Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1906: Cục trưởng cục Thuế hung hãn



Trên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư Tỉnh ủy, sắc mặt của mấy vị bí thư cũng không phải thoải mái cho lắm.

Vốn một giờ trước bí thư tâm tình của Lưu Phi Bằng vẫn tương đối hớn hở. Ngày hôm qua Hứa Hoành Cửu đã chủ động tìm hắn nói ý kiến xử lý có quan hệ đến vấn đề của Vương Cam. Hứa Hoành Cửu minh bạch tỏ thái độ, căn cứ vào nội dung của thư tố cáo, Kỷ ủy tỉnh quyết định tiến hành sơ hạch đối với vấn đề của Vương Cam.

Việc này tốt quá còn gì.

Lưu Phi Bằng muốn bắt Vương Cam không phải là ngày một ngày hai. Hiển nhiên cán bộ quan trọng trên tuyến mình, một đám bị Liễu Tuấn làm khó, bắt bí, thậm chí là "xúi giục", trong lòng Lưu bí thư thực là phiền muộn quá thể. Mặc dù trong khoảng thời gian này, Lưu Phi Bằng đã lớn tiếng xuất kích, đòi trở về một chút tình thế, bí thư Tỉnh ủy có một dạo rơi đến điểm đóng băng của uy vọng đã từ từ tăng trở lại. Nhưng vẫn không đối với Liễu Tuấn tạo thành "thương tổn" có tính thực chất gì, khiến trong lòng Lưu Phi Bằng chung quy cũng không phải hả hê cho lắm.

Hôm nay bắt Vương Cam, không hề nghi ngờ sẽ cho Liễu Tuấn một kích nặng nề, để cho mọi người triệt để hiểu được, ai mới là gia nhân của tỉnh A.

Mặt khác, tình huống mà Cục thuế tỉnh Vưu Bình An báo cáo cũng làm cho Lưu bí thư thật cao hứng. Theo Vưu Bình An nói, khách sạn Thu Thủy và tập đoàn Hoa Hưng chi nhánh ở Tiềm Châu đều tra ra vấn đề nhất định. Có người tố cáo nói khách sạn Thu Thủy tại vấn đề thuế vụ quả thực tồn tại lỗ thủng, có khả năng sẽ chứng thực được. Hiện nay Vưu Bình An đang tổ chức lực lượng, tăng cường xét duyệt đối với sổ sách tài vụ của khách sạn Thu Thủy, hẳn là rất nhanh sẽ có tiến triển đột phá. Về phần tập đoàn nghiệp Hoa Hưng, ngoại trừ cũng tồn tại vấn đề thuế vụ cùng loại còn bị người tố cáo "đồng loã đồng mưu" cùng một số quan viên của Phủ thị chính, trái luật trưng dụng đất đai, kiến nghị Sở đất đai tỉnh cũng tăng cường lực độ, hai phương diện cùng tiến hành, một kích xé mở lỗ hổng.

Khi Vưu Bình An nói lời này có vẻ khá hưng phấn, dáng dấp hồ hởi có vẻ rất muốn thử, hình như chỉ cần Lưu bí thư ra lệnh một tiếng, Vưu cục trưởng sẽ nắm lấy đại đao, xông pha chiến đấu.

Đối với loại "tràn đầy ý chí chiến đấu" của Vưu Bình An, Lưu Phi Bằng vẫn rất thưởng thức.

Trong ván cờ đã đánh mấy năm cùng Liễu Tuấn, Lưu Phi Bằng thật sâu cảm nhận được một sự thực, đó chính là năng lực tác chiến của từng binh sĩ "cán bộ Liễu hệ" rất mạnh, hầu như mỗi một một người đắc lực Liễu Tuấn nhìn trúng đều có năng lực một mình đảm đương một phía, bất kể phẩm hạnh cá nhân hay là năng lực làm việc đều là thượng giai. Mặc dù Lưu Phi Bằng không thích Liễu Tuấn, nhưng cũng đành phải thừa nhận ở trong lòng, tại phương diện dùng người này, phép tắc của Liễu Tuấn nghiêm hơn Lưu bí thư hắn, chọn lựa cán bộ cũng tương đối vững vàng hơn.

Lưu Quang Hưng, Sài Thiệu Cơ những người này thì không cần nói, chỉ một bí thư Thành ủy Giang Thành, Tiềm Châu Tưởng Hoành Mục, mấy năm trước chẳng qua là một cán bộ hương trấn, trên bản chất chính là một thằng nhà quê, được Liễu Tuấn nhìn trúng rồi đặc biệt đề bạt, hôm nay đã là Thường ủy Thành ủy Tiềm Châu, nghiễm nhiên là cán bộ cấp Phó sở. Có người nói uy vọng của Tưởng Hoành Mục tại TP.Giang Thành vượt qua bất cứ một vị bí thư tiền nhiệm nào, lão bí thư Giang Thành đương nhiệm bí thư Thành ủy Tiềm Châu là Tô Duyên Quang, tại Giang Thành lời nói cũng không hiệu nghiệm bằng Tưởng Hoành Mục.

Trái lại thủ hạ của Lưu bí thư hắn cũng rất ít người có năng lực và "độ trung thành" đều thập phần xuất sắc như vậy. La Tự Lập, Trang Quốc Thắng không dễ nói, hai người này cũng không thể xem như là do hắn đề bạt lên, tối đa có thể coi là minh hữu của Lưu Phi Bằng thôi. Trên bản chất mà nói, họ chỉ là chiến hữu trong cùng một chiến hào, đều nghe lệnh của lãnh đạo thượng cấp. Chân chính tại trong tay hắn đề bạt lên, có thể nói "năng tướng" thì cũng chính là một Uông Quốc Chiêu. Nhưng Uông Quốc Chiêu này, bản thân không biết có bao nhiêu chủ kiến, trên mặt mũi đối với Lưu bí thư hắn rất là kính trọng, kì thực hành sự rất có quy tắc, trên vấn đề có tính then chốt, Uông Quốc Chiêu tuyệt sẽ không theo Lưu Phi Bằng như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Trước đó không lâu Lưu Phi Bằng vốn trông cậy vào Uông Quốc Chiêu tại vấn đề hợp tác xã nông nghiệp tìm chút rắc rối cho Liễu Tuấn, không ngờ Uông Quốc Chiêu chỉ ứng phó một chút, Liễu Tuấn mới vừa làm ra phản ứng, Uông Quốc Chiêu lập tức minh kim thu binh, cái đầu còn thụt nhanh hơn cả rùa, tuyệt không đồng ý xen vào quá sâu.

Càng đấu tranh đến giai đoạn gay cấn, Lưu bí thư càng cảm thấy bên người không người khả dụng. Nếu như không phải là dựa vào thành viên tổ chức mà Cù Hạo Cẩm lưu lại, để cho Lưu bí thư và Liễu tỉnh trưởng đồng thời cất bước, đồng đài thi đấu, Lưu Phi Bằng tự nhận, căn bản là vô pháp giao phong với Liễu Tuấn. Cũng may hắn "người đông thế mạnh", năng lực tác chiến của từng binh sĩ tuy khiếm khuyết, nhưng có thể sử dụng "chiến thuật bầy sói".

Hiện tại Vưu Bình An này thật ra cũng biểu hiện ra năng lực nhất định, độ trung thành cũng rất được, hình như cũng không để ở trong lòng chút nào uy áp hiển hách của Liễu tỉnh trưởng, một lòng một dạ vì Lưu bí thư hiệu khuyển mã chi lao.

Cái này rất tốt, giai đoạn hiện tại Lưu bí thư thực sự rất cần sự giúp đỡ đắc lực kiểu này.

Sự trung thành của Vưu Bình An có vẻ như không phải là giả vờ. Ngoại trừ theo dõi sát khách sạn Thu Thủy và tập đoàn trí nghiệp Hoa Hưng, Vưu Bình An thậm chí đề xuất, muốn thẩm tra thêm vấn đề về địa ốc, nhất là địa ốc Tinh Vũ, là Cty địa ốc lớn nhất tỉnh A, có người nói có thiếu sót không ít. Nếu kiểm tra hẳn hoi, khẳng định có thể tra ra không ít vấn đề.

Tình huống của địa ốc Tinh Vũ Lưu Phi Bằng cũng tương đối rõ ràng, là do con trai của lão bí thư Tỉnh ủy Cận Tú Thật kinh doanh, có người nói vị Cận nha nội này là bạn Liễu Tuấn rất đáng tin, hai người bình thường cùng một chỗ uống rượu tiêu khiển, cùng nhau massage.

Vừa nghĩ vậy, trên mặt Lưu Phi Bằng liền lộ ra thần sắc phản đối, Liễu Tuấn dù sao vẫn là khá non nớt. Thân là tỉnh trưởng, tuyệt không biết tự trọng thân phận, suốt ngày la cà với kẻ ăn chơi trác táng như Cận Hữu Vi, thế thì danh tiếng đâu có thể tốt được? Nếu như địa vị của Liễu Tuấn thấp, còn đang là bí thư Thành ủy thì cũng không có gì, đại lão cao tầng cũng sẽ không quá quan tâm đến vấn đề chi tiết như vậy.

Một câu nói, vẫn là trẻ nhỏ chưa biết mùi đời mà.

Nhưng hôm nay thân phận của Liễu Tuấn ra sao?

Một tỉnh trưởng, đại quan biên cương.

Tại chỗ thủ trưởng tối cao Liễu Tuấn cũng rất có số. Mỗi một lần lão thượng cấp nói chuyện với Lưu Phi Bằng thì rất hay nhắc tới Liễu Tuấn, có người nói ngay cả thái thượng cũng cảm thấy hứng thú với Liễu Tuấn, đặc biệt còn cùng lão thượng cấp nói tới một số việc có quan hệ với Liễu Tuấn.

Đây cũng không phải chuyện đùa.

Nhưng Liễu Tuấn này vẫn không biết yêu quý tiếng tăm của mình, tới cùng vẫn là trẻ tuổi khí thịnh, không biết thu liễm a.

Chỉ có nghĩ như vậy, tâm tình chán nản của Lưu bí thư mới có thể hơi chuyển biến tốt đẹp. Tại phương diện dùng người, Lưu bí thư có thể thua kém Liễu tỉnh trưởng, nhưng Lưu Phi Bằng nhân sinh từng trải, kinh nghiệm quan trường vài chục năm cũng không phải để không. Liễu Tuấn có lợi hại, chung quy tuổi còn quá trẻ, trên một số vấn đề còn xa mới cay độc bằng Lưu Phi Bằng.

Kỳ thực Vưu Bình An cũng rất ít khi đơn độc đối mặt với bí thư Tỉnh ủy. Cục trưởng cục Thuế đất tỉnh trong mắt người ở bên ngoài tuy quyền cao chức trọng, uy phong hiển hách, không ai bì nổi. Tại trong mắt Lưu Phi Bằng cũng không khác gì một củ cải, để nói chuyện đơn độc cùng Lưu Phi Bằng vượt quá một giờ, với Vưu Bình An thì tuyệt đối là chuyện trước nay chưa có, là một đột phá trọng đại. Vưu Bình An nhạy cảm ý thức được, đây có thể là sự kiện quan trọng trên sĩ đồ của hắn, chỉ cần biểu hiện tốt, thu được sự ưu ái của Lưu bí thư, có tiến thêm một bước cũng chỉ là việc ngày một ngày hai.

Cũng không phải mỗi một cục trưởng cục thuế đều có thể gặp được loại chuyện tốt thế này.

Vưu Bình An phải vững vàng nắm chặt cơ hội tốt ngàn năm khó gặp này, cố gắng biểu hiện, chỉ một lần mà đi vào trong lòng của Lưu Phi Bằng.

Vì vậy Vưu Bình An cố lấy dũng khí, đưa ra việc về địa ốc Tinh Vũ. Hắn không rõ khách sạn Thu Thủy cùng với địa ốc Hoa Hưng có quan hệ như thế nào với Liễu tỉnh trưởng, tuy nhiên kết hợp với tin tức nóng hổi gần đây trên internet cùng suy luận của bản thân Vưu Bình An, Vưu cục trưởng cảm thấy đây khẳng định là thủ đoạn mà phía trên nhằm vào Nghiêm Liễu hệ. Tập đoàn siêu cấp như khách sạn Thu Thủy và địa ốc Hoa Hưng, tại quốc nội phát triển đến quy mô như vậy, không có quan hệ vững vàng với phía Trung ương thì tuyệt đối không thể. Phỏng chừng ông chủ hậu trường của khách sạn Thu Thủy và địa ốc Hoa Hưng cùng vị nhân vật quan trọng nào đó của Nghiêm Liễu hệ có quan hệ. Lưu bí thư chỉ bảo họ đi thẩm tra khách sạn Thu Thủy và địa ốc Hoa Hưng, không hề nghi ngờ là nhằm vào Liễu Tuấn.

Đã như vậy, Vưu Bình An cho rằng, trực tiếp đả kích địa ốc Tinh Vũ, hiệu quả có lẽ càng trực tiếp hơn.

Chỉ cần nhớ tới ngày đó tại đại sảnh của khách sạn Thu Thủy "ngẫu ngộ" cùng Cận Hữu Vi Liễu Tuấn, Vưu Bình An vừa sợ vừa giận, mồ hôi lạnh đầm đìa, đồng thời nổi nóng không ngớt. Nói như thế nào hắn cũng đường đường là cục trưởng cục thuế đất, cán bộ cấp Chính sở, Cận Hữu Vi chẳng qua là một người làm ăn, ăn chơi trác táng, ỷ vào ông già mình là nguyên nhiệm bí thư Tỉnh ủy thì kiêu ngạo ương ngạnh, không ai bì nổi. Mặt mũi như vậy đâu có thể bảo Vưu Bình An yên lòng cho được?

Vì vậy động thái này của Vưu Bình An cũng có thể coi là công tư trọn vẹn đôi đường.

Tuy nhiên đối với đề nghị này của Vưu Bình An, Lưu Phi Bằng không có tán thành. Hắn không rõ hiềm khích giữa Vưu Bình An và Liễu Tuấn, Cận Hữu Vi, chỉ đơn thuần là tuỳ việc mà xét. Lúc này, hắn phải tập trung ưu thế binh lực, tranh thủ nhất cử tiêu diệt Liễu Tuấn, chí ít là ở tỉnh A xác lập được quyền uy cao nhất của hắn. Cận Tú Thật cùng Đinh Ngọc Chu, mặc dù được xem là minh hữu của Liễu Tuấn, dù sao một người đã lui hoàn toàn, một người đã đi Chính hiệp tỉnh nên sự "uy hiếp" không phải quá lớn. Hơn nữa, minh hữu cùng người một nhà là có bản chất khác nhau. Lưu Phi Bằng tin tưởng, lấy trí tuệ chính trị của Cận Tú Thật và Đinh Ngọc Chu, cũng có thể thấy rõ, lúc này tùy tiện xen vào tuyệt đối không có lợi, đối với thế hệ con cái của họ càng bất lợi hơn. Cho nên lúc này Lưu Phi Bằng cũng không nguyện chủ động đi trêu chọc Cận Tú Thật, đỡ phải gây trở ngại cho mình.

Nhưng mà đối với một đề nghị khác của Vưu Bình An thì Lưu Phi Bằng lại rất tán thưởng. Lập tức đối với nỗ lực của Vưu Bình An biểu thị tán thành, mặt mang mỉm cười, dành không ít lời tán dương. Đồng thời cũng biểu hiện đối với sở đất đai bên kia không phải là quá tích cực, tiến hành phê bình.

Vưu Bình An quả thực vui vẻ muốn ngất.

Mặc dù Lưu bí thư không có đồng ý "chỉnh" địa ốc Tinh Vũ, nhưng không sao, không lo đại sự. Chỉ cần Lưu bí thư tán thành công tác của mình thì đó chính là ca ngợi tối cao. Chờ hắn tiến thêm một bước trở thành tâm phúc của Lưu Phi Bằng thì sẽ có rất nhiều cơ hội chỉnh Cận Hữu Vi, đến lúc đó để coi Cận công tử ương ngạnh kiêu ngạo kia trước mặt Vưu cục trưởng hắn chịu thua ra sao.

Khi Vưu Bình An rời khỏi, thậm chí Lưu Phi Bằng còn ngoại lệ đi ra cùng Vưu Bình An nắm tay nói lời từ biệt, còn đưa tay vỗ vỗ bờ vai của hắn, mỉm cười động viên hắn "cố gắng làm việc", tất cả có Tỉnh ủy ủng hộ cho hắn.

Lưu Phi Bằng ngoài ý muốn cổ vũ khiến Vưu Bình An trong sát na có cảm giác đầu váng mắt hoa, khi ra khỏi phòng làm việc của bí thư Tỉnh ủy, cũng mơ hồ không biết đi đường nào mà về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.