Trong nhà Lăng Nhã có rất nhiều khách tới chơi, vợ chồng Lăng Quân Khánh - Lô Dĩnh, vợ chồng Lăng Quân Dao và Tống Tường, Lăng Thao và Lâm Thiên Nghệ.
Lâm Thiên Nghệ chính là đại biểu pháp nhân của Cty Thiên Dực, nhiềunăm qua luôn giúp Lăng Thao quản lý chuyện của công ty, hai người chính thức xác lập quan hệ yêu đương, chuẩn bị năm sau kết hôn.
Lâm Thiên Nghệ thông minh lanh lợi, tính cách ôn hòa, luôn được sự thiện cảm của nhà họ Lăng.
Vốn Lăng Quân Khánh có hơi chê Lâm Thiên Nghệ xuất thân hàn vi, định tìm một đối tượng môn đăng hộ đối. "Hôn nhân chính trị" chính là chuyện các tiểu thế gia kinh thành thích làm nhất, dựa vào cái này để dệt nên mạng lưới quan hệ rộng lớn, vì Lăng Quân Khánh được Liễu Tấn Tài coi trọng, nên trong tiểu thế gia kinh thành, nhà họ Lăng thanh danh hiển hách, có cả đống người muốn kết thông gia. Nhưng Lăng Thao chẳng nhìn trúng một ai, chỉ thích Lâm Thiên Nghệ, Lăng Quân Khánh muốn lấy uy nghiêm của cha ra bắt ép con trai, nhưng một câu nói của vợ làm ông thay đổi chủ ý.
Lô Dĩnh nói: Cuộc hôn nhân trước đã hại Tiểu Nhã rồi, đừng hại Tiểu Thao nữa.
Câu nói này làm Lăng Quân Khánh bình tĩnh lại, cuối cùng chấp nhận quan hệ giữa Lăng Thao và Lâm Thiên Nghệ.
Đương nhiên không thể nói là hiện giờ Lăng Nhã sống không tốt, cô sống qua tốt. Nhưng không phải là một ví dụ, không phải là một cô gái nào cũng có may mắn như thế. Liễu Tuấn một lòng thương yêu Lăng Nhã, đó là một duyên phận.
Hôm nay cả hai gia đình tề tụ nguyên nhân là vì sinh nhật của Lăng Lâm.
Tiểu nha đầu từ khi sinh ra đã trở thành báu vật cả nhà họ Lăng, Lô Dĩnh mãi mới được làm bà ngoại, mừng không để đâu cho hết, ngay cả tâm tư đi làm cũng chẳng còn, chẳng có việc gì cũng chạy tới chỗ con gái, ôm cháu thơm liên tục.
Lăng Lâm hôm nay mặc một bộ váy áo trắng muốt, đi giày màu hồng, còn đội một cái đầu mào gà năm màu, đáng yêu vô cùng.
Trẻ con thích náo nhiệt, trong nhà có đông khách như thế, ông ngoại bà ngoại, cậu mợ đều tới hết cả, Lăng Lâm cao hứng cười khanh khách không ngừng.
Mọi người ăn cơm xong vẫn không muốn đi, ngồi ở phòng khách chuyện trò, Lăng Lâm bày một đống đồ chơi ra trên thảm, chơi say sưa.
- Tiểu Nhã, nghe nói Liễu bí thư về thủ đô rồi?
Tán gấu một hồi, Lăng Quân Dao đem chủ đề chuyển tới Liễu Tuấn, mặt đầy tò mò.
Vì quan hệ với Lăng Nhã, Lăng Quân Dao cũng gặp mặt, ăn cơm với Liễu Tuấn vài lần, nhưng vẫn đầy tò mò với vị bí thư tỉnh ủy trẻ nhất cả nước này.
Hơn nữa đại hội đảng sắp diễn ra, chính cục kinh thành trở nên cực kỳ mẫn cảm, Lăng Quân Dao và Tống Tường cũng làm ở cơ quan TW, cho dù cấp bậc không cao, nhưng giống như tất cả nhân vật thuộc tiểu thế gia kinh thành khác, đều hứng thú với chính trị. Hiện giờ Liễu Tuấn nếu cũng có mặt ở đây, hẳn sẽ nghe được rất nhiều tin tức mật ở chỗ y. Đương nhiên đề tài nào quá mẫn cảm, Lăng Quân Dao sẽ tự giác không hỏi tới, nhưng nghe ngóng chung quanh thì không có vấn đề gì nghiêm trọng.
Bọn họ quan tâm tới chính trị là do hoàn cảnh sinh trưởng, nhưng không có dã tâm chính trị gì, nhiều lắm chỉ là có nhiều tin tức hơn bạn bè để khoe khoang thôi. Nếu như Lăng Quân Dao có thể moi ra được tin tức mật, thì thân phận trước mặt bạn bè sẽ cao lên không ít, cho thấy người nhà họ Lăng không tầm thường, có thể tiếp xúc được với rất nhiều bí mật.
Tiểu thế gia kinh thành âm thầm "tranh đấu" với nhau, thực ra chỉ là những thứ này thôi, nhìn không thấy, mò không tới nhưng nó lại thực sự đề cao thân phận người ta.
Lăng Nhã cười đáp: - Vâng ạ, hội nghị TW và đại hội đảng sắp diễn ra rồi, anh ấy có rất nhiều chuyện phải xử lý.
Cái gọi là chuyện phải xử lý tất nhiên là ngựa không ngừng vó đi gặp các nhân vật lớn, cố gắng hoàn thành bố trí của mình. Lăng Nhã mặc dù đã từ chức rời khỏi tỉnh A, nhưng vẫn khá hiểu thế cục chính trị trong tỉnh. Những đại tướng tâm phúc của Liễu Tuấn đều có khả năng tiến thêm một bước ở đại hội đảng toàn quốc, chen chân vào hàng ngũ ủy viên TW hoặc ủy viên dự khuyết. Đó là nền móng để sau này Liễu Tuấn leo lên đỉnh cao, y tất nhiên phải vô cùng coi trọng.
Vốn hôm nay là sinh nhật của Lăng Lâm, Liễu Tuấn đã nói là sẽ tới, nhưng vì có một đại nhân vật đột xuất hẹn gặp, y không thể chối từ được, liền gọi điện cho Lăng Nhã nói buổi tối sẽ tới mừng sinh nhật con gái.
Lăng Nhã là cô gái rất dễ thỏa mãn, chỉ cần trong lòng Liễu Tuấn luôn nhớ tới cô và con gái là đủ rồi.
Câu này không cần phải nói với người khác, cho dù trước mặt cô toàn là người thân thiết nhất, Lăng Nhã vẫn cẩn thận.
- Này, sao cô nghe nói cậu ta sắp vào cục chính trị, làm ủy viên dự khuyết rồi hả?
Lăng Quân Dao chẳng suy nghĩ nhiều vọt miệng hỏi, dù sao cũng toàn là người nhà cả, không có người ngoài, chủ đề có mẫn cảm một chút cũng không sao, cứ coi như là tán gẫu sau bữa cơm thôi.
- Quân Dao.
Tống Tường vội kéo tay áo vợ, nhắc một câu.
Tống Tường đã trên năm mươi rồi, vẫn cứ cứ lần lữa ở cấp phó ti trưởng, đoán chừng sẽ kết thúc như vậy. Bản tính ông ta thận trọng, sợ vợ phạm phải điều kiêng kỵ gì.
Lăng Quân Dao cười: - Không sao đâu, chỉ người trong nhà tán gẫu thôi mà, không truyền ra ngoài là được rồi, cái tin đồn này nghe có cơ sở lắm.. Chà, nếu mà là thật thì ghê gớm quá, chừng đó tuổi đã là ủy viên dự khuyết cục chính trị ...
Lăng Quân Dao nói rồi bất giác lắc đầu, tựa hồ bản thân cũng thấy khó tin. Bọn họ ở thủ đo cả đời, chuyện tương tự đúng là lần đầu mới nghe thấy, tin đồn này nếu nói về người khác thì bọn họ hoàn toàn không tin, nhưng nhân vật chính là Liễu Tuấn thì rất khó nói.
Mấy năm qua kỳ tích phát sinh trên người Liễu Tuấn còn ít hay sao?
Lăng Nhã cười: - Cô, chuyện này cháu còn chưa nghe thấy nữa cơ.
Kỳ thực Lăng Nhã đã nghe nói tới rồi, chuyện này gần đâu bàn tán xôn xao ở thủ đô, Thi Thi sớm đã sốt ruột gọi điện kể cho cô biết. Thi Thi cũng là nhân vật "tình báo" tin tức nhay nhạy. Nhưng Lăng Nhã cảm thấy chuyện lớn như thế không tiện suy đoán bừa, cứ đợi buổi tối Liễu Tuấn tới hỏi trực tiếp thì hơn.
- Thế sao? Lăng Quân Dao mắt chớp liên tục, không rõ ý tứ là gì, quay sang nhìn anh trai: - Anh, anh phân tích một chút xem chuyện này có thể thành không?
Lăng Quân Dao suy nghĩ một lúc rồi đáp: - Chuyện này anh khó mà nói được, tâm tư lãnh đạo TW sao có thể tùy tiện suy đoán? Có điều anh nghĩ bản thân Liễu bí thư khẳng định sẽ từ chối.
Lăng Quân Khánh thân là bộ trưởng, là nhân vật lớn quyền cao chức trọng rồi, người thân cận nhất cũng rất kính nể.
- Đúng thế, tăng tiến quá nhanh không hay, làm người ta quá chú ý cũng không tốt. Lăng Quân Dao gật đầu: - Có điều em nghe thấy tổng bí thư có ý muốn điều cậu ấy tới tỉnh D chủ trì công tác, nếu thế thì danh hiệu này phải thêm vào mới được, nếu không chấn áp không nổi người ta.
Lăng Quân Khánh cau mày: - Quân Dao, lời này em nghe ai nói?
- Anh, chuyện này còn phải nghe ai nói hay sao? Gần đây ở trong bộ đó là chủ đề bán tán nhiều nhất.
Lăng Quân Khánh lắc đầu: - Nên cẩn thận thì hơn, đừng nên hùa theo người ta.
- Thì chỉ ở trong nhà tán gẫu em mới nói thôi. Anh, chuyện của anh đã quyết định chưa? Lui về hẳn hay là lui tạm?
Tuổi của Lăng Quân Khánh đã tới giới hạn, năm sau quốc vụ viện đổi khóa, ông chắc chắn phải lùi khỏi tuyến đầu. Với tư cách của ông, tới hội đồng nhân dân hay chính hiệp toàn quốc làm cấp phó là không thể, lui tạm về tức là tới cơ cấu tính chất nửa chính quyền nhậm chức, tiếp tục ở tuyến đầu.
Lăng Quân Khánh xoa mái tóc dần thưa thớt của mình, thở dài: - Lui hắn, tạm lui chẳng hay gì, anh cũng cũng chẳng luyến tiếc.
Lô Dĩnh tiếp lời ngay: - Em thấy không cần phải luyến tiếc, lui về rất tốt, yên tâm nghỉ ngơi.
Nếu như đổi lại là trước kia, bà sẽ không có thái độ này, cho dù là tới hiệp hội gì đó nhận cái chức danh dự cũng tốt hơn, ít nhất lời nói còn có chút tác dụng. Hiện giờ Lô Dĩnh không còn suy nghĩ thế nữa, con gái đi theo Liễu Tuấn chẳng phải lo lắng gì. Con trai được bộ trưởng Trình Tân Kiến coi trọng, tiền đồ tươi sáng. Bà còn phải lo gì nữa? Chồng bà theo tự nhiên lùi hẳn về hưởng tuổi già an nhàn là hơn.
Lăng Quân Dao có chút thất vọng.
Bà ta ít tuổi hơn Lăng Quân Khánh nhiều, chồng thì ở cái cấp phó ti chẳng ngọt chẳng nhạt, anh trai lui về, thế là không còn hi vọng gì nữa.
Lăng Nhã mỉm cười nói: - Cô đừng lo, xe tới ắt sẽ có đường, nói không chừng thời thể xoay chuyển thì sao?
Lăng Quân Dao mắt sáng lên, mừng rõ nói: - Tiểu Nhã, có phải Liễu bí thư nói gì với cháu không?
- Cô đừng hiểu lầm, anh ấy không nói gì với cháu cả, cháu chỉ phân tích như thế thôi. Cháu thấy bí thư Lưu Quang Hưng của Ngọc Lan có khả năng điều về Quốc vụ viện, nói không chừng làm ở bộ giao thông.
Lăng Quân Dao và Tống Tường đều làm việc ở bộ giao thông.
- Thật sao? Lưu bí thư tới bộ giao thông thì tốt quá rồi...
Lăng Quân Dao mừng khôn xiết, nói lớn.
Bà ta nghe nói tới quan hệ giữa Liễu Tuấn và Lưu Quang Hưng, chuyến này nếu Lưu Quang Hưng tới bộ giao thông, chắc chắn không thể làm cấp phó. Nghiêm Liễu hệ tuyệt đối không sử dụng cán bộ dự bị ưu tú như vậy được.
- Cô đừng nói với ai đấy nhé, đó là do cháu đoán thôi.
- Ừ, ừ cô biết mà..
Lăng Quân Dao rối rít gật đầu, mừng ra mặt.
Lăng Nhã miệng nói là đoán, nhưng chừng tới 7,8 phần là do Liễu Tuấn tiết lộ, biết cô mình mang hi vọng lớn, nếu Lăng Nhã không chắc, sao dám nói bừa?