Sự thực chứng minh lo lắng của Thai Duy Thanh có lý, cải cách cổ phần quốc xĩ ở Ngọc Lan đã xảy ra tai họa.
Ngày hôm đó, Liễu Tuấn đang xử lý công việc ở văn phòng, Trương Văn Ba gọi điện tới. Khoảng thời gian này đại đa số thời gian Liễu Tuấn làm việc ở thành ủy, về khu Trường Hà rất ít.
Trừ việc nơi đó đã đi vào quỹ đạo chính quy, còn có Sài Thiệu Cơ và Triệu Ngạn, những cấp dưới hoàn toàn có thể yên tâm ở đó, nguyên nhân lới nhất là ở thời kỳ mẫn cảm , Liễu tuấn phải để nhiều người nhìn thấy cái mũ phó bí thư thành ủy trên đầu minh.
Phân lượng một phó bí thư thành ủy và bí thư khu cao tân trong mắt đại lão cấp tỉnh là hoàn toàn khác nhau. Liễu Tuấn cần phải dùng hành động thực tế để cho mọi người biết, y là nhân vật số năm của thành ủy Ngọc Lan, chứ không phải là "đại ca" một khoảnh Trường Hà nhỏ nhoi.
Huống hồ việc cải cách quốc xĩ vào giai đoạn khẩn trương, Liễu Tuấn cần tập trung nhiều tinh lực hơn vào trong công tác này.
Sau khi đàm thoại với Thai Duy Thanh, Liễu Tuấn cũng có lo lắng giống hắn, tăng cường giám sát và chỉ đạo công tác cải cách quốc xĩ, nhưng tai vạ vẫn sinh ra.
- Liễu bí thư, công ty điện cơ xảy ra chút vấn đề...
Trương Văn Ba dùng từ ngữ cẫn rấn chú ý, nhưng ngữ khí cấp bách, Liễu Tuấn biết Trương Văn Ba là cán bộ ký thuật rất vững vàng, làm việc trình tự rất có quy tắc, cho dù con trai bị người ta uy hiếp, bản thân bị lưu manh đánh đập vẫn cứ làm việc đây vào đấy. Liễu Tuấn rất tán thưởng tinh thần nà, định sau khi Cty điện cơ cải cách xong hoàn toàn sẽ bổ nhiệm Trương Văn Ba làm phó giám đốc phụ trách kỹ thuật.
Hiện giờ Trương Văn Ba danh nghĩ là tổ trưởng tổ công tác thành ủy phái xuống Cty điện cơ, nhưng đã làm việc của một phó giám đốc thực sự, chuyện trọng đại trong công ty đều do hắn và Đậu Dĩ Đức thương lượng mà làm.
Lần này Trương Văn Ba đột nhiên cấp bách gọi điện thoại tới, có thể thấy vấn đề không nhỏ, hắn và Đậu Dĩ Đức đã không khốn chế được nữa, nếu không với tính cách của Trương Văn Ba tuyệt đối không chạy tới làm phiền Liễu bí thư.
- Có vấn đề gì?
Giọng Liễu Tuấn vẫn trầm ổn như cũ.
- Vâng, có mấy chục công nhân cho thôi việc đang gây chuyện, vây lấy cửa công ty.
Liễu Tuấn cau mày: - Lý do.
- Muốn cơm ăn, muốn công việc.
Trương Văn Ba trình bày trọng điểm rõ ràng, hẳn là việc bố trí công nhân nghỉ việc không tốt dẫn tới rắc rối.
- Kể chi tiết hơn tình hình đi.
- Vâng!...
Theo lời kể của Trương Văn Ba, chuyện đại khái như thế này: Công ty Ngọc Tây cải tạo cổ phần vốn tiến hành khá sớm trong xí nghiệp tầm trung, có điều vì đám Thượng Việt, Lương Lượng tham ô hối lộ, làm một xí nghiệp đang tốt đẹp trở nên hỗn loạn. Cái gọi là cải cách cổ phẩn là nội ngoại câu kết, chiếm đoạt tài sản quốc gia, khiến cho cả công ty rối loạn. Liễu Tuấn sau nhi nhận lấy, đã mạnh mẽ ra tay, nhổ tận gốc Thượng Việt và bè đảng, xây dựng lại ban lãnh đạo, tiến hành lại cải tạo cổ phần.
Cho dù Liễu Tuấn dùng thủ đoạn sấm sét, nhưng công ty này bị đám Thượng Việt dày vò tới bốn năm, nguyên khí tổn thương trầm trọng, việc cải cách lần hai tiến hành cực kỳ gian nan. May nhờ Đậu Dĩ Đức cùng Trương Văn Ba làm việc nghiêm túc có trách nhiệm, lại được Liễu Tuấn làm cầu nói đưa công ty Hồng Kông vào đạt thành hiệp nghị hợp tác, trước đó không lâu, cơ bản hoàn thành cải tạo lần hai, chuẩn bị khôi phục sản xuất trước khi hết năm.
Trong quá trình cải tạo, căn cứ vào nguyên tắc cốt tinh không cốt đa, tối ưu hóa tổ hợp, mộ số cán bộ công nhân không hợp cách bị cho thôi việc. Những công nhân này cơ bản đạt thành hiệp nghị với công ty, nhận tiền bồi thường và phí sinh hoạt nhất định tự tìm lối ra. Không ngờ mấy ngày trước đột nhiên giở quẻ, không thừa nhận hiệp nghị đã ký kết với công ty, yêu cầu quay trở lại công ty làm việc.
Đậu Dĩ Đức và Trương Văn Ba chia nhau ra công tác tư tưởng, nhưng hiệu quả không cao, hôm nay có tới mấy chục công nhân vây quanh toàn nhà văn phòng công ty, yêu cầu đàm phán lại.
Nghe xong chuyện này, Liễu Tuấn không ngạc nhiên cho lắm, trong quá trình cải cách xuất hiện nhiều sự kiện nghiêm trọng hơn, xảy ra xung đột bạo lực cũng chẳng ít, thực tế không chỉ cải cách quốc xĩ, mà bất kỳ hành động cải cách nào, thường thường cũng mang theo những hiệu quả phụ không như ý muốn.
- Kỹ sư Trương, không hay rồi, người của ban bảo vệ đã đánh nhau với công nhân...
Trong điện thoại đột nhiên vang lên tiếng nhớn nhác, đoán chừng có người chạy vào văn phòng báo cáo tình huống mới nhất với Trường Văn Ba.
Trương Văn Ba khẩn cấp báo cáo: - Liễu bí thư, bảo vệ đánh nhau với công nhân cho thôi việc rồi...
Liễu Tuấn mặt sầm xuống: - Trương Văn Ba, anh và Đậu Dĩ Đức lập tức ra ngoài công tác tốt với công nhân, không được để sự việc mở rộng, trước tiên mời công nhân vào phòng hội nghị ngồi xuống nói chuyện, tôi tới ngay lập tức.
- Vâng thưa Liễu bí thư.
Trương Văn Ba không rườm lời, đặt điện thoại xuống vội vàng chạy ra ngoài làm công tác.
Liễu Tuấn lập tức sai Vu Hoài Tín bảo Tiết Chương Dịch chuẩn bị xe, rồi gọi điện cho Bành Khoan, bảo hắn lập tức phải người tới Cty điện cơ duy trì trật tự.
Sự kiên xung đột bạo lực, là tầm nghiêm trọng đã nâng lên, Liễu Tuấn phải đích thân ra tay, nếu chỉ phái người của hai văn phòng giúp việc đi, chỉ sợ uy vọng không đủ.
Vào thời kỳ mẫn cảm như vậy chuyện này rất dễ bị người ta túm lấy làm khó.
Liễu Tuấn không quá để ý tới chuyện này gây ảnh hưởng tới tiền đồ của y, Nghiêm Ngọc Thành nói rất hay, một người chỉ lo được lo mất, là định sẵn không thể thành tài. Nhất là trên quan trường, muốn đi càng xa hơn, đứng cao hơn, kiến thức và cách cục nhất định phải đủ! Liễu Tuấn chỉ lo, chuyện này xử lý không tốt sẽ gây phản ứng dây chuyển, khiến cho cải cách ở các xí nghiệp khác không thể tiến hành thuận lợi.
Đó mới là vấn đề toàn cục cần suy nghĩ.
Chiếc Audi còn ở trên đường, điện thoại thoại của Bành Khoan đã gọi tới, giọng rất lớn, có vẻ hoảng hốt.
- Liễu bí thư ạ? Tôi là Bành Khoan... Liễu bí thư, tình hình không tốt lắm, công nhân nghỉ việc đã xung đột lớn với bảo vệ, mấy người bị thương rồi, đang được đưa vào bệnh viện cấp cứu, công ty điện cơ đang đang rất loạn...
Liễu Tuấn lòng trầm xuống.
Không ngờ chỉ mấy phút ngắn ngủi mà sự viện diễn biến xấu kịch liệt như thế, sự kiện bạo lực đã đau đầu rồi, giờ thành xung đột đổ máu càng không dễ xử lý.
- Bị thương nghiêm trọng không? Liễu Tuấn hỏi rất bình tĩnh:
- Hiện giờ còn chưa rõ, có một công nhân bị thương vào đầu...
Liễu Tuấn trầm ngâm một lúc rồi dứt khoát nói: - Đồng chí Bành Khoan, tăng cường lực lượng cảnh sát, lập tức cách ly hai bên xung đột, ai không phục tùng chỉ huy, có thể dùng biện pháp cưỡng chế, tôi đang trên đường, sẽ tới ngay lập tức.
Bành Khoan liên tục vâng dạ.
Liễu Tuấn cúp điện thoại, châm một điếu thuốc. Tiết Chương Dịch liền hạ cửa kính sau xuống một nữa, nếu như khoảng cách xa thì Liễu bí thư mới hút thuốc, hiện giờ xem ra chuyện rắc rối lớn rồi.
Vu Hoài Tín cũng quay lại lo lắng nhìn Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn không lên tiếng, chỉ im lặng hút thuốc, cũng không bảo Tiết Chương Dịch đi nhanh hơn.
Tiết Chương Dịch thì lặng lẽ tăng tốc, hắn biết tính cách của Liễu bí thư cực kỳ trầm ổn, xảy ra chuyện lớn đến đâu cũng không nổi giận với nhân viên làm việc bên cạnh, càng không gây áp lực lên thư ký và lái xe.
Thời tiết tháng 11 đã khá lạnh, chiếc Audi tăng tốc, gió lạnh từ ngoài thổi vào phất lên mặt gây chút cảm giác đau buốt.
Khi tới công ty điện cơ, hiện trường cơ bản đã được khống chế, rất nhiều cảnh sát vũ trang có mặt, cách ly công nhân gây chuyện và bảo vệ ra.
Liễu Tuấn khẽ gật đầu.
Bành Khoan làm việc kinh nghiệm phong phú, mạnh mẽ, vừa nhận được điện thoại là lập tức hành động hiệu quả, phái lực lượng cảnh sát đầy đủ, nếu chẳng phải như thế, sự việc có nguy cơ mở rộng hơn.
Vì Lương Lượng vẫn đang bỏ trốn, trong lòng Bành Khoan thủy chung day dứt, cảm thấy không hoàn thành được nhiệm vụ, dù Liễu Tuấn không trách y, nhưng Bành Khoan cảm thấy không yên ổn. Lần này vừa nhận được điện của Liễu Tuấn là đích thân ra trận, đáng tiếc vẫn chậm một bước, Bành Khoan tới nơi thì hai bên đã đánh nhau rồi.
Nhìn thấy xe của Liễu Tuấn, Đậu Dĩ Đức và Bành Khoanh chạy nhanh lên đón.
Liễu Tuấn ánh mắt sức bén, hỏi ngay: - Trương Văn Ba đâu.
- Liễu bí thư, kỹ sư Trương tới bệnh viện rồi, sắp xếp cho người bị thương.
Đậu Dĩ Đức cận thận trả lời, hắn và Trương Văn Ba trước kia làm việc cùng nhau, cho nên quen với cách gọi "kỹ sư Trương".
Liễu Tuấn gật đầu.
Đó là sự khác biệt giữa cán bộ hành chính và cán bộ kỹ thuật, Đậu Dĩ Đức ở lại đón tiếp lãnh đạo, còn Trương Văn Ba vội vàng đi an bài công nhân bị thương.
- Liễu bí thư. Bành Khoan đứng nghiêm kính lễ.
- Bành Khoan, làm rất tốt.
Liễu Tuấn khen.
Bành Khoan cảm động lắm, hắn là lãnh đạo huyện lâu năm, hiểu rõ sự kiện đổ máu có ý nghĩa gì, không ngờ Liễu bí thư không trách móc còn biểu dương, lãnh đạo như vậy, thật đúng là rất hiểu và cảm thông cho cấp dưới.
- Mấy người bị thương? Liễu Tuấn không vội vào công ty mà hỏi:
- Thưa Liễu bí thư, có năm người! Ba công nhân và hai bảo vệ, người bị thương ở đầu là bảo vệ. Đậu Dĩ Đức vừa trả lời vừa quan sát sắc mặt Liễu Tuấn