Lý Văn Triết đứng trước khu kí túc xá được thiết kế tương đối lạc hậu, do dự muốn vào hay không?
Nơi này là một thành thị nhỏ ở phía nam, trước mặt những tòa lầu này mặt ngoài đã bong vữa, cách đó không xa, là lầu bình phong. Đây không phải là những tòa nhà cao tầng được xây bằng thép hợp kim trong sinh hoạt bình thường của Lý Văn Triết, sân thượng cũng không có chỗ cho máy phi hành hạ xuống, loại thiết kế này là loại thiết kế của mấy trăm năm trước.
Cuộc chiến vũ trụ kết thúc, Việt Lăng Thiên còn ở lại biên cương tinh cầu chỉ huy kiến tạo lại khu quân sự. Mà vốn đã nói Trương Thiên Lâm trong một năm sẽ hoàn thành nhiệm vụ quay trở lại địa cầu nhưng vẫn không thấy bóng dáng, có lẽ cũng không phải không thấy bóng dáng, chỉ là hắn cũng không có cùng Lý Văn Triết liên lạc qua, cái này làm cho Lý Văn Triết rất không an tâm rất lo lắng.
Trong khoảng thời gian này, Lý Văn Triết luôn suy đoán Trương Thiên Lâm là bị thương nên không liên lạc với y, hay là đã xảy ra chuyện gì?
Tâm ý Trương Thiên Lâm đối với y Lý Văn Triết rất rõ ràng, Trương Thiên Lâm là người như thế nào y cũng hiểu rất rõ. Lúc trước cự tuyệt hắn thổ lộ, không phải không thích, không phải không yêu, chỉ là cảm thấy Trương Thiên Lâm đáng có được người tốt hơn. Nhưng y vẫn chưa từng nghĩ tới, nghề nghiệp Trương Thiên Lâm là nguy hiểm, nhưng có thể tùy thời liền không tồn tại trên cuộc đời nữa, cho dù còn trẻ mất liền mất, quản ngươi bao nhiêu tuổi. Quản ngươi nghèo khó hay giàu có. Quản ngươi đẹp trai hay là nam nhân xấu xí.
Lý Văn Triết đưa tay sờ khóe mắt của y, y bảo dưỡng vô cùng tốt, lúc biểu lộ ôn hòa yên lặng, cũng nhìn không ra dấu vết của thời gian, chỉ là cười cười, nếp nhăn ngay khóe mắt liền hiện ra. dammy9694.wordpress.com
Năm nay y đã bốn mươi sáu, nếu như dựa theo tuổi thọ của nhân loại trước kia, y đã sống qua một nửa cuộc đời rồi.
Nửa đời trước y vì Hứa Hòa Thắng và Hứa Duệ sống, tuổi già… Lý Văn Triết đã từng nghĩ cứ như vậy yên ổn sốn với cha và ba cả đời, nhưng kì thật Lý Chính Minh và Lợi Huy không cần y như vậy, phu phu bọn họ sớm đã có một cuộc sống của riêng mình, cũng có bạn bè của bọn họ. Ngược lại bọn họ càng hi vọng Lý Văn Triết tìm được bầu bạn hợp ý trong đời người, giống như bọn họ dắt tay nhau qua nửa đời sau.
Hứa Duệ cũng có gia đình của mình rồi, song bào thai rất đáng yêu, nhưng trẻ con rất nhanh liền trưởng thành, sau khi lớn lên sẽ có bạn bè của mình.
Lý Văn Triết đột nhiên cảm thấy chỉ có chính mình là cô đơn, ở đâu cũng không cần y, tất cả mọi người có cuộc sống của mình. Trước kia Trương Thiên Lâm mỗi ngày đều vây quanh y, vô luận đi nơi nào đều cùng một chỗ, Lý Văn Triết chẳng hề cảm giác gì. Nhưng hiện tại trở thành một mình y đi làm, một người ở nhà, một người ăn cơm, một người đi mua đồ, cái loại cảm giác cô độc này rất rõ ràng.
Trước đoạn thời gian tộc kiến bị tiêu diệt, Lý Văn Triết mỗi ngày đều rất lo lắng. Cái gì tuổi chênh lệch, cái gì không sinh được con của trước kia đều không phải là vấn đề rồi, chỉ cần Trương Thiên Lâm còn sống quay trở về, y cái gì đều đáp ứng.
Nhưng Trương Thiên Lâm chưa có trở về, thậm chí ngay cả một chút tin tức cũng không có.
Lý Văn Triết ngẩng đầu nhìn tòa nhà cũ một lần nữa, móng tay đâm vào lòng bàn tay, mang đến cảm giác đau đớn.
Việt Lăng Thiên nói Trương Thiên Lâm không có việc gì, bảo y không cần lo lắng.
Việt Lăng Thiên nói Trương Thiên Lâm chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian, tốt rồi sẽ trở về.
Việt Lăng Thiên nói Trương Thiên Lâm hơn một năm đều ở bên ngoài không gian chấp hành nhiệm vụ, áp khí, mất trọng lượng, chống lại thuốc hóa học… những cái này đối với thân thể tổn thương, hắn cần nghỉ ngơi và hồi phục.
Việt Lăng Thiên nói Trương Thiên Lâm hơn mười năm không có về nhà, phía nam thời tiết ôn hòa ẩm ướt rất thích hợp để tĩnh dưỡng.
Việt Lăng Thiên nói không nhiều, càng là hời hợt, lại làm cho Lý Văn Triết lo lắng hơn.
Lý Văn Triết luôn biết Việt Lăng Thiên hi vọng y có thể chấp nhận Trương Thiên Lâm, nếu như Trương Thiên Lâm thật sự không có việc gì, Việt Lăng Thiên đoán chừng sẽ nói ra vài chuyện khiến Lý Văn Triết đau lòng? Nhưng Việt Lăng Thiên thái độ như vậy, Lý Văn Triết ngược lại lo lắng Trương Thiên Lâm, nhất định là đã xảy ra chuyện.
Việt Lăng Thiên nhìn Lý Văn Triết khống chế không được mà lộ ra toàn bộ lo nghĩ trong lòng ra bên ngoài, nói “Cha, nếu không con liên lạc với Trương Thiên Lâm một lần, bảo cậu ta báo cho cha tin bình an.”
Lý Văn Triết sững sờ, trong lòng là rất muốn nhưng lại không cách nào đặt xuống mặt mũi của trưởng bối được, trái lương tâm lắc đầu: “Không cần, cậu ta thay đổi số sao?”
“Không có, vẫn là số kia. Con có địa chỉ nhà cậu ta đã từng sống, hiện tại phải hay không còn ở thì không rõ ràng lắm. Nhưng nghe Trương Thiên Lâm đã từng nói qua cậu ta muốn trở về nhìn, cái này con gửi cho cha. Nếu như người đi công tác qua chỗ đó, liền tiện được thăm cậu ta một lần.” Việt Lăng Thiên đem địa chỉ truyền cho Lý Văn Triết, kì thật Trương Thiên Lâm không thể nói là bị thương, chỉ cần thời gian điều trị mà thôi. Nếu như hắn có thể nhân cơ hội này theo đuổi được Lý Văn Triết, ngược lại là chuyện tốt.
“Ừ, được.”
Lý Văn Triết không có liên lạc với Trương Thiên Lâm, y sợ Trương Thiên Lâm báo cho y sẽ lừa gạt thương thế của hắn, Lý Văn Triết không muốn như vậy. Y muốn biết tình hình thực tế, muốn đột kích.
Kiến trúc khu kí túc xá cũ này, trên sân thượng căn bản không cách nào đáp xuống máy phi hành, liền giống như mọi người 2000 năm trước, máy phi hành của bọn hắn chỉ có thể đậu ở chỗ này. Cho nên vô luận trong nhà có máy phi hành hay không, mọi người ra vào đều phải đi thang máy.
Hàng xóm láng giềng gặp mặt quen nhau bắt đầu quen thuộc, chuyện nhà bát quái là sở thích chung của mọi người, ngươi tới ta đi ngược lại vô cùng náo nhiệt, không giống thành phố lớn từng nhà đóng chặt cửa lấy lễ đối đãi vô cùng lạnh lùng, nơi này tình cảm qua lại nhiều lần, tình cảm sâu đậm.
Lý Văn Triết mặc quần áo hưu nhàn nhìn không ra nhãn hiệu nào, rất là điệu thấp, nhưng khí chất tao nhã đã ăn sâu vào tận bên trong không cách nào che dấu được. Lúc y đứng ở đại đường thang máy, phần khí chất kia cùng mọi người có chút không thích hợp. dammy9694.wordpress.com
Những người có mặt ở thang máy lặng lẽ đánh giá Lý Văn Triết, có người hỏi: “Tiên sinh nhìn không quen mặt, không phải ở nơi này?”
Lý Văn Triết quay đầu nhìn về phía người hỏi, là một nam nhân thon gầy hơn ba mươi tuổi, y mỉm cười: “Đúng vậy, tôi tới thăm bạn.”
“Tầng kia sao?” Nam nhân kia nở nụ cười, dáng cười vô cùng chất phác: “Tôi ở chỗ này lớn lên, người ở tòa lầu này tôi dường như đều biết cả.”
Lý Văn Triết thoáng dừng lại, cân nhắc muốn hay không nói ra, thấy nam nhân kia đôi mắt vẫn còn trông mong mà chờ hắn trả lời, liền nói: “Lầu 12 Trương Thiên Lâm.”
“À?” Không chỉ nam nhân kia, những người khác cũng hô nhỏ một tiếng. Sau đó bảy mồm tám lưỡi mà thảo luận nói: “Trương gia Tiểu Lâm tử à. Tiên sinh ngài không biết sao? Cậu ta năm hai mươi tuổi đã rời đi, không có ở chỗ này, nhà cậu ta bây giờ là chú cậu ta ở rồi.”
Lý Văn Triết nghe xong liền sửng sốt: “Tôi nghe nói cậu ta phải về nhà một chuyến.”
Một người khác nói: “ Tiểu Lâm tử đã trở lại. Những ngày này đều không thấy qua cậu ta.”
“Ôi, không đi thì phải thế nào? Nhà cậu ta chú cậu ta đã ở, nghe nói đã sớm sang tên cho em họ cậu ta rồi.” Một nam nhân khá lớn tuổi nói: “Tiểu Lâm tử lâu như vậy đều chưa có trở về, tất cả mọi người cho là cậu ta sẽ không trở về nữa rồi.”
“Không thể nào? Phòng này là cha mẹ Tiểu Lâm tử để lại cho cậu ta, năm đó cậu ta ra đi mới 20 tuổi, trưởng thành có thể thừa kế di sản.”
“Những năm này đều là nhà chú cậu ta ở. Thím cậu ta nói là Trương Thiên Lâm đem phòng này đưa cho bọn họ rồi.” Bala bala bala
Lý Văn Triết nghe những ngôn luận này hết sức kinh ngạc, trong nội tâm có chút hối hận trước khi đến không có điều tra bối cảnh Trương Thiên Lâm. Y nghe xong Việt Lăng Thiên nói Trương Thiên Lâm về nhà, liền tâm tâm niệm niệm muốn sang đây xem.
Vẫn cho là Trương Thiên Lâm có một gia đình vẹn nguyên, lúc hắn hướng chính mình thổ lộ, Lý Văn Triết còn lo lắng cha mẹ đối phương có thể sẽ không vui khi con trai lấy một người không cách nào sinh dục. Thật không nghĩ đến Trương Thiên Lâm dĩ nhiên là cô nhi.
Lý Văn Triết nhớ tới dấu vết khi Trương Thiên Lâm ở tại nhà y, trách không được. Trong nội tâm đột nhiên có chút chua xót, Lý Văn Triết dẹp đi cảm xúc, tiến thêm một bước hướng mọi người chứng thực: “Mọi người là nói Trương Thiên Lâm không ở chỗ này?”
“Đúng nha. Tiên sinh ngài đã đến chậm, Trương Thiên Lâm là đã trở lại, nhưng nhà cậu ta chú cậu ta ở một nhà năm người, cậu ta có thể nào ở được?”Một vị biết chuyện hướng Lý Văn Triết tiết lộ tin tức, trên mặt còn mang theo tiểu bát quái hưng phấn: “Trương Thiên Lâm cùng ngày đã đi, chú cậu ta còn đuổi theo tiễn ra bên ngoài.”
“ À, cảm ơn.”
Lý Văn Triết không nghĩ tới sự tình biến thành như vậy, lúc này thang máy đèn sáng, lầu mười hai đã đến, y đành phải mỉm cười cùng với mọi người, đi ra thang máy.
Đi đến bên cửa sổ đứng đấy, Lý Văn Triết cũng không có đi Trương gia. Y cảm thấy Trương Thiên Lâm không ở chỗ này, cũng không cần phải đi gặp một nhà chú hắn, có lẽ nên liên lạc với Trương Thiên Lâm.
Hạ quyết tâm, Lý Văn Triết quay người lại nhấn thang máy xuống lầu.
Trương Thiên Lâm hoàn toàn không ở trong khu kí túc xá này, nhưng hắn cũng không có rời đi quê hương của mình. Dù sao tuổi thơ của hắn, thời thiếu niên đều trải qua ở chỗ này, khí hậu chỗ này, ngôn ngữ chỗ này, còn có thói quen ẩm thực của Trương Thiên Lâm đều ở chỗ này.
Vừa về tới thành phố nhỏ này, Trương Thiên Lâm cảm thấy rất thoải mái, hắn quyết định ở chỗ này một thời gian ngắn. Thời gian dài ở lại không thích hợp ở khách sạn, nhà của mình chú đã ở rồi nên hắn cũng không ở lại. Trương Thiên Lâm hiện đang thuê một căn nhà ở vùng ngoại thành điều dưỡng thân thể, vùng ngoại thành không khí tốt, thứ hai người ở chỗ này ít, lúc nhàn hạ còn có thể trồng cây tự cấp tự túc.
Thành phố lớn vùng ngoại thành đều là biệt thự lớn, thành thị nhỏ vùng ngoại thành còn nhiều ngôi nhà nhỏ.Có cho thuê, cũng có một nhà mấy người ở, Trương Thiên Lâm liền thuê một ngôi nhà hai tầng có một phòng ngủ và một cái sân nhỏ.
Lầu nhỏ cùng biệt thự có sự khác biệt rõ ràng, bên trong lắp đặt thiết bị cũng là đơn giản thực dụng. Trương Thiên Lâm cũng không phải là người yêu thích hưởng thụ, ngược lại càng đơn giản càng thể hiện ta bản chất sinh hoạt. Hắn thực tế thích cái hậu viện kia, phân ra mấy mẫu, gieo rau quả dưa leo, không cần hắn hao tâm tổn trí, lập tức có thể ăn hết.
Kết quả Trương Thiên Lâm ở trong trấn nhỏ an định, hoàng hôn mỗi sáng sớm đều ở trong sân quấy rối hoa hoa thảo thảo cùng rau quả dưa leo, làm những chuyện này hắn rất lành nghề, cũng rất quen. Lúc trước trở thành bảo tiêu Lý Văn Triết, hắn liền ở lại Lý gia trong hậu hoa viên đối với Lý Văn Triết động tâm…
Thời điểm mỗi lần nhớ Lý Văn Triết, Trương Thiên Lâm đều thích ngốc ngốc ở bên trong hậu hoa viên. Đây là lần đầu tiên hắn tiếp cận cuộc sống Lý Văn Triết, cũng là đoạn thời gian kia, lòng của hắn chậm rãi rơi vào tay giặc.
Mười mấy năm qua Trương Thiên Lâm trôi qua ở bên ngoài, hắn cũng không có cảm giác gì, cuộc sống không phải chính là như thế này sao? Huống hồ hắn đã không có nhà. Không giống những con diều hâu ở bên ngoài, con đường của bọn hắn nằm trong tay của chính mình, mệt mỏi, chán nản, còn có khả năng quay trở về.
Nhưng từ khi biết Lý Văn Triết, tiến vào Lý gia, hết thảy đều thay đổi. Hắn khát vọng có một gia đình, cùng Lý Văn Triết cùng một chỗ thành lập gia đình.
Trương Thiên Lâm mặc dù chỉ là bảo tiêu của Lý Văn Triết, thư kí, trợ lý tư nhân, nhưng ở Lý gia hắn lại nhận được sự quan tâm ôn hòa giống như một gia đình. Phu phu Lý Chính Minh và Lợi Huy đối với hắn rất tốt, Lý Văn Triết tuy luôn cự tuyệt hắn, nhưng đối với hắn cũng thật là tốt. Trương Thiên Lâm trong nội tâm cũng hiểu rõ Lý Văn Triết làm như vậy cũng là vì y suy nghĩ cho hắn, điều này làm hắn càng không có cách nào buông tay. Cự tuyệt liền cự tuyệt, hắn đã sớm quyết định chủ ý muốn cùng Lý Văn Triết rốt cuộc sứt đầu mẻ trán.
Văn Triết, anh hiện tại tốt không?
Trương Thiên Lâm đối với chồi non nhỏ ngẩn người, thiết bị điện tử trên tay đột nhiên lập lòe. Trương Thiên Lâm nhìn, dĩ nhiên là Lý Văn Triết.
Hai năm rồi, Lý Văn Triết một lần cũng không có liên lạc với hắn, Trương Thiên Lâm nhìn chằm chằm vào thiết bị điện tử có chút không thể tin được. dammy9694.wordpress.com
Thiết bị điện tử tiếp tục lóe sáng, Trương Thiên Lâm run tay muốn nhấn nút ấn mở, lại đột nhiên dập tắt. Trương Thiên Lâm sững sờ, sau đó kinh ngạc, cảm xúc lo lắng hối hận giao nhau, luống cuống tay chân mà vội gọi cho Lý Văn Triết.
Máy bận!
Máy bận!
Máy bận!
Trương Thiên Lâm gấp đến độ mặt mũi trắng bệch, một lần lại một lần gọi điện cho Lý Văn Triết. Loại lo lắng này làm cho hắn quên đối phương đã gọi cho hắn, kết quả là song phương đều không liên lạc được đến đối phương. Hắn càng không biết Lý Văn Triết đã để cho Việt Lăng Thiên tìm được vị trí chính xác của hắn, đang lái máy phi hành tới tìm hắn.
p/s: Minh không phải lừa mọi người, quả thật PN Lý Văn Triết khi Minh down về vốn không có, chẳng qua là không cam tâm nên mới lên baidu kiếm rồi copy past về. Thấy giống kể công quá! Mọi người có thể trách Minh lừa mọi người, muốn thử cảm giác đi lừa người khác rồi bị người khác phát hiện rồi chỉ trích nó ra sao. Minh mệt quá! Muốn nói cho nhẹ lòng nhưng bị cấm phát ngôn lên MXH nên vô xả tí, phiền mọi người rồi. Nhìn người ta nói mà chạnh lòng, nhìn người ta mà phát thèm, nhìn lại mình thấy phát nản. Từ lúc sinh ra tới giờ mới biết có vụ lên FB nói vu vơ chẳng chỉ đích danh ai, nhưng bắt người ta đi xin lỗi vì bôi nhọ danh dự. Mơ đẹp thật, có danh dự nhân phẩm thì cũng đi xin lỗi rồi, còn đây không có lấy gì đi xin lỗi. Mệt! Mệt! Mệt! Ngày ngày lên kể công vì cái lớp này hi sinh nhiều lắm, chạnh lòng thương cảm ghê gớm, cuối cùng sự thật đắng chát là điểm số thấp là do bị “thiên thần” hạ xuống, làm thì nhận đi, đổ lỗi cho người khác. Đi bênh cái đúng chẳng lẽ là sai sao trời? Bảo vệ lợi ích của mình là sai sao trời? Tự nhiên được thăng đẳng cấp từ người lên chó, đúng là siêu nhân nên hiểu chó nói, người ai hiểu chó nói cơ chứ. Thôi!Thôi!Thôi! Trên đời có cái gọi là cap màn hình đấy, xóa cmt làm gì chứ, sao mà kì. Ùm, mọi người là “Tấm” còn những người đi gây sự như mình là “Cám” hài lòng mãn nguyện. Nếu lỡ có đọc được thì cũng đừng đi khủng bố mình, khủng bố mình thì được thôi, đừng lôi kéo phụ huynh của phụ huynh, phụ huynh của phụ huynh vô nha. Xin lỗi vì khủng bố mọi người nhé T^T