Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 837: Hạ công tử chứ ai



Rạp hát thành phố Ngọc Lan mấy ngày nay vô cùng náo nhiệt.
Cùng với việc mở rộng của ktv, đài truyền hình, phim ảnh, các loại kịch truyền thống khó mà tránh khỏi việc tụt dốc. Mấy năm nay rạp hát thành phố cũng đã đóng cửa im lìm, sửa mặt tiền thành cửa hàng cho thuê để đoàn có thể duy trì được.

Mấy ngày nay náo nhiệt hẳn lên là vì Công ty điện ảnh và truyền thông Phượng Hoàng thuê rạp hát làm sân khấu biểu diễn. Lúc đó, quay phim là một chuyện mới lạ, rất nhiều người trong đoàn văn công đã đến xem. Đương nhiên, rạp hát bị đóng cửa những người không phận sự không được vào.

Những người trong đoàn văn công đương nhiên là có thể xem trộm cho đã mắt. Hơn nữa, đoàn văn công cũng có vài diễn viên, tướng mạo không tồi nếu nhân cơ hội này có thể tiếp xúc với đạo diễn thì nói không chừng có thể làm diễn viên truyền hình.

Người đứng đầu trong đám người nhàn rỗi này là một thanh niên cao ngồi ở hàng ghế trước đang cười xem diễn viễn diễn. Người này không cần hỏi cũng biết là thường vụ thị ủy thành phố Ngọc Lan, bí thư khu Trường Hà đồng chí Liễu Tuấn.

Hôm nay thứ bảy, Liễu Tuấn rảnh rỗi nghe nói Tiểu Vũ quay phim tại nhà hát Ngọc Lan nên đến xem.
Từ buổi tối hắn và Tiểu Vũ nói chuyện Nghiêm Phi mang thai, Tiểu Vũ liền chuyển ra biệt thự số một, vẫn chưa quay lại lần nào. Nói đúng hơn là khi Liễu Tuấn ở nhà thì chưa qua lần nào.

Khi Liễu Tuấn không ở biệt thự Tiểu Vũ vẫn thường xuyên tới, xem việc nhà hộ hắn, nhất là thư phòng, quét dọn sạch sẽ. Cả biệt thự, đều giữ lại dấu vết của Tiểu Vũ.Liễu Tuấn cũng rất cảm động.

Đã một thời gian dài chưa gặp tiểu Vũ, Liễu Tuấn đột nhiên thấy hơi nhớ cô gái này.Sau khi Nghiêm Phi mang thai hắn muốn đưa cô đến Trường Hà ở, bất đắc dĩ Giải Anh lại không chịu. Giải Anh từ nhỏ đã vô cùng chiều chuộng Nghiêm Phi, giờ lại mang thai nên càng yêu chiều, không nỡ rời con nửa bước! Về điểm này hai bà thông gia đều nhất trí.

Đây là cháu của bà,nếu như có vấn đề gì xảy ra thì không được.
Dù Liễu Nha Nội có bản lĩnh đến đâu cũng không dám qua mặt hai mẹ đành phải đầu hàng, mỗi tháng lại về Đại Ninh thăm vợ và đứa con sắp sinh.Cũng may Nghiêm Phi vẫn khỏe mạnh, tuổi tác còn trẻ nên mang thai cũng không mệt. Cô ấy lại là người chịu ngồi yên, Lý Uyển và Liễu Yên thỉnh thoảng đến làm bạn.

Vũ Thu Hàn đã nhậm chức bộ trưởng tổng tham mưu, được trao tặng quân hàm thiếu tướng quân hàm, chính quân chức. Còn em trai của Hà Trường Chinh Hà Đông Tiến nhậm chức phó tư lệnh hải quân. Anh của Vũ Thu Hàn Võ Hoàng Hà từ phó tư lệnh bộ đội nội vệ được chuyển lên nhậm chức ủy viên chính trị bộ đội nội vệ, dự tính năm sau sẽ chính thức nhậm chức.
Năm sau Hà Trường Chinh chính thức nhậm chức tổng trưởng thì thế lực hệ thống nhà họ Hà sẽ tăng lên đáng kể.

Vũ Viện Viện theo cha mẹ đến thủ đô. Võ Chính Hiên ở lại, Liễu Yên vừa sinh hạ một cậu con trai, đó cũng là một trong những nguyên nhân điều động công tác của Võ Chính Hiên.

Nếu không phải giới hạn tư lịch, e rằng Nghiêm Ngọc Thành sẽ cho hắn tranh chức bí thư chính pháp tỉnh ủy. Như vậy thì Nghiêm Phi không thể tới Trường Hà khu, liễu nha nội cũng bất đắc dĩ, nhàm chán không có gì làm nên hắn chạy đi chạy lại khắp nơi.

Sân khấu này là Tiểu Vũ tham khảo các tình tiết trong kịch bản. Tiểu Vũ là nữ diễn viên số hai, nhưng mà cảnh này cô là diễn viên chính.Trải qua mấy tháng rèn luyện Tiểu Vũ đã thành thục hơn rất nhiều, không còn là cô bé hắn gặp lần đầu. Cô mặc một chiếc váy hoa liền trông có vẻ đầy đặn hơn trước nhiều. Bàn Đại Hải lần đầu tiên trông thấy Tiểu Vũ nói cô không đầy đặn, quả nhiên là nhiều năm lão luyện mắt quả là lợi hại!

Giờ đây thì đúng là mê người?
Về mặt diễn xuất hắn cũng không biết là cô có tiến bộ hay không vì đây là lần đầu tiên hắn tới xem Tiểu Vũ quay phim. Nhưng theo hắn thì Tiểu Vũ diễn không tồi ít nhất đạo diễn cũng không bắt dừng liên tục.

Liễu bí thư là trà trộn vào nên không làm kinh động đoàn làm phim càng không làm kinh động Tiểu Vũ. Giả sử Tiểu Vũ biết hắn ở dưới khán đài thì không biết lo lắng đến cỡ nào, chỉ sợ mọi cố gắng của nhóm kịch hôm nay đều công cốc. Đường đường thị ủy thường vụ mà lại đến xem tiểu mỹ nhân diễn kịch, một đôi chân to rất chướng tai gai mắt hiện ra hàng ghế trước.
Khi không có người quen hoặc là những người thân thiết, Liễu Tuấn không ngại ngùng mà thể hiện bản chất thật nhất của mình. Suốt ngày mang mặt nạ, xác thực là rất mệt mỏi đương nhiên hắn muốn thả lỏng một chút.

Liễu bí thư vốn định xem qua sau đó im lặng rời đi. Hắn thừa nhận, trong lòng của hắn có bóng dáng của Tiểu Vũ nhưng không phải là quá sâu đậm. Không cần phải trêu chọc nữa, cùng với thời gian Tiểu Vũ sẽ tìm được đối tượng phù hợp, chuyện này sẽ qua mau thôi.
Ai ngờ sau khi xem xong đồng chí Liễu Tuấn có chút không muốn rời đi, ít nhất là không muốn vội vã rời đi, tựa hồ cô gái trên khán đài kia đang thu hút ánh nhìn của Liễu Tuấn. Dù sao hôm nay là đến để thả lỏng nhưng mà cũng muốn xem cho đã. Bất giác cảnh này đã xong.

"Tốt lắm!"
Đạo diễn hét lớn, mọi người trong tổ kịch thở phào nhẹ nhõm.

"Làm việc liên tục, giỏi lắm, tiểu Vũ càng ngày càng tiến bộ rồi..."
Lúc này những người đứng xem cổ vũ nhiệt liệt, Liễu Tuấn cũng vỗ tay nhiệt liệt.

"Cảm ơn Trương đạo diễn!"
Tiểu Vũ mỉm cười đi xuống khán đài chỗ đạo diễn.

Không biết vì sao, không thấy Phan đạo diễn ở trường quay. Có lẽ là tạm thời có việc tới không tới được, Trương đạo diễn này Liễu Tuấn chưa từng gặp qua có lẽ là trợ thủ của tiểu Phan.
Khi tất cả đã im lặng thì đột nhiên tiếng vỗ tay của ai đó vang lên. Nhìn ra thì đó là tiếng vỗ tay của một người trẻ tuổi khoảng ba mươi tuổi, mặc áo sơ mi hoa.

"Hay lắm, quả nhiên là đại minh tinh, xinh lắm, diễn rất hay..."
Người trẻ tuổi kia cười nói, tiếng phổ thông ngọng líu lô. Người này chẳng những mặc quần áo hoa hơn nữa tóc còn để dài bóng mượt, nhìn cái là biết công tử ăn chơi, rõ ràng ràng là đã khoảng ba tuổi mà vẫn cưa sừng làm nghé.

Sau khi vỗ tay vài cái hắn đứng dậy, cầm theo một bó hoa bên cạnh, đến trước mặt tiểu Vũ, cười nói: "Tiểu Vũ tiểu thư, cô diễn hay lắm, tôi rất thích phần biểu diễn của cô..."
Vừa nói hắn vừa đưa hoa trước mặt Tiểu Vũ.

"Anh là ai, tôi không biết anh!"
Tiểu Vũ lập tức lui về phía sau một bước, cảnh giác nhìn hắn.

Xem ra Tiểu Vũ cũng đã trưởng thành hơn nhiều rồi.

"Không sao cả, trước lạ sau quen, tôi tên là Hạ Tông Diễn,cha tôi là ông chủ công ty môi giới hàng hóa Hâm Xương thành phố Ngọc Lan..." Hắn dương dương đắc ý nói quý tính đại danh như thể cha hắn là nhân vật lớn của thành phố Ngọc Lan: "Không biết không sao cả, trước lạ sau quen mà!"

"Thực xin lỗi, tôi không muốn làm quen với anh!"
Tiểu Vũ không chút khách khí cự tuyệt, lùi về sau vẻ mặt càng thêm đề phòng.

"Thực xin lỗi!, Hạ tiên sinh, xin anh đừng quấy rầy tiểu Vũ nữa!"
Trương đạo diễn ra mặt, ngăn hắn nhưng mà trên mặt vẫn tươi cười. Dù sao hắn có vẻ là người có thế lực không nên đắc tội.

"Ha ha, Trương đạo diễn, chúng ta làm quen một chút, kết giao làm bạn, sau này có chuyện gì cứ gọi cho tôi, tôi sẽ giúp anh giải quyết! Thế nào nể mặt tôi, chúng ta cùng đi ăn một bữa?"
Hà Tông Diễn móc danh thiếp ra đưa cho Trương đạo diễn.

"Hạ công tử, cảm ơn! Tiểu Vũ tiểu thư hôm nay hơi mệt, cần nghỉ ngơi!"
Trương đạo diễn nhận danh thiếp, cười cười nói .

"Này, đạo diễn, anh cũng nên biết điều chứ!. Tiểu Diễn nhà chúng tôi là ai mà tùy tiện mời khách ăn cơm?"
Một tên đi cùng Hà Tông Diễn lên tiếng.
Người này vừa nhìn là biết không tử tế gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.