Liễu Tuấn đã nhiều năm chưa sửa ti vi nhưng mà may nhờ có kinh nghiệm từ kiếp trước, tay chân vẫn khá linh hoạt. Thấy tay chân Liễu Tuấn hoạt động rất thành thạo, Phan Tri Nhân tặc lưỡi không thôi.
Đúng là không thể ngờ Liễu Tuấn lại có cái tài này. Phan Tri Nhân mặc dù không biết gì về sửa ti vi nhưng mà nhìn động tác của hắn cũng thấy rất chuyên nghiệp.
"Ti vi này trong quá trình vận chuyển bị trấn động mạnh, dẫn đến đầu dây tiếp xúc bị lỏng, ảnh hưởng đến đường dẫn từ, sửa một chút là được thôi.” Liễu Tuấn vẫn giống như ngày xưa chỉ trong chốc lát đã tìm ra lỗi của ti vi.
"Ôi, cậu đúng là biết sửa ti vi thật." Bà chủ mừng rỡ nói.
"Biết một chút, tiểu Thúy lấy cho tôi các linh kiện ra đây…"
Liễu Tuấn cười gật gật đầu, chỉ sai tiểu Thúy vì bà chủ là mẹ của Giang Vân Hiệp nên hắn cũng ngại.Tiểu Thúy thấy hắn quả là có tay nghề nên cũng nhanh chóng phối hợp. Liễu Tuấn thay linh kiện, ti vi hoạt động bình thường trở lại, rất rõ nét.
Bà chủ cười nói : "Chị Trương xem chỉ là một vấn đề nhỏ thôi mà. "
"Cũng không chắc như vậy, tôi lại không hiểu gì về ti vi. Ai có thể đảm bảo là sẽ không có vấn đề gì nữa? Bà chủ, tôi thấy cứ đổi cái khác cho tôi đi!" Trương tỷ rất không dễ gạt gẫm, phụng phịu nói .Nụ cười của bà chủ trở nên miễn cưỡng.
"Chị Trương, quả thật đây là vấn đề nhỏ do vận chuyển thôi mà. Dù sao cũng đã được sửa xong rồi mà.” Liễu Tuấn vừa cười vừa nói.
Trương tỷ liền trừng mắt nhìn hắn muốn chửi hắn vài câu nhưng mà thấy hắn khôi ngô nên cũng nhịn.
"Bà chỉ, làm ăn như thế là thế nào, đã nói là trong vòng 7 ngày có thể đổi còn gì, sao giờ lại nuốt lời, chẳng nhẽ chúng tôi dễ bắt nạt thế sao?"
Bà chủ miễn cưỡng cười, nói : "Chị Trương chuyện này sao có thể trách chúng tôi chứ. Cậu kia đã nói là do vận chuyển mà. Khi ở tiệm ti vi vẫn chạy tốt mà. Giờ sửa xong rồi đấy thôi."
"Cậu ta nói như thế là như thế sao? Cậu ta có phải là thư ký hay huyện trưởng đâu. Tôi không biết về kĩ thuật, tôi chỉ biết làm theo ý của tôi không. Các người nói là trong 7 ngày có thể đổi, buôn bán phải giữ chữ tín." Bà Trương nói lớn.
Phan Tri Nhân nhíu mày, nhưng mà Liễu Tuấn không lộ diện thì hắn cũng đành im.
Bà chủ nhẫn nhịn nói: “ Chị Trương chúng tôi buôn bán đương nhiên phải biết lý lẽ, nếu vấn đề là do chúng tôi thì chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm. nếu không thì thế này, chị không tin chúng tôi thì chị cứ mang ti vi về nếu như có vấn đề gì thì ngày mai thợ sửa chữa đến mời ông ấy đến xem, xem vấn đề là ở đâu?”
"Mao sư phụ không phải là cùng thuyền với các người, Tôi không biết ông thầy sửa chữa đấy. Các người không muốn đổi cũng phải đổi.!" Bà Trương gào lên.
"Chị Trương, tôi dám khẳng định chiếc ti vi này không vấn đề gì, buôn bán đương nhiên phải giữ chữ tín. Tôi thấy hay là thôi đi!" Liễu Tuấn mỉm cười chen vào.
"Đây là chuyện của chúng tôi không cần anh xen vào." Bà Trương hung hăng nói.
Liễu thư ký đành không lên tiếng.Đúng lúc này thì mấy người quản lý thành thương mại đến. Đi đầu là một cán bộ trẻ, trông rất phong độ.
"Chuyện gì xảy ra thế này?"
"Tiểu lỗ, cháu đến thật đúng lúc, cháu phải phân định cho cô. " Thấy cái người tên tiểu Lỗ này đến bà chủ mắt sáng ngời nói.
"Tôi họ Lỗ là người của phòng công thương, cục công thương "
Do quy mô của thành thương mại khá lớn nên cần có một ban chuyên trách quản lý, chuyện này do Liễu Tuấn phê chuẩn.Cái tên tiểu Lỗ này cũng khá trẻ khoảng 23, 24 tuổi gì đó, vậy mà đã làm đến chức trưởng phòng quả là không tồi.
"Chị Trương, tôi thấy đây là vấn đề nhỏ, đừng cãi nhau ở đây nữa, chị đem ti vi về nhà đi,người ta còn phải buôn bán." Tiểu Lỗ nói .
Hắn mặc đồng phục nên tất nhiên không phải là giả nhưng mà bà Trương đâu dễ bỏ qua như thế nói: “ Phòng công thương càng tốt. Khi tôi mua ti vi đã nói là có thể đổi trong vòng 7 ngày vậy mà bây giờ không đồng ý đổi là sao?”
Tiểu Lỗ cáu giận nói: "Đã nói vấn đề là do chị vận chuyển còn gì, bây giờ người ta đã sửa cho rồi không phải là xong rồi sao. Làm người phải biết điều, người ta làm ăn cũng đâu dễ dàng gì, mọi người cứ về đi, nếu như có vấn đề gì thì mang đến đổi."
" Cậu nói nghe dễ dàng nhỉ, bảo chúng tôi mang ti vi chạy đi chạy lại dễ thế sao? Không được nhất định phải đổi." Bà Trương tức giận.
Tiểu Lỗ nhíu mày, rất không vui nói: "Được, các người muốn gây chuyện hả? Được thôi, theo tôi về văn phòng, chúng ta nói chuyện rõ ràng." Mấy nhân viên đi cùng hắn cũng đồng loạt thêm vào.
Bà Trương cũng đâu chịu thua: “ Xử lý thì xử lý ở đây luôn đi, nói đổi là phải đổi.”
"Chị làm thế này là gây loạn biết không? Đừng có trách tôi không nhắc nhở chị trước, như thế là vi phạm pháp luật, đừng có để tôi phải mời chị về văn phòng."
Tiểu Lỗ nhíu mày, sắn tay áo nói.
"Tiểu Lỗ cứ bình tĩnh nói chuyện" . Thấy tiểu Lỗ nóng giận bà chủ khuyên nhủ.
"Dì Phương dì yên tâm, cháu sẽ xử lý xong vụ này. Trật tự phải được suy trì, đây là công văn của huyện, mọi người đều phải chấp hành. Mấy người đừng có rượu mừng không uống thích uống rượu phạt.”Tiểu Lỗ uy hiếp.
Liễu Tuấn liền có chút nhíu mày.
"Đây là con trai của phó huyện trưởng Lỗ Đức Quang." Phan Tri Nhân bước lên nhẹ nhàng nói với Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn liền có chút ít giật mình. Trẻ như vậy mà đã làm nha nội hóa ra có lai lịch cả.
"Chị Trương, tiểu Lỗ, mọi người bình tĩnh nói chuyện. Chị Trương, tôi thấy chị cứ mang ti vi về trước, nếu như có vấn đề gì như tiểu Lỗ nói mang đến đây đổi, dù sao thì tiệm cũng đâu có chuyển đi đâu. Tiểu Lỗ cậu cần chú ý tác phong công tác.”" Liễu Tuấn bèn lên tiếng.
Nhưng lời này đã khiến tiểu Lỗ cáu giận: "Anh là ai? Sao lại can thiệp vào chuyện tôi chấp pháp?"
Liễu Tuấn nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: "Phương thức chấp pháp không đúng đương nhiên là phải sửa. Lãnh đạo không nói với anh về vấn đề này sao?"
"Đúng là nhàn rỗi không có việc gì đây mà. Lãnh đạo của tôi nói hay không liên quan gì đến anh?" Tiểu Lỗ cười quái dị nói.
"Tiểu Lỗ, sao lại nói thế? Phan Tri Nhân thấy tình hình không ổn đứng ra nhắc nhở.
"Mẹ chuyện gì xảy ra thế này? Sao nhiều người ở đây thế?" Đúng lúc này thì giọng một cô gái vang lên, đó là Giang Vân Hiệp.
"Vân Hiệp không có việc gì, chỉ là chút việc với khách hàng, tiểu Lỗ đang giúp mẹ xử lý." Bà chủ vội đi đến chỗ con, rồi nói với tiểu Lỗ: "Vân Hiệp, đây là tiểu Lỗ, bố cậu ấy là Lỗ Đức Quang huyện trưởng, trước đây mẹ đã nói với con rồi đấy.”
Đúng là bố mẹ của Giang Vân Hiệp đang chọn đối tượng cho cô. Tiểu Lỗ định nổi giận với Phan Tri Nhân nhưng mà nhìn thấy Giang Vân Hiệp hắn quên hết tất cả, cười nói: “ Chào cô.”
Giang Vân Hiệp thì lại không để ý đến hắn chỉ nhìn Liễu Tuấn chằm chằm kinh ngạc như thể không tin nổi Liễu Tuấn ở đây.
"Con bé này, người ta chào con đấy.” Bà chủ nhắc con gái.
Liễu Tuấn mỉm cười chào hỏi Giang Vân Hiệp. "Liễu thư ký.” Giang Vân Hiệp định thần lại nói.
"Ai? Liễu thư ký nào cơ? "
Bà chủ không hiểu kêu lên.
"Mẹ, đương nhiên là thư ký của huyện ta.Đứng cạnh mẹ đó.”
Giang Vân Hiệp nhẹ nhàng nói rồi chỉ về phía Liễu Tuấn.
Bà chủ choáng váng, tiểu Lỗ và mấy người còn lại cũng ngây người như thể nhìn thấy bạo long bay vào thành.