Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 695: Cáo thị an dân



Liễu Tuấn từ trung tộ bộ đi ra, liền tới thăm Chu tiên sinh và sư mẫu, còn buổi chiều tới tán gẫu cùng với Hà lão gia tử.

Sự yêu quý của Hà lão gia tử với y, gần như thành "cưng chiều" rồi.

Lần trước ở Hồng Kông gặp phải sự kiện "chụp ảnh", Liễu Tuấn không ngờ Hà Mộng Doanh lại kinh động tới lão gia tử, Hà đại tiểu thư bất chấp tất cả vạch trần trước mặt lão gia tử.

Lão gia tử cũng thú vị, không ngờ lại ra tay can thiệp.

Với thân phận địa vị của lão gia tử hiện giờ trong nguyên lão, một câu nói hời nhợt, chẳng biết khiên bao nhiêu kẻ phải mất ăn mất ngủ.

Vì thế mỗi lần tới kinh, hai nơi này nhất định phải tới một chuyến.

Sư mẫu nhìn thấy Liễu Tuấn, rất là vui mừng, nhưng lại phàn nàn:
- Tiểu Tuấn, sao lại không đưa Phi Phi cùng tới hả?

Kỳ thực thời gian sư mâu ở cùng Phi Phi không nhiều, nhưng hết sức thích cô, điều này cũng bình thường, phàm là người tiếp xúc với Nghiêm Phi chẳng có ai là không thích cô cả.

Chu tiên sinh cười nói:
- Tiểu Tuấn lần này tới thủ đô là có công cán.

- Biết là công cán, hiện giờ làm bí thư huyện ủy rồi tất nhiên không thể chạy loạn khắp nơi được, có điều công tư kiêm cố thế nào chả được.
Sư mẫu cũng không dễ thuyết phục.

Liễu Tuấn gãi đầu:
- Sư mẫu, để lần sau con dẫn Phi Phi tới.

Sư mẫu cười tủm tỉm hỏi:
-Ừ được, Tiểu Tuấn này, con và Phi Phi định khi nào thì sinh em bé?

Chu tiên sinh không có con cái, những học trò của tiên sinh đều tự giác trách nhắc tới đề tài này, có điều tiên sinh và sư mẫu đều rất thoáng đạt, không để ý cho lắm.

Liễu Tuấn hơi lúng túng, cười nói:
- Sư mẫu, chuyện này con còn chưa có kế hoạch.

Sư mẫu cười:
- Vậy phải có kế hoạch sớm đi, ba mẹ con đợi sốt ruột rồi đấy.

Liễu nha nội chỉ còn biết gật đầu.

- Tiều Tuấn, ra vườn đi dạo chút nào.

Chu tiên sinh đặt quyển sách trong tay xuống, chắp tay sau lưng ra vườn, mặc dù là thời tiết mùa nóng bức, may hôm nay lại khá âm lạnh, mặt trời không gắt lắm.

- Tiểu Tuấn, hôm qua nói chuyện với Hồng phó thủ tướng lâu lắm hả?
Chu tiên sinh nhận lấy thuốc lá Liễu Tuấn đưa tới, thuận miệng hỏi.

Vấn đề này với người khác tất nhiên là điều cấm kỵ, tuyệt đối không dám hỏi bừa, nhưng thầy trò tình cảm cực sâu, không khác gì cha con, nên không có gì phải kiêng kỵ cả.

- Vâng, bảy giờ tới đại nội, vừa khéo Hồng thủ tướng đi tham dự một cuộc họp khẩn cấp, ước chừng tới mười giờ mới trở về, sau đó nói chuyện hai tiếng.
Liễu Tuấn cũng thuận miệng trả lời.

- Hợp khẩn cấp à?
Chu tiên sinh hơi cau mày lại, rồi lập tức gật đầu.
- Xem ra chuẩn bị động thủ rồi.

Liễu Tuấn cũng gật đầu.

Y đương nhiên biết lời này của Chu tiên sinh chỉ vào đâu, mọi người đều đang đợi thời cơ thích hợp nhất mà thôi, có ai đó vận mệnh sĩ đồ liên quan chặt chẽ với sống chết của một vị lão nhân.

- Bác, lần này liệu có tổn thương tới nguyên khí không?
Liễu Tuấn thận trọng hỏi.

Đủ mọi dấu hiệu cho thấy, vận mệnh ai đó rớt đài đã được định sẵn rồi.

Liễu Tuấn lo lắng là, liệu có thể vì sự kiện này mà khiến cho cả hệ phái tổn thương nguyên khí lớn hay không.

Chu tiên sinh không lên tiếng, chậm rãi dạo bước trong vườn, mày cau lại, thi thoảng đưa tay vuốt mái tóc bạc phơ.

Liễu Tuấn không dám quấy nhiều, chỉ lặng lẽ dõi theo bóng dang của Chu tiên sinh.

Chu tiên sinh thân phận siêu thoát, tư giao với Nghiêm Ngọc Thành rất thân thiết, nhưng lại không phải người trong hệ phái, có điều tiền đồ chính trị của Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài, cùng học trò nhỏ mà ông yêu thương nhất ở trước mặt đây, lại là điều ông cực kỳ chú ý. Nhìn từ điểm này thì Chu tiên sinh vẫn mang theo một chút sắc thái khuynh hướng.

Hồi lâu sau, cuối cùng Chu tiên sinh cũng dừng bước, chậm rãi nói:
- Không đâu, ông ấy chết nhưng dư uy vẫn còn, hơn nữa lực lượng phái hệ ăn sâu bén rể, sẽ không thể vì sống chết của một người mà phát sinh thay đổi lớn lắm. Hẳn là một loại điều kiện trao đổi, chế độ mới phải bảo vệ, mấy năm sau hoàn thành chuyển giao thuận lợi, đây cũng là ý của thủ trưởng tối cao.

Liễu Tuấn thở phào.

Bỏ đi một quân cờ lớn như thế, điều thu được tất nhiên là cũng không nhỏ.

Sau chuyện này, các phái hệ lớn sẽ điều chỉnh đạt thành thế cân bằng lớn.

Chu tiên sinh nhìn Liễu Tuấn nói:
- Hồng phó thủ tướng tiếp kiến cháu vào lúc này kỳ thực cũng là một loại tín hiệu tốt.

Liễu Tuấn cũng cười, bình tĩnh nói:
- Cáo thị an dân.

Chu tiên sinh cười sang sảng.

Buổi tối theo hẹn Liễu Tuấn cùng Khâu Tình Xuyên ăn cơm ở khách sạn Thu Thủy.

Hà Mộng Doanh lại biến thành tiểu thái muội, vành mặt tô thành màu đen, mascara thoa rất đậm, cả khuôn mặt trông "đanh đá hung dữ", làm Khâu Tình Xuyên cười suốt, Liễu Tuấn thì lại thầm lắc đầu.

Ban đầu theo ý của Liễu Tuấn cho dù có có hóa trang thành tiểu thái muội, cũng không cần phải làm quá đáng như thế, chỉ che đậy qua mà thôi. Không ngờ Hà đại tiểu thư nổi hứng, nhất định phải hóa trang cho thật khủng bố dữ dằn, nên chỉ đành mặc cô.

- Nhìn tôi làm cái gì?
Thấy Khâu Tình Xuyên cứ nhìn mình mà cười suốt, Hà đại tiểu thư khó chịu trừng mặt nhìn lại quát.

Khâu Tình Xuyên cười càng dữ.

Hà đại tiểu thư danh chấn kinh thành lúc này chẳng những bộ dạng y hệt tiểu thái muội, mà ngữ khí và thân thái cũng giống mười phần, xem ra cô cũng có chút thiên phú diễn xuất.

Có điểu bất kể thế nào khó mà có thể liên tưởng được cô tiểu thái muội trước mặt này với bà chủ kiêu sa cao nhã của câu lạc bộ Trường Thành được.

Có điều xung quanh nam nữ đều trang điểm như thế.

Nói ra cũng khéo, buổi tụ hội này là do Giao Giao muốn tham gia.

Lần trước vô tình gặp nhau, Khâu Tình Xuyên đã giới thiệu Giao Giao là đồng nghiệp trong văn phòng, kỳ thực Giao Giao không phải là nhân viên ngân hàng TW, mà là nhân viên một ngân hàng thương nghiệp ở thủ đô, quen nhau khi Khâu Tình Xuyên xuống đó điều tra nghiên cứu, bối cảnh cũng rất đơn thuần, gia đình là cán bộ phổ thông ở kinh thành..

Giao Giao hoàn toàn bị khi độ trầm ồn cùng học thức của Khâu Tình Xuyên làm mê đắm.

Tụ hội riêng với Liễu Tuấn, Khâu Tình Xuyên đầu đưa Giao Giao theo, Liễu Tuấn cũng dẫn theo "tiểu thái muội" Hà Mộng Doanh bồi tiếp, Liễu Tuấn biết, Hà đại tiểu thư kỳ thực rất thích chuyện gặp gỡ kết giao thuần túy bạn bè này.

Giao Giao cũng chẳng hề biết thân phận của hà Mộng Doanh, chỉ coi cô như bạn gái của Liễu Tuấn, nên Hà đại tiểu thư tham gia loại tụ hội này hoàn toàn được thả lỏng.

Cuộc tụ hội này là do công ty địa ốc Hoa Hưng tổ chức, mời rất nhiều khách hàng qua lại làm ăn tham gia, công ty Hoa Hưng ở Nam Phương, thậm chí cả tỉnh D đều là công ty có hạng, có điều thời gian phát triển ở kinh thành chưa lâu, nên thường xuyên tổ chức một số cuộc gặp mặt mang tính chất tư nhân để tăng thêm tình cảm khách hàng.

Ngân hàng Giao Giao làm việc, có qua lại làm ăn với chi nhánh của Hoa Hưng ở thủ đô, lại giao hảo với nhân viên phòng tài vụ của Hoa Hưng tên là Tiểu Mễ, hôm nay công ty Hoa Hưng tổ chức một cuộc tụ hội, liền quần lấy Khâu Tình Xuyên muốn tới, Khâu Tình Xuyên cũng không từ chối.

Phạm vi bình thường hắn giao dù hoàn toàn không dính dáng gì tới cuộc tụ hội này, cơ bản không lo gặp phải người quen.

Về phần Liễu Tuấn càng không từ chối.

Khâu Tình Xuyên muốn giữ thể diện cho bạn gái, Liễu Tuấn là bạn tri giao, tất nhiên phải tới hỗ trợ, vừa nói với Hà đại tiểu thư, Hà Mộng Doanh liền cười tươi như hoa, vui sướng vô cùng.

Cô thích nhất là loại không khí này.

Ở dưới trường hợp như vậy, tiểu sắc ma hoàn toàn thuộc về cô.

Cảm giác này tốt vô cùng, công ty Hoa Hưng bao trọn một phòng ăn của khách sạn Thu Thủy, mặc dù cả hai công ty đều là tài sản dưới tên của Xảo Nhi, nhưng qua lại làm ăn vẫn phân chia rõ ràng, sổ sách tính toàn không hàm hồ chút nào.

Chi nhánh công ty Hoa Hưng ở thủ đô và khách sản Thu Thủy đều ủy phải nhân viên chuyên nghiệp quản lý, trực tiếp phục trách với tổng bộ, không đựa theo nguyên tắc quản lý địa phương, nhận sự chỉ đạo của Hà đại tiểu thư.

Đây là điều do Hà Mộng Doanh yêu cầu.

Cô không muốn lún sâu vào trong việc quản lý củ thể, chỉ muốn sống thật ung dung thoải mái, đương nhiên nếu như gặp phải rắc rối lớn, dựa vào thủ đoạn thương nghiệp không giải quyết được thì Hà đại tiểu thư khẳng định phải ra mặt nói chuyện, loại tranh chấp về ngoài này, có Hà đại tiểu thư lên tiếng là mọi chuyện êm thấm.

Bốn người ngồi trong một góc ăn lẩu.

Bởi vì là tiệc búp-phê, cho nen Khâu Tình Xuyên và Liễu Tuấn đều không uống rượu, nói với Hà Mộng Doanh và Giao Giao, uống nước hoa quả nhãn hiệu "Hân Nhạc".

Có thể tiến vào tiêu thụ trong tất cả khách sạn thuộc hệ thống khách sạn Thu Thủy, cũng chính là một trong số nguyên nhân mà đồ uống của công ty Hân Nhạc có thể mau chóng được ưa chuộng.

Hiệu quả quảng cáo là điều không thể coi thường.

- Liễu Tuấn chúc mừng câu, làm một chén.
Liễu Tuấn lấy nước quả thay rượu, mời Liễu Tuấn một ly.

Câu nói này mang hai nghĩa, một là chúc mừng hôn lễ của Liễu Tuấn, đương nhiên cũng là vì hôm qua tiếp kiến Hồng lão tổng.

Liễu Tuấn mỉm cười, nâng ly cùng Khâu Tình Xuyên.

- Nói như thế là xa lạ rồi, về sau đừng nói thì tốt hơn.
Liễu Tuấn cười nói.

Khâu Tình Xuyên cũng cười.

- Lần này đồng nguyên tăng giá hoàn toàn đi theo dự đoán của cậu, chuyện này thật thần kỳ, tên tiểu tử cậu sao có thể nhìn chuẩn như thế? Cứ như là học tài chính chuyên nghiệp vậy.

Liễu Tuấn cười:
- Anh thì học tài chính chuyên nghiệp thật, vậy anh có dự liệu được không?

- Cái gì, nói cậu giỏi là cậu lên mặt luôn đấy hả?

Liễu Tuấn cười phá lên.

Khâu Tình Xuyên cười nói:
- Cách đây không lâu tôi có gặp Từ Tam, nói chuyện đồng Yên với hắn, tên tiểu tử đó mặt hết sức thú vị, y như gan lợn vậy! Quá đã.. Nào, thêm một ly nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.