Trước Cùng Giường, Sau Nói Yêu

Chương 22



Mặc dù ở chi nhánh không lâu, nhưng Tần Tiểu Ý vẫn thể hiện được tài lãnh đạo và sức chiến đấu siêu phàm, khiến ai nấy đều phải thần phục, cô lại từng dẫn đoàn đội vào Nam ra Bắc, bôn ba đến từng người khách, mang đao ra chém, đủ loại khách hàng khó chơi đều bị chém đến không còn manh giáp, cho nên đối với nhân viên cũng có được cảm tình.

Tần Tiểu Ý được điều lên tổng công ty là chuyện được truyền đi rất nhanh, người ở đó vừa biết được tin, đều ồ lên, sau đó chính là các loại lời khuyên oán niệm dài dằng dặc.

Tần Tiểu Ý chính là làm việc trong cái hoàn cảnh giao tiếp ồn ào này, vừa đưa công việc vừa vội vàng khuyên bảo hy vọng cô ở lại chi nhánh, cô hào khí tận trời phất tay nói: không phải tôi lên tổng công ty là xong, chi nhánh này vẫn thuộc quyền quản lý của tôi, khi nào có thời gian tôi sẽ đến thanh tra, mấy người các người làm việc cho tốt, tranh thủ thể hiện, lập được công trạng, thì sẽ nhanh chóng được điều lên tổng công ty gặp lại tôi.

Trước khi đi cũng không quên thu phục lòng người, Tần tổng cô đã bắt đầu có tinh thần của người Vu gia rồi à.

Tuy thân phận Tần Tiểu Ý không phải bình thường, nhưng làm việc chung lâu ngày cũng hòa hợp với nhân viên, vì vậy có người liền nhân cơ hội đưa ra đề nghị tổ chức liên hoan, lập tức được mọi người hưởng ứng.

Tần Tiểu Ý tâm tình đang tốt, liền sảng khoái đáp, không cần quỹ chung cũng không cần mọi người bỏ tiền, bữa tối tôi bao hết, lời vừa dứt, bốn phía liền vang lên tiếng hoan hô như sấm rền.

Phải biết rằng, chỉ riêng chi nhánh này của Tần Tiểu Ý, đã có tới mấy chục người, mang theo đoàn quân ăn như châu chấu này phải đến hai quán, phí tổn nhất định không nhỏ. Nhưng Tần tổng mày không nhíu lấy một nửa, ngực đầy khí phách, không thể so sánh với mấy đại lão gia bình thường.

Kỳ thật Tần Tiểu Ý cảm thấy bản thân cũng không dễ dàng gì làm được, cô muốn theo đuổi đối tượng là đại nhân vật thích phô trương, nếu cô keo kiệt, vậy làm sao xứng với hắn, cho nên thể hiện lập trường đúng thời điểm, là rất quan trọng.

Tóm lại, Tần Tiểu Ý hạ quyết tâm: có khổ cùng chịu, có tiền cùng mất. Mục tiêu cuối cùng của cô là theo đuổi Vu tổng, vui vẻ cùng hắn phu xướng phụ tùy, song túc song phi (1).

(1). Song túc song phi: chỉ cặp nam nữ yêu đương thắm thiết không phân ly, tương tự như câu “chung giường chung chiếu”, “như hình với bóng”.

Đã có loại chuyện phóng túng cỡ này, làm sao thiếu Lâm Kiều Kiều ham ăn kia được, Tần Tiểu Ý gọi một cuộc, tên kia xúc động thiếu chút nữa muốn chui qua điện thoại, may là Tần Tiểu Ý cúp máy đúng lúc, còn không thì ban ngày ban mặt đã xảy ra chuyện kỳ quái.

Chưa tới giờ tan tầm buổi chiều, Lâm Kiều Kiều đã nhanh chóng chuyển phát mình đến văn phòng Tần Tiểu Ý.

“Nếu có chồng mà chồng em chỉ cần được nửa sức như em, chắc là bây giờ con cái gì cũng có hết rồi.”

“Ai nói em không có sức, ngày nào tỉnh dậy chuyện đầu tiên em làm là tự đánh bản thân.”

“Sao tự đánh?”

“Em lúc nào cũng mặc niệm trong lòng ‘Đàn ông cũng có thể ăn…’ để tự nâng cao ý chí chiến đấu.”

“Vậy cô phải cẩn thận đó, đừng tự kỷ ám thị quá, vừa thấy đàn ông là bay lên cắn.” Tần Tiểu Ý cười nhạo.

“Cho nên em chỉ mặc niệm mười lần chứ không phải trăm lần.”

Tần Tiểu Ý cảm thấy Lâm Kiều Kiều đầu óc không phải bình thường, nếu còn nói tiếp, khẳng định sẽ đi đến cảnh giới quỷ dị loạn thất bát tao. Vì thế cô sáng suốt ném cái laptop cho Lâm Kiều Kiều, ra hiệu đối phương tự chơi đi, còn cô tiếp tục vùi vào đống văn kiện trên đầu.

Hiển nhiên Lâm Kiều Kiều đã quen như vậy, ôm laptop, tự lấy ra một bịch snack khoai tây, cắn răng rắc vui vẻ, thời gian còn lại là nhìn vào laptop mà cười gian.

“Chị Tiểu Ý, chị phát hỏa.” Lâm Kiều Kiều lên trang diễn đàn công ty Tần Tiểu Ý, vui tươi hớn hở báo với Tần Tiểu Ý.

Tần Tiểu Ý mày liễu chống lên, buông đồ trên tay tiến đến bên cạnh Lâm Kiều Kiều, “Hỏa gì mà hỏa?”

“Chị xem đi.”

Lâm Kiều Kiều chuyển laptop đến trước mặt cô, chỉ vào topic phía trên nói: “Chính cung nương nương VS thiếu nữ xinh đẹp, ai sẽ thắng?! Vào đây cược đi.”

Tần Tiểu Ý click vào, lập tức bị nội dung bài post và số bình luận làm mù mắt.

“Ai cũng biết, lão tổng chúng ta có một hồng nhan tri kỷ xinh đẹp bầu bạn bấy lâu, chính lúc chúng ta đang chờ bọn họ nắm tay nhau vào lễ đường kết hôn, lại phát hiện lão tổng đã kết hôn với người khác, tam giác tình cảm lưu luyến xuất hiện, quả thực còn kích thích hơn mối tình đẹp bình thường, còn cẩu huyết hơn cả ngôn tình, rốt cuộc là lão tổng nắm tay vợ mình thiên trường địa cửu, hay là chân tình chiến thắng tất cả, hồng nhan tri kỷ xinh đẹp sẽ phù chính (2)? Anh chị em mau đến đây đặt cược, chính cung nương nương Tần thị VS hồng nhan tri kỷ Ngô thị, xem mọi người ủng hộ ai. Tỉ lệ đặt cược là 1:2.”

(2) Phù chính: người thiếp lên làm vợ chính.

Tần Tiểu Ý buồn bực, tỉ lệ cược cô cao hơn Ngô Tĩnh, ý là không được coi trọng à.

Sau khi hồi phục, lại tiếp tục bực tức.

“Bên trái là vợ, bên phải là người tình, tề nhân chi phúc thật làm người hâm mộ ghen tị a…”

“Lão tổng thật sự là V587”

“50 đồng cá mỹ nữ xinh đẹp sẽ thắng.”

“20 đồng cá chính cung nương nương.”

“Tầng trên thật keo kiệt, 50 đồng 20 đồng mà cũng là tiền à, tôi cá 60 đồng cho chính cung nương nương.”



Tần Tiểu Ý xem xong nhìn vô lực, tuy biết công ty có tự do ngôn luận, nhưng trực tiếp mang chuyện tư của lão tổng lên diễn đàn công khai cá cược, có phải lộ liễu trắng trợn quá không.

Bên đây Tần Tiểu Ý còn đang rối rắm, bên kia Lâm Kiều Kiều đã hứng thú bừng bừng bắt đầu cá cược, cuối cùng còn không quên cổ vũ Tần Tiểu Ý, “Chị Tiểu Ý phải cố lên nha, em rất coi trọng chị, mới cá cho chị 100 đồng đó.”

Tần Tiểu Ý mắt to trợn trắng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Quả nhiên phải cảm ơn cô đã để mắt tới chị.”

“Không cần khách khí, xét theo quan hệ của chúng ta, cho dù có thua 100 đồng này, em cũng không để ý đâu.” Lâm Kiều Kiều an ủi, nhưng an ủi kiểu này, chỉ khiến Tần Tiểu Ý thêm buồn bực.

Một lát sau, Lâm Kiều Kiều lại quỷ kêu ra tiếng, vỗ bả vai Tần Tiểu Ý tức giận nói: “Chị Tiểu Ý xem kìa, tự dưng có người đặt 1 vạn cho mỹ nữ xinh đẹp, thật đáng giận.”

Cơ bản trò cá cược này sẽ không vượt qua 500 đồng, 1 vạn quả nhiên gây được chú ý, Tần Tiểu Ý nhíu nhíu mày, đoán người đặt cược có phải anh của Ngô Tĩnh – Ngô Hiên không.

“A a a, lại có người đặt cho mỹ nữ xinh đẹp, tận hai vạn, tức quá mà.” Lầm Kiều Kiều thấy bài mới lại tiếp tục kêu quỷ.

Tuy rằng chỉ là nhóm nhân viên thừa lúc chán lập ra trò này, thật ra không phải chuyện nghiêm trọng, nhưng sự thể phát triển như vậy, tâm lý dù sao cũng thấy khó chịu, vì cái gì mà nhiều người đặt cược cho Ngô Tĩnh thắng vậy, Tần Tiểu Ý cô thật sự không có năng lực cạnh tranh vậy à?

“A, Phật Tổ ơi, Thượng Đế à, Ngọc hoàng Đại đế hỡi, có người đặt 10 vạn, ông bà tổ ơi…” Lâm Kiều Kiều ôm ngực, bộ dáng hít thở không thông, “Rõ ràng chỉ là trò giải trí, mấy người này đặt tiền lớn vậy, muốn ép chủ topic nhảy lầu sao?”

Tần Tiểu Ý lập tức bay đến trước laptop, cô muốn xem thử số tiền lớn này là đặt cho ai.

“10 vạn, cược Tần Tiểu Ý thắng.”

Người này cư nhiên nói thắng tên họ đặt cược.

Sua đó, topic diễn đàn hiện lên dấu hiệu hot, ý nói vụ cá cược này tuyệt đối bảo đảm, chắc chắn có người giao tiền, mọi người yên tâm đặt cược!

Tần Tiểu Ý tâm tình giống như trò tàu lượn, lúc cao lúc thấp, lúc nhanh lúc chậm, nói gì đi nữa cũng là hơn mức bình thường.

“Chị Tiểu Ý, tiền cược lớn như vậy, là ai thế?” Lâm Kiều Kiều không gào to, nghi hoặc hỏi cô.

Không để ý tới câu hỏi của Lâm Kiều Kiều, Tần Tiểu Ý lấy di động ra bấm số của Vu Hạo Đông.

“Vu Hạo Đông, cậu cũng cá cược có phải không?” Điện thoại vừa có người nhấc, Tần Tiểu Ý nói thẳng vấn đề.

“Ha ha, cô làm sao biết tôi cá cược.”

“Bởi vì cậu rất nhàm chán.”

“Ai nha, đừng phũ phàng vậy chứ, tổn thương lắm đó.” Vu Hạo Đông ai oán nói xong, lập tức hỏi cô, “Vậy cô đoán tôi đặt bao nhiêu vậy?”

“Không phải 10 vạn sao?”

“Sai rồi, tuy tôi nhàm chán thật, nhưng mà không đến mức mang 10 vạn ra ném đâu nha, tôi đặt là đặt 2 vạn.” Hắn hớn hở trả lời.

“Cậu cư nhiên cá tôi thua!” Tần Tiểu Ý giơ chân.

“Tôi đương nhiên hy vọng cô thua rồi, như vậy tôi mới có cơ hội chứ.”

“Bây giờ tôi nói rõ cho cậu biết, ván này tôi nhất định thắng, nhất định khiến anh cậu yêu tôi.”

Đầu bên kia, Vu Hạo Đông im lặng một hồi, mới nhẹ giọng đáp: “Tần Tiểu Ý, từ lúc nào cô yêu anh ấy?”

“Từ lúc sống chung.” Hiếm có lúc Vu Hạo Đông nghiêm túc, khiến cô cũng thấy không được tự nhiên.

“Cô biết 10 vạn kia là ai cược không?” Bên kia rất nhanh khôi phục ngữ điệu ngả ngớn.

“Có thể đoán được.”

“Bất ngờ không, anh ấy lại hy vọng cô thắng, này chứng minh điều gì?” Vu Hạo Đông thở dài, cười khổ ra tiếng.

Cúp máy, Tần Tiểu Ý vẫn có chút hoảng hốt, muốn gọi đến hỏi người nọ vì sao lại cược cô thắng, vì mặt mũi Vu gia, hay có lý do riêng? Nhưng do dự một hồi, cuối cùng quyết định không gọi.

Topic tiếp tục nóng lên, nhưng Tần Tiểu Ý không buồn xem nữa, mặc kệ thế nào, Vu Hạo Viễn cho rằng cô có thể thắng, đối với cô đã là tin tốt.

Buổi tối tụ họp náo nhiệt, topic trên diễn đàn tổng công ty hiển nhiên trở thành tiêu điểm bàn tán, rất nhiều người ủng hộ cô, cược cô thắng, nhưng Tần Tiểu Ý nghe xong về sau lại không cảm thấy thành tựu, chuyện riêng của mình bị người ta lấy ra cá cược, vốn không phải chuyện vinh quang gì, hơn nữa, tụ tập kiểu này cũng đâu phải chuyện tốt.

Điều khiến người ta ngạc nhiên là, đồ ăn vừa đưa lên không lâu, Vu Hạo Đông vội vàng chạy đến.

“Cậu tới đây làm gì?” Tần Tiểu Ý khó hiểu hỏi hắn, khẳng định cô vốn không có mời vị đại thần này.

Vu Hạo Đông vẻ mặt buồn bực, đẩy người bên cạnh Tần Tiểu Ý ra, đĩnh đạc ngồi vào chỗ đó, “Đừng nhìn tôi, là anh tôi kêu tôi tới trông chừng cô, không cho cô uống nhiều.”

Tối nay vốn dĩ hắn phải theo anh hắn ra ngoài xã giao, nhưng trợ lý Kiều đến báo Tần Tiểu Ý dẫn nhân viên ra nhà hàng hải sản, Vu Hạo Viễn nghe xong, lập tức ra chỉ thị, bảo hắn tới đây canh chừng không để cô uống nhiều rượu.

Tần Tiểu Ý khóe miệng co lại, nếu anh cậu đã biết cậu có tâm tư gì với tôi, còn dám để cậu đến trông tôi sao?

Vu Hạo Đông nhìn thoáng qua biểu tình cổ quái của cô, lập tức nổi giận, “Tần Tiểu Ý cô biểu tình đáng khinh kia là thế nào, tôi đây không phải cầm thú sẽ không lợi dụng người ta gặp khó đâu nha, là anh tôi kêu tôi tới, tôi có ăn gan báo cũng không dám xằng bậy đâu nha!”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.