Liễu Tuấn từ sở tài chính đi ra vừa định gọi điện cho thư ký Tiểu Vương của Thai Duy Thanh, muốn hẹn gặp Thai tỉnh trưởng thì điện thoại đã vang lên, do Tiểu Vương gọi tới.
Chỉ có cán bộ cấp phó sở như Liễu Tuấn mới có thể tùy tiện gặp tỉnh trưởng, đổi lại là bí thư thành ủy hay thị trưởng khác, sợ rằng chỉ gọi điện thoại tới xin gặp cũng phải suy nghĩ kỹ càng.
- Chào Vương xử.
- Liễu bí thư phải không? Tôi là Tiểu Vương... Vâng, Thai tỉnh trưởng hỏi Liễu bí thư có thời gian không? Đúng, Thai tỉnh trưởng muốn nói chuyện, ngay bây giờ... Được, được, tôi sẽ báo cáo cho tỉnh trưởng.
Thai tỉnh trưởng nhậm chức không lâu đã lần thứ hai triệu kiện Liễu Tuấn rồi, cho dù không phải Thai tỉnh trưởng nhắm vào Liễu nha nội thật, thì thái độ quan tâm này cũng quá mức rồi.
- Chương Dich, tới chính phủ tỉnh. Liễu Tuấn cúp điện thoại xong nói với Tiết Chương Dịch, rồi quay sang nói với Vu Hoài Tín: - Hoài Tín, có mang theo phương án tổ kiến công ty xe hơi không?
Đoán chừng Thai Duy Thanh triệu kiến y có liên quan tới công ty xe hơi, cho dù Thai Duy Thanh không nhắc tới, y cũng đã định báo cáo. Phương án này sớm đưa lên phía chính phủ tỉnh rồi, Thai Duy Thanh chắc chắn là có.
- Có đây ạ. Vu Hoài Tín vội lấy một bản phương án dày trong cặp công văn ra cho Liễu Tuấn, chần chừ một chút rồi hỏi: - Bí thư, có phải trên tỉnh có ý kiến bất đồng về phương án này không?
Thấy mấy ngày qua Liễu Tuấn vì số tiền thiếu hụt mà phiền não, Vu Hoài Tín liền có suy đoán này.
Liễu Tuấn chỉ cười không đáp.
Vu Hoài Tín biết vấn đề này mẫn cảm không dám hỏi nữa, bí thư tạm thời không muốn giải thích cho mình, nếu như là vấn đề bình thường, Liễu Tuấn đều sẽ nói với hắn mấy câu, coi như một loại bồi dưỡng.
Xe đi tới tỉnh chính phủ, Liễu Tuấn cầm bản phương an thong thả tới văn phòng tỉnh trưởng. Tiểu Vương thấy Liễu Tuấn, không thân cận như trước nữa, chỉ cười theo lễ tiết. Xem ra Thai Duy Thanh đúng là có ý dùng hắn rồi, nên Tiểu Vương bất tri bất giác thay đổi lập trường, trở nên ám muội.
Cái này là chuyện thường tình, ai chả lo cho tiền đồ của mình.
Có lẽ vì người cáo trạng Liễu Tuấn quá nhiều, y biến thành nhân vật tiêu điểm, cho nên Tiểu Vương mới chọn thái độ giữ khoảng cách, thân là thư ký, cẩn thận luôn không sai.
Liễu Tuấn chẳng để ý tới thái độ của Tiểu Vương.
Vì Thai Duy Thanh đặc biệt triệu kiến nên tất nhiên không thể để y đợi, Tiểu Vương thông báo xong, Liễu Tuấn lại lần nữa bước vào văn phòng quen thuộc, hơi khom người chào Thai Duy Thanh.
Thai Duy Thanh lần đầu tiên triệu kiến y thì rất khách khí, lần này thì thay đổi, ngồi im sau bàn làm việc, chỉ hơi gật đầu thôi. Căn cứ vào tìm hiểu của Liễu Tuấn, khi ở tỉnh S, Thai Duy Thanh được khen thân dân, có điều theo một số quan viên thân cận tiết lộ, thực ra hắn rất để ý tới quan uy, đẳng cấp, chỉ tươi cười với ai chẳng liên quan gì thôi.
Liễu Tuấn cũng không nói gì, đi thẳng tới ngồi xuống đối diện.
Trước mặt Thai Duy Thanh là một đống thư tín, hẳn là cáo trạng nhắm vào Liễu bí thư, Thai Duy Thanh cố ý bày ra trước mặt Liễu Tuấn khi triệu kiến, lại còn chất đống lên, xem ra không nhất định muốn nói chuyên công ty xe hơi rồi.
Thai Duy Thanh thong thả nói: - Đồng chí Liễu Tuấn, hôm nay mời đồng chí tới đây chủ yếu là muốn tìm hiểu tình hình tiến triển việc cải cách quốc xĩ ở Ngọc Lan.
Liễu Tuấn rất bình tĩnh: - Không biết Thai tỉnh trưởng muốn biết phương diện nào?
Thai Duy Thanh nói thẳng: - Thời gian trước công nhân thôi việc ở Ngọc Lan hình như có chút ý kiến với chính sách của thành ủy...
Liễu Tuấn không lên tiếng, chuyện này đã có báo cáo chuyên môn rồi, còn xin chi viện, Thai tỉnh trưởng không tỏ ý tốt lành gì, có điều chắc chắn là đã tìm hiễu rõ ràng. Liễu Tuấn thấy bản thân không cần giải thích gì thêm.
Thai Duy Thanh cau mày lại, mặt thoáng hiện sự bất mãn.
Liễu Tuấn hơi cao ngạo rồi.
Tôi biết hay không là một chuyện, cậu phải báo cáo với tôi là chuyện khác. Chả lẽ không không có chút tự giác nào của một cấp dưới.
Đó là Thai tỉnh trưởng còn chưa hiểu tính cách của y, thường thường Liễu nha nội biểu hiện như thế là không vui rồi, Liễu nha nội mà không vui thì thái độ với bất kỳ ai cũng như thế. Đinh Ngọc Chu trước kia không hiểu, cho nên mới hố to.
Thai Duy Thanh nhắc: - Đồng chí Liễu Tuấn, cải cách quốc xĩ ở Ngọc Lan là để thí điểm cho toàn tỉnh.
Liễu Tuấn lạnh nhạt đáp: - Thai tỉnh trưởng, chuyện này tôi không hiểu, tỉnh ủy chưa từng phát văn kiện nói cải cách ở Ngọc Lan là thí điểm cho toàn tỉnh.
Hà Duyên An đưa y lên làm phó bí thư thành ủy Ngọc Lan chính là có ý tứ thí điểm này, nhưng đó chỉ là ý tứ của bà, không chính thức công bố, Liễu Tuấn cũng biết, và cũng luôn coi nó là thí điểm điển hình, nhưng y chẳng tùy tiện vơ vào. Mặc dù nói thí điểm cũng cho phép thất bại, nhưng theo thông lệ quan trường, thí điểm phải thành công, công tác bình thường thì được phép có sơ xuất.
Vì có ai là thánh nhân đâu?
Hơn nữa nếu là thí điểm thật, sao xin tỉnh 30 triệu cũng không cho.
Thai Duy Thanh cau mày lại: - Đồng chí Liễu Tuấn, khi Hà tỉnh trưởng giao tiếp công việc với tôi, rất coi trọng việc cải cách quốc xĩ ở Ngọc Lan, kỳ vọng lớn vào đồng chí, nói nếu như thí điểm thành công, sẽ tổng kết kinh nghiệp mở rộng ra toàn tỉnh.
- Cám ơn Hà tỉnh trưởng coi trọng.
Liễu Tuấn vẫn không nóng không lạnh nói, nếu là là người khác sẽ không thêm vào chữ "Hà " này, hàm hồ nói một câu "cám ơn tỉnh trưởng coi trọng" chẳng phải tốt hơn sao? Chẳng đắc tội ai cả.
Khóe miệng Thai Duy Thanh giật giật.
Mọi người đều nói Liễu Tuấn ngang ngược, hôm nay xem ra quả nhiên không sai. Nói Liễu Tuấn không coi một tỉnh trưởng vào mắt thì hơi thái quá, nhưng chắc chắn là Liễu Tuấn đặt Thai Duy Thanh ở vị trí ngang hàng với bản thân. Hai lần nói chuyện thái độ đều rất thản nhiên.
- Đồng chí Liễu Tuấn, hiện ra xem ra việc cải cách quốc xĩ ở Ngọc Lan còn có chút thiếu sót nhất đinh, tôi thu được rất nhiều thư của quần chúng, phản ánh việc cải cách có vấn đề.
- Xin Thai tỉnh trưởng chỉ thị rõ, để chúng tôi tiện sửa đổi trong công việc. Liễu Tuấn nói hời hợt.
Thai Duy Thanh uất nghẹn, hôm nay hắn triệu kiến Liễu Tuấn đúng là có chút ý giáo huấn. Sự tồn tại của Liễu Tuấn là cục xương khó nuốt của Thai Duy Thanh, hắn biết cao tầng hệ phái bất hòa với Nghiêm Liễu. Sau đại hội thứ 15, hắn có nói chuyện với hai người Cao Kính Chương, Cao Kính Hán. Cao Kính Chương có nhắc tới Liễu Tuấn, khi đó Thai Duy Thanh cả kinh.
Cao Kính Chương là nhân vật đẳng cấp nào chứ? Là lãnh tụ đời hai của hệ phái.
Liễu Tuấn không ngờ lại lưu lại ấn tượng trong lòng Cao chính cục, đặc biệt nhắc tới y, từ có có thể thấy Liễu Tuấn không đơn giản.
Đương nhiên Thai Duy Thanh chủ yếu cho rằng là do Cao chính cục coi trọng Liễu Tấn Tài và Nghiêm Ngọc Thành thôi, Liễu Tuấn dựa hơi hai người cha mà được lọt vào mắt Cao chính cục.
Có điều sau khi tới tỉnh A, Thai Duy Thanh tìm hiểu phát hiện Liễu Tuấn đúng là không đơn giản chỉ là một tên nha nội ngang ngược.
Liễu Tuấn tự tin trước mặt hắn như thế không phải vì có chỗ dựa đằng sau.
- Đồng chí Liễu Tuấn, có người phản ánh cán bộ cá biệt công ty Ngọc Tây có chút thiên vị, gây ra mất ổn định, điều này không tốt, đối với cán bộ phải đối đãi công bằng khách quan.
Thai Duy Thanh ngầm "chỉ trích" Liễu Tuấn một chút.
"Người lương tri" nói thẳng Liễu Tuấn và Trầm Đan có quan hệ mập mờ, Trương Văn Ba được coi trọng là do tiến lên bằng "phu nhân".
Liễu Tuấn chẳng hề tức giận, vẫn thản nhiên đáp: - Đồng chí Trương Văn Ba chính trực vô tư, là người đầu tiên tố cao đám người Thượng Việt, có uy vọng rất cao trong cán bộ viên chức công ty điện cơ. Đồng thời đồng chí ấy là kỹ sư, cốt cán kỹ thuật, cán bộ có đủ tài đức như thế là đối tượng đảng ta ra sức bồi dưỡng! Còn về phần thiên vị thôi không phủ nhận, với cán bộ như thế còn có quá ít.
Thai Duy Thanh nói rất mập mờ, không hề nói tới tên Trương Văn Ba, nhưng Liễu Tuấn chẳng ngần ngại nói ra. Điều này làm Thái Duy Thanh trong lòng có chút mâu thẫn, người này trấn tĩnh như thế, sợ rằng việc này đúng là điều tra không ra được gì.
- Đồng chí Liễu Tuấn, biện pháp ứng phó với công chức thôi việc ở thành phố Ngọc Lan rất hiệu quả, nhiều công nhân được an bài, đây là chuyện tốt.
Thai Duy Thanh nhanh chóng ra quyết định, không nắm chắc mười phần tạm thời không nên lấy chuyện này công kích, mình vừa tới nơi, không nên xuất chiêu khinh xuất thì tốt hơn.