Bạch Dương giật mình há rộng cái miệng nhỏ nhắn ra, vẻ mặt không thể tin ngó chừng Liễu Tuấn.
Đây là đang ở nhà hàng tây của khách sạn Phù Dung.
Liễu Tuấn mời đám huynh đệ Trình Tân Kiến cũng là ở khách sạn lớn Thu Thủy, đám người thô kệch đó thì rất thích khách sạn Thu Thủy xa hoa, nếu bàn về cấp bậc thì nhà hàng Tây của khách sạn Thu Thủy tất nhiên là hơn khách sạn Phù Dung.
Bất quá Liễu Tuấn cũng không muốn cùng Bạch Dương xuất hiện quá nhiều ở khách sạn Thu Thủy, đám quan viện hiện tại đi tới đó ăn cơm nhiều lắm, Bạch Dương lại là mỹ nữ xinh đẹp như thế, chỉ cần là ở Đoàn Tỉnh ủy, đã gặp qua Bạch Dương thì tuyệt đại bộ phận sẽ không quên, nên dù sao vẫn là phải chú ý một chút.
"À, em cảm thấy rằng chị là sự lựa chọn lựa thích hợp nhất. "
Liễu Tuấn thẳng thắn gật đầu.
" Sao tôi lại không nhìn ra được vậy nhỉ?"
Bạch Dương cười nói
Liễu Tuấn cười, bưng ly nước trái cây lên uống một hớp.
"Bạch bộ trưởng có muốn nghe tại hạ vì ngài giải thích một chút hay không? "
"Tiểu nữ xin rửa tai lắng nghe."
Bạch Dương cũng cười trong đầu rồi lại vẻ sợ hãi kinh ngạc, cô phát hiện mình càng ngày càng lây thói quen trêu đùa của Liễu Tuấn, ở trước mặt hắn lại tự xưng "tiểu nữ" , chuyện này ở lúc trước kia là rất ít khi xảy ra.
"Thứ nhất, huyện Ninh Bắc cần một bí thư mới, mà cấp bậc của chị vừa vặn thích hợp vị trí này. "
Bạch Dương nhất thời cho hắn một cái trợn mắt .
"Đây là lý do gì chứ, nếu là cấp bậc, người thích hợp hơn chị ở thành phố Đại Ninh ít nhất cũng có thể tiện tay bắt được mấy trăm bó .
"Thứ hai, tình huống của huyện Ninh Bắc rất phức tạp, các phe thế lực cấu kết, cần phải có một bí thư Huyện Ủy mạnh mẽ đi tới đó bình ổn ".
Bạch Dương cười, lắc đầu: "Chị có phải là bí thư Huyện Ủy mạnh mẽ không?"
"Có. "
Liễu Tuấn lại hết sức khẳng định
"Phương Triêu Dương ở huyện Ninh Bắc bán quan bán tước, làm xằng làm bậy, làm hoen ố lề thói quan trường của cả huyện Ninh Bắc, lần này cả ban Huyện Ủy cơ hồ toàn quân bị diệt đó chính là chứng cứ rõ ràng, nhưng là Ủy Ban Kỷ Luật Tỉnh Ủy có thể mạnh mẽ đem toàn bộ Thường Ủy Huyện Ủy có vấn đề thay thế hết toàn bộ, lại không thể thay thế hết cả cán bộ trung tầng của huyện Ninh Bắc được, cho nên Ủy Ban Kỷ Luật Tỉnh Ủy thanh tra lần này chỉ có thể bắt cá lớn, bỏ qua cho tôm tép, cũng cùng đạo lý đó, Thị Ủy Đại Ninh cũng không thể đem hết cán bộ trung tầng của huyện Ninh Bắc điều đi được, nói cách khác mấy người đầu đảng tội ác ngập trời như Phương Triêu Dương tất nhiên là chạy trời không khỏi nắng, còn bí thư Huyện Ủy mới phải nhắm vào cán bộ trung tầng để chỉnh đốn cái cục diện rối rắm này, phải từ cái diện rối rắm này mà khai triển mở rộng công tác..."
Bạch Dương trong đầu cũng muốn ngất, vươn bàn tay trắng nõn nhỏ bé ra liên tục xoa xoa hai bên huyệt Thái Dương của mình, hơi khẽ thở phào ra một hơi thật dài.
"Làm sao chị lại nghe thấy huyện Ninh Bắc giống như một thùng thuốc súng thế?"
Liễu Tuấn mỉm cười nói: "Vốn là một thùng thuốc súng, không có tồn tại vấn đề giống như."
Bạch Dương liền trừng mắt co lại con người thở hổn hển nói: "Biết vậy mà cậu còn đem chị đẩy vào bên trong đó?"
"Không thể khác được. "
Liễu Tuấn nhẹ nhàng gõ bàn nói, lộ ra vẻ mặt nghiêm trang hiếm thấy trước mặt Bạch Dương.
"Một chốn quan trường thối nát, một quan trường bị làm hỏng hoan ố triệt để, cần một vị lãnh đạo chính trực vô tư, tràn đầy tinh thần trọng nghĩa cùng lòng trách nhiệm, chị là sự lựa chọn thích hợp nhất trong số bạn bè mà tôi quen biết, chị thiện lương và chính trực, đồng thời lại không có bao nhiêu dã tâm càng thêm nữa là không tham tiền, các cán bộ muốn lôi kéo hối lộ chị trên quan trường đối với chị căn bản là vô dụng. "
Liễu Tuấn nói rất chậm, từng câu từng chữ, mỗi một lời đều nói được rất rõ ràng.
Bạch Dương đầu tiên là khẽ nở nụ cười, được Liễu Tuấn khen có chút ý không vui sau khi nghe được hết thì con mắt xinh đẹp cũng là càng ngày càng sáng ngời rạng rỡ, cả người cũng tản mát ra một cổ tinh thần mạnh mẽ phấn chấn.
Ở trong trí nhớ của Liễu Tuấn có một lãnh đạo tiền nhiệm vì hư hỏng sa đọa mà ngã xuống, cấp trên phái người kế nhiệm lại tiếp tục hư hỏng ngã ngữa một lần nữa, được người ta là "Tiền hủ hậu kế"( trước hư hỏng sau kế thừa) ví dụ này nhìn mãi đến quen mắt.
Thật ra thì cũng không phải là người kế nhiệm vốn hư hỏng như vậy, mà là không khí của cái chỗ này đã bị hoen ố, tất cả mọi người rối rít ôm quà chen chúc tới tặng, người lãnh đạo chủ cần có ý chí hơi yếu một chút là sẽ rất dễ dàng bị hư hỏng mất.
Ở trên điểm này, Liễu Tuấn tràn đầy lòng tin đối với Bạch Dương.
Tất nhiên Bạch Dương cũng có chỗ không thuận lợi của mình, là một nữ đồng chí, hơn nữa còn là một nữ đồng chí trẻ tuổi vô cùng xinh đẹp, lúc mới lên chắc chắn sẽ không tránh khỏi bị dò xét.
Bất quá cái vấn đề này không lớn, quan trường có quy tắc của quan trường, một người lãnh đạo quyền uy sẽ không bởi vì Bạch Dương là nữ đồng chí mà suy yếu đi quá nhiều, chỉ cần bắt mấy tên quan tham điển hình để khai là rất dễ dàng tạo được quan uy.
"Đây là nhìn thế cục của huyện Ninh Bắc mà nói, từ mặt thành phố mà nói, chị đảm nhiệm bí thư Huyện Ủy huyện Ninh Bắc cũng có ưu thế rất lớn. "
Liễu Tuấn uống xong một chút nước trái cây cuối cùng, rồi móc ra một điếu thuốc châm lên, từ từ nói.
"Ừm, cậu nói chị nghe đi."
Bạch Dương liếc Liễu Tuấn một cái, trong hai tròng mắt tràn đầy nhu tình.
Bạch Dương bây giờ càng ngày càng tin phục đối với Liễu Tuấn, sự nhạy cảm cùng đi sâu của tiểu ngoan đồng này đối với quan trường tựa hồ là bẩm sinh, bất kỳ vấn đề nào có vẻ vô cùng phức tạp sau khi trải qua cái đầu của hắn liền lập tức trở nên đơn giản rõ ràng.
"Huyện Ninh Bắc mặc dù là huyện có kinh tế lạc hậu nhất trong thành phố Đại Ninh song cũng là huyện có nhân khẩu nhiều nhất, bất luận là thành phố mở đại hội Đảng hay là đại hội nhân dân, cũng là số phiếu của huyện Ninh Bắc nhiều nhất, vì vậy chính trị ở huyện Ninh Bắc là một cổ lực lượng không thể bỏ qua, phải hiểu rằng huyện Ninh Bắc là sân sau của Trâu Thanh kia, hiện tại không thể lại để rơi vào phe cánh của người khác, vì vậy cha tôi sẽ toàn lực ủng hộ chị. "
Người biết Bạch Dương cùng Liễu Tuấn có quan hệ mật thiết là không nhiều lắm, ít nhất những đầu não khác của thành phố Đại Ninh không biết giao tình giữa Bạch Dương cùng tiểu tử nhà Liễu bí thư, Bạch Dương nắm giữ huyện Ninh Bắc cùng Liễu Tuấn nắm giữ huyện Ninh Bắc cũng không có khác nhau bao nhiêu, không nghi ngờ chút nào Liễu Tuấn sẽ trở thành quân sư ở phía sau tận tâm tận lực vì Bạch Dương.
Nếu là Liễu Tấn Tài dể cho người khác nhậm chức bị thư Huyện Ủy huyện Ninh Bắc, bất luận người này là cán bộ chọn lựa bên trong thành phố Đại Ninh hay là từ trong thành phố Bảo Châu điều tới đây cũng sẽ bị đánh lên dấu vết, hệ Đào Nghĩa Âu cùng hệ Hồ Vi Dân cũng sẽ hoặc sáng hoặc tối mà ngáng chân quấy nhiễu.
Bạch Dương là cán bộ Đoàn Tỉnh Ủy, thường ngày cùng thành phố Đại Ninh không có liên hệ, hoàn toàn không có sắc thái phe phái, điều này sẽ làm cho đám người Đào Nghĩa Âu tương đối yên tâm cũng là tương đối dễ dàng đạt được thông qua trên Thường Ủy Tỉnh Ủy.
Hơn nữa quan trọng hơn chính là Bạch Dương là con gái Bạch Kiến Minh, có tin đồn rằng Bạch Kiến Minh sắp nắm giữ Trung Tổ Bộ.
Cái thể diện này cho dù là ai cũng phải cho, Liễu Tấn Tài nói lên kiến nghị này, nếu ai nói lời phản đối chẳng khác nào trực tiếp gây sự cùng với Bạch Kiến Minh.
Vì một cái mũ của bí thư Huyện Ủy Ninh Bắ mà đắc tội với Bạch Kiến Minh, cái món nợ này ai cũng có thể hiểu rõ ràng nên tính sao.
Vì vậy có thể nói tối hôm qua, sau khi Liễu Tấn Tài chấp nhận đề nghị của Liễu Tuấn đề cử Bạch Dương nhậm chức bí thư Huyện Ủy, trên căn bản đã trở thành định cục.
Bành Thiếu Hùng không biết sẽ buồn bực như thế nào đây.
"Liễu Tuấn, mặc dù cậu nói rất có đạo lý nhưng là trong lòng chị luôn chưa nghĩ đến. "
Bạch Dương bưng lên ly nước trái cây uống một hớp, hai tay nâng cằm mong đợi nhìn Liễu Tuấn, bộ dáng kia thật đúng là giống như một cô bé băn khoăn suy nghĩ.
Điểm này tất nhiên Liễu Tuấn có thể hiểu được.
Bất kể ra sao thì đây cũng là lần đầu tiên Bạch Dương chủ chính một địa phương, hơn nữa còn là tới xử lý một tràng diện phức tạp như vậy.
Trong đầu không có nghĩ đến là rất bình thường.
Liễu Tuấn vươn tay đem lòng bàn tay đưa tới trên khuôn mặt non mềm trơn nhẵn của Bạch Dương cầm vào, nhẹ tay véo nhẹ một cái, mỉm cười nói: "Không cần lo lắng, những gì em vừa mới nói cũng là đứng ở góc độ của người khác đối với chuyện này, thật ra thì chị đi huyện Ninh Bắc huyện mới là trợ giúp lớn nhất cho sự nghiệp của chị."
Bạch Dương nhất thời mở to hai mắt nhìn
Cô mới vừa rồi nghe Liễu Tuấn nói được ào ào là một đống lớn nói cái gì thiện lương cái gì chính trực cái gì trách nhiệm một đống lớn, đã bị lừa dối tới đầu óc choáng váng rồi, đã định quyết tâm, vì hạnh phúc của quần chúng nhân dân huyện Ninh Bắc vì khộng phụ lòng ủy thác của cha con Liễu thúc thúc, cho dù trọng trách có khó hơn nữa, có lớn hơn nữa cũng chọn lấy, cho dù là hố lửa cũng nhảy.
Có thể nói trong đầu ít nhiều mang chút ý tứ bi tráng.
Không ngờ lời nói của tiểu ngoan đồng làm xoay chuyển cảm tình, quan trọng nhất vẫn là suy nghĩ vì tiền đồ của cô .
"Chị cũng muốn nghe một chút xem cậu còn có thể nói ra trò gian trá gì nữa?"
Bạch Dương nhìn về Liễu Tuấn tràn đầy nhu tình, lại xen lẫn một chút mùi vị khiêu khích.
"Làm người của Đoàn muốn tiến lên đúng là vẫn còn phải xuống địa phương rèn luyện một phen tương đối tốt, đương nhiên, nhìn tình huống của chị mà xem, lần này trực tiếp bước lên ở trong Tỉnh Ủy cũng có khả năng."
Liễu Tuấn chậm rãi nói từng từ từng từ một.
Bạch Dương lại duỗi tay ra liên tục lay động khuôn mặt nghi ngờ nói:
"Vi An Bang lên bí thư, chị có thể trực tiếp thăng tiến ở trong Đoàn Tỉnh Ủy. "
Về chuyện của Vi An Bang, Liễu Tuấn chưa nhắc tới qua với Bạch Dương, hắn cũng không có ý định nói với Bạch Dương về chuyện này, thủ đoạn cùng loại như vậy càng ít người biết càng tốt.
Hình tượng Liễu nha nội lấy ân báo oán, một lòng vì công việc có lẽ vẫn là không nên bị phá hư mới được.
Nếu không trước mặt Tề bộ trưởng của Bộ Tổ Chức Tỉnh Ủy nói Vi bí thư người ta rất là tốt, vừa xoay người lại thọc dao găm ở sau lưng, không phải là tỏ ra kẻ tiêu nhân hai mặt sao?
"Hai người chúng ta quan hệ tốt là một chuyện riêng, Vi An Bang không biết, người hắn ghét chính là em, đối với chị vẫn là là muốn lôi kéo. "
Liễu Tuấn cười híp mắt nói.
Bạch Dương suy nghĩ một chút là cái lý này.
Nếu như Vi An Bang lần này thuận lợi tiến lên, chính là cán bộ cấp chính sảnh, tất nhiên muốn tăng cường xây dựng quan hệ tốt với Bạch Kiến Minh, vô duyên vô cớ đắc tội Bạch Dương làm cái gì. Nói không chừng thật sự sẽ đề cử nàng tiến lên một bước.
"Ừm, cậu nói chuyện của huyện Ninh Bắc đi. "
"Rất đơn giản, nếu như xuống đia phương rèn luyện thì huyện Ninh Bắc là thích hợp nhất với chị, chỉ có một số ít người trong ban của huyện Ninh Bắc như Bành Thiếu Hùng không có chuyện gì, trên căn bản cũng phải xây dựng lại ban, phỏng chừng đề bạt chọn ra từ ngay tại chỗ là rất ít, cho nên cũng sẽ điều tới từ bên ngoài, tất cả mọi người đều là mới đến, cho nên không thể ngăn cản mà phải hướng người lãnh đạo chị mà dựa vào, như vậy chị xây dựng thành viên tổ chức của mình coi như là dễ dàng hơn nhiều."
Liễu Tuấn cười nói.
Bạch Dương không khỏi lại gật đầu một cái.
Nếu là đổi lại là một cái địa phương khác, cũng là sẽ có sẵn các phe phái, Bạch Dương một mình đi tới muốn xây dựng được tổ chức thành viên của mình sẽ gặp khó khăn lớn hơn nhiều lắm.
Thân là lãnh đạo mà không có thành viên tổ chức của mình, rất nhiều công việc căn bản là không đẩy đi được.
"Ngoại trừ ban Huyện Ủy huyện Ninh Bắc bị sờ tới, các cán bộ trung tầng phía dưới cũng ít nhiều có vấn đề xấu nên càng dễ nắm lấy, tất cả đều là người chờ xử tội, đều sẽ biết điều một chút, còn nếu dám nhảy ra đối nghịch, chị có thể đem hắn bắt lại bất cứ lúc nào, hiện tại quan trường của huyện Ninh Bắc cùng một tờ giấy trắng cũng không khác là bao nhiêu, cho chị không gian mà tha hồ tùy ý, đáng tiếc tư lịch của Liễu Tuấn này không đủ, nếu không em đã tới làm, không nhường cho người khác đâu."
Liễu Tuấn cười lên ha hả, lộ ra sắc mặt tham lam.
Bạch Dương trừng mắt liếc hắn một cái chép miệng nói: " Tiểu ngoan đồng mới vừa lớn lên, đã muốn làm quan phụ mẫu sớm rồi đây. "
Liễu nha nội nhất thời buồn bực nói
"Nếu không cậu nói với chú Liễu vài lời, chúng ta cùng đi tới huyện Ninh Bắc đi. "
Bạch Dương thấy Liễu Tuấn lộ ra một bộ dáng bị đả kích, vẻ mặt rất tội nghiệp liền nói an ủi tâm linh non nớt của hắn.
Ánh mắt Liễu Tuấn chợt sáng ngời ai ngờ Bạch Dương lại lập tức đem cái đầu nhỏ xinh đẹp lắc qua lắc lại như quả lắc.
"Không được, không được, hoạt động giáo dục đã đến thời kỳ mấu chốt, Hàn bí thư được điều đi, Vi An Bang tiến lên, nếu cả hai ta cũng đi, vậy thì hoạt động giáo dục sẽ có phiền toái, một mình Dương Hữu Hoa sẽ không trụ được. "
"Chị trái lại sảng khoái làm quan phụ mẫu Huyện Lệnh thất phẩm uy phong hiển hách một phương, đem một mình em ném lại chịu khổ sở tại Đoàn Ủy. "
Liễu nha nội bất mãn nói thầm.
"Hi Hi, ai nói chị muốn đem cậu ném lại Đoàn Ủy, chị đi tới huyện Ninh Bắc, cậu ít nhất mỗi một tuần đều phải đi qua thăm một lần. "
Bạch Dương ra lệnh
Liễu Tuấn trong lòng không khỏi rung động, nhớ lại trước đây rất lâu Nghiêm Phi cùng Lương Xảo cũng đã từng nói như vậy đối với hắn, hai người tuyệt đại giai nhân thiên kiều bá mị này, một đã trở thành vợ của hắn , một người khác đã sắp cưới hỏi đàng hoàng trở thành vợ, lại không nghĩ tới Bạch Dương...
Nghĩ tới đây, Liễu nha nội lại nhìn lại Bạch Dương một cái, vẻ mặt "sắc sắc" lại hiện lên lần nữa.
Bạch Dương vừa nhìn cũng biết người nầy lại đang không nghĩ tới chuyện tốt gì, liền không nhịn được đưa tay gõ gõ một cái vào đầu hắn.
Liễu nha nội chỉ lo nghĩ trong lòng tràn đầy sắc sắc, không phòng bị liền bị gõ trúng.
Giống như Liễu Tuấn dự đoán như vậy, xung quanh vị trí bí thư Huyện Ủy Ninh Bắc này đã triển khai một cuộc tranh đoạt, các đại lão các đường rối rít ra tay, cùng thi triển thần thông rất khéo léo hướng Liễu Tấn Tài đề cử .
Người nào cũng tự hướng mình vào chọn người, Liễu Tấn Tài bất động thanh sắc cùng Nghiêm Ngọc Thành chạm đầu một cái.
Một ngày sau liền triệu tập mở đại hội Thường Ủy thảo luận chuyện này, đem Bạch Dương ném đi ra ngoài.
Đám người liên quan đầu tiên là không thể giải thích được, không biết Bạch Dương là từ đâu chui ra, đợi đến khi phó bí thư Lưu Nham không nhanh không chậm giới thiệu tình huống của Bạch Dương, thuận miệng chỉ ra Bạch Dương chính là con gái của Bạch Kiến Minh, mọi người lúc này mới chợt hiểu ra.
Ha hả, xem ra Liễu Tấn Tài là muốn hướng Bạch Kiến Minh lấy lòng.
Đồng ý mới được !
Không đồng ý được không? Đại hội Thường Ủy nhất trí thông qua.
Bạch Dương chợt đảm nhiệm bí thư Huyện Ủy huyện Ninh Bắc làm nổi lên tiếng vang khổng lồ ở Đoàn Tỉnh ủy.
Điều này cũng quá đột ngột, trước đó không có nửa điểm dấu hiệu báo trước, ngay cả trình tự xem xét cơ bản của Thị Ủy Đại Ninh cùng Bộ Tổ Chức Tỉnh Ủy cũng miễn , Thường Ủy Thị Ủy đã thống nhất tạo thành nghị quyết báo cáo lên cho Bộ Tổ Chức Tỉnh Ủy, trực tiếp đem lệnh điều động phát đến Đoàn Tỉnh ủy, dương nhiên Đoàn Ủy không chút do dự phối hợp, bộ trưởng giáo học bộ của Đoàn Tỉnh ủy cùng với bí thư Huyện Ủy huyện Ninh Bắc mặc dù cấp không lên, đều là chính xử nhưng phân lượng nặng nhẹ trong đó thì ai cũng hiểu được ra.
Ngày hôm đó, lệnh điều động được đem tới, toàn thể giáo học bộ cùng tổ chức đại hội Đoản Tỉnh ủy vui vẻ đưa tiễn Bạch Dương.
Tất cả chính phó bí thư đều tham dự hội nghị, tha thiết động viên đồng chí Bạch Dương ở nơi công tác mới có gắng làm việc, tạo ra thành tích lớn hơn nữa.
Chỉ có Hàn Giang vì nguyên nhân đang trong thời khắc quan trọng bước lên làm sao có thể ra mặt nên không tới, làm thành danh tiếng người xấu.