Vũ kỹ bỏ khăn lụa mỏng trên mặt ra mọi người nhìn thấy dung mạo của nàng cũng nhịn không được hít một hơi. Nàng hơi hơi ưỡn ngực, ngẩng đầu nhìn về phương hướng Hoàng thượng, nhưng nàng không đến mức ngu xuẩn trực tiếp nhìn thẳng, mà đem tầm mắt đặt ở chỗ vạt áo Hoàng thượng.
Đậu Thuần híp mắt nhìn vũ kỹ, may là hắn tâm trí kiên định, nếu không chỉ trong cái chớp mắt mới vừa rồi quả thật bị dung mạo vũ kỹ làm kinh diễm. Vũ kỹ này quả thật là mỹ nữ xinh đẹp nhất mà từ trước đến nay hắn mới thấy, nếu tim hắn không phải đã có chủ, nói không chừng cũng sẽ bị đối phương hấp dẫn.
Hắn hơi hơi thất thần một chút, rất nhanh liền tỉnh táo lại, quay đầu nhìn về phía Trác Kinh Phàm bên cạnh, cũng thấy Trác Kinh Phàm không có bị dung mạo đối phương ảnh hưởng, hắn lúc này mới yên lòng lại.
Trác Hoàng hậu tất nhiên biết ánh mắt Đậu Thuần đang dò xét mình nhưng không có để ý đến đối phương, mà cúi đầu ngồi yên ở vị trí của mình. Vũ kỹ kia dung mạo phải nói là quốc sắc thiên hương cũng không quá, nhưng dung mạo này đời này tuy là lần đầu tiên thấy, nhưng đời trước cũng đã từng thấy qua. Đó chính là Kỳ Quý phi mẫu thân Huệ Vương.
Mặc dù biết rõ đối phương cùng Kỳ Quý phi không liên quan, nhưng có nhiều khả năng nàng là tổ tiên của Kỳ Quý phi. Nhìn gương mặt đã từng quen biết, trong lòng Thái tử liền dâng lên một cỗ hận ý cùng oán khí, lúc trước Thái tử cùng mẫu hậu ở trong cung có thể nói là gian nan, hết thảy chuyện đó đều là bởi vì phụ hoàng độc sủng Kỳ Quý phi, thậm chí muốn phế hậu, phế Thái tử.
Kỳ thật khi Thái tử trở thành Trác Kinh Phàm cũng suy nghĩ thật lâu. Lúc trước mình không có chết khi bị ám sát, sợ là cũng sẽ không tốt. Phụ hoàng càng ngày càng lạnh đạm với mình, đối với Nhị đệ cũng càng ngày càng quan tâm, càng ngày càng yêu thương. Cho dù mình tránh được âm mưu của nhị đệ, phụ hoàng cũng sẽ không đem ngôi vị Hoàng đế truyền cho mình. Đợi cho Nhị đệ lên chiếm vị trí Thái tử, huynh trưởng này chỉ sợ cũng sẽ bị giam cầm đến chết...
"... Hoàng hậu, ngươi cứ nói đi?"
Đậu Thuần đột nhiên lên tiếng, đem người đang chìm đắm trong suy nghĩ bừng tỉnh, mới phát hiện Đậu Thuần nhìn mình, trong mắt ẩn ẩn hàm chứa lo lắng.
"Khởi bẩm Hoàng thượng, thần cũng không ý kiến."
Trác Hoàng hậu ổn định rồi thản nhiên liếc Hoàng đế một cái, chậm rãi mở miệng nói.
"Nếu Hoàng hậu cũng cho là như vậy, việc này không cần nói nữa, tâm ý trẫm đã quyết, hảo ý Yến Vương trẫm xin cảm ơn."
Đậu Thuần hơi hơi vuốt cằm, quay đầu nhìn mọi người ở dưới mở miệng nói.
Hoàng hậu trong lòng có chút nghi hoặc, bất quá trên mặt cũng không biểu lộ ra. Tuy rằng không có nghe rõ mới vừa rồi mọi người nói chuyện gì nhưng nhìn ánh mắt Đậu Thuần liền có thể biết ý nghĩ trong lòng hắn, cho nên câu trả lời vừa rồi là dựa theo tâm ý Đậu Thuần mà trả lời.
Lúc này nghe Đậu Thuần nhắc tới Yến Vương, trong lòng Hoàng hậu có vài phần hiểu rõ, xem ra có người muốn nói về chuyện thêm người vào hậu cung. Yến Vương là thúc tổ phụ của Đậu Thuần, khi Tiên hoàng còn tại vị hắn không ít lần giật dây phi tần của Tiên hoàng, nhưng Tiên hoàng không có vì vậy mà uỷ quyền cho hắn. Vị Yến Vương là hoàng tử mà Tuyên đế có lúc tuổi già bởi vậy tuổi là cùng Tiên hoàng không cách biệt lắm, năm nay cũng chỉ năm mươi, nhưng thân phận lại là tổ phụ của Đậu Thuần.Tiên hoàng băng hà, hắn là người đầu tiên đứng ra khuyên nhủ Đậu Thuần nạp thêm người vào hậu cung. Trác Hoàng hậu lạnh lùng nhìn cái người già mà không đáng kính trọng kia, thật sự thực khó tôn kính đối phương. Hiện tại không khí cũng bởi vì Đậu Thuần nói một câu khách khí mà biến thành có chút xấu hổ.
"Xin Hoàng thượng dung thứ, Yến Vương chỉ có ý tốt nghĩ đến hiện giờ hậu cung chỉ có Hoàng hậu nương nương cùng thiếp, thiếp lại có thai, cho nên Yến Vương mới có đề nghị..."
Từ Mỹ nhân thấy không khí có chút đông lạnh, vội vàng ôn nhu mở miệng nói, nhưng nàng còn chưa nói xong, liền bị người cắt ngang.
"Khởi bẩm Hoàng thượng, thần thấy Mỹ nhân cảm thông khổ tâm Yến Vương như vậy, không bằng ngài liền thành toàn tâm ý của Mỹ nhân đi."
Hoàng hậu đột nhiên mở miệng, cười nói.
"Cũng được, Mỹ nhân, Hoàng hậu vừa mở miệng cho ngươi ân điển, ngươi còn không mau mau tạ ơn."
Đậu Thuần hiểu được lời Hoàng hậu liền đồng ý, đối với Từ Mỹ nhân thản nhiên nói.
Từ Mỹ nhân có chút cứng họng, không biết được sự tình phát triển sao biến thành như vậy? Nàng còn có chút mơ hồ, nhưng Hoàng thượng đã lên tiếng, nàng dù không muốn, cũng đành phải đứng dậy hướng Hoàng hậu hành lễ tạ ơn. Đợi cho nàng hành lễ xong, Hoàng thượng lại mở miệng nói:
"Lệ Nương, còn không mau đến bái kiến chủ tử."
Chỉ thấy vũ kỹ xinh đẹp đơ mặt ra đi từng bước một đến chỗ Từ mỹ nhân, hướng Từ Mỹ nhân hành lễ. Từ Mỹ nhân giờ phút này trong lòng cũng giống như nuốt phải ruồi bọ ghê tởm. Nàng vốn muốn để vũ kỹ đi chọc tức Hoàng hậu, nhưng không ngờ Hoàng hậu mồm mép cũng ghê gớm, liền đem người thưởng cho mình, đến lúc này, Từ mỹ nhân mới vạn phần hối hận mới vừa rồi đã mở miệng.
Cung nữ bên cạnh Từ Mỹ nhân thấy nàng sắc mặt không dễ nhìn, đảo mắt một cái, thừa dịp không người chú ý xoay người rất nhanh bên tai nàng nhỏ giọng nói mấy câu. Từ Mỹ nhân sau khi nghe xong ánh mắt sáng ngời, thấp giọng nói:
"Là vậy sao, ngươi nói không sai, là ta nghĩ nhầm."
Cung nữ thấy nàng thư giãn lúc này mới yên lòng lại.
Nếu là bình thường, cung nữ này căn bản sẽ không để ý tới Từ Mỹ nhân tâm tình rối rắm buồn bực hay không, nhưng lúc này không giống, trong bụng nàng là huyết mạch của chủ tử, một chút cũng không thể qua loa, nếu ảnh hưởng đến thai nhi thì làm sao bây giờ? Bởi vậy không thể không khuyên đối phương vài câu.
Mà lúc này Từ Mỹ nhân quả thật bởi vì vài câu khuyên nhủ mà nghĩ thông suốt. Cung nữ vừa nói, để vũ kỹ kia tại điện Tử Thần cũng tốt, thứ nhất Từ Mỹ nhân có thể nhân cơ hội khống chế đối phương, thứ hai có thể lợi dụng vũ kỹ củng cố sủng ái. Từ trước cung phi thủ đoạn củng cố sủng ái không ngoài mấy chiêu này, cung phi có thai không thị tẩm được, thường sẽ chọn lựa người bên cạnh tin được lại mỹ mạo thay mình hầu hạ. Thứ nhất người bên cạnh mình dễ khống chế, thứ hai Hoàng đế sủng hạnh cung nữ trong điện của mình coi như là giữ chân Hoàng đế.Vũ kỹ dung mạo tuy là thượng đẳng, nhưng thân phận thấp, vào cung bất quá chỉ là một cung nữ hầu hạ nàng. Mới vừa rồi Hoàng thượng đã nói rất rõ ràng, nàng là chủ tử của vũ kỹ, sau này nếu nàng không cho phép, vũ kỹ sao có thể tiếp cận được Hoàng thượng? Muốn leo lên long sàng à? Cũng phải nhìn nàng có đáp ứng hay không!
Từ Mỹ nhân khóe miệng hiện lên một nụ cười trào phúng, liếc mắt nhìn vũ kỹ đứng ở bên cạnh một cái, trong lòng đã bắt đầu cân nhắc phải dạy dỗ đối phương như thế nào...
Trác Kinh Phàm cùng Đậu Thuần nói vài câu liền đem vũ kỹ mà Yến Vương muốn dâng cho Đậu Thuần chuyển giao cho Từ Mỹ nhân, vì hai người kia nói hợp tình hợp lý làm Yến Vương muốn tìm lý do phản bác mà tìm không được. Dù sao ngay từ đầu khi Từ Mỹ nhân mở miệng, Yến Vương đã nhịn không được trộm trừng mắt nhìn Từ Mỹ nhân. Từ Mỹ nhân thật sự là thành thì ít bại có thừa, chả trách Mục tướng quân không đem đại sự nói cho đối phương.
Việc vũ kỹ đã quyết định xong, Hoàng đế liền phất phất tay cho các nhạc công và vũ kỹ đều lui ra. Đậu Thuần trong lòng có chút nghi hoặc, không hiểu được thích khách Mục Hiên an bài rốt cuộc có xuất hiện không.
Ngay khi Đậu Thuần còn suy tư, phía bên phải đột nhiên truyền đến một tiếng kêu rên, sau đó là vài tiếng thở nhẹ. Hắn vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Từ Mỹ nhân một tay che chở bụng, một tay che miệng, có máu chảy ra từ kẽ ngón tay, Từ Mỹ nhân sắc mặt trắng bệch, cái trán còn không ngừng toát mồ hôi.
"Nhanh đi gọi thái y!"
Đậu Thuần đứng dậy, trầm giọng quát, bước nhanh đến chỗ Từ Mỹ nhân ngã vào trong ngực cung nữ.
Đậu Thuần đột nhiên hấp tấp đứng lên thu hút sự chú ý của mọi người, mà ngay cả nhạc công diễn tấu cũng đều ngừng lại. Trong điện chỉ còn lại có âm thanh rên khe khẽ, còn có người hỏi tình trạng Từ Mỹ nhân. Ngay lúc sự chú ý đều tập trung vào Từ Mỹ nhân, phía sau đột nhiên lại có một trận xôn xao, Đậu Thuần nghe thấy Phục Linh kinh hoảng hô
"Hoàng hậu nương nương........"
Đậu Thuần cảm thấy cả kinh, vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy Trác Kinh Phàm hai mắt lộ ra kinh ngạc, một tay che miệng, nhưng lại không che được máu đỏ tràn ra. Đậu Thuần thấy thế nhất thời tròng mắt như muốn nứt ra, hắn đứng lên chạy về phía Trác Kinh Phàm, trong giọng nói lộ ra run rẩy,
"Đây là làm sao vậy?! Phát sinh chuyện gì? Hoàng hậu sao thổ huyết?!"
Nhìn thấy Hoàng hậu cùng Mỹ nhân gặp chuyện không may, tôn thất bên dưới cùng ồ lên, mọi người nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên âu lo. Đây rõ ràng là có người muốn độc hại hậu cung, cũng không biết rốt cuộc là ai hạ độc thủ lại có thể ra tay trước mắt Hoàng đế.
Khi mọi người còn hoảng sợ, đột nhiên có mấy phu nhân cũng giống Từ Mỹ nhân cùng Trác Hoàng hậu, che miệng ngã xuống. Bởi vì càng ngày càng nhiều người ngã xuống, Đậu Thuần lập tức hạ lệnh Lữ Phúc phong tỏa cửa điện, bất luận kẻ nào cũng không cho ra vào, chỉ có Tần Thái y cùng Hồ Thái y có thể đi vào điện Vạn Thọ.Một lát sau, hai vị Thái y liền đến, trước tiên bọn họ bắt mạch cho Hoàng hậu, Từ Mỹ nhân yếu đuối ở một bên ôm hận ý trừng mắt nhìn Hoàng hậu. Nàng rõ ràng mang long thai, nhưng Hoàng đế lại lệnh Thái y chữa cho Hoàng hậu trước, bỏ mặc nàng ở một bên, trong lòng của nàng chán nản, thời điểm trước nàng được sủng ái chẳng lẽ đều là giả sao?
Lúc này những đệ tử của Tần Thái y cùng dược đồng được lệnh Hoàng thượng đi chăm sóc Từ Mỹ nhân cùng nữ quyến tôn thất bị bệnh. Tuy rằng mọi người trong lòng có chút bất mãn, nhưng cũng không dám oán giận, dù sao ai dám cùng Hoàng hậu tranh đoạt Thái y chứ?
Chỉ có Từ Mỹ nhân mặt khó chịu, một chút cũng không tin y thuật đệ tử của Tần Thái y. Nàng mở to đôi mắt đáng thương, không lên tiếng mà chảy nước mắt, phảng phất giống như khóc đến thương tâm.
"Xin Mỹ nhân không cần lo lắng, tại hạ mặc dù bất tài, nhưng phương diện y thuật vẫn là có vài phần tự tin."
Từ Mỹ nhân tất nhiên lộ vẻ hoài nghi, cảm thấy đối phương đang nói mạnh miệng, vị công tử nhìn ra nàng xem thường mình, trong lòng càng không vui, đang lúc hắn muốn khuyên giải đối phương, chợt nghe Hoàng thượng lạnh lùng nói:
"Thiếu Bạch, nàng không nguyện ý nhận ngươi chữa bệnh, để cho nàng chờ đi."
Từ Mỹ nhân nghe vậy cứng đờ, không thể tin nhìn Hoàng thượng.
"Ngươi còn chưa chết được, ngươi nguyện ý nhịn đau chờ, trẫm liền thành toàn cho ngươi."
Đậu Thuần bởi vì Trác Kinh Phàm ở trước mặt của hắn ngã xuống, trong lòng đã nghẹn hỏa khí, hiện tại lại thấy Từ Mỹ nhân làm bộ làm tịch, tất nhiên là hỏa khí dâng lên liền hướng về phía đối phương phát tán.
Từ Mỹ nhân thấy Hoàng đế thật sự nổi giận, vội vàng thu thần sắc, ấp úng nói:
"Xin Hoàng thượng bớt giận, thiếp biết tội, xin tha thứ thiếp không đúng, thiếp nguyện ý trị liệu, thiếp hiện tại liền trị liệu."
Nói xong vội vàng vươn cánh tay để công tử kia bắt mạch.
Đậu Thuần thấy nàng thức thời, hừ lạnh một tiếng không để ý tới đối phương, hắn đem lực chú ý trở lại trên người Trác Kinh Phàm
"Thái y, Hoàng hậu rốt cuộc là làm sao vậy?"
"Khởi bẩm Hoàng thượng, có thể để vi thần nhìn xem món ăn và rượu mới vừa rồi Hoàng hậu dùng không? Vi thần nghĩ Hoàng hậu có lẽ là trúng một loại độc hiếm thấy."
Hồ Thái bắt mạch cho Hoàng hậu xong, trầm ngâm trong chốc lát, mở miệng hỏi.
"Độc này vốn không nguy hiểm, hơn nữa Hoàng hậu trúng độc lượng rất ít, chỉ cần điều dưỡng mấy ngày liền vô sự."
Hồ Thái y cung kính đáp, lúc này Phục Linh đem bàn ăn mà Hoàng hậu đã dùng lại, Hồ Thái y liền tiến lên kiểm nghiệm.
Sau đó không lâu các đệ tử bắt mạch cho các vị phu nhân khác cũng đến bẩm báo, vả lại bọn họ hướng Tần Thái y hỏi ý kiến. Sau cùng họ cho ra một kết luận là: các phu nhân và Hoàng hậu trúng cùng một loại độc.Đậu Thuần nghe vậy nhìn về phía Từ Mỹ nhân, công tử kia hình như có cảm giác, khi Đậu Thuần nhìn qua liền đứng dậy, rồi đi đến trước mặt Đậu Thuần, chắp tay cung kính đáp:
"Khởi bẩm Hoàng thượng, Mỹ nhân trúng cùng loại độc với Hoàng hậu, chỉ là Mỹ nhân nuốt vào lượng tương đối nhiều, nếu không điều dưỡng tốt, sợ là..."
"Như thế nào?"
"Sợ là đối với thai nhi có đáng ngại."
Hắn vừa dứt lời, chung quanh liền truyền ra nhiều tiếng hít không khí. Đậu Thuần ánh mắt hiện lên một tia tối tăm, tiếp theo thản nhiên nói:
"Tận lực bảo trụ thai nhi."
Công tử tất nhiên là cung kính vâng lời.
Mà một bên Từ Mỹ nhân đã xụi lơ trên mặt đất, nàng nghĩ không ra sao mình cũng bị trúng độc, vả lại nghe ý tứ vị công tử kia đứa bé trong bụng của nàng cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng, kết quả như thế nàng làm sao có thể chịu được? Đứa con này chính là toàn bộ hy vọng, nếu không có nó nàng còn biết làm sao cùng Hoàng hậu tranh sủng?
Bên kia Trác Kinh Phàm cũng nghe thấy bẩm báo, trong mắt hiện lên một tia quỷ dị. Hôm nay trận trúng độc này không giống như cách làm của Mục Hiên, ít nhất hắn sẽ không đối với con nối dòng của mình xuống tay. Vả lại thức ăn bị hạ độc kia là Ngự thiện phòng cố ý vì Từ mỹ nhân chuẩn bị, có thể nói là trừ nàng ra không có người khác có thức ăn đó.
Từ Mỹ nhân chính là ăn thức ăn kia mới trúng độc, hiển nhiên người hạ độc chính là hướng về phía Từ Mỹ nhân.
Vả lại không chỉ Từ mỹ nhân trúng độc mà Hoàng hậu cùng nữ quyến tôn thất đều trúng độc, như vậy âm mưu này cùng phong cách của Mục Hiên không giống nhau. Có thể nói người hạ độc có thể tránh Đậu Thuần và bản thân mình, điểm này làm Trác Hoàng hậu trong lòng phát lạnh. Hôm nay sự kiện này, như là cảnh cáo, hoặc là có thể nói là khiêu khích.
Dù sao đối phương cũng đã hạ độc thành công, nếu đối phương thật muốn đưa bọn họ vào chỗ chết, lúc này cũng vô pháp an toàn ngồi ở chỗ này. Đậu Thuần cũng nghĩ như vậy nên siết chặt các đốt ngón tay, sắc mặt biến đến khó coi vô cùng.
Bọn họ lúc trước nhận được tin tức biết Mục Hiên muốn gây khó dễ trong bữa tiệc, nên đều chú ý người của giáo phường. Kết quả lại bị người đánh lén. Đậu Thuần nhìn trong điện một đống hỗn độn, người trúng độc ngã xuống hơn một phần ba, quả thực là đánh vào mặt của hắn.
Đậu Thuần cảm thấy chuyện này tuyệt đối không thể cứ để như vậy, hắn nhất định phải tìm ra người ở phía sau màn, đem đối phương đánh một trận cho hả mối hận trong lòng...
Phía tây bắc Thái Cực cung có hai hồ nước, mặt hồ bởi vì mùa đông nhiệt độ thấp đã kết băng, nhưng lúc này trên mặt hồ lại bị phá vỡ tạo thành một cái hố, cái hố có chứa một người. Lúc này cung yến đang cử hành, vốn các cung nữ và nội thị đều đi điện Vạn Thọ hỗ trợ, ở những chỗ khác trong cung đều vắng vẻ lạnh lẽo.
Lúc này từ Vĩnh An cung có một chiếc kiệu chậm rãi đi đến hồ nước. Hoàng thượng tổ chức cung yến tại điện Vạn Thọ, những Thái phi ở Vĩnh An cung không ra ngoài phải ở trong cung để tụng kinh cầu phúc cho Thái hậu, nhưng có một người vốn nên ở trong cung cầu phúc lại ngồi trên kiệu lặng lẽ đi tới hồ nước vắng vẻ này.Đoàn người không gây tiếng động đi vào bên hồ nước. Đức Thái phi được cung nữ dìu thật cẩn thận xuống kiệu, bà nhìn tới cái hố trong hồ nhẹ giọng nói:
"Đi đem người vớt lên, trời lạnh như vậy còn bị để bên trong hồ, thật sự là quá đáng thương."
Vài người vội đi, trong chốc lát, đem một người ướt sũng, sắc mặt trắng bạch sớm đã không còn thở vớt lên. Đức Thái phi sắc mặt hiện lên một tia tiếc hận, hít một hơi, thấp giọng nói:
"Đem người xuất cung an táng đi, đừng quên đến nhà nàng đưa chút ngân lượng, nàng chính là thay chủ tử chịu tội, phải đem người nhà của nàng dàn xếp tốt."
Đức Thái phi nói xong liền xoay người lên kiệu. Đúng lúc này, một cung nữ kích động đi tới bên hồ. Người bên cạnh Đức Thái phi lập tức tiến lên một bước, thấp giọng hỏi:
"Chuyện gì kích động như vậy? Giờ này ngươi không phải nên ở điện Vạn Thọ hầu hạ sao, chạy đến nơi đây làm gì?"
"Cô cô, có chuyện không tốt, Hoàng hậu nương nương cùng Từ Mỹ nhân đều trúng độc, Hoàng hậu nương nương không có việc gì, ngược lại Từ Mỹ nhân khó giữ thai nhi."
Cung nữ đè thấp giọng, lo lắng nói.
"Cái gì?! Mau theo ta, ngươi tự mình bẩm báo với Thái phi đi."
Cô cô sau khi nghe xong hít một hơi, vội vàng đem cung nữ đến bên kiệu để cung nữ cách bức màn đem sự tình bẩm báo lại một lần với Đức Thái phi.
Bên trong kiệu im lặng không có lên tiếng, sau giây lát, mới nghe thấy Đức Thái phi thản nhiên nói:
"Bổn cung biết, ngươi trở về đi, về sau không có Bổn cung gọi đến, không thể tự tiện tìm đến Bổn cung."
"Dạ, nô tỳ đã biết."
Đức Thái phi giao phó xong, liền cùng người của mình rời khỏi. Cung nữ kia đứng ở tại chỗ, nhìn đến khi không còn thấy bóng dáng đoàn người, lúc này mới xoay người về điện Vạn Thọ.
Lúc này ngoài điện Vạn Thọ vẫn bị trọng binh vây quanh, cung nữ xa xa thấy vậy cũng không có tiến lên, mà quan sát trong chốc lát liền đi điện Tử Thần.
Trong điện Tử Thần, Mục Hiên đang ngồi ở trên tràng kỷ, cung nữ vừa tiến vào thiên điện, liền bước nhanh đến trước mặt Mục Hiên thấp giọng nói:
"Chủ tử, điện Vạn Thọ vẫn không thể ra vào."
"Vậy à, bên trong hiện giờ tình hình thế nào?"
Mục Hiên thưởng thức một viên ngọc thạch trên tay có chút không để ý hỏi.
"Thưa chủ tử, Hoàng hậu cùng Từ Mỹ nhân đều trúng độc, Hoàng hậu không đáng lo ngại."
Cung nữ trong giọng nói hàm chứa đáng tiếc, làm như ước gì Hoàng hậu có chuyện mới tốt.
"Xem ra 'người đó' quả nhiên động thủ, ta an bài người đều còn chưa có lên sân khấu, 'người đó' đã đem sự tình nháo đến như vậy, ta xem kế tiếp 'người đó' phải kết thúc như thế nào!"
Cung nữ thấy sắc mặt Mục Hiên không tốt, tất nhiên là không dám lên tiếng, nàng cúi đầu đứng ở một bên, cung kính chờ Mục Hiên chỉ thị. Không biết qua bao lâu, cung nữ mới nghe thấy Mục Hiên lên tiếng
"Ngươi mới vừa nói Từ Mỹ nhân cũng trúng độc? Nàng tình huống ra sao?"
Cung nữ trong lòng nhảy dựng sợ hãi trong lòng, chậm rãi nói:
"Thưa chủ tử, Thái y nói Mỹ nhân trúng độc lượng quá lớn, sợ là... Sợ là... đối với thai nhi có đáng ngại."
Nói xong ngực cung nữ đau đớn vì bị Mục Hiên hung hăng đánh một chưởng.
Cung nữ liên lui vài bước, nhịn đau lau máu trên khóe miệng, nhanh chóng quỳ xuống, cung kính nói:
"Chủ tử bớt giận, nô tỳ phụ lệnh chủ tử không có bảo hộ tốt người, xin chủ tử trách phạt."
"Trách phạt? Ngươi nói nhẹ như vậy, trách phạt ngươi thì thai nhi trong bụng Từ Mỹ nhân có thể không trở ngại sao?!"