- Chị à, chị có khỏe không. Liễu Tuấn gọi điện cho Bạch Dương.
Sau khi thư tố cáo xuất hiện, Bạch Dương chịu áp lực rất lớn, vì cho dù ảnh là giả, nhưng quan hệ giữa cô và Liễu Tuấn lại tồn tại thật.
Bạch Dương bản chất là một người thành thực, nên luôn canh cánh trong lòng, luôn cảm thấy mình mắc nợ Nghiêm Phi.
Bởi thế phản ứng của Bạch Dương không hề kịch liệt như mọi người nghĩ.
Diệp Xuân Lâm sau khi tìm Liễu Tuấn nói chuyện, cũng tìm Bạch Dương, có điều ngữ khi ôn hòa hơn nhiều, khi ấy Liễu Tuấn đã nói rõ với Diệp Xuân Lâm, bức ánh là đổ giả, cho nên cuộc nói chuyện với Bạch Dương chỉ mang tính chất an ủi, nói lãnh đạo tỉnh ủy tuyệt đối tin tưởng cô, bảo cô không nên mang gánh nặng tư tưởng gì.
Cây ngay không sợ chết đứng.
Không cần đề ý tới tố cáo bịa đặt, cứ làm tốt công việc là được.
Vốn cho rằng Bạch Dương sẽ kích động, thậm chí hết sức phẫn nộ, không ngờ Bạch Dương cực kỳ bình tĩnh, lặng lẽ nghe Diệp Xuân Lâm nói xong, từ đầu tới cuối không tỏ thái độ, chỉ trước khi rời khỏi phòng làm việc của Diệp Xuân Lâm, nói mấy câu kiểu như "cám ơn tổ chức quan tâm", làm Diệp Xuân Lâm giật mình.
Cô gái này quả nhiên là khác biệt với người thường, khí độ giáo dưỡng đều là hàng đầu, nếu như là người khác, sợ rằng sớm đã khóc lóc náo loạn, lợi hại hơn còn nhất định bắt tổ thức phải có câu trả lời.
Sau khi chuyện xảy ra, Liễu Tuấn rất tự giá, không tìm tới nơi ở của Bạch Dương nữa, chỉ giữ liên lạc qua điện thoại.
Thời kỳ đặc biệt, phải cẩn thận một chút thì tốt hơn.
- Vẫn khỏe. Giọng nói của Bạch Dương có chút cô đơn.
Liễu Tuấn lòng thấy xót xa, nhưng lúc này y cũng không có cách nào an ủi bạch dương, xem ra chỉ đợi tới khi chuyện này kết thúc, dần dần phai mờ, từ từ mới tính vậy.
- Vụ án có tiến triển không?
- Sắp rồi, chứng cứ của Cổ Vinh cơ bản đã thu thập đủ, một hai ngày nữa sẽ chính diện giao phong với hắn.
Nói tới công việc, tinh thần Bạch Dương lại phấn chấn.
Có lẽ lúc này, công việc là cột trụ tinh thần cho cô.
Liễu Tuấn vui mừng, chỉ cần hạ được Cổ Vinh, ít nhất cũng đánh dấu cho "chiến dịch" này thu được thắng lợi mang tính giai đoạn.
Vụ án phát triển đúng như dự liệu của Bạch Dương, đối mặt với rất nhiều chừng cứ tổ chuyên án nắm được, Cổ Vinh cho dù giảo hoạt, cuối cùng cũng không giữ được phòng tuyến, từng bước bị bóc trần.
Cổ Vinh thừa nhận, trong lần "phân phối và bình chọn cá nhân tiên tiến" lần này, hắn đã lợi dụng chức quyền, uy hiếp dụ dỗ ba nữ sinh đại học phát sinh quan hệ không chính đáng, sau đó đưa bọn họ vào làm việc ở ban ngành trực thuộc tỉnh, trong đó có một nữ sinh thậm chí căn bản không tham gia hoạt động chi giáo, Cổ Vinh sai cấp dưới làm giả, để nữ sinh kia mạo danh thay thế, tiến thẳng vào sở tài chính, sau đó giữ quan hệ không chính đáng thời gian dài với hắn.
Sau khi tỉnh ủy hạ văn bản lệnh tạm ngưng công tác, Cổ Vinh bất chấp văn kiện của tỉnh ủy, tiếp tục để nữ sinh kia làm việc bình thường, tới tận khi tổ chuyên an bắt đầu điều tra, Cổ Vinh mới ép nữ sinh kia tạm dừng công việc, nhưng vẫn nhận lương như thường.
Cổ Vinh lập tức bị tổ chuyên án tỉnh ủy tuyên bố song quy.
Vừa song quy, thêm nhiều vấn đề liền bị lôi ra, một số đồng sự ở Sở tài chính thường ngày bất hóa với Cổ Vinh, ào ào tố cáo, Cổ Vinh trong thời gian làm sở trưởng đã lạm dụng chức quyền, cung cấp rất nhiều điều kiện có lợi cho các xí nghiệp, chiếm đoạt tài sản quốc gia, là điển hình loại quan thương câu kết.
Đối diện với vô số chứng cứ tố cao ùn ùn kéo đến, Cổ Vinh liền chơi trò chết chùm cả đám, lần lượt khai báo rất nhiều hành vi phạm pháp, làm cho tổ chuyên án kinh hãi là rất nhiều vấn đề Cổ Vinh khai báo, lại liên quan tới chủ nhiệm đại biểu nhân dân tỉnh, phó bí thư hiện nhiệm là Doãn Bảo Thanh. Tổ chuyên án lập tức đem những tình huống này báo cáo cho Diệp Xuân Lâm.
Diệp Xuân Lâm cũng không chậm trễ, lập tức báo cho Nghiêm Ngọc Thành.
Nghiêm Ngọc Thành ra chỉ thị: - Các đồng chí tổ chuyên án làm rất tốt, đã vất vả rồi. Xuân Lâm, phải thừa thắng truy kích! Có điều phải khống chế tốt phạm vi và phương hướng.
Diệp Xuân Lâm hiểu ý, quay về bố trí.
Tổ chuyên án đáo sâu thêm vấn đề, không ngờ có được đầu mối "vụ án vu cáo", liên hệ cùng sở công an tình, lần theo dấu vết, tìm tới được giám đốc Vương và Điền Hồng Quân.
Thì ra thư vu cáo, là do giám đốc Vương và Điền Hồng Quân làm theo chỉ thị của Cổ Vinh.
Hai kẻ này tất nhiên lập tức sa vào lưới pháp luật.
Theo lời khai của Điền Hồng Quân, khi Cổ Vinh sai khiến hắn vu cáo, hắn vô cùng sợ hãi không dám nhận lời, về sau giám đốc Vương uy hiếp, nếu như không chịu hợp tác sẽ đem chuyện trước kia ăn của đút báo ra.
Điền Hồng Quân tức thì dao động, thêm vào Cổ Vinh hứa hẹn với hắn rất nhiều, nói chỉ cần đánh đổ Bạch Dương và Liễu Tuấn, sẽ điều hắn về sở tài chính làm phó xử trưởng, dưới sự uy hiếp dụ dỗ của hai kẻ kia, Điền Hồng Quân không thể không nhận lời.
Phải nói, toan tính của Cổ Vinh rất khôn khéo, có thể kéo đổ Liễu Tuấn và Bạch Dương, làm mọi chuyện rối lên là tốt nhất, chẳng may thất thủ có thể đẩy toàn bộ lên Điền Hồng Quân, nguyên nhân người này bị Liễu Tuấn xử phạt, có động cơ báo thù, đẩy hắn ra có thể lừa qua cửa được.
Cổ Vinh không ngờ, Điền Hồng Quân chưa bị đổ thì hắn đã rớt đài trước.
Hạ được Cổ Vinh, mấy cán bộ liên quan tới vụ án trong sở tài chính có liên quan cũng toàn bộ sa lưới pháp luật.
Tổ chuyên án nhận được chỉ thị của Nghiêm Ngọc Thành, thừa thắng truy kích, rất nhiều cán bộ sở nhân sự và một số cán bộ tỉnh đoàn, liên quan tới việc dùng chức quyền mưu lợi cá nhân, bị lôi ra.
Tới cuối năm, vụ án lới oanh động một thời, cơ bản tiến vào giai đoạn kết thúc.
…
- Ngọc Thành, đã lâu rồi cậu không tới thăm lão già này rồi đấy! Trong một căn tứ hợp viện cổ kính ở kinh thành, Chu tiên sinh và Nghiêm Ngọc Thành ngồi đối diện nhau, hai thầy trò không ngờ đang thưởng thức trà đạo, Chu tiên sinh từng bước từng bước, đều hết sức bài bản.
- Thầy thích cái thừ này từ khi nào thế? Nghiêm Ngọc Thành tỏ mỏ hỏi, thuận tiện đem lời "khiển trách" của Chu tiên sinh gạt sang một bên, rất có trình độ.
Mỗi lần vào thủ đô họp, Nghiêm Ngọc Thành dù bận thế nào, đều tranh thủ thời gian tới thăm Chu tiên sinh.
Đây là thói quen tôi.
Chu Tiên Sinh mỉm cười nói: - Hà hà, điều là học Kiến Minh đấy, hiện giờ ông ấy mê trà đạo rồi, nói pha trà có thể tu thân dưỡng tĩnh.
Nghiêm Ngọc Thành gật đầu, cầm chén trà lên chậm rãi nhấp một ngụm.
Chu tiên sinh hỏi rất tùy ý: - Ngọc Thành, nghe nói lần giao phong này cậu đã nắm chắc thắng lợi rồi.
Trước mặt thầy giáo, Nghiêm Ngọc Thành không hề che dấu: - Vâng, đại cục hẳn là đã định rồi.
- Lần này ra tay nắm thời cơ rất tốt. Chu tiên sinh gật đầu tán thưởng. - Bất quá, xử lý hậu quả thế nào, cầu phải suy tính cho kỹ.
Nghiêm Ngọc Thành hơi cúi người, cung kính nói: - Xin thấy chỉ điềm.
Chu Tiên Sinh chậm rãi nói: - Cuộc giao phong này quá ấm ĩ, rất nhiều thủ trưởng đều quan tâm.
Nghiêm Ngọc Thành giật mình.
Không ngờ giao phong ở một vùng, lại khiến cho nhiều thủ trưởng quan tâm, thủ trưởng trong miệng Chu tiên sinh, đó chính là nhân vật lớn thực sự ghê gớm rồi.
- Cậu có biết bọn họ chú ý điều gì không? Bọn họ không chú ý tới thắng bại của việc này, mà chú ý tới cậu. Chu tiên sinh nhìn Nghiêm Ngọc Thành, nói từng chữ một.
- Cậu thua, thì đương nhiên không cần phải nói gì nữa. Nhưng hiện giờ cậu thắng rồi, cũng không phải là vạn sự thuận lợi, ấn tượng cậu cấp cho người ta là quá khí thế, Ngọc Thành này, phải hiểu đấu tranh ngoại giao, làm sao khống chế toàn cục, sấm rền ẩn trên chín tần trời, phải nhẫn nại, không thể chỉ biết tới thắng lợi, cậu đã hiểu chưa?
Nghiêm Ngọc Thành đứng dậy, cúi đầu nói: - Cám ơn thầy chỉ điểm.
Vụ án gian lận hoạt động chi giáo xôn xao nửa năm cuối cùng cũng khép màn.
Cán bộ dính líu tới vụ án, trong đó bao gồm Cổ sở trưởng, hiện giờ đều đã được kỷ ủy giao cho cơ quan tư pháp xử lý.
Bị vụ án này ảnh hưởng, ban bệ cán bộ lãnh đạo cao tầng và một số ban ngành trực thuộc tỉnh cũng có chút biến hóa.
Làm người ta chú ý nhất là, Doãn Bảo Thanh phó bí thư tỉnh ủy vì nguyên nhân sức khỏe mà nghỉ hưu trước thời hạn, không đảm nhận chức vụ lãnh đạo đại hội nhân dân và chức vụ trong đảng nữa, bí thư tỉnh ủy Nghiêm Ngọc Thành được tuyển chọn làm chủ nhiệm đại biểu nhân dân tỉnh trên đại hội nhân dân.
Phó thị trưởng Quách Kỳ Lương được chọn làm thưởng thủy tỉnh ủy, hiệp trợ Trương Quang Minh triển khai công tác, trong tỉnh chính phủ xếp ngay sau Quan Minh Kiệt.
Như vậy trong thường ủy tỉnh ủy, Nghiêm Ngọc Thành nắm vứng năm ghế, thêm vào tư lệnh viên quân khu tỉnh, trong tay Nghiêm Ngọc Thành đã có sáu phiếu gần một nửa rồi.
Mà cùng với việc Doãn Bảo Thanh nghỉ hưu, tỉnh ủy chỉ còn lại một chính ba phó thư ký, trên cuộc họp văn ph bí thư, Nghiêm Ngọc Thành thêm vào Diệp Xuân Lâm, cũng chiếm cứ ưu thế nhất định.
Ban bệ sở tài chính thay máu lớn, Mai Ngạo Hàn được điều làm sở trưởng, phó trưởng phòng tuyên truyền tỉnh ủy Điền Văn Minh điều làm phó bí thư thị ủy Hãn Hồ, thị trưởng tạm thời.
Phó bí thư Đại Ninh là Dung Bách Xuyên được điều làm phó trưởng phòng tuyên truyền tỉnh ủy.
Phó thị trưởng thường vụ Bảo Châu là Lưu Hòa Khiêm thanh vị trí của Dung Bách Xuyên, cấp bậc hành chính được điều chỉnh thành cấp chính sở.
Chủ nhiệm Hồng Nhạc Tụng, Tề sở trưởng phạm sai lầm nhất định trong vụ án gian lận, cũng bị xử phạt tương ứng của đảng, cuối cùng vẫn giữ được vị trí hiện có.
Còn các đồng chí cán bộ kỷ ủy tỉnh như Bạch Dương trong vụ án này biểu hiện ưu tú, được tỉnh ủy thông báo biểu dương, tập thể phòng giám sát thư nhất vinh dự được nhận huân chương hạng hai.
Tỉnh ủy quyết định do Quách Kỳ Lương triển khai lại công tác bình chọn cá nhân tiên tiến hoạt động chi giáo và phân phối biên chế, Quách Kỳ Lương là bí thư tỉnh đoàn tiền nhiệm, đảm nhận công tác này rất thích hợp.