Trùng Sinh Vân Thiển Y

Chương 14: Trăng khóc



Hôm nay không thấy người tới. Vân Thiển Y có chút mất mát trong lòng ngồi ở hành lang ngắm nhìn phương hướng Lê Hân thường hay tới.

Cứ đêm nào hắn cũng đến tìm nàng chơi. Lúc thì lén lút ra phủ đi ăn gì đó, khi thì hẹn hò đi ngắm trăng, có lúc lại buồn chán đi dạo hoàng cung, thỉnh thoảng hắn sẽ chỉ điểm nàng võ công, nói là võ công chứ thực chất hắn chỉ chỉ nàng vài động tác mèo cáo đơn giản chẳng chút sát thương nào. Tất nhiên, hắn sẽ làm như đây thực ra là một bộ tuyệt thế võ công không gí sánh bằng, hắn còn nói, chờ nàng luyện thành còn muốn mạnh hơn hắn.

Nụ cười như đúng rồi của hắn lúc đó làm nàng bật cười. Nàng tất nhiên không đi vạch trần hắn, chỉ âm thầm ghi nhớ hắn dám lừa gạt nàng, từ từ trừng phạt hắn sao cũng được.

Nghĩ đến hắn, nàng tự nhiên muốn gặp hắn. Không biết giờ hắn làm gì, tại sao lại không đến, nàng còn lần đầu tiên xuống bếp học làm điểm tâm hoa mai cho hắn, chờ đến lúc bọn họ đến chỗ ngắm trăng có cơ hội thưởng thức.

Màn đêm lại sâu thêm một tầng, ánh trăng sáng tỏ hôm nay dị thường rung động. Nhưng không hiểu sao giống như bị thôi miên, cảm thấy ánh trăng hôm nay rất bi thương thì phải?

Ừ, tựa tựa như nó đang khóc vậy.

Trăng khóc. Vân Tâm Nhược khóc.

Nàng ta làm gì khóc rồi. Nguyệt ở thế giới này chính là Vân Tâm Nhược. Nàng cảm thấy trăng khóc tất nhiên là nhìn ra hình ảnh Vân Tâm Nhược đang khóc. Cơ mà thôi kệ, bình thường không phải là người u uất thì cũng là người hay khóc. Khóc nhiều ánh trăng sinh cảm giác buồn cũng đúng.

Tự nhiên làm nàng nhớ ra một chuyện. Có liên quan đến Hân với Vân Tâm Nhược.

Nàng nhắm mắt hồi tưởng.

Chuyện của kiếp trước.

Lê Hân là một Chiến Thần lãnh tình, chán ghét nữ nhân, vì cảm thấy mấy người nữ tử chỉ biết khóc thật phiền phức. Nhưng sau đó vị quốc sư truyền thuyết lại nói cho hắn biết thiên mệnh, hồng loan tinh động, nghĩa là hắn sẽ động tình duyên, nhưng ngoài Lê Hân ra thì hai người cao quý nhất của Thiên Trạch đều biết, một hồi tình kiếp nay lại là một tai nạn.

Hồng loan tinh động, hắn để trong lòng nhưng chưa bao giờ đi kiểm chứng cho đến khi gặp Vân Thiển Y. Sau đó vì có được nàng nên xin thánh chỉ tứ hôn, mà Vân Thiển Y trong lòng chỉ có Tiêu Thanh Hàn nên thay gả Vân Tâm Nhược.

Tử đó về sau, trăng đêm đêm luôn lạnh lẽo.

Một ngày kia, Vân Tâm Nhược bị giá họa, trộm đồ phòng bếp, là do Hồng Nhiên thị thiếp của Lê Hân sắp đặt. Lê Hân hay bất cứ ai cũng biết là giá họa, nhưng hắn vẫn như chắc chắn buộc tội Vân Tâm Nhược. Trong quá trình giằng co qua lại, Lê Hân thô bạo điên cuồng, Vân Tâm Nhược kiên cường nhẫn nhịn. Nhưng vì như vậy đã thực sự chọc giận Lê Hân.

Lê Hân cười tàn nhẫn ném chiếc bánh bao trong tay Vân Tâm Nhược, đạp lên nó, khiến cho Vân Tâm Nhược lần đầu tiên trước mặt Lê Hân khóc.

Rồi hình ảnh Vân Tâm Nhược nhặt lên chiếc banh bao, cẩn thận lột bỏ những vết sạn dơ, cơ thể nàng run rẩy, giàn dụa nước mắt ăn chiếc bánh bao đã lạnh lẽo nhưng đã được hâm nóng từ tay của Tiểu Tức, một cách chậm rải. Hình ảnh đó lây động trong không trung, sáng ra một tầng quang hoa diệu kỳ.

Hình ảnh đó khiến nàng xao động, trái tim nàng không có nên nàng không biết thương ở đâu, chỉ biết khi nàng nhìn hình ảnh Vân Tâm Nhược ăn chiếc bánh bao đã không thể thốt lên thành lời. Ánh mắt Vân Tâm Nhược đơn thuần mà trong sạch, Phương đại nương người được nhận lệnh giá họa cho Vân Tâm Nhược trái tim cũng ê ẩm đau, Tiểu Tức lòng như quặn thắt ngăn cản Vân Tâm Nhược ăn chiếc bánh bao bẩn.

Còn hắn nhìn Vân Tâm Nhược chỉ tràn ngập là vô hạn phức tạp.

Vân Thiển Y mở mắt, ánh sáng đen thay đổi thành màu lam thuần túy xinh đẹp, nhìn lên ánh trăng cho người khác cảm giác đau thương mà suy nghĩ.

Là chuyện của kiếp trước, nhưng giờ khi có trái tim để suy nghĩ, nàng vẫn cảm thấy đó là một hồi hình ảnh làm nàng không nói được, cũng không có đồng dạng thương cảm ê ẩm như những người đó. Đối với nàng, Vân Tâm Nhược cho nàng cảm giác, bình đạm không thương.

Còn bóng lưng tịch mịch của người kia...

Vân Thiển Y cười nhẹ, lại thở dài một hơi thật sâu, hít vào trong không khí sự thanh mát của màn đêm, căng đầy trong cuống phổi, rồi lại thở ra, một màn sương trắng phủ xuống ve vuốt không khí lạnh xung quanh nàng.

Để qua những cảm xúc hỗn tạp bất ngờ. Nàng lại nhớ đến Lê Hân.

Phải chăng nàng nên là người kết thúc những ngày tháng vụng trộm nhàn rỗi này để chính thức làm phu nhân của hắn?

Nghĩ đến đây Vân Thiển Y cười.

Vậy đi, mai nàng sẽ đến gặp hắn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.