Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ

Chương 145: Oan gia ngõ hẹp



Lúc Phi Thiên thành triển khai khí thế hừng hực để lục soát Ma tộc thì Tư Lăng vẫn ở trong phòng tu luyện vẽ bùa. Trọng Thiên hoàn toàn không coi mình là người ngoài, toàn bộ phủ thành chủ cứ như chốn không người, chẳng mấy chốc đã thăm dò hết sạch, rảnh rỗi không có việc gì thì cũng cùng nhau đi điều tra Ma tộc.

Cũng bởi vì Tư Lăng một lòng tu luyện, cực kỳ trạch, vậy nên giảm bớt rất nhiều phiền toái -- phiền toái này là tập thể nữ tu phái Thiên Tông tạo ra cho hắn. Nguyên nhân là sau khi nữ tu Thiên Tông phái cùng nữ tu Hồng Tiên môn đối đầu với nhau, để đả kích nữ tu Hồng Tiên môn, Tiểu Lăng Tử  xinh đẹp như hoa, đến cả nữ nhân cũng mặc cảm liền trở thành pháp bảo chiến thắng của đám nữ tu Thiên Tông phái. Để cho bọn nữ tu Hồng Tiên môn vẫn tự hào với tài mạo song tuyệt của mình phát hiện các nàng thậm chí còn không sánh bằng một tên nam nhân, vậy thì tuyệt đối là một loại mất mặt trần trụi. Đám nữ tu phái Thiên Tông đều chờ Tiểu Lăng Tử đi đánh vào mặt mũi của những nữ tu Hồng Tiên môn kia.

Lúc Tư Lăng nghe được hai môn phái tranh cãi còn kéo cả mình vào thì chỉ có thể = 口 =. Bất luận Trương Như Hiệp dụ dỗ như thế nào, hắn càng thêm không muốn ra khỏi cửa.

Phi Thiên thành hành động thực nhanh chóng, từ đó cũng có thể nhìn ra  uy tín của vị thành chủ Tằng Khởi này trong Phi Thiên thành. Cũng chỉ ba ngày, liền tra ra hành tung của Ma tộc, chỉ tiếc là bởi vì Ma tộc kia hết sức giảo hoạt, cuối cùng vẫn để cho người cho trốn thoát. Đương nhiên, người tuy rằng trốn mất, nhưng trải qua lần điều tra này thì cũng coi như đã quét sạch những ma vật mai phục ở trong thành.

Lúc bọn họ đến Phi Thiên thành ngày thứ năm, Tư Lăng rốt cuộc đóng gói hành trang theo chân bọn Trương Như Hiệp ra khỏi thành, bắt đầu càng quét  ma vật xâm chiếm Tây Cảnh.

*********************

Ánh chiều tà ngả về tây, màu lửa đỏ chiếu nghiêng nghiêng vào thân người đang ra sức chiến đấu trên chiến trường.

Tư Lăng cầm "Biến hình"  trong tay biến ảo thành trường kiếm, ánh sáng lấp loé trên thân kiếm, kiếm quang lướt qua, phát ra tiếng vang xoẹt xoẹt, những ma vật xấu xí kia liền phơi thây trên đất. Quả nhiên sử dụng pháp bảo bản mạng thì thuận tay hơn nhiều so với pháp bảo bình thường, cho dù không sử dụng hồn lực, một kiếm vung qua, hiệu quả cũng hết sức không tệ. Hơn nữa, hồn lực của hắn không chỉ là khắc tinh của yêu thú, mà cũng là khắc tinh của ma vật, lực sát thương lớn hơn linh lực nhiều.

Tư Lăng tuy rằng nghiêm túc giết ma vật, nhưng đồng thời cũng quan sát bốn phía, chỉ lo lắng những ma vật giảo hoạt kia sẽ mai phục ở bên cạnh, đạp lên thi thể đồng bạn để đánh lén. Quả nhiên, hắn liền thấy cách đó không xa có một ma vật mai phục bên thi thể đồng bạn đột nhiên nhào lên tấn công một  đệ tử phái Thiên Tông. Tư Lăng vung kiếm qua, "Biến hình" biến ảo thành một cái roi dài cuốn lấy eo người kia, làm ma vật kia nhào vào khoảng không, sau đó nhân cơ hội dùng hồn lực ngưng tụ thành kiếm chém chết nó.

"Cám, cám ơn Tư tiền bối." Đệ tử kia lắp bắp nói, nhìn con người xinh đẹp đến khó có thể hình dung kia đứng dưới ánh chiều tà màu lửa đỏ, đã vượt qua sắc đẹp của giới tính, chấn động lòng người. Hắn không khỏi có chút đỏ mặt, đột nhiên có chút hiểu được các sư tỷ sư muội trong môn phái vì sao lại tin tưởng đối với gương mặt của người này như vậy; ngay cả thân là nam nhân mà hắn cũng có chút không chịu nổi.

Đợi khi thái dương hạ xuống bên kia núi, buổi săn giết hôm nay mới kết thúc.

Trương Như Hiệp cùng Vu Tuyết, Tư Lăng, ba người cùng nhau dùng đan hỏa hủy thi diệt tích đám ma vật dưới đất, sau đó tại khu rừng gần đó chọn ra một nơi tương đối trống trải, phủ lên trận pháp, để năm tên đệ tử  Trúc Cơ kỳ nghỉ tạm, mà ba người thì ngồi chung một chỗ bắt đầu thảo luận tình hình chiến đấu hôm nay.

Đi tới biên cảnh đã hơn hai tháng, hai tháng này, ma vật giống như không mất tiền mà ào ào không ngừng vọt tới từ Bắc Địa, mang theo một loại khí phách "không phá nát Tây Cảnh thề không quay đầu lại". Cùng ma vật giao chiến vài lần, bọn họ liền hiểu được vài quy luật nhất định. Đám ma vật đó đều là tiểu yêu ma quỷ quái cấp thấp ở Ma Giới, thực lực tương đương nhân tu Luyện khí kỳ, nhưng không bằng Trúc Cơ kỳ, rõ ràng cho thấy đó là bia đỡ đạn tuyến đầu do Ma tộc phái tới, chết bao nhiêu cũng không đáng tiếc. Mà mỗi một trăm ma vật, thường sẽ xuất hiện một đến hai ma vật trung cấp. Ma vật trung cấp có thực lực tương đương với nhân tu Kim Đan kỳ. Cho tới nay, ma vật cấp cao nhất mà bọn họ gặp được là Kim Đan hậu kỳ, thật ra thì còn chưa gặp qua Nguyên Anh kỳ.

Sau khi gặp được ma vật Kim Đan kỳ kia, bọn họ phát hiện ma vật có tu vi càng cao, dù là thân thể hay ngũ quan đều càng giống như người, nhưng chỉ có da thịt màu đen là khác biệt với nhân tu. Hơn nữa sức chiến đấu của ma vật Kim Đan kỳ rõ ràng là cao hơn nhân tu Kim Đan kỳ, gặp được con ma vật Kim Đan hậu kỳ kia thì ba người liên thủ cũng mất một thời gian mới giết chết được nó.

Bọn họ lần này tới săn bắt ma vật, thuận tiện rèn luyện năm tên đệ tử Trúc Cơ kỳ, cho nên bình thường lúc phát hiện ma vật cấp trung thì liền do ba người bọn họ lên, đem năm tên đệ tử Trúc Cơ bảo hộ trong vòng. Điều này cũng thành phương thức chiến đấu của đội người trong khoảng thời gian này.

"Nhị sư tỷ, ta phát hiện vài ngày gần đây, ma vật trung cấp ngày càng nhiều." Vu Tuyết là nữ tu tâm tư tỉ mỉ cẩn trọng, rất nhanh liền suy đoán ra đại khái, "Có phải Ma tộc có dị động gì không?"

Trương Như Hiệp nhìn ma vật ngẫu nhiên đi qua Trận pháp bảo hộ bên ngoài, rơi vào trầm tư. Vì bảo hộ năm tên đệ tử Trúc Cơ, bình thường sau một khoản thời gian thì bọn họ sẽ khoanh ra một chỗ bố trí linh trận bảo hộ để nghỉ ngơi, giúp đám người khôi phục linh lực, giảm bớt áp lực. So với năm tên đệ tử Trúc Cơ, ba người bọn họ đều là Kim Đan kỳ, sẽ không cảm giác quá mệt.

"Tứ sư muội, muội nói xem, có phải Bắc Địa đã hoàn toàn bị Ma tộc  khống chế hay không?" Trương Như Hiệp đột nhiên hỏi.

"Có khả năng này."

Nghe các nàng phân tích, Tư Lăng cũng nhịn không được nói: "Ta tương đối hiếu kỳ là, Bắc Địa nếu là địa phương đầu tiên xuất hiện ma vật, vậy có phải nơi đó có thông đạo liên kết giữa lưỡng giới không? Nếu là không có, Ma tộc vì sao chọn Bắc Địa để làm cứ điểm gây rối đầu tiên? Bắc Địa linh khí chỉ  cao hơn Tây Cảnh một chút, nhưng cũng chẳng cao hơn được bao nhiêu, tài nguyên tu luyện thậm chí không so được với Đông Châu. Nếu thật sự muốn cướp đoạt tài nguyên, bọn họ có thể lựa chọn Đông Châu động thủ đầu tiên." Tư Lăng rũ mắt xuống, không nói gì nữa. Mấy ngày nay hắn vẫn phát hiện gần đây có ẩn núp hơi thở của ma thú cấp cao, hơi thở kia như ẩn như hiện, lại vẫn xa xa đi theo bọn họ mà không hề trực tiếp ra tay, làm cho trong lòng hắn không ngừng lo lắng.

Ma vật cùng ma thú đồng dạng là sinh vật Ma Giới, nhưng so với loại  sinh vật xấu xí như ma vật, ma thú có vẻ cao cấp hơn một ít, tu luyện tới trình độ nhất định thì cũng có thể biến hóa thành người. Mà ma thú cấp cao cũng có địa vị không kém tại Ma Giới, thậm chí không có gì phân biệt với người của Ma tộc. Mà ma vật thì dù có tu luyện đến ma vật cao cấp, chúng nó vẫn là ma vật, bề ngoài có đặc điểm của ma vật, vẫn là xấu xí không chịu nổi.

Từ lúc Ma tộc xuất hiện tại đại lục Thương Vũ, mọi người chỉ biết Bắc Địa ma vật hoành hành, nhưng chưa hề nói có xuất hiện ma thú, nhưng bây giờ xuất hiện ma thú là chuyện gì xảy ra?

Cuối cùng không có thảo luận ra nguyên do, bất quá việc này bọn Trương Như Hiệp đều để ở trong lòng, trong những ngày kế tiếp vẫn âm thầm cảnh giác.

Đương nhiên, khác với lo lắng của Tư Lăng, Trọng Thiên cũng đồng dạng phát hiện con ma thú kia, nếu không phải nó ẩn nấp quá tốt, Trọng Thiên đã sớm tiến lên đánh nhau một trận. Trọng Thiên đi theo Tư Lăng ra ngoài, tựa như phạm nhân được thả đi dạo, nó hiện tại đã có thực lực, căn bản không sợ người bên ngoài phát hiện khác thường. Lúc đám người chém giết ma vật thì đại gia nó phum một ngụm yêu hỏa tới, tất cả ma vật đều thành tro bụi, sức chiến đấu dũng mãnh  đã giành được tán thành của bọn Trương Như Hiệp.

Dưới tình huống có cùng chung kẻ địch, mọi người thường sẽ tương đối khoan dung đối với đồng bạn, dù biết rõ có vấn đề cũng sẽ theo bản năng  trước tiên cứ đặt sang một bên.

Qua vài ngày, bọn họ đột nhiên nhận được tin tức Thiên Tông phái gởi tới, bảo các đệ tử chú ý tập kích của "Điệp diện".

Cái gọi là "Điệp diện" chính là những tu sĩ mang mặt nạ bướm kia, cũng là một tổ chức do ma tu thành lập tại đại lục Thương Vũ, chuyên môn làm hại đệ tử tinh anh các phái của đại lục Thương Vũ. Trương Như Hiệp cùng Vu Tuyết là đệ tử thân truyền của Thanh Ngọc chân quân-  đại phái số một Tây Cảnh, tự nhiên cũng rất nhanh được vào danh sách săn bắt của "Điệp diện".

Trương Như Hiệp cười lạnh, nàng không có chút hảo cảm nào với Ma tộc. "Điệp diện" mà dám tới, bà cô này cũng không sợ chiến.

Sợ năm tên đệ tử Trúc Cơ gặp chuyện không may, Trương Như Hiệp đưa bọn họ về Phi Thiên thành trước, để bọn họ cùng tu sĩ Phi Thiên thành trấn thủ Phi Thiên thành, chỉ cần Phi Thiên thành không phá, ma vật muốn đi vào Tây Cảnh cũng không phải dễ dàng. An bài xong đám người, ba người bọn họ tiếp tục du đãng tại biên cảnh.

*************

Đám tiểu ma vật này hoàn toàn là con tốt, tu sĩ Kim Đan vừa ra tay liền có thể đánh chúng nó thành tro, thứ tương đối có tính khiêu chiến là những ma vật trung cấp kia.

Vào thời điểm hơn mười người mặt mang mặt nạ nữa con bướm đột nhiên tập kích, Trương Như Hiệp oai phong lẫm liệt đứng phía trước, một bộ dáng nữ hán tử xung trận lên trước, vẫy một cái liền là một cái đại sát chiêu, ngọn lửa hừng hực thổi quét một vùng trời, mỗi một trận hỏa ẩn chứa một  uy lực dị hỏa, hình thành một vùng biển lửa địa ngục.

Tư Lăng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Trương Như Hiệp cũng thân mang dị hỏa. Mấy ngày qua, Trương Như Hiệp chưa từng dùng dị hỏa, chỉ là  linh hỏa bình thường, nhưng lực sát thương đã bất phàm. Bất quá nghĩ đến nàng là biến dị hỏa linh căn, hơn nữa có thể được Thanh Ngọc chân quân coi trọng thu làm môn hạ, tự nhiên cũng là người thiên tư ngất trời.

Tư Lăng trước kia đã từng giao thủ với đám Điệp diện tại dãy núi Thập Vạn, đã biết thủ đoạn của bọn họ, cũng nói trước cho bọn Trương Như Hiệp, cho nên Trương Như Hiệp có đề phòng, một lần ra tay liền có hai tên tu sĩ  Điệp Diện bị ngọn lửa đốt chết.

Lúc Trương Như Hiệp cùng Điệp Diện giao thủ, Tư Lăng đột nhiên trong lòng hơi rung động, hồn lực tạo thành một vòng bảo hộ vọt lên, bảo hộ ba người vào trong đó. Lúc này, một luồng ma khí màu đen ập đến, đánh trúng Hồn Lực Bào, khiến cho toàn bộ Hồn Lực Bào đều rung động kịch liệt.

"Xảy ra chuyện gì?" Vu Tuyết kinh sợ hỏi.

Tư Lăng thần sắc hơi run sợ, nói: "Vu sư tỷ, tỷ đi giúp Trương sư tỷ đi!"  Vu Tuyết gật đầu, Tư Lăng sắc mặt lạnh lùng, đứng ra nghênh đón, ra tay liền là một xấp Bạo Liệt Hồn Phù lục phẩm ném vào không trung, toàn bộ rừng núi đều rung chuyển, cũng đẩy kẻ ẩn thân đi ra.

Một tên ma tu, còn có một ma thú.

Ma tu là nam tử trung niên gầy gò, toàn thân nhìn trông như không có chút máu thịt, chỉ còn lại một tấm da bọc lấy xương cốt, quả thực là cực kỳ khó coi, chỉ nhìn bề ngoài liền biết đây là một nhân tu bị rơi vào Ma Đạo thành ma tu. Lại xem tu vi, thế nhưng đã là Kim Đan hậu kỳ đỉnh cao, rất nhanh liền muốn Kết Anh. Ma tu nhìn chằm chằm Tư Lăng một lúc, sau đó hắc hắc cười rộ lên, vẻ mặt đầy hưng phấn, không còn bộ dáng chật vật như lúc bị Tư Lăng bức ra.

"Thật là quá may mắn, không ngờ rằng trời cao lại chiếu cố ta như thế, để cho ta gặp được ngươi đầu tiên..." Giọng nói của Ma tu rất khó nghe, tựa như bị người ta bóp chặt cổ họng.

"Ngươi quen biết ta?" Tư Lăng trả lời một câu, ngầm ngưng tụ hồn lực để có thể công kích bất cứ lúc nào.

"Ta tất nhiên là không quen biết ngươi, bất quá thiếu chủ của chúng ta nhận thức ngươi là được!"

Tư Lăng rất nhanh liền nhớ tới tên nam tu Ma tộc hai lần bị hắn phá hủy chuyện tốt tại Huyễn Thiên bí cảnh kia, hình như tùy tùng bên cạnh hắn đúng là gọi hắn bằng "Thiếu chủ", chỉ sợ hắn đúng quý tộc có thân phận không thấp  tại Ma Giới. Khi đó hắn ta hai lần lợi dụng không gian quyển trục để chạy trốn, ánh mắt hắn nhìn mình khi đó đúng là căm thù đến tận xương tủy, vậy nên không nghi ngờ nếu là gặp gỡ, tuyệt đối sẽ bị đối phương trả thù.

Thật là oan gia ngõ hẹp.

Tư Lăng thầm vờ vĩnh than một tiếng, sau đó chân đạp một cái, "Biến hình" biến hóa thành một thanh quang linh kiếm, trực tiếp bổ tới.

Đồng thời Trọng Thiên cũng gào gào kêu lên, gia nhập vào đội phun yêu hỏa, mục tiêu chính là con ma thú kia, chuẩn bị đánh hạ nó để nướng ăn. Đối với Trọng Thiên đại gia mà nói, rốt cuộc xuất hiện cái đối thủ có tính khiêu chiến, tuyệt đối phải cho bọn chúng nếm thử lợi hại của yêu hỏa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.