Trùng Sinh Vào Vai Nữ Phụ Ở Mạt Thế

Chương 196



Tần Ninh: "...”

Mừng vì một con rắn không hung dữ, nghe có vẻ buồn cười. Nhưng anh ta nhìn thấy biểu cảm của Hứa Lê thì biết Hứa Lê nói thật.

Còn Hứa Lê thì đang hồi tưởng lại kiếp trước.

Kiếp trước cô không nghe nói đến việc gần căn cứ thành phố S có con rắn biến dị rất mạnh, điều này chứng tỏ nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì con rắn biến dị này cuối cùng sẽ không ở lại thành phố S.

Nhưng cho dù như vậy, cũng không có nghĩa là thành phố S thích hợp để quay về sinh sống.

Dù sao thì thành phố S không chỉ có vườn thú, còn có vườn bách thảo, quay về thành phố S vốn chỉ là một giấc mơ, thành phố S sẽ không thích hợp cho con người sinh sống, không bằng sinh sống trong căn cứ, chỉ cần cố gắng cứu vớt vật tư trong thành phố S trước đã.

Hứa Lê không nói những lời này, cô không muốn kích thích mấy người đồng đội này.

Vì con rắn biến dị chặn đường, cộng thêm không chắc con rắn biến dị có thực sự không hứng thú với con người hay không, nếu bọn họ tiến lại gần có bị coi là có khuynh hướng tấn công mà bị con rắn biến dị phản kích không, cho nên cuối cùng bọn họ vẫn từ bỏ lộ trình trước đó.

Vừa lúc này, căn cứ bên kia đưa ra thông tin về dây chuyền sản xuất, cũng không cần đi về phía con rắn biến dị, bọn họ thuận thế đổi hướng.

"Vậy lần sau chúng ta có thể không đến đó không? Cũng không biết nó có đến nơi khác không, tôi phải gửi tin nhắn cho mấy đội khác trước đã.”

A Nguyên gõ gõ trên máy tính, trên mặt vẫn còn lo lắng. Hứa Lê nhìn bức ảnh anh ta gửi đi, đột nhiên hỏi: "Có thể gửi cho tôi một bản ảnh và video này không?”

“Được chứ.”

A Nguyên gửi đến máy tính bảng mà Hứa Lê lấy ra, còn rất nghi hoặc: "Em muốn cái này để làm gì?”

“Anh không thấy nó rất đẹp sao?”

Hứa Lê nhìn màu vàng kim trong thành phố đổ nát, tiếc nuối: "Nếu có thể nuôi thì tốt rồi.”

A Nguyên: "?”

Những người khác trong xe: "?”

Không phải chứ, cô tỉnh lại đi, đây là động vật biến dị mà chính cô cũng không muốn dây vào mà! Hơn nữa còn to như vậy, cô chắc là có thể nuôi nổi không?

——Có lẽ nỗi sợ hãi hôm nay đều do con rắn biến dị kia gây ra, trên đường đi lấy dây chuyền sản xuất không xảy ra chuyện gì bất ngờ. Sau khi nhìn thấy con rắn biến dị khổng lồ thì đám thây ma và thây ma cấp hai chỉ là chuyện nhỏ đối với bọn họ. Chỉ vì kiêng dè con rắn biến dị nên mọi người đều ngầm hiểu không sử dụng vũ khí có uy lực quá lớn nữa, nhiều nhất là ném lựu đạn, thậm chí cả tên lửa vác vai cũng bị loại bỏ.

Hứa Lê cảm thấy kế hoạch ra ngoài lần sau của mình có lẽ phải sửa đổi lại, nếu con rắn biến dị không rời khỏi thành phố S trong thời gian ngắn thì cô cũng không thể điên cuồng ném b.o.m như mấy ngày nay được. Bọn họ ra ngoài đã đủ lâu rồi, dù là vật tư trong kế hoạch hay vật tư ngoài kế hoạch đều đã thu thập đủ, cộng thêm chuyện con rắn biến dị cũng không thể nói rõ ràng trong một hai câu nên bọn họ quyết định quay về căn cứ. Có lẽ là con rắn biến dị khiến bọn họ tức tối, Hứa Lê phát hiện trên đường trở về Liên Dương Diễm và những người khác g.i.ế.c thây ma đặc biệt hung dữ. Khí thế đó, có thể nói là không coi đạn là đạn.

Tất nhiên, Hứa Lê cũng là một trong những người thu hoạch thây ma, tối qua cô đã sử dụng một lọ thuốc tăng cường thể chất cấp thấp, dị năng trực tiếp đột phá lên cấp ba.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.