Cù Hạo Cẩm triệu kiến không lâu, chừng nửa tiếng là nói chuyện xong, Cù Hạo Cẩm chủ yếu tìm hiểu cách nhìn của Liễu Tuấn về phương hướng phát triển Ngọc Lan sau này.
Chỉ vẻn vẹn có hai năm từ một khu cao tân rách nát trở thành một thành phố hoàn toàn mới, chẳng trách ngay cả một người chuyên kiến thiết kinh tế như Hồng thủ tướng cũng hết sức tán thưởng Liễu Tuấn. Cù Hạo Cẩm hỏi cách nhìn của y là chuyện đương nhiên.
Liễu Tuấn nêu bật trọng điểm.
Đây là vấn đề lớn mà y thường suy nghĩ, tất nhiên là có đường lối hoàn chỉnh, cho dù y không phải là bí thư hay thị trưởng Ngọc Lan, nhưng Liễu Tuấn chưa bao giờ hạn hẹp như thế. Theo Chu tiên sinh nói, người có thể già, lòng không thể đi xuống, nhìn vấn đề phải cao, phải thoát ra khỏi chức vụ của mình, phân tích vấn đề từ toàn cục.
Cù Hạo Cẩm hôm nay triệu kiến y có ý đồ chân thật ra sao thì y cũng phải thận trọng ứng phó, kinh tế tỉnh A phát triển trì trề, Cù Hạo Cẩm nếu quan tâm tới kiến thiết kinh tế, Liễu Tuấn phải tận lực thể hiện.
Cù Hạo Cẩm nghe rất chăm chú, không hề xen lời, có thể nhìn ra ông ta hứng thú với đường lối của Liễu Tuấn, nhưng không đi sâu tìm hiểu, có lẽ đây chỉ là mục đích thứ yếu của cuộc triệu kiến ngày hôm nay.
Sau khi triệu kiến kết thúc, Cù Hạo Cẩm nói với Liễu Tuấn tới phòng tổ chức một chuyến, nói chuyện với trưởng phòng mới nhậm chức Vương Đức Dụ.
Cù Hạo Cẩm nói thế thật sự có chút bất ngờ, Liễu Tuấn cáo từ, chậm rãi đi trên tấm thảm đỏ êm ái của tòa nhà tỉnh ủy, trong đầu khẩn trương suy nghĩ hàm nghĩa thực sự của chỉ thị này.
Vương Đức Dụ cũng từ tỉnh khác điều tới.
Trong sáu vị thường ủy tỉnh ủy mới, trừ Thôi Phúc Thành ra, Liễu Tuấn chỉ có hiểu biết qua về năm người kia. Vương Đức Dụ năm nay 46, là người trẻ nhất trong ban thường ủy, con đường thăng tiến rất đặc sắc, là loại trực thăng lên thẳng điển hình, trước 40, Vương Đức Dụ chỉ là một bí thư huyện ủy cấp chính xử, 6 năm qua được cao tầng nhìn trúng, tốc độ tăng tiến có thể nói thần tốc. Vừa mới từ chính xử lên phó sở, đã lập tức tới trường đảng TW học tập nửa năm, sau đó lật mình thành bí thư thành ủy, làm chưa tới ba năm đã thăng lên trưởng phòng tổ chức tỉnh.
Đề bạt kiểu này mấy năm qua không còn lạ gì nữa, hiển nhiên các phái hệ đang ra sức bồi dưỡng lực lượng dự bị.
Liễu Tuấn 26 tuổi đã lên phó sở, nhìn thì thực sự là kinh thế hãi tục, nhưng nghiên cứu tỉ mỉ sẽ thấy từng bước tiến của Liễu Tuấn cực kỳ vững trãi, chỉ từ chức phó khoa trưởng nhảy lên phó trưởng phòng ở tỉnh đoàn tỉnh A coi như hơi phá lệ một chút, còn sau đó mỗi lần tiến bộ đều có thành tích chói lọi làm chỗ dựa. Đó là nguyên nhân chủ yếu kiến y lập nên uy vọng rất cao trong thể chế.
Đó là phương thức căn bản Nghiêm Liễu hệ bồi dưỡng cán bộ.
Nghiêm Liễu đều xuất thân từ tầng cấp cơ sở, phàm chuyện gì cũng chứ trọng chắc chắn thực tế, không mạo hiểm, bồi dưỡng cán bộ dự bị cũng như thế. Giang Hữu Tín, Nghiêm Minh cũng đang đặt dấu ấn từng bước đi, có điều cùng với địa vị của Nghiêm Liễu thăng tiến, sau này có phá lệ hay không thì khó nói.
Dù sao địa vị cao rồi, tầm mắt tự nhiên sẽ khác, muốn mau chóng lập nên thế lực Nghiêm Liễu thì cần phải có đột phá.
Vương Đúc Dụ rõ ràng được an bài để làm đại tướng cho Cù Hạo Cẩm, trường phòng tổ chức phải là người của bí thư tỉnh ủy, đó là thông lệ toàn quốc.
Một khi trưởng phòng tổ chức và bí thư tỉnh ủy không cùng phe cánh, có nghĩa là không lâu sau có người phải phải kiếm chỗ khác rồi.
Liễu Tuấn phân tích cẩn thận, đột nhiên ý thức được, hôm nay Cù Hạo Cẩm triệu kiến y, câu cuối mới là trọng điểm. Vốn ông ta không cần phải triệu kiến Liễu Tuấn mà chỉ cần do phòng tổ chức thông báo cho y một tiếng là được, nhưng dù sao vẫn phải nể mặt hai vị chính cục.
Cù Hạo Cẩm tuy uy thế mạnh mẽ, nhưng chú ý tới cách đối nhân xử thế.
Hơn nữa chẳng lẽ Nghiêm Liễu lại kém hơn ông ta sao? Luận tới mức độ nổi bật, Nghiêm Liễu là ngôi sao mới của đại hội thứ 15, không ai có thể sánh ngang được.
Nghĩ tới đây Liễu bí thư sinh ra chút dự cảm chẳng lành, Vương Đức Dụ nói chuyện với y rất có khả năng liên quan tới tiền đồ sau này, Liễu bí thư không chừng lại phải điều đi rồi.
Đi ra ngoài tòa nhà tỉnh ủy, Liễu Tuấn hít sâu một hơi.
Văn phòng của phòng tổ chức tỉnh ủy ở khu vực độc lập, cách đó chừng mấy trăm mết.
Liễu Tuấn thong thả đi tới văn phòng Vương Đức Dụ, y tới Ngọc Lan công tác hơn hai năm, nhưng chưa từng nói chuyện với trưởng phòng tổ chức tỉnh.
Nhưng thế không có nghĩa Liễu Tuấn là khuôn mặt xa lạ ở đây, ít nhất thư ký của Vương Đức Dụ nhìn một cái nhận ra y ngay.
- Có phải Liễu bí thư không? Xin chào, xin chào.
Thư ký vội đứng dậy bắt tay Liễu Tuấn, cực kỳ nhiệt tình, Cù Hạo Cẩm và Vương Đức Dụ không mang thư ký theo, nên dùng cán bộ của văn phòng tỉnh, những người này Liễu Tuấn không biết hết, nhưng với một nhân vật "ghê gớm" như Liễu nha nội, cán bộ cơ quan hiếm có ai không biết.
Không phải là tỉnh nào cũng có con trai ủy viên cục chính trị tới làm việc.
Liễu Tuấn khách khi bắt tay thư ký nói: - Xin chào, Cù bí thư chỉ thị tôi tới báo cáo công tác với Vương trưởng phòng.
- Vâng vâng, Vương bí thư đang đợi.
Thư ký nói hết sức khách khí.
Đoán chừng sự khách khí này là do Cù Hạo Cẩm, bí thư tỉnh ủy chính miệng chỉ thị, sao có thể tầm thường?
Từ lời này Liễu Tuấn càng khẳng định phán đoán của mình là đúng, nhân vật chính của cuộc triệu kiến kiến hôm nay là Vương Đức Dụ.
Từ cái nhìn đầu tiên, Vương Đức Dụ chưa tới 40, tóc đen nhánh, rõ ràng không phải nhuộm tóc, khuôn mặt rất ôn hòa, vóc người tầm trung, bụng không phệ, tinh thần phấn chấn. Cũng phải thôi, đang lúc xuân phong đắc ý mà.
Thấy Liễu Tuấn, Vương Đức Dụ khách khí đức dậy bắt tay:
- Chà chà, Liễu bí thư, tôi ngưỡng mộ đại danh từ lâu.
Liễu Tuấn hơi ngạc nhiên, đường đường thưởng ủy tỉnh ủy lại nói như thế với một cán bộ cấp phó sở, thật làm người ta khó nắm bắt được.
- Ha ha, Liễu bí thư năm 95 trúng tuyển 100 bí thư huyện thị ưu tú, trên đại hội biểu dương đó, tôi chính là thính giả của Liễu bí thư.
Thấy Liễu Tuấn tỏ ra không hiểu, Vương Đức Dụ cười giải thích.
Liễu Tuấn bừng tỉnh, tính theo giờ gian thì lúc đó là khi Vương Đức Dụ tới trường đảng TW, bị bắt làm tráng đinh đi nghe hội nghị là đương nhiên.
- Trong 100 bí thư huyện thị ưu tú, Liễu bí thư là vị trẻ nhất, thật là tài giỏi.
Vương Đức Dụ cảm thán mời Liễu Tuấn tới ghé sô pha nói chuyện, bày ra vẻ tâm tình.
Liễu Tuấn luôn miệng cám ơn.
Bất kể thế nào, hiện giờ y đang đối diện với một vị trường phòng tổ chức tỉnh ủy chức cao quyền lớn, chứ không phải là học viên trường đảng.
Vương Đúc Dụ đẩy bao thuốc Trung Hoa tới trước mặt Liễu Tuấn nói: - Liễu bí thư không cần khách khí, phòng tổ chức là nhà của cán bộ mà.
Thư ký của Vương Đức Dụ thấy thế không khỏi thán phục, nha nội đúng là nha nội, đãi ngộ khác người thường, dù Vương trưởng phòng là người hết sức ôn hòa, nhưng bình thường cũng chưa bao giờ khách khí với cán bộ nào như thế.
Liễu Tuấn cũng tự nhiên lấy thuốc ra châm cho hai người.
Vương Đức Dụ chính thức nói chuyện: - Liễu bí thư tới Ngọc Lan công tác vào tháng 11 năm 1995 phải không.
- Vâng, thưa Vương trường phòng.
- Liễu bí thư, thành tích của đồng chí ở khu cao tân Trường Hà thật khiến người ta khâm phục, trong hai năm ngắn ngủi khu Trường Hà đã có tiến bộ kinh người, thành công nối liền vời Ngọc Lan làm một, rất rất giỏi.
Vương Đức Dụ từ lúc bắt đầu liên tục biểu dương Liễu Tuấn, vẻ mặt và ngữ khí đều hết sức thân thiết.
Liễu Tuấn miệng thì nói khiêm tốn nhưng trong lòng thở dài.
Xem ra mình đoán đúng rồi.
Lãnh đạo cấp trên, đặc biệt là trưởng phòng tổ chức khi khẳng định thành tích công tác của anh chỉ có hai lý do: Một là đề bạt, hai là mời anh đi chỗ khác.
Cù Hạo Cẩm tuyệt đối không có lý do gì vừa nhậm chức đã đề bạt Liễu Tuấn.
Vậy thì phải đi đâu đây.
Sự việc không có chút dấu hiệu nào, nhất thời Liễu Tuấn không xác định được vì trí công tác mới ở đâu! Hẳn là không phải ban ngành quốc gia rồi, nếu không phải có tin tức, vậy chẳng lẽ điều chỉnh trong nội bộ tỉnh A?
Tỉnh đoàn sao?
Liễu Tuấn suy nghĩ tới mấy khả năng mà không tìm được điểm mấu chốt, chỉ đành đợi Vương Đức Dụ công bố đáp án