Xử lý ổn thỏa làn sóng "biểu tình" của công nhân nghỉ việc, Cty điện cơ Ngọc Tây cải tạo cổ phần cơ bản hoàn thành, sản xuất bắt đầu đi vào quỹ đạo, căn cứ vào vào dự định ban đầu, Liễu Tuấn đề bạt Trương Văn Ba làm phó giám đốc, cùng Đậu Dĩ Đắc lãnh đạo công ty thoát khỏi cảnh khó.
Hiện giờ Cty điện cơ không còn là xí nghiệp quốc hữu thuần túy nữa, mà là xí nghiệp liên doanh, có chế độ nhân sự hoàn chỉnh. Nhưng nó lại là đơn vị sự nghiệp hành chính cấp chính xử, vì thế người phụ trách chính phải được thành ủy thảo luận mới được bổ nhiệm. Các phó giám đốc và bí thư đảng ủy đều được hưởng thụ đãi ngộ cấp bậc hành chính.
Đó là sự đặc sắc ở trong nước.
Trước đó Trương Văn Ba làm phó khoa trưởng ở Cty điện cơ rồi, được hưởng thụ đãi ngộ cấp phó khoa, nhưng đó là vì Thượng Viện muốn lôi kéo hắn. Thực thế hắn làm phó khoa chẳng được bao lâu, vì tiếp tục tố cáo vấn đề của đám Thượng Việt mà bị khai trừ.
Cho tới khi Liễu Tuấn tiếp nhận Cty này, mới xóa bỏ xử phạt , khôi phục thân phận cán bộ cho Trương Văn Ba, cấp bậc điều chỉnh làm chính khoa.
Trong mấy tháng ngắn ngủi lại sắp đề bạt lên phó xử, tựa hồ quá thần tốc, không phù hợp với nguyên tắc đề bạt cán bộ.
Người đầu tiên phản đối không ngờ lại là Thôi Phúc Thành.
Đương nhiên Thôi Phúc Thành không phản đối trước mặt người khác, khéo léo đề xuất ra khi tán gẫu với Liễu Tuấn trong văn phòng.
- Liễu bí thư, nghe lão Kim ở phòng tổ chức nói, chuẩn bị đề bạt Trương Văn Ba làm phó giám đốc Cty điện cơ?
Khi nói chuyện với Liễu Tuấn về đề tài mẫn cảm, Thôi Phúc Thành rất chú ý câu từ.
- Đúng. Liễu Tuấn thừa nhận.
Dù Liễu Tuấn quản việc cải cách quốc xĩ, có tiếng nói lới trong việc đề bạt cán bộ, có điều theo nguyên tắc tổ chức, thì việc đề bạt cán bộ phụ trách chủ yếu của xí nghiệp quốc hữu, phải do chính phủ và phòng tổ chức đưa ra.
Quốc xĩ thuộc quản lý của chính phủ, do cục công nghiệp trực tiếp điều hành, có điều cục công nghiệp cũng không thể tùy tiện miễn nhiệm cán bộ, mà quyền lực này nằm trong chính phủ. Một số xí nghiệp có cấp bậc hành chính cao, thì cục công n hiệp càng không có quyền, danh sách đề bạt phải do bộ tổ chức khảo sát, đề danh, cuối cùng lên thường ủy thảo luận, mới có thể phát văn kiện bổ nhiệm.
Còn cán bộ ở quốc xí cấp bậc thấp, nội bộ xĩ nghiệp quyết định rồi báo lên cho cục công nghiệp và chính phủ thành phố phê chuẩn là được.
Liễu Tuấn nhảy qua chính phủ, trực tiếp báo danh lên phòng tổ chức thành ủy là không hợp quy củ, có điều với quan hệ giữa y và Thôi Phúc Thành, hắn sẽ không chỉ trích thiếu xót này.
Thôi Phúc Thành trầm ngâm nói: - Liễu bí thư, Cty điện cơ là cấp chính xử, Trương Văn Ba ở phương diện kinh nghiệm đâu có đủ.
Liễu Tuấn nhướng mày, trước kia Thôi Phúc Thành chưa bao giờ có ý kiến việc điều chỉnh cán bộ quốc xĩ cả, dù trước đó không lâu, Liễu Tuấn liền một hơi hạ ba cán bộ cấp xử, Thôi Phúc Thành cũng ủng hộ vô điều kiện, làm nhân tuyển Liễu Tuấn lựa chọn được thuận lợi thông qua.
Hiển nhiên, vấn đề ở đây là vì Trương Văn Ba.
Liễu Tuấn thản nhiên nói: - Thị trưởng, cứ nói đi đừng ngại.
Thôi Phúc Thành cười ha hà, đẩy thuốc lá tới trước mặt Liễu Tuấn, cố gắng tạo không khí thoải mái, rồi mới cẩn thận nói: - Liễu bí thư, miệng lưỡi thế gian rất đáng sợ, ý kiến của tôi là hoãn một chút, Trương Văn Ba là nhân tài hiếm có, am hiểu Cty điện cơ, uy vọng cao , đó là sự thật. Bí thư tạm hoãn đề bạt, để Trương Văn Ba tiếp tục lấy thân phận thành viên ban cải cách, ở lại công ty điện cơ, vẫn có thể có tác dụng lãnh đạo giống như trước kia.
Liễu Tuấn mỉm cười.
Y biết Thôi Phúc Thành muốn tốt cho y, chuyện "quan hệ ám muội" của y và Trầm Đan thời gian này bàn tán xôn xao, lúc này đề bạt Trương Văn Ba lời đồn ngày càng rầm rĩ, lan truyền càng quá đáng.
Nếu là bình thường, Liễu Tuấn không coi loại đồn đại vô căn cứ này vào đâu, nhưng giờ là thời kỳ mẫn cảm, theo ý của Thôi Phúc Thành nên hoãn lại một chút thị hơn, tránh cho có kẻ túm lấy giở trò.
- Cám ơn thị trưởng, chuyện này kỳ thực không cần phải quá chú ý, cây ngay không sợ chết đứng, miệng mọc trên miệng người, muốn nói sao mà chẳng được. Có điều, nếu mà sợ đồn đại không dám làm việc, có khác gì sợ nghẹn mà không ăn cơm. Liễu Tuấn nói rất khách khí.
Thôi Phúc Thành cười khổ trong lòng, vị nha nội này có cái tính ương bướng thà gẫy chứ không cong, rõ ràng đã gây chuyện không vui với Thai Duy Thanh, mà vẫn chẳng để ý tới cái nhìn của người ta.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, hắn bội phục dũng khí và cán đảm tiến về phía trước của Liễu Tuấn, xưa nay người thành nghiệp lớn, luôn có chỗ hơn người. Song dũng khí và can đảm là hai thứ không thể thiếu.
Thấy Liễu Tuấn đã quyết, Thôi Phúc Thành không nói nhiều nữa.
Nghị án được đưa ra trên văn phòng bí thư trước, cuộc họp này cũng là để nghiên cứu vấn đề cán bộ, Kim Lập Kỳ cuối cùng đưa ra bổ nhiệm Trương Văn Ba.
Đạt được nhất trí với Liễu Tuấn từ trước, tất nhiên Thôi Phúc Thành không phản đối nữa, có điều Điền Hoằng Chính có ý kiến bất đồng, giống y như Thôi Phúc Thành lấy kinh nghiệm Trương Văn Ba ra nói.
Còn trong nội tâm, có phải cô muốn nhắc nhở Liễu Tuấn không thì khó nói.
Điền Hoằng Chính luôn có nguyên tắc của riêng minh, chưa bao giờ thực sự chọn phe, tương đối độc lập, dù có hơi ngả về phía Liễu tuấn nhưng rất hữu hạn. Kiến nghị mà Liễu Tuấn đưa ra nếu cô thấy không hợp lý, vẫn lên tiếng phản đối.
Liễu Tuấn mỉm cười giải thích vì sao muốn dùng Trường Văn Ba, vấn đề kinh nghiệm không lớn, vì Cty điện cơ bây giờ không còn là quốc xĩ thuần túy nữa, mà là liên doanh rồi, thương nghiệp có đặc tính riêng, không quá coi trọng kinh nghiệm, khác hẳn với cách bổ nhiệm cán bộ của đảng.
Nghe Liễu Tuấn giải thích, Điền Hoằng Chính gật đầu, xem ra đúng là cô có ý nhắc nhở Liễu Tuấn.
Điền Hoằng Chính cũng không phản đối nữa, Đinh Ngọc Chu và Thái Tiên Phong tất nhiên không nhảy ra làm kẻ ác, bổ nhiệm mộ cán bộ phó xử với hai người đó mà nói hoàn toàn không phải chuyện to tát. Còn lời đốn kia, Liễu Tuấn không để ý, hai người họ cần gì làm chuyện mất công chẳng được gì.
Khi đưa lên thường ủy thảo luận, cũng không có ý kiến phản đối gì, chuyện bộ nhiệm cán bộ kiểu này mọi người chỉ giơ tay lên thôi là xong, có điều ánh mắt mấy thường ủy như vô ý liếc qua mặt Liễu Tuấn.
Xem ra cái lời đồn kia có lực độ rất lớn.
Trương Văn Ba được bổ nhiệm làm phó giám đốc Cty điện cơ khiến Thai Duy Thanh bất mãn vô cùng, trước đó không lâu hắn triệu kiến Liễu Tuấn có nhắc qua, không ngờ kẻ này vẫn không thèm bận tâm, thích gì làm nấy. Y tưởng rẳng có thể nghênh ngang làm gì ở tỉnh A này cũng được hay sao?
Thai Duy Thanh lại nhắc tới chuyện này trước mặt Cận Tú Thật.
Đương nhiên Thai Duy Thanh rất chú ý kỹ xảo, sau khi tiến hành trao đổi thường lệ với Cận Tú Thật, mới làm ra vẻ thuận miệng nhắc tới.
- Cận bí thư, thời gian qua tôi thu được rất nhiều lá thư của quần chúng, có một bộ phận tương đối phản ánh vấn đề của đồng chí Liễu Tuấn, tình huống khá phức tạp.
Cận Tú Thật im lặng nghe Thai Duy Thanh nói, miệng khẽ nhếch lên một vẻ giống như một nụ cười, chậm rãi nói: - Phản ánh vấn đề gì thế?
Thai Duy Thanh trong lòng khó chịu, hắn tin chắc Cận Tú Thật cũng thu được những cáo trạng này, nói không chừng còn nhiều hơn của hắn, hiện giờ lại tỏ ra không biết gì cả.
- Vâng, tập trung phản ánh đồng chí Liễu Tuấn tác phong độc đoán, không cho phép các dồng chí khác có ý kiến bất đồng.. Phương diện khác tựa hồ có người nghi vấn về tác phong của đồng chí Liễu Tuấn, nói đồng chí này có quan hệ rất thân mật với vợ một đồng chí trong ban cải cách! Trước đó không lâu, thành ủy Ngọc Lan còn thông qua văn kiện bổ nhiệm đồng chí đó lên phó xử, thế này ảnh hưởng không tốt...
Thai Duy Thanh chú ý ngôn từ, rất tôn trọng Cận Tú Thật.
Cận Tú Thật mỉm cười: - Nghe đồn đoán không phải là bằng chứng, phàm cán bộ lãnh đạo có uy vọng, đều có không ít thư cáo trạng.
Thai Duy Thanh gật đầu: - Cận bí thư nói rất có lý, xuất phát từ sự quan tâm bảo vệ đồng chí Liễu Tuấn, nên chẳng tỉnh phái một tổ điều tra xuống tìm hiểu một chút, phân rõ trắng đen, nếu là lời đồn, cũng tiện trả lại thanh danh cho đồng chí Liễu Tuấn.
Cận Tú Thật khoát tay: - Không cần phái tổ điều tra, không có chứng cứ xác đáng, đi điều tra một phó bí thư thành ủy là quá cẩu thả. Tôi thấy nên trao đổi với đồng chí Liễu Tuấn nhiều hơn, bảo đồng chí ấy chú ý một chút là được.
Cận Tú Thật phản đối rõ ràng ý kiến của mình, Thai Duy Thanh không kiên trì nữa, đành từ bỏ ý định điều tra.