Quy hỗ trợ hợp tác nông nghiệp! Hắc , đây chính là một trong số chính tích mà đồng chí Lục Hương Mai lấy làm tự hào, bởi vì có cái quỹ này, mà một số xí nghiệp nông thôn rơi vào cảnh khó khăn, giải quyết được nỗi lo lửa cháy ngang mày,đầy cảm kích với Lục huyện trưởng.
Liễu Tuấn lại đột nhiên hỏi tới vấn đề kiểm toán quỹ hợp tác hỗ trợ nông nghiệp, Tào Xuân Thu sao chẳng cả kinh.
Xem ra bí thư đại nhân muốn khơi lên chiến tranh giữa huyện trưởng và phó huyện trưởng rồi, bất kể thể nào Tào Xuân Thu cảm thấy mình không tiện xen vào chuyện giữa Lục Liễu.
Tào Xuân Thu tính toán một lượt, rồi thản nhiên hỏi: - Bí thư, quỹ đó có vấn đề sao?
- Có vấn đề hay không thì chưa thể kết luận được, nhưng theo tôi biết có khả năng xuất hiện vay vốn vi phạm quy định. Liễu Tuấn nói thẳng không che dấu gì.
Tào Xuân Thu tỏ ra ngạc nhiên.
Quỹ hỗ trợ do một tay Lục Hương Mai làm ra, nhưng là phó thị trưởng, Tào Xuân Thu tất nhiên quen thuộc với phương thức thao tác của nó.
Tài chính của quỹ phát có giới hạn, chỉ có thể phát cho hội viên, nói cách khác hội viên trước kia nộp phí, vì sản xuất gặp tình trạng tài chính khó khắn trong thời gian ngắn, có thể vay quỹ, quỹ hỗ trợ hoạt động khép kín không mở ra với bên ngoài.
Nói trực tiếp một chút chính là hùn vốn nội bộ, nhưng đội tượng hùn vốn mở rộng ra xí nghiệp nông thôn và vỗi nông dân to huyện mà thôi.
Về pháp luật thì không có vấn đề gì.
Toàn quốc đã có một số huyện đang thí điểm biện pháp này.
Thế nhưng nghe ý tứ của Liễu Tuấn thì hiện giờ quỹ đã phát sinh chuyện vay vốn trái quy định.
Đây là vấn đề lớn rồi.
- Vậy ý của bí thư là... Tào Xuân Thu thăm dò.
Hắn không dây dưa ở vấn đề có vi phạm hay không, nếu Liễu Tuấn mời hắn đến tham khảo chuyện này trước mặt, nếu không nắm chắc nhất định sẽ không làm thế.
Hiện giờ hắn chú ý là Liễu Tuấn muốn ra tay thế nào.
- Đồng chí Xuân Thu đây không thể coi như chuyện bình thường được, hi vọng đồng chí có thể tham dự với các đồng chí cục kiểm toán, tra rõ tình hình vận hành của quỹ hỗ trợ.
Liễu Tuấn nói rõ quan điểm của mình.
Tào Xuân Thu biết không né tránh được nữa rồi.
Dù ngữ khí của Liễu Tuấn không nghiêm khắc, song ý tứ đã rõ, bằng với hạ lệnh cho hắn, dưới tình huống này, Tào Xuân Thu không còn đường mặc cả nữa.
Công việc trong phạm vi mình quản lý không làm tốt, cần người đứng đầu nhắc nhở vốn là không thỏa đáng lắm rồi, Liễu bí thư đã hạ lệnh, ngoài chấp hành ra thì không còn gì để nói.
Thời khắc này Tào Xuân Thu lĩnh giáo được sự lợi hại của Liễu Tuấn.
Cho dù thế nào, nhiệm vụ kiểm toán này đắc tội với Lục Hương Mai là cái chắc rồi, Liễu Tuấn mời hắn tới, sau đó hắn liền tra số sách quỹ hỗ trợ, người ngoài vĩnh viễn không biết được giữa hai người ai đưa ra ý kiến này trước, nhưng có 50% do Tào Xuân Thu chủ động báo cáo với Liễu Tuấn.
Dù sao kết quả cuối cùng là Tào huyện trưởng đích thân ra trận, ra tay với tác phẩm đắc ý của Lục huyện trưởng.
Khi Tào Xuân Thu dẫn một đám nhân viên kiểm toán đi tra sổ sách của quỹ hỗ trợ, Lục Hương Mai cơ hồ tức tới ngất xỉu.
Lục huyện trưởng nổi giận là do hai phương diện.
Một phương là Liễu Tuấn và Tào Xuân Thu liên thủ đối phó với cô ta, từ khi Tào Xuân Thu tới nhậm chức, Lục Hương Mai cũng nỗ lực tranh thủ quan hệ tốt với hắn, nhưng hiển nhiên là hiệu quả không lớn, Tào Xuân Thu tuy luôn mỉm cười, thực tế lại rất cẩn thận giữ khoảng cách với cô ta.
Điều này Lục Hương Mai có thể hiểu được.
Dù sao Tào Xuân Thu là người bên cạnh Trương Quang Minh, lai lịch của hắn còn lớn hơn Lục Hương Mai, người ta cần gì phải ôm lấy chân nhỏ Lục huyện trưởng đi đấu với cánh tay lớn của đồng chí Liễu bí thư.
Nên chỉ cần hắn giữ được thái độ trung lập như hiện nay là không tệ rồi.
Song thế trung lập đã bị phá vỡ.
Hai đại nam nhân liên thủ gây chuyện với Tiểu Lục.
Lục Hương Mai nổi giận vì một nguyên nhân là Tào Xuân Thu không báo cáo với cô ta, đã đi làm rồi, ngay cả trình tự tối thiếu nhất cũng bỏ qua.
Có thể thấy chẳng những Liễu nha nội chẳng để cô ta vào trong mắt, mà Tào công tử khách khí vô cùng thực chất cũng chẳng coi cô ta ra gì.
Chuyện này mà còn nhịn được chuyện gì không nhịn được chứ.
Tính khí ngoa ngoắt của Lục huyện trưởng không ức chế nổi nữa, bất kể ba bảy hai mốt, gọi điện thoại tới cục nông nghiệp, gọi ngay Tào Xuân Thu về.
Tào Xuân Thu nhận được điện thoại của Lục Hương Mai, không nói gì cả chỉ dặn Đới Bình Thành mấy câu, liền lên xe trở về huyện, có điều ai để ý sẽ phát hiện khi hạ điện thoại Tào huyện trưởng cau mày lại.
- Tào phó huyện trưởng, chuyện này là sao? Trong văn phòng huyện trưởng, Lục Hương Mai không để ý quy củ xưng hô nữa chất vấn thẳng Tào Xuân Thu, có thể thấy Lục huyện trưởng nổi giận thực rồi.
Tào Xuân Thu vẫn giữ nụ cười như trước, thong thả nói: - Lục huyện trưởng, Liễu bí thư cho rằng quỹ hộ trợ nông nghiệp có thể tồn tại tình huống cho vay vi phạm quy định, cho nên ..
- Cho nên liền phái đồng chí đi tra sổ? Lục Hương Mai lại lần nữa không hề khách khí, cắt ngang lời nói của Tào Xuân Thu.
Tào Xuân Thu vẫn cười nhưng có chút miễn cưỡng.
Chuyện huyện trưởng và phó huyện trưởng bừng bừng tức giận đối thoại với nhau, là chuyện rất hiếm có.
Tào Xuân Thu tôn trọng Lục Hương Mai trừ chức vụ thấp hơn, còn vì lịch lãm công tác cơ quan nhiều năm và tu dưỡng của bản thân.
Nhưng không đại biểu người ta có thể không tôn trọng hắn.
Tào Xuân Thu không nhanh không chậm nói: - Dựa theo phân công của huyện, việc kế toán thuộc quản lý của tôi.
Trong thoáng chốc đã ép cơn giận xuống, Tào Xuân Thu không phải là nhân vật nhỏ.
Ý tứ của hắn rất rõ, tôi chỉ làm việc theo lệnh, cô có nổi điên cũng đừng điên với tôi.
- Chuyện lớn như vậy sao không thông báo với tôi? Công tác kiếm toán hay công tác nông nghiệp, đều phải thuộc phạm vi cai quản của tôi chứ hả? Lục Hương Mai cứ túm lấy lý do này mà nổi giận, lý do rất đàng hoàng chính đáng.
Kỳ thực có nên trao đổi với Lục Hương Mai trước hay không, Tào Xuân Thu cũng có suy nghĩ, không trao đổi trước chủ yếu là không muốn Liễu Tuấn hiểu lầm.
Sao chứ, bí thư ra lệnh không được, nhất định phải đi xin ý kiến huyện trưởng à?
Hơn nữa lỡ chẳng may quỹ hỗ trợ có vấn đề thật, Tào Xuân Thu khó tránh khỏi hiềm nghi đi bắn tin.
Cân nhắc kỹ lưỡng, Tào Xuân Thu liền bỏ qua mắt xích này, trực tiếp tiền vào phần thao tác, so ra hậu quả làm Lục Hương Mai nổi giận còn xa mới bằng khiến Liễu Tuấn nổi giận.
Dù sao có làm thế nào cũng đắc tội với Lục Hương Mai rồi.
Nếu còn đắc tội với Liễu Tuấn thì đúng là Trư Bát Giới soi kính chiếu yêu cả trong lần ngoài đều chẳng phải là người.
- Lục huyện trưởng, chỉ là một việc kiểm toán theo thông lệ thôi mà, hơn nữa quỹ hỗ trợ do huyện trưởng đích thân quỷ lý, hẳn huyện trưởng phải tin bọn họ không có vấn đề gì chứ? Đối phó với cơn giận của Lục Hương Mai như thế nào, Tào Xuân Thu tất nhiên chuẩn bị trước rồi, câu nói này chọc nhẹ Lục Hương Mai một cái, nhưng cô ta không thể phản bác lại.
Nếu không có vấn đề thì cô lo lằng cái gì? Chăng lẽ trong lòng có có điều khuất tất, lo tra ra vấn đề lớn.
Lục Hương Mai hòa hoãn lại nói: - Đồng chí Xuân Thu, quỹ hỗ trợ có vấn đề gì hay không, nhưng các đồng chí bỏ qua trình tự huyện trưởng tôi đây là không thích hợp.
Gọi Tào Xuân Thu về vốn do hành động trong lúc tức giận thiếu kiềm chế của Lục Hương Mai, đương nhiên sâu trong nội tâm cũng muốn dựa vào đó thể thể huyện sự tồn tại của mình, Tào Xuân Thu anh có là người được tỉnh trưởng coi trọng, thì tới huyện Ninh Bắc vẫn là cấp dưới của tôi, phải chú ý quy củ.
Hiện giờ thấy ánh mắt hiền lành mọi ngày của Tào Xuân Thu trở nên dữ dội, Lục Hương Mai thầm cả kinh, dù cô ta tính khí nóng nảy, thích chuyên quyền, nhưng không ngu xuẩn, đã bất hòa với Liễu Tuấn rồi, nếu còn ép Tào Xuân Thu "làm phản" sợ sau này làm huyện trưởng càng thêm khó khăn, Tào Liễu liên thủ dù sau lưng Lục Hương Mai có người chống đỡ lớn hơn cũng hết sức nguy ngập.
Nếu như có thể âm thầm đẩy cô ta sang một bên hóng gió, đối với Tào Xuân Thu mà nói là một điều rất tốt, phân tích từ đó, Tào Xuân Thu thực sự có lý do đứng bên phía trận doanh của Liễu Tuấn.
Tào Xuân Thu tới đây là để hưởng thành tích có sẵn, biện pháp tốt nhất sớm ngày lên chính chức, đẩy Liễu Tuấn đi thì khỏi cần nghĩ, thuần túy là chuốc họa vào thân, nhưng đẩy Lục Hương Mai đi thì là chuyện rất có khả năng.
Lục Hương Mai trong chớp mắt cân nhắc các nhân tố nhiều mặt, tất nhiên phải đổi thái độ rồi.
- Lục huyện trưởng nặng lời rồi, không ai muốn bỏ huyện trưởng qua một bên, chỉ là chuyện kiểm toán bình thường thôi, hơn nữa tôi cho rằng hiện giờ quan trọng không phải vẫn đề trình tự nữa, mà quỹ hỗ trợ có vấn đề gì hay không, Liễu bí thư hoài nghi loại hành vi đó có mới là chuyện quan trọng.
Lục Hương Mai ra oai hổ cái, nhưng đánh giá của Tào Xuân Thu với cô ta thấp hơn mấy phần.
Rõ ràng không phân biệt được trọng yếu và thứ yếu.
Người đứng đầu có thể thiếu sót mặt này mặt kia, dù sao không ai toàn vẹn cả, nhưng làm việc kích động, không phân biệt được chuyện nào là quan trọng, chứng minh cô căn bản là không đủ tư cãnh làm người đứng đầu.
Lục Hương Mai giật mình.
Tào Xuân Thu nói đúng, so ra thì chuyện thể diện không còn quan trọng nữa.
Nhưng quỹ hỗ trợ nông nghiệp có vấn đề lớn hay không, Lục huyện trưởng cũng không chắc.