Đề tài của 《Tiếng vọng nơi góc biển》 tuy rằng không phải là loại hot nhất hiện nay, thế nhưng đội hình chính lại đủ cường đại, chỉ bằng đạo diễn và diễn viên là có thể hấp dẫn vô số mọt phim vào rạp thưởng thức. Càng không cần nói đến bản thân bộ phim này chế tác cũng đủ dụng tâm, khiến cho mọi người không nhịn được khen ngợi.
Một bộ phim phi thương mại trở thành quán quân phòng vé, đây cũng là chuyện hiếm thấy ở Hoa quốc. Đương nhiên, đạo diễn Tưởng Hoành Chính lại cảm thấy rất hợp lý, đồng thời mấy hôm trước từng ám chỉ với Sở Ngôn rằng 《Tiếng vọng nơi góc biển》 đã được báo danh vào liên hoan phim Kim Thịnh, chỉ cần chờ phê chuẩn.
Trong bản báo danh này tự nhiên có cả tên của đạo diễn, nam nữ chính cùng với những hạng mục tương quan khác, Tưởng Hoành Chính còn nói: “Tuy rằng cậu đã ra mắt được hơn một năm, thế nhưng bộ điện ảnh đầu tiên của cậu là 《Cực quang》, vừa chiếu phim được mấy tháng thôi, vậy nên Kim Thịnh có thể sẽ liệt cậu vào danh sách người mới. Sở Ngôn, đoàn phim sẽ tranh thủ đề cử người mới xuất sắc nhất cho cậu, về phần có thành công hay không… tôi cảm thấy khả năng vẫn rất cao.”
Nghe được kết quả như vậy Sở Ngôn tự nhiên phi thường cảm kích, bởi vì y đang quay chụp 《Tinh Quang》 nên không thể tham gia hành trình tuyên truyền của 《Tiếng vọng nơi góc biển》, do việc này y đã xin lỗi đạo diễn Tưởng rất nhiều lần, bất quá đối phương chỉ khoát tay, phi thường rộng rãi nói: “Mỗi cuộn phim của Hàn lão đều rất dụng tâm, rất có nội hàm, tôi cũng phi thường tôn kính bác ấy. Cậu chỉ cần tập trung đóng cho tốt là được rồi, tôi rất mong chờ tác phẩm này.”
Tưởng Hoành Chính nói không sai, Hàn Nhẫm Văn nổi danh có tâm trong giới, tình nguyện bỏ tiền túi ra quay phim cũng phải bảo đảm chất lượng tác phẩm. Ông thậm chí có thể nghẹn suốt năm, sáu năm không phay phim, thế nhưng vừa quay nhất định là loại điện ảnh có danh tiếng vang dội có thể lấy thưởng.
—— Về phần doanh thu, khụ, khẳng định không bằng những phim thương mại tiết tấu nhanh kịch bản kích thích rồi.
Nói ví dụ như hiện tại, Hàn lão sẽ dùng hơn năm mươi camera mini đến quay hình, đạo cụ ánh sáng cũng là loại hàng đầu Hoa quốc, đoàn đội đều là những người hợp tác lâu năm vô cùng hợp ý. Nam chính là Ảnh đế, nữ chính là Hoa đán đang nổi, ngay cả nam 2 Sở Ngôn và nam 3 Bạch Kỳ Nhiên đều thuộc về top 50 trên bảng ‘Hoa tinh rực rỡ’, bởi vậy có thể thấy được ông đã có bao nhiêu dụng tâm.
Thế nhưng, hôm nay lúc Sở Ngôn bước vào trường quay lại cảm thấy cả người ngẩn ra, cứng lại tại chỗ không kịp phản ứng hồi lâu.
Chỉ thấy trong trường quay rộng lớn có vô số nhân viên công tác xa lạ đang đi tới đi lui, bọn họ mặc đồng phục thống nhất, người này đang khiêng một rương lớn màu đen, người kia lại cầm một chi tiết máy to lớn nào đó. Tốc độ của bọn họ rất nhanh chóng đem những dụng cụ vốn có của đoàn phim tháo gỡ, không ngừng đổi mới.
Nhìn những hành động này không chịu phê bình của Hàn lão, không chỉ như vậy, ông cụ luôn yêu quý đám máy móc của mình còn hơn sinh mạng thậm chí đang cười híp mắt, cao hứng giao lưu với những nhân viên kia.
Sở Ngôn: “…???”
Nhìn thấy Sở Ngôn đã đến, Hàn lão cao hứng bước tới: “Tiểu Ngôn, Hạ tiên sinh thực sự là quá khách khí rồi. Đầu tư của bộ phim này đã đủ nhiều, không ngờ cậu ấy còn đổi nhiều thiết bị hàng đầu như vậy cho chúng ta, như vậy quá trình quay phim sau này nhất định sẽ thông thuận hơn rất nhiều, phương diện cắt nối và làm hiệu ứng cũng sẽ xuất sắc hơn không ít.”
Nghe Hàn lão nói, mỗi chữ Sở Ngôn đều hiểu, thế nhưng tổ hợp lại với nhau lại khiến cậu hoàn toàn mờ mịt ——
Excuse me???
Nghe giọng điệu của Hàn lão, ông tuy là đang cảm ơn Hạ Bách Thâm nhưng trên thực tế là muốn cảm ơn Sở Ngôn. Có thể khiến một vị đạo diễn kỳ cựu có đạo đức tốt như vậy cảm ơn, như vậy cũng nói rõ những máy móc đang được thay thế kia rốt cuộc là cao cấp đến mức nào rồi!
Đồ chơi của Hàn Nhẫm Văn vốn là đứng đầu Hoa quốc, nếu như muốn khiến ông càng thêm thỏa mãn…
Phần mềm chế tác là dùng loại nước Mỹ vừa đưa ra thị trường tuần trước, camera mini là dùng dòng mới được Hoa quốc phát minh hơn nửa tháng, dụng cụ ánh sáng là tối tân nhất của Nga, màn hình quan sát giả lập của đạo diễn cũng là nhãn hiệu tốt nhất của Anh!
Sơ lược tính toán, tuyệt đối không thấp hơn chín con số!
Khóe miệng Sở Ngôn khẽ giật, sau một lúc lâu mới mỉm cười nói với Hàn lão: “Hàn lão, Hạ tiên sinh có thể suy nghĩ cho bộ phim như vậy là chuyện tốt.”
Hàn lão cũng là gật đầu: “Đúng vậy, có mấy đồ chơi này rồi bác thực sự muốn quay lại mấy cảnh hôm trước, đáng tiếc lịch tình của Đinh Thịnh quá căng thẳng, có thể không dư lại nhiều thời gian lắm. Vậy nên Sở Ngôn, bác cảm thấy cảnh quay của cậu và Bạch Kỳ Nhiên có thể bổ sung lại một chút, bất quá như vậy lịch quay của hai đứa sẽ phải kéo dài ra đấy.”
Sở Ngôn mỉm cười gật đầu: “Dạ, không thành vấn đề.”
Dụng ý của Hạ Bách Thâm lần này Sở Ngôn quả thực một chút cũng không hiểu, y hoàn toàn không đoán được người đàn ông này vì sao lại đột nhiên nghĩ ra chuyện như vậy, vô tư cung cấp phương tiện hạng nhất cho một đoàn phim văn nghệ đơn thuần. Thế nhưng sau đó, y lại càng sợ hãi phát hiện, loại hành vi điên cuồng của người đàn ông nọ vẫn chưa dừng lại!!!
Thiết bị quay phim tốt nhất, như vậy đã là tất cả sao?
Tuyệt đối không phải!
Kế tiếp là tiện ích cho các diễn viên, đồ nghề trang điểm tốt nhất, như vậy mới có thể tạo được bề ngoài đẹp đẽ. Diễn viên đóng phim mệt mỏi cần nghỉ ngơi, vì vậy đồ uống được ướp lạnh sẵn vận chuyển từ một tinh cầu nổi tiếng về phương diện này thẳng đến đây. Sopha cũng đổi thành loại mềm mại nhất, đàn hồi nhất.
Vì vậy, bắt đầu từ buổi sáng, đầu tiên là nữ chính Lâm Phỉ mỉm cười chạy tới bên cạnh Sở Ngôn trong ngoài đều nói lời cảm ơn, biểu thị nhờ đồ nghề trang điểm mới tới mà lớp hóa trang của cô càng thêm giống thật, cũng xinh đẹp hơn nhiều. Sau đó lần lượt là Đinh Thịnh, Phó đạo diễn, diễn viên phụ thậm chí là Bạch Kỳ Nhiên… bọn họ đều hướng về phía Sở Ngôn ám chỉ: Hạ tiên sinh đối với cậu thật tốt, các người quả thật vô cùng ngọt ngào!
Sở Ngôn: “…”
Ngọt ngào em gái các người!!!
Mà cả ngày hôm nay cũng không biết Hạ Bách Thâm đã chạy đi nơi nào, cơ bản không xuất hiện tại trường quay —— Đây kỳ thực cũng là chuyện thường, bởi vì Hạ Bách Thâm cũng có công việc cần phải xử lý, tuy rằng mỗi ngày đều sẽ tới đoàn phim thế nhưng không có khả năng vẫn luôn có mặt, anh cần phải quản lý việc của công ty nữa.
Mà hôm nay, mãi đến tối mịt Hạ Bách Thâm mới đột nhiên xuất hiện trước cửa phim trường.
Anh mặc một cái áo khoác dài màu đen, dung mạo tuấn mỹ sâu sắc của anh mang theo một chút hơi lạnh của không khí bên ngoài, phong độ phim phàm khí tràng cường đại, khi vừa xuất hiện đã khiến tất cả mọi người chú ý đến, thuận tiện… còn chú ý bó hoa hồng cực lớn trên tay anh!!!
Hiện tại tinh cầu nổi danh trên phương diện xuất khẩu hoa hồng cách tinh cầu điện ảnh A-17 đến nửa ngày phi thuyền, mà Hạ Bách Thâm tự nhiên không có khả năng lựa chọn hàng thứ phẩm, bó hoa hồng đỏ rực trong ta anh nở rộ kiều diễm tựa lửa cháy, mỗi một đóa đều còn vương hơi nước lấp lánh, màu sắc đẹp đẽ, mềm mại ướt át.
Khi Hạ Bách Thâm tới, Sở Ngôn đang diễn tập với Bạch Kỳ Nhiên, Tiểu Bạch vừa nhìn thấy Hạ Bách Thâm liền cười hì hì hai tiếng, nhanh chóng bỏ lại một câu “Người có ba cái gấp, anh phải đi giải quyết đã “, dứt lời liền biến mất không còn bóng dáng.
Mà dưới ánh mắt tươm tướp của các nhân viên, người đàn ông cao ngất tuấn tú cứ thế bước chậm đến trước mặt Sở Ngôn, nhìn chăm chú vào cậu. Hương hoa hồng chậm rãi tràn ngập không khí, mọi người tuy rằng không dám công khai thảo luận những việc ở bên này, thế nhưng ánh mắt trắng trợn của bọn họ đã khiến Sở Ngôn tê hết sống lưng, trong lòng càng là khó chịu không thôi.
Chỉ thấy Hạ Bách Thâm khẽ cong môi mỏng, trấn định bình tĩnh nói: “Biểu hiện hôm nay có được cộng điểm không?”
Sở Ngôn: “…”
Ngài đây vì sao không thuận gió mà bay, lên cao như diều lướt xa chín nghìn dặm đi!!!
Lại thêm một ánh mắt mập mờ hướng về phía này quan sát, lại nhớ đến nụ cười ám muội mọi người ném cho mình cả ngày hôm nay, khóe miệng Sở Ngôn giật giật, cắn răng nghiến lợi nói: “Trừ điểm, trừ một trăm điểm!”
Hạ Bách Thâm: “…”
Anh hoàn toàn không ngờ được, anh rõ ràng dựa theo phương pháp Hứa Dịch Thư đã dùng để theo đuổi Tô Ngọc Quang mà, có bao nhiêu tiền liền đập bấy nhiêu tiền, vì sao còn bị trừ điểm chứ?
Tô Ngọc Quang là họa sỹ, vậy nên Hứa Dịch Thư đầu tiên giúp đối phương mở triển lãm tranh, sau đó còn mở cả một gallery cá nhân lớn, khiến một họa sỹ nhỏ chưa từng được ai nghe tới nổi danh khắp cả tinh hệ, được vô số người ngưỡng mộ. Mà Sở Ngôn không phải họa sỹ, vậy nên không thể chiếu theo mà làm, Hạ Bách Thâm suy tư hồi lâu mới nghĩ ra được, anh muốn khiến mọi người trong đoàn phim đều cảm tạ Sở Ngôn, khiến bộ phim này đạt tiêu chuẩn cao nhất.
Vậy nên, mới có tình huống như hôm nay vậy.
Giờ khắc này, Sở Ngôn đang đứng giữa trường quay diễn cùng Bạch Kỳ Nhiên, mà Hạ Bách Thâm ngồi ở bên cạnh Hàn lão. Anh cũng không ngẩng đầu lên quan sát tình cảnh trên màn hình, chỉ híp hai mắt lại nhìn thẳng vào Sở Ngôn và Bạch Kỳ Nhiên, cảm nhận trực quang sự diễn dịch của Bạch Kỳ Nhiên, muốn từ đó phát hiện ‘Thủ đoạn chân chính Hứa Dịch Thư dùng để theo đuổi Tô Ngọc Quang’.
Cảnh quay lúc chạng vạng ngày hôm nay chính là, Hứa Dịch Thư chân chính động lòng trước Tô Ngọc Quang.
Hứa Dịch Thư là một công tử phong lưu từng duyệt đủ loại mỹ nhân, ngay từ đầu chẳng qua chỉ cảm thấy Tô Ngọc Quang là loại hình đơn thuần mình chưa từng tiếp xúc, vậy nên mới dâng lên sự hiếu kỳ nồng hậu. Từ ba ngày trước trong nhà hàng Tinh quang, hắn đã thành công cướp lấy nụ hôn đầu tiên của đứa trẻ này, đồng thời còn rất vô sỉ đưa người lên giường.
Nói đến đây, có vài chỗ đáng giá để nhắc đến.
Cảnh hôn có thể lợi dụng góc quay, thế nhưng cảnh giường chiếu hẳn là không thể đi? Bạch Kỳ Nhiên khóc không ra nước mắt, chỉ hận bản thân vì sao lại nhận bộ phim này. Mà Hạ Bách Thâm lại là một lời cũng không nói đứng ngay bên ngoài trường quay, nhìn chằm chằm biểu hiện của Bạch Kỳ Nhiên.
Dưới tình huống như vậy, Bạch Kỳ Nhiên nơm nớp lo sợ, NG tận ba lần mới hoàn thành cảnh này, sau khi quay xong cư nhiên một chút phản ứng đặc thù cũng không có, ngược lại lông tơ trên người đều dựng thẳng.
Đối với việc này, trợ lý của anh còn kinh ngạc nói: “Ồ, anh Bạch, lần này anh quay cảnh giường chiếu quả thực vô cùng trấn định nha. Vừa rồi bộ dạng của Sở Ngôn như vậy ngay cả em cũng suýt nữa không kềm chế được, anh còn có thể lãnh tĩnh đến vậy, đúng là Liễu Hạ Huệ[1] thời hiện đại đó!”
Bạch Kỳ Nhiên vô cùng thống khổ: “…”
Liễu Hạ Huệ cái quần què! QAQ
Vì muốn ngăn chặn ♂ phản ứng sinh lý ♂ bình thường ♂ kia, anh ngay cả nhìn cũng không dám nhìn Sở Ngôn, các người có biết phải có bao nhiêu nỗ lực mới làm được không!
Tuy rằng Bạch Kỳ Nhiên đối với Sở Ngôn chỉ có tình hữu nghị đơn thuần, thế nhưng phản ứng sinh lý kia thực sự không phải do người khống chế, nhất là khi gần gũi tiếp xúc giữa khung cảnh ám muội như thế, biểu tình mê man gợi cảm của Sở Ngôn chỉ cần là người bình thường đều không thể nắm giữ. Bạch Kỳ Nhiên quả thực vô cùng thán phục bản thân, chỉ hận không thể cho mình một lá cờ chiến sỹ thi đua!
Bất quá may là, cả bộ phim duy có một cảnh giường chiếu mấy hôm trước, màn ảnh hôm nay chỉ coi như có chút tiếp xúc ám muội.
Bạch Kỳ Nhiên lòng ôm sợ hãi quay đầu, liếc nhìn người đàn ông cách đó không xa, nhanh chóng thu lại đường nhìn tránh ra chỗ khác. Anh lại không để ý đến Sở Ngôn như có chút suy tư đánh giá anh, sau đó lại nhìn về phía Hạ Bách Thâm.
Thấy thiếu niên chợt nhìn về phía mình, Hạ Bách Thâm mỉm cười lễ phép, vô cùng lịch thiệp.
Bất quá, ngay khi màn diễn kia chính thức tiến hành, trong lòng Sở Ngôn đã làm ra một quyết định, mà trong lòng Hạ Bách Thâm cũng đã có chút suy nghĩ. Bất quá việc cấp bách hiện tại là hoàn thành cảnh quay, sau đó bọn họ còn rất nhiều thời gian để chậm rãi giao lưu
——————-
1/ Liễu Hạ Huệ (tiếng Hán: 柳下惠, 720 TCN- 621 TCN), tên thật là Triển Cầm (展禽), tên tự là Quý (季), người đất Liễu Hạ (柳下), nước Lỗ, thời Xuân Thu, nổi tiếng là một chính nhân quân tử.
Liễu Hạ Huệ làm Sĩ Sư, ba lần bị truất mà không bỏ nước. Có người hỏi, ông trả lời: “Lấy đạo ngay mà thờ người thì đi đâu mà không bị ba lần truất. Nếu lấy đạo cong thì hà tất phải bỏ nước của cha mẹ”. Sau khi chết, được đặt tên thụy là Huệ. Mạnh Tử khen ông là bậc thánh về Hòa (Thánh chi hòa 聖之和). Nguyễn Du trong Bắc hành tạp lục đã làm bài thơ viếng mộ ông.
Liễu Hạ Huệ một hôm dừng chân nghỉ qua đêm trước cổng thành, có một phụ nữ cũng đến trú chân. Trời lạnh người phụ nữ này bị cảm lạnh rét cóng, Liễu Hạ Huệ liền cởi áo mình ra khoác lên người cô ta rồi ôm vào lòng để cô ta hết lạnh, mà trong lòng không hề có một chút tà tâm. Lại có lần Liễu Hạ Huệ ngồi xe ngựa với đàn bà, đi cả quãng đường dài mà mắt ông chỉ nhìn thẳng chứ không hề liếc ngang lần nào.