể thấy được, đồng chí Uông Quốc Chiêu khi xử lý vấn đề kiến thiết kinh tế nào đó ánh mắt vẫn có điều khiếm khuyết. Huống hồ, cơ sở kinh tế của TP Ngô Tây và TP Ngọc Lan đều vượt trên TP Nguyên Nam, không phải TP Nguyên Nam có thể so sánh được. Đồng chí Uông Quốc Chiêu tại thành phố có kinh tế phát triển chủ trì công tác kiến thiết đạt được thành tích nhất định, điều đó có thể lý giải. Nhưng đồng chí ấy có đúng là có thể vớt vát lên được kinh tế của Nguyên Nam hay không, vẫn là một ẩn số. Hình thức phát triển của khu có kinh tế phát triển và khu lạc hậu rất khác nhau.

Thí dụ như hình thức phát triển kinh tế tại một số tỉnh, thành phố của vùng duyên hải nhất định có thể tiến hành được tại tỉnh A chúng ta mà. . . Hơn nữa, quan trọng nhất là, bí thư Thành ủy chủ yếu là nắm đội ngũ kiến thiết, phát triển kinh tế chủ yếu là do thị trưởng và Phủ thị chính chủ đạo, quan hệ này không thể lầm. Bằng không thì chính là lẫn lộn đầu đuôi. Đồng chí Uông Quốc Chiêu chưa từng đảm nhiệm qua bí thư Thành ủy một thành phố cấp khu, tại phương diện kinh nghiệm có phải còn khiếm khuyết không? Việc này cũng không dễ bàn.

Trái lại đồng chí Mạch Hiền Bân thời gian đảm nhiệm bí thư Công ủy tại cơ quan Tỉnh ủy có biểu hiện tính đảng và tính tổ chức kỷ luật rất mạnh, có thể thấy được đồng chí này rất có kinh nghiệm tại lĩnh vực kiến thiết và quản lý đội ngũ cán bộ. Trước đó, đồng chí Mạch Hiền Bân đảm nhiệm qua bí thư khu Đại Hồ, công tác đảng vụ chính là công tác bản chức. Hình thức phát triển kinh tế của khu Đại Hồ và hình thức phát triển kinh tế của TP Nguyên Nam tương đối nhất trí, kết cấu đội ngũ cán bộ cũng có điểm tương tự. Bởi vậy, tôi cho rằng do đồng chí Mạch Hiền Bân đảm nhiệm bí thư Thành ủy Nguyên Nam là an bài cực kỳ. Đồng chí Uông Quốc Chiêu vẫn nên tiếp tục ở lại Chính phủ tỉnh thì tốt hơn."

Hứa Hồng Cửu không hổ là bí thư Kỷ ủy tỉnh, nói Logic, trật tự rõ ràng, rất có sức thuyết phục.

Trên mặt Thai Duy Thanh hiện ra dáng tươi cười, hơi gật đầu.

"Ừ, tôi cũng tán thành ý kiến của bí thư Hồng Cửu. Đồng chí Uông Quốc Chiêu nếu công tác tại văn phòng Chính phủ tỉnh thì rất đắc lực, không cần phải ... tùy tiện điều động. Ý kiến của cá nhân tôi là do Mạch Hiền Bân đến TP Nguyên Nam, Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm thư ký trưởng Chính phủ tỉnh tương đối hợp hơn."

Hướng Hàm thong thả biểu lộ ý kiến của mình.

Tuy nói là Hội nghị xử lý thường vụ bí thư, nhưng đề tài thảo luận điều chỉnh nhân sự, Hướng Hàm thân là bộ trưởng tổ chức đương nhiên cần phải phát biểu tiếng nói của mình, cũng không tính đi quá giới hạn.

Lần này đến phiên Lưu Phi Bằng nhíu mày, đành phải buông dáng vẻ của tỉnh trưởng đại nhân, chậm rãi nói: "Mọi người nói tới sai lầm của Uông Quốc Chiêu tại TP Ngọc Lan, điểm này, không ai phủ nhận. Tuy nhiên chúng ta cũng phải một phân thành hai để xem xét vấn đề này. Lúc đó là dòng chảy đã vượt qua điều tiết vĩ mô, chỉ đưa vào đầu tư bên ngoài để phát triển kinh tế, điểm xuất phát và cách nghĩ đều không sai. Toàn quốc các nơi, cán bộ chịu xử lý bởi vì điều tiết vĩ mô không phải ít. Nghiêm ngặt mà nói, những cán bộ này đều là dám nghĩ dám làm, họ là những cán bộ trẻ tuổi có bốc đồng. Đối với cán bộ như vậy chúng ta phải dựa vào giáo dục và bảo vệ tâm lý để xem xét. Đối với sai lầm của họ đương nhiên phải tiến hành nghiêm khắc phê bình và kiên trì giáo dục, nhưng cũng không thể phủ định toàn bộ. Bằng không thì sẽ làm tổn thương đến tính tích cực của một số lớn cán bộ. Điều này rất là bất lợi đối với sự phát triển kinh tế của tỉnh ta."

Hứa Hồng Cửu mỉm cười nói: "Tỉnh trưởng, cũng không ai nói muốn phủ định toàn bộ mà. Đồng chí Hướng Hàm không phải là kiến nghị Uông Quốc Chiêu đảm nhiệm thư ký trưởng Chính phủ tỉnh sao? Đây cũng là đề bạt trọng dụng, không nhất định phải làm bí thư Thành ủy Nguyên Nam mới là trọng dụng mà?"

Lưu Phi Bằng nhất thời nghẹn họng, nhưng lời này của Hứa Hồng Cửu lại quả thực rất có đạo lý, trong nhất thời thật khó có thể phản bác.

Ý cười trên mặt Thai Duy Thanh càng đậm, nhìn sang Liễu Tuấn, mỉm cười nói: "Đồng chí Liễu Tuấn, đồng chí có ý kiến gì không, cũng nói đi chứ."

Phải nói, lúc này tâm tình của Thai bí thư là rất sung sướng.

Lưu Phi Bằng không phải là bị bác bỏ đến á khẩu không trả lời được sao?

Xem ra đại cục đã định!

Về phần đồng chí Liễu Tuấn, Thai bí thư nghĩ không ra lý do y ủng hộ Lưu Phi Bằng. Uông Quốc Chiêu vốn chính là kẻ thù chính trị của Liễu Tuấn, lần trước khi tổ tuần sát Trung ương tới hắn còn sai em vợ Trì Cố đi ngáng chân Liễu bí thư. Chỉ là Liễu Tuấn cuối cùng lại nhẫn mà không phát, không có truy cứu tới cùng, khiến cho Thai Duy Thanh có chút bất ngờ.

Lúc nào Liễu Tuấn đã đổi tính rồi? "ôn hòa khiêm tốn"!

Hơn nữa từ tình hình ván cờ của cao tầng, hiện nay cũng là Nghiêm Liễu hệ và bên kia "sống mái với nhau" rất kịch liệt, Cao hệ và đại phái hệ khác hình như đều đang quan chiến, cũng không có ý tùy ý tham dự.

Lúc này, Liễu Tuấn ước gì cho Lưu Phi Bằng và Uông Quốc Chiêu mỗi người một cái ngáng chân để mà đánh trả một chút, để cho họ đều rõ ràng, đồng chí Liễu Tuấn không phải là người dễ trêu chọc đâu.

Đây mới là tác phong xưa nay của Liễu bí thư mà!

Vì vậy giọng điệu Thai bí thư rất là thoải mái, thần thái ung dung. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu trước đó Thai Duy Thanh vẫn chưa liên hệ với Liễu Tuấn. Vì hắn thấy, hiện nay Liễu bí thư đã tự động bị nốc-ao khỏi ván cờ trong tỉnh.

Tuy nhiên, đồng chí Thai Duy Thanh cũng có một chút điểm chưa suy nghĩ tường tận, mặc kệ thế nào, trong tay Liễu Tuấn nắm có "danh ngạch" của ba hội Thường ủy, là một trong lực lượng hết sức quan trọng của Tỉnh ủy, y mà hướng bên nào, vậy bên kia không còn phần thắng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.