Khâu Tình Xuyên hứng trí rất cao, ngâm nước tới hơn bốn mươi phút mới chịu lên bờ, nhìn cái cảnh này, chẳng qua thể lực Khâu chủ tịch không tốt mới nghỉ, nếu còn sức, thì chưa chắc đã lên.
Tư Đồ Lăng Ba cũng lên theo, thuận tay lấy một cái khăn lông lớn, đi tới trước mặt Khâu Tình Xuyên lau đầu cho hắn, tươi cười tự nhiên, không hệ có chút vẻ làm bộ nào.
Tư Đồ Lăng Ba nhiều năm qua vẫn luôn vận động, vóc dáng vô cùng quyến rũ, đứng trước mặt Khâu Tình Xuyên, bầu ngực dưới chiếc áo bơi nhô cao, chất liệu đồ bơi cô dùng, không thể ước thúc hữu hiệu đôi bầu vú lớn, lộ ra gần một nửa da thịt nõn nà, một khe vú sâu thẳm ở ngay trước mặt, Khâu Tình Xuyên lại đang cúi đầu, chỉ cần không nhắm mắt, gần như có thể thu hết đường nét đó vào trong mắt.
Thêm vào dung mạo ngọt ngào của Tư Đồ Lăng Ba, cảnh này đúng là có thể tạo thành sát thương trí mạng với bất kỳ nam nhân nào.
Lau xong đầu cho Khâu Tình Xuyên, Tư Đồ Lăng Ba bỏ khăn xuống, cười với Hà Thắng Lợi: - Chào giám đốc Hà.
Thực ra Hà Thắng Lợi cũng đeo mác "cố vấn" của CLB Trường Thành, nhưng trong CLB đã có một vị Hà cố vấn rồi, nên mọi người tự nhiên gọi hắn thành giám đốc Hà.
Hà Thắng Lợi mỉm cười gật đầu, hắn có chút ấn tượng với mỹ nhân quán quân á vận hội này, thực tế có khá nhiều khách quen thường tới đây bơi tỏ ra hứng thú với Tư Đồ Lăng Ba, từng hẹn tặng quà cho cô cũng là chuyện cơm bữa. Thái độ của CLB với chuyện này là không ủn hộ cũng không phản đối, mặc cho nó phát triển tự nhiên. Clb cũng không để bọn họ được "tiện lợi", quy củ nên giữ thì phải giữ.
Nếu không CLB Cẩm Quan Thành chính là vết xe đổ.
Danh nghĩ Liễu Tuấn cho người đóng cửa Cấm Quan Thành là giải cữu phụ nữ lỡ bước, cần phải đề phòng kẻ khác dùng chiêu này đối phó với CLB Trường Thành.
Quan hệ giữa Hà Mộng Doanh và Liễu Tuấn, không thể che dấu được tất cả mọi người.
Liễu nha nội làm được, người ta cũng làm được.
- Cám ơn Tư Đồ tiểu thư.
- Hi Hi, Khâu tiên sinh cứ gọi tên tôi, hoặc là gọi Tư Đồ cũng được.
Tư Đồ Lăng Ba nói với vẻ hết sức ngây thơ chân thật.
Khâu Tình Xuyên cười gật đầu.
- Mọi người nói chuyện nhé, tôi không quấy rầy nữa.
Tư Đồ Lăng Ba vẻ ngoài ngây thơ, nhưng kỳ thực rất biết quan sát, Liễu Tuấn nằm nói chuyện với Hà Thắng Lợi, càng nói rõ thân phận không tầm thường của y. Lai lịch giám đốc Hà ra sao, nhân viên trong CLB chẳng ai không biết. Những nhân vật lớn này nói chuyện với nhau, người không liên quan ở bên cạnh nghe là phạm đại kỵ.
Nhìn chiếc eo nhỏ yểu điều lắc lư cùng cặp mông tròn lẳn đưa đẩy của Tư Đồ Lăng Ba, Hà Thắng Lợi trêu Khâu Tình Xuyên: - Ánh mắt Khâu chủ tịch thật sắc bén, Tư Đồ Lăng Ba là đệ nhất mỹ nữ của hồ bơi.
Khâu Tình Xuyên cười nằm xuống châm thuốc hút, Hà Thắng Lợi trêu ghẹo chẳng hề phật lòng, huống chi Tư Đồ Lăng Ba khiến người ta yêu thích, Khâu Tình Xuyên chẳng cần phải giải thích gì.
Với thân phận của hắn hiện nay, chỉ cần hắn muốn, có xảy ra chút chuyện ám muội với một cô gái trẻ cũng là chuyện quá sức bình thường.
Thấy Khâu Tình Xuyên không nói, Hà Thắng Lợi trở nên nghiêm túc: - Tình Xuyên, anh có ý đó thật không? Nếu có, để tôi tra thông tin về cô ấy cho.
Chẳng phải là hắn lo Tư Đồ Lăng Ba gây bất lợi với Khâu Tình Xuyên, mà lo cô có bạn trai hoặc là tình nhân.
Nếu là bạn trai nghiêm túc thì chẳng lo, kết hôn rồi cũng chẳng đáng tin cậy. Nếu như là tình nhân thì khác hẳn, tình nhân quen được ở CLB Trường Thành chẳng phải nhân vật bình thường.
Chẳng may nhầm hàng thì gay to.
Vì quan hệ của nhà họ Hà và Khâu Tình Xuyên không tầm thường, Hà Thắng Lợi mới tận tâm tận lực như thế, nếu là người khác Hà Thắng Lợi chẳng thèm đi hỏi thăm hộ.
Khâu Tình Xuyên vẫn cười, không tỏ thái độ gì.
Hà Thắng Lợi liền nhấp một ngụm rượu vang.
- Thắng Lợi, Tư Đồ Lăng Ba chẳng phải là quán quân Á Vận Hội sao? Thế nào lại làm việc kiếm thêm ở chỗ này vậy? Liễu Tuấn thuận miệng hỏi.
- Cô ấy đúng là quán quân, nhưng đã nghỉ rồi. Loại vận động viên nghệ thuật này đều có hạn chế tuổi, họ thường bắt đầu tiến hành huấn luyện từ khi còn rất nhỏ, đại bộ phận thời gian là luyện tập và thi đấu, ở phương diện tri thức văn hóa có thiếu sót, hiện giờ thôi làm vận động viên, nhà nước không phân phối, đều thanh toán một lượt, rồi tự tìm đường ra.
Liễu Tuấn vỡ lẽ.
Cùng với quốc lực tăng lên, trình độ thể thao của quốc gia tăng tiến, quán quân thế giới, quán quân á vận hội xuất hiện liên tục, nên so ra quan quân Á vận hội không nổi bật gì nữa, những vận động viên này khi nghỉ đại đa số đều còn trẻ, trình độ văn hóa khá thập, nếu nà nước an bài công tác cho tới khi nghỉ hưu, thì thật là sự là gánh vác không nổi.
Nói ra cũng là do thời đại thay đổi tạo thành đãi ngộ khác biệt.
- Theo tôi biết, những vận động viên này sau khi nghỉ rồi, đại bộ phận sống không được dễ chịu lắm. Trừ rất ít người cực nổi tiếng, lại có đầu óc kinh doanh, có thể làm quảng cáo hoặc mở công ty kiếm tiền, đại bộ phận tự kiếm sống khó khăn.
Hà Thắng Lợi giải thích vài câu, như vô tình liếc qua Khâu Tình Xuyên, ý tứ rõ ràng, nếu anh thích cứ việc ra tay, đó là "luật lệ trong nghề" của người ta rồi.
Khâu Tình Xuyên cười lắc đầu, không hiểu ý hắn ra sao.
Liễu Tuấn cũng lắc đầu: - Như thế không hay.
Hà Thắng Lợi nói: - Thực ra điều này liên quan tới tư tưởng chỉ đạo, chúng ta vì thi tải, hay nói khó nghe một chút là vì cái danh, nên dùng hình thức của giáo dục thi cử. Ở các quốc gia Âu Mỹ, tư tưởng của bọn họ khác, nhà thể thao bên đó chủ yếu xuất phát từ sở thích. Nghe nói tham gia Olimpic cũng có một bộ phận là tuyển thủ nghiệp dư. Với bọn họ thể thao là nghề phụ, chủ yếu là công việc của mình. Tôi thấy như thế rất tốt, vận động viên nghỉ rồi không phải lo chuyện kiếm sống. Còn cách làm của chúng ta đáng phải suy nghĩ.
Trong ấn tượng của Liễu Tuấn, Hà Thắng Lợi cũng rất hoàn khố, nhưng những lời này nói rất sâu sắc, Liễu Tuấn có đồng cảm.
Khâu Tình Xuyên nói: - Hình thành một loại chế độ có liên quan tới nguyên nhân lịch sử, bất kể loại chế độ đó có hợp lý hay không, nó đã là một sự tồn tài khách quan thì muốn thay đổi chế độ đó chẳng phải là chuyện một sớm một chiều.
Liễu Tuấn nói: - Như thế quá lâu.
Khâu Tình Xuyên cười: - Sao thế, Liễu tỉnh trưởng lại nổi tính hiệp nghĩa, định xen vào đấy à?
Lần trước vụ án Cố Nhâm Hùng, Liễu Tuấn đã làm như thế. Có điều Khâu Tình Xuyên lạ là sao Cao hệ chẳng hề tó ý không vui, nghe nói Cao Trường Hoành còn vì thế lưu lại ấn tượng tốt với các Đại lão đương triều, cho rằng hắn biết tiến biết lui, biết đại cục lại kiên trì chính nghĩa, không tệ.
Nếu Khâu Tình Xuyên hỏi, Liễu Tuấn không giấu hắn, nhưng chuyện thế này chỉ có thể lĩnh hội, dù có là bạn tốt đến đâu, Khâu Tình Xuyên cũng quyết không chủ động đi hỏi.
Liễu Tuấn xua tay: - Khâu chủ tịch đề cao tôi quá rồi, chính nghĩa của tôi còn chưa bành trướng tới mức đó.
Hà Thắng Lợi cười ha hả.
Ba người lại tán gấu một hồi nữa, Khâu Tình Xuyên thấy thời gian không còn sớm, cùng Liễu Tuấn đi thay đồ, chuẩn bị về nhà. Vừa mới từ phòng thay đồ đi ra, liền gặp ngay Tư Đồ Lăng Ba.
Tư Đồ Lăng Ba thay một bộ đồ thể thao bó sát, làm vóc dáng của cô nổi lên yểu diệu lả lướt, mỉm cười nói với Khâu Tình Xuyên: - Chào Khâu tiên sinh, tôi có thể để lại số điện thoại của mình cho anh không? Sau này nếu anh tới bơi thì gọi điện cho tôi, tôi sẽ bơi cùng anh.
Thấy Khâu Tình Xuyên không trả lời ngay, Tư Đồ Lăng Ba vội giải thích: - Khâu tiên sinh, tôi không hề có ý tứ khác, đãi ngộ ở hồ bơi chúng tôi, cũng có phần trăm.
Ý nói cô đang tranh thủ có khách dài hạn.
Khâu Tình Xuyên nhiêm túc hỏi: - Chúng tôi tiêu phí ở đây, cô sẽ được phần trăm chứ?
- Đương nhiên, nếu như mỗi lần anh tới đều điểm danh tôi bơi cùng, tôi sẽ được phần trăm.
Tư Đồ Lăng Ba gật đầu, ánh mắt nhìn Khâu Tình Xuyên đầy khát vọng, chi tiêu ở đây đắt đỏ, nên phần trăm là con số không nhỏ.
Với đám Khâu Tình Xuyên, số tiền này không đáng là gì, nhưng với Tư Đồ Lăng Ba, đó là thu nhập cao lắm rồi.
- Được, để số điện thoại của cô cho tôi, lần sau tới, tôi sẽ gọi cho cô.
Khâu Tình Xuyên không do dự, lấy điện thoại ra.
Tư Đồ Lăng Ba rất hưng phấn, liền đọc số cho Khâu Tình Xuyên, giọng trong trẻo, noí rất nhanh, may mà Khâu Tình Xuyên trí nhớ tốt, nghe một lần là nhớ được.
Lưu lại số điện thoại rồi, Khâu Tình Xuyên lịch sự gật đầu chào Tư Đồ Lăng Ba rồi cùng Liễu Tuấn đi về.