An Thịnh Vũ nhướng mi mắt nhìn cô gái đang đứng trước mặt mình.Vốn nghĩ có thể bỏ mặc, không
lo đến, chút chuyện nhỏ nhặt của một đám phụ nữ chẳng lẽ cũng cần hắn
lên tiếng? Chỉ cần bọn họ biết thân phận không ồn ào đến hắn là được!
Nhưng mà hiện giờ có người đến trước cửa nhà cáo trạng, muốn mắt nhắm
mắt mở cũng rất khó khăn!
An Thịnh Vũ nói lời xin lỗi và vài lời
khách sáo nữa mới hòa giải được nộ khí đang lên cao của mọi người. Coi
như đó là phép lịch sự tối thiểu. Người là do hắn mời đến, ít ra cũng
phải có chút trách nhiệm mới tốt! Nếu không sau này muốn qua lại với
Thiên thị cũng có chút rắc rối. Mặc dù hắn biết Thiên Tuyết là công chúa thất sủng, nhưng mà dù sao con gái cũng vẫn là con gái, Thiên Thạc ông
ta tuyệt đối không để con gái mình chịu ủy khuất ở bên ngoài!
Sai khi thấy không khí tĩnh lặng trở lại, Thiên Tuyết mới mím môi, lấy di động ra, gọi cho Tư Đồ Thiển ngay tại chỗ.
“Thiển, cậu đang ở đâu? Tớ đã đến buổi tiệc rồi! Nhưng mà tìm không được cậu!”
Thiên Tuyết hít sâu một hơi, cố để cho giọng nói của mình bình thường
trở lại. Cô sẽ cho hắn thêm một cơ hội, cho nên đừng để cô thất vọng!
Nếu không, chuyện này cô nhất định nói cho Tư Đồ Dật biết, đến lúc đó Tư Đồ Thiển sẽ rất thảm. Thậm chí có thể bị đưa vào quân đội. Đừng nói đến việc có cơ hội thừa kế gia sản!
Trong phòng, không khí ám muội
lan tỏa khắp nơi. Trên giường còn có hai thân thể đang quấn chặt nhau
không để lộ một khe hở. Trong lúc đó, điện thoại của người đàn ông bỗng
nhiên vang lên.
“Tuyết Tuyết? Tớ…à đang ở bên ngoài, lúc tớ chuẩn bị đi bỗng nhiên có vài người đến bàn chuyện công việc, hiện giờ lại bị kẹt xe, tớ không đến kịp. Cậu đi trước đi!” Tư Đồ Thiển đẩy Lâm Nhã
Uyên ra, khó chịu nói. Hiện giờ hắn thật sự rất muốn giải phóng chính
mình. Lại bị cắt ngay lúc nguy khốn. Cô gái này rốt cuộc muốn gì chứ?
“Thật sao?”
“Đúng vậy! Khoảng mười lăm phút sau tớ sẽ có mặt có được hay không?” Tư Đồ
Thiển nói. Hắn không tin có chỗ nào để lộ sơ hở. Nhữ Giao tuyệt đối sẽ
giúp hắn che giấu. Còn thời gian trước hắn quả thật có đi gặp mặt khách
hàng mà! Cũng đã từng bị kẹt xe! Chỉ là đó đã là vấn đề của một giờ
trước! Cô sẽ nghi ngờ chỗ nào?
“Tớ cho cậu hai phút, bò xuống đây cho tớ! Đừng để tớ làm bẻ mặt cậu ngày tại chỗ này, cũng đừng trách tớ
tại sao lại nói cho cha cậu biết chuyện tốt mà cậu đã làm!” Thiên Tuyết
rũ mắt nói. Hắn nói dối! Cô biết, biết tất cả, chuyện hắn đã ở đây bao
lâu rồi, quá khứ hắn đã làm những gì, tương lai hắn sẽ như thế nào! Tại
sao không nghe cô? Cô không phải là không nghĩ cho hắn, mà là do cô nghĩ cho hắn nên mới làm như vậy! Kết cục sau này của hắn khẳng định là thê
thảm trong thê thảm!
“Tuyết Tuyết…cậu đừng nói cho ông ấy nghe có được hay không? Tớ lập tức xuống! Cậu đợi một chút!” TƯ Đồ Thiển gấp
gáp mặc đồ, ngay cả quần lót cũng bỏ qua. Chạy như bay xuống lầu.
“Tuyết Tuyết, Giao Giao…hai cậu đừng hiểu lầm, không có chuyện gì hết, đừng
hiểu lầm có được hay không! Cho tớ cơ hội giải thích, tớ có thể giải
thích mà!” Tư Đồ Thiển bước xuống liền nhìn thấy Thiên Tuyết đang dùng
ánh mắt buồn bã nhìn hắn, còn Nhữ Giao thì đã khóc không lên tiếng.
“Bác trai gọi cậu quay về! Hãy tự giải thích với ông ấy!” Thiên Tuyết chớp
mắt nói. Cô không phải là ác tâm muốn hại hắn. Bởi vì chuyện này thật sự rất quá đáng. Nếu cứ như vậy hắn sẽ thành dạng lưu manh đầu đường xó
chợ gì cô cũng không biết! Một con người bị tình dục chi phối rất đáng
sợ! Giống như cô phát hiện hắn nghiện ma túy nhưng loại cố che giấu cho
hắn vậy! Đến lúc hắn hết đường cứu chữa thì bảo cô làm sao đây?
Thiên Tuyết không muốn nhìn ánh mắt đó của hắn nữa nên liền quay lưng rời
khỏi. Không phải tại cô! Đừng trách cô có được hay không? Những gì cô
làm đều là đúng, đều là muốn tốt cho hắn mà thôi!! Thiên Tuyết tự mình
an ủi mình.
Sau khi rời khỏi buổi tiệc cô liền nhận được tin nhắn của Nhữ Giao. Cô ấy bảo Tư Đồ Thiển đang ở thư phòng một mình với cha
hắn. Còn nói hắn bị đánh rất dã man. Cô ấy đã cố hết sức, muốn cô đến
giúp.
Thiên Tuyết đau thương nghĩ nghĩ, hắn còn cần cô giúp sao? Nếu cô đến đó không chừng hắn sẽ nhân cơ hội bóp cổ cô chết đấy!
Đến trước cửa nhà Tư Đồ Thiên Tuyết mới lấy điện thoại ra, gọi cho Tư Đồ
Dật, muốn nhờ ông ta ra ngoài nói chuyện với cô. Quả nhiên Tư Đồ Dật để
Tư Đồ Thiển quỳ trong phòng, ra ngoài.
“Tiểu Tuyết, cảm ơn cháu!” Tư Đồ Dật mệt mỏi nói. Ông lao lực như vậy là đủ rồi! Không muốn nữa!
“Cháu có biết chuyện vài ngày trước Thiển…đã cưỡng hiếp một nữ sinh, cháu rất tiếc! Thật xin lỗi! Chuyện đó là cháu giúp cậu ấy giấu bác! Thật xin
lỗi!” Thiên Tuyết cúi đầu nói thật. Chuyện đó là do cô lấp liếm giúp
hắn, còn gia đình cô gái kia là do Tư Đồ Thiển tự mình giải quyết. Lí do rất đơn giản. Cô gái đó làm ra rất nhiều động tác khiêu dâm với Tư Đồ
Thiển nên hắn mới không kiếm chế được. Đã được điều tra, cô ta là người
của một tập doàn đối địch tập đoàn Tư Vi, muốn uy hiếp Tư Đồ Thiển,
giành chút lợi lộc từ Tư Đồ Dật.
Là cô sai! Hiện giờ thì hắn phải tự mình chịu trách nhiệm thôi! Cô đã hết cách thật rồi mà! Làm ơn hiểu
cho cô có được hay không!