Sau khi đại hội tỉnh, hai đại hội của thành phố Ngọc Lan cũng mở ra sát ngay sau đó, trước tiên là đại hội đảng, ban bệ thành ủy Ngọc Lan có biến hóa không nhỏ.
Bí thư tỉnh ủy vẫn là Đinh Ngọc Chu.
Đinh Ngọc Chu tại nhiệm nằm ngoài dự liệu của rất nhiều người, vì thời gian Đinh Ngọc Chu nhậm chức ở Ngọc Lan quá dài, thêm vào trước đó ông ta là thị trưởng, đã có hơn 10 năm ở đây rồi, rất ít một cán bộ nào ở một thành phố lâu như thế, mọi người đều cho rằng, lần này Đinh bí thư nhất định phải đi rồi.
Một thời gian trước có không ít bên lề truyền đi rằng Đinh Ngọc Chu có khả năng điều đi làm phó bí thư tỉnh khác kiêm chủ nhiệm hội đồng nhân dân tỉnh, cấp bậc là chính bộ, làm hết một khóa là dưỡng lão, có một tin khác nói Đinh Ngọc Chu lên TW làm phó bộ trưởng.
Phải nói những tin tức đó đều có chỗ dựa nhất định, trong quan trường có rất nhiều "bộ trưởng tổ chức" nghiệp dư, quan sát chiều hướng của quan trường rất tinh. Đinh Ngọc Chu vốn hết sức thuận buồm xuôi gió ở vị trí bí thư thành ủy, nhưng vì Liễu Tuấn xuất hiện mà hai năm qua trở nên khốn đốn vô cùng, không ngừng gặp phải trở ngại, khiến cho uy tính sụt giảm, như vậy nhân cơ hội khoa mới thay đổi vị trí chưa chắc không phải biện pháp tốt.
Liễu Tuấn biết những "bộ trưởng tổ chức" nghiệp dư kia thiếu chút nữa đoán trúng.
Tranh thủ được cho Đinh Ngọc Chu ở lại, là công thức chung của y và Cận Tú Thật, sau khi trưng cầu ý kiến của Đinh Ngọc Chu, Cận Tú Thật đưa ra biện pháp cứng rắn, xét thấy ông vừa mới lui về tuyến hai sức hiệu triệu trong thế lực bản địa cực lớn, đại lão cao tầng suy nghĩ kỹ càng, trao đổi với Cù Hạo Cẩm xong, đồng ý để Đinh Ngọc Chu tại chức.
Thị trưởng do Uông Quốc Chiêu đảm nhận.
Việc này vừa bất ngờ lại vừa không bất ngờ, không bất ngờ là Uông Quốc Chiêu thu được thành tựu bất phảm ở Ngô Tây, được nhận vị trí này là tất nhiên. Bất ngờ là, chẳng phải Cù Hạo Cẩm muốn ra tay với hệ phái bản địa sao? Sao vẫn dùng nhân vật đại biểu của hệ phái bản địa.
Trong chuyện này có chút huyền cơ, không phải các "nhà quan sát" bình thường có thể hiểu được.
Liễu Tuấn nghĩ kỹ phải thừa nhận Cù Hạo Cẩm làm thế đúng là một nước cờ hay, vừa nghe Uông Quốc Chiêu làm thị trưởng Ngọc Lan, Liễu Tuấn nghĩ ngay tới Uông Quốc Chiêu đã "trở cờ", nghĩ kỹ một chút thì thấy không chỉ có thế.
Cù Hạo Cẩm dù được đương kim thủ trưởng phái xuống dọn đống lộn xộn ở tỉnh A, nhưng không thể điều một đống cán bộ tỉnh khác tới được, nên Cù Hạo Cẩm xuất hiểu "tả hữu hỗ bác", để chia rẽ cán bộ bản địa. Uông Quốc Chiêu vừa dựa vào ông ta, liền thuận thế đẩy tới Ngọc Lan đánh nhau với Đinh Ngọc Chu, dù thắng thua thế nào hai thế lực bản địa lớn nhất sẽ ngày càng xa cách, không có khả năng kéo bè kéo cánh chống đối Cù Hạo Cẩm.
Cù Hạo Cẩm ngồi ở giữa làm ngư ông đắc lợi.
Có lẽ đó là nguyên nhân Cù Hạo Cẩm cuối cùng đồng ý cho Đinh Ngọc Chu ở lại thành phố Ngọc Lan.
Được, cho các ngươi tự đấu nhau sướng thôi.
Làm thế hiệu quả hơn điều một người ngoài tới, giả sử điều một đại tướng Cù hệ, tới chưa đứng vững chân được, cán bộ khác của Ngọc Lan kéo nhau chơi thủ đoạn ngoài theo trong chống, làm việc gì cũng khiến bí thư tỉnh ủy đích thân ra mặt, không khỏi hạ thấp thân phận, được chẳng bằng mất.
Bổ nhiệm Uông Quốc Chiêu, Cù Hạo Cẩm một tên trúng hai đích, tranh thủ được lợi ích lớn nhất.
Liễu Tuấn có thêm vài phần nhận thức về vị bí thư tỉnh ủy mới này.
Quả nhiên là cao!
Phó bí thư đảng ủy cũng đổi người, Thái Tiên Phong điều tới làm bí thư thảnh ủy tỉnh tây bắc, Thái Tiên Phong lên chính sở nhiều năm rồi, lần điều chỉnh vị trí này là đương nhiên, cấp bậc không thay đổi nhưng cuối cùng lên tới vị trí nắm quyền cao nhất, điều này có lợi cho sĩ đồ của Thái Tiên Phong sau này.
Thái Tiên Phong là sự tổn tại đặc thù, hắn có chỗ dựa, nghe nói là vị quan lớn tỉnh A, sau đó điều lên cơ quan quốc gia, rất có quyền thế, dù không thể giúp Thái Tiên Phong tiến bộ, nhưng đủ để giúp hắn giữ được "độc lập", không bị Đinh Ngọc Chu cho ra rìa.
Phó bí thư đảng ủy mới là do ở cơ quan quốc gia nhảy dù xuống, tên Cổ Tiến Hiền, chừng 40, nghe nói bề trên có giao tình với Cù Hạo Cẩm. Cổ Tiến Hiền trước kia chỉ có 2 năm công tác ở địa phương, lần này nhờ gió đông của Cù Hạo Cẩm tiến lên thành chính sở, đoán chừng có ý liên thủ Uông Quốc Chiêu kiềm chế Đinh Ngọc Chu.
Có điều Cổ Tiến Hiền có đứng vững chân được ở Ngọc Lan phong ba thất thường này không còn phải xem đã.
Với năng lực và bối cảnh của Liễu Tuấn mới tới Ngọc Lan còn bị ép ngạt thở, phải dùng thủ đoạn sấm sét mới xoay chuyển thế cục, mở ra vùng trời riêng. Vị Cổ phó bí thư này, bối cảnh thì đủ rồi, chỉ không biết thủ đoạn ra sao.
Căn cứ ấn tượng ban đầu của Liễu Tuấn, Cổ Tiến Hiền thuộc loại quan viên rất tích cực, nhiệt tình, tư tưởng cở mở, mang theo dấu ấn của quan viên thời đại mại, có vẻ không tâm cơ sâu lắm.
Tất nhiên Liễu Tuấn không nông cạn tới mức dựa vào ấn tượng gặp mặt một lần mà kết luận.
Dù thế nào cũng có thể khẳng định Cổ Tiến Hiền không đồng lòng với Đinh Ngọc Chu là chắc chắn.
Điền Hoằng Chính điều tới bộ giám sát, cấp bậc tạm thời chưa điều chỉnh, đảm nhận phó chủ nhiệm văn phòng giải quyết tranh chấp quốc vụ viện, biểu hiện của Điền Hoằng Chính ở Ngọc Lan được các đại lão trung kỳ ủy thừa nhận, rèn luyện thêm một thời gian, nếu không có sai lầm gì, cơ hội tiến thêm một bước là rất lớn.
Bí thư kỳ ủy mới vẫn từ TW nhảy dù xuống, là một cán bộ nam chừng 40, tên Lục Duyệt, luôn làm việc ở kỷ ủy, nghe nói rất cứng răn, chưa bao giờ thỏa hiệp với hiện tượng sai trái, xem ra là một Điền Hoằng Chính thứ hai.
Cuối năm ngoái bí thư trung kỳ ủy tiến vào ban thường ủy cục chính trị, có nghĩa là quyền lực cơ quan kiểm tra kỷ luật được mở rộng, tính độc lập càng lớn, nên TW điều động cán bộ đắc lực tới một thành phố phó tỉnh tọa trấn là được nhiên.
Nghe Lục Duyệt tới Ngọc Lan, Hà Mộng Doanh gọi điện cho Liễu Tuấn trêu: - Tiểu sắc ma, Lục Duyệt là đồ cổ hủ, mấy chuyện phong lưu của cậu tốt nhất đừng để hắn tím được, nều không hắn chẳng quan tâm tới cậu họ gì, sẽ điều tra ra ngọn ra nguồn.
Liễu Tuấn lạnh nhạt trả lời: - Được em khai trực tiếp luôn, xem hắn có dám tới điều tra con gái bảo bối của Hà chủ tịch quân ủy không?
Hà Mộng Doanh uất lắm.
Đùa thì đùa, nhưng Liễu Tuấn vẫn rất cảnh giác, hóa ra dưới vẻ ngoài nho nhã lịch thiệp của Lục Duyện lại là một trái tim "sắt đá".
Liễu Tuấn luôn rất coi trọng tin tức mà Hà đại tiểu thư cung cấp.
Nói nói về cả hệ phái lớn, Lục Duyệt và Liễu nha nội cùng một phe cánh, nhưng đó chỉ là ở phương hướng lớn mà thôi, còn trong nội bộ hệ phái, Lúc Duyệt thuộc hệ khác. Xưa nay chưa có một hệ phái nào hoàn toàn đồng lòng suốt từ trên xuống dưới, thậm chí đôi khi nội bộ hệ phái đánh nhau còn dữ hơn đánh nhau với bên ngoài, chỉ khi nào đối diện nguy cơ hoặc cơ hội lớn, lãnh tụ hệ phái mới ra mặt thống nhất tư tưởng, nhất trí đối ngoại, giành lấy lợi ích lớn nhất.
Vì thế trong sự vụ ở Ngọc Lan, Lục Duyệt có nhất trí với Liễu Tuấn hay không khó nói, dù sao Lục Duyệt là bí thư kỷ ủy, có nguyên tắc chính trị riêng, muốn hắn vô điều kiện ủng hộ Liễu Tuấn l không thể.
Vị trí thứ 5 trong thành ủy vẫn là đồng chí Liễu Tuấn, cấp bậc nhỏ nhất trong 4 phó bí thư.
Cách cục phòng bí thư với người ngoài trở nên mù mờ, Đinh Ngọc Chu và Liễu Tuấn bất hòa, cũng bất hòa với cả Uông Quốc Chiêu, Cổ Tiến Hiền thì hẳn liên thủ với Uông Quốc Chiêu, ba vị khác thì độc lập.
Xem ra cuộc sống Liễu bí thư không thể dễ chịu như trước nữa.
Dương Nguyên Ích điều cục trưởng trong bộ tuyên truyền TW, phẩm đức của Dương Nguyên Ích không tệ, năng lực công tác rất tốt, kinh nghiệp đủ rồi, tiến bộ là hợp lý, đoán chừng là đề nghị của Dung Bách Xuyên. Ông ta mới thay chức Chu tiên sinh cần lập nên ban bệ của mình, cả Nghiêm Liễu hệ đang dựa vào những đại tướng tâm phúc này mở rộng ảnh hưởng.
Trưởng phòng tổ chức vẫn là Kim Lập Kỳ, Đinh Ngọc Chu ở lại thì trưởng phòng tổ chức phải là người ông ta tin cậy, đó là thông lệ quan trường, nếu không chẳng ai dễ làm bí thư được.
Mạnh Kế Lương vẫn tại vị, vốn trên tỉnh có kiến nghị lấy chức cục trưởng cục công an cua rhắn, Mạnh Kế Lương lo sốt vó một hồi, qua thao tác mới giữ được cái "kiêm chức" quan trọng nhất trên quan trường này, nếu không Mạnh bí thư bị cho ra rìa thật rồi