Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ

Chương 126: Em nghe anh giải thích



Ra ngoài hai ngày, ngày đầu tiên Khương Hành phải làm việc, sáng sớm ngày hôm sau Lý Quân đi tới thánh địa tình nhân nổi tiếng gần đó chụp ảnh.

Bọn họ tới sớm, sáng sớm tinh mơ cũng không có người mấy, tháo mũ xuống chụp cũng không bị ai phát hiện.

Hai người còn trộm tránh ở sau cây làm một nụ hôn, một bác trai mang theo đồ ăn đi ngang qua giơ ngón tay cái lên với bọn họ, hai người mới vô liêm sỉ chui ra từ đám cây cối, mặt vô biểu tình.

Thời gian có thể chơi chỉ có buổi sáng và trưa, 5 giờ chiều ngồi máy bay về thành phố Giang Lâm.

Thánh địa tình nhân không chỉ là nơi chụp ảnh chung, bên cạnh còn có một cái miếu Nguyệt lão, bên trong có một cái cây Nguyệt lão.

Hai người mua hai sợi dây tơ hồng buộc vào cành cây, từng người ước nguyện một điều.

Có một đạo sĩ mặc đạo bào ngồi trong quầy hàng nhỏ bên cạnh, hỏi hai người bọn họ có muốn rút một quẻ hay không.

Khương Hành cảm thấy hiếm khi có thể đi chơi riêng một chuyến với Lý Quân, hai người thay phiên nhau rút quẻ, nhưng đạo sĩ nói giải quẻ phải tìm đại sư bên trong, đại sư đang ở bên trong giải quẻ cho người ta, nếu hai người thật sự muốn giải có lẽ phải đợi nửa tiếng.

Hai người nhìn nhau, đem thẻ tre trả lại cho đạo sĩ trẻ tuổi.

Suy nghĩ của Khương Hành và Lý Quân đều giống nhau, sẽ không đi cưỡng cầu một thứ gì đó, bọn họ là thuyết vô thần, loại việc bái thần giải quẻ này đối với bọn họ mà nói chỉ là xin chút an ủi tâm lý, hiện tại hai người rất hạnh phúc, vừa khéo giải quẻ cũng không tiện, không giải cũng không sao, hết thảy đều tùy duyên.

Thánh địa tình nhân nơi nơi đều bán trang phục tình nhân, Khương Hành và Lý Quân cũng tham gia náo nhiệt mua hai cái áo thun, Khương Hành và Lý Quân từng người chọn cái mà bản thân mình thích.

Khương Hành chọn cái áo phía trước viết "Tôi không biết chữ, bạn có thể đọc cho tôi chữ bên trái không?", bên trái viết "Tôi cũng là người có đối tượng."

Lý Quân lựa chọn chính là "Cho bạn một đôi mắt, tự bạn đi thể nghiệm."

Sau khi trả tiền xong, Lý Quân nhìn hàng chữ trên áo của Khương Hành, cười hồi lâu, thật là đi đâu cũng muốn khoe khoang, quả thực khiến người không còn lời gì để nói.

Hai người lại đi dạo trong chốc lát, uống nước trái cây, hiện tại đi du lịch sẽ không mua đặc sản, vì cũng không biết là thật hay giả.

Ra ngoài du ngoạn, chơi cho vui vẻ là quan trọng nhất, hà tất phải nghĩ quá nhiều.

Hai người chơi vô cùng vui vẻ nhìn thấy càng lúc càng nhiều người, liền bắt đầu đội mũ đeo khẩu trang, mang theo chiến lợi phẩm của bọn họ tiếp tục vui chơi.

Hai trợ lý và vệ sĩ của Khương Hành đi theo phía sau bọn họ từ xa, cách nhau tầm 50 mét, cũng không quấy rầy bọn họ mua mua mua.

Tới gần giữa trưa, Khương Hành và Lý Quân lựa chọn một quán trà để ăn cơm, địa phương náo nhiệt bọn họ không dám đi, đoàn người chỉ có thể chiếm cứ quán nhỏ nhà người ta, vệ sĩ ngồi ở cạnh cửa ra vào vô cùng săn chắc, sợ tới mức tiểu tình lữ người ta cũng không dám đi vào bên trong, Lý Quân và Khương Hành đành phải ăn xong liền rời đi, cũng không dám ở lâu thêm nửa khắc, nếu ở lại liền ảnh hưởng tới quán làm ăn.

Xung quanh đều là cảnh điểm du ngoạn, Lý Quân và Khương Hành xem thời gian không sai biệt lắm liền trực tiếp đi sân bay, không tiếp tục đi dạo nữa, thật sự là bọn họ cũng không thể đi dạo tiếp nữa, phía sau hơi hơi có chút ồn ào, hỏi ra mới biết được có blogger mỹ thực ở chỗ này livestream.

Cũng không biết hai người bọn họ là dạng vận khí gì, đi ra ngoài chơi cũng gặp phải blogger mỹ thực.

Lý Quân và Khương Hành có kinh nghiệm, lập tức lên xe rời đi.

Lên được xe là an toàn, rời xa một đợt phiền toái.

Nhưng, hai người tuy tránh được đợt phiền toái này, lại vẫn bị võng hữu chụp được sườn mặt đeo khẩu trang.

Hai người vừa xuống máy bay, liền nhận được điện thoại của người đại diện của từng người.

Hành trình lần này là bọn họ an bài, không nghĩ tới vẫn không tránh thoát khỏi ánh mắt của đại chúng.

Nhưng, bọn họ phát hiện ảnh chụp võng hữu post lên vẫn rất mơ hồ, hai người đại diện tỏ vẻ chỉ cần bọn họ không phản ứng, thì sẽ không có vấn đề gì, chỉ còn chờ mặt sau công bố là được.

Cao Tín đối với việc của ông chủ mới không thể xen vào, chỉ nhắc nhở anh một câu: "Lần tới cậu và Khương Hành đi ra ngoài nhớ thông báo với tôi một chút."

Lý Quân nói: "Xin lỗi, theo thói quen lúc trước, lần tới tôi sẽ chú ý một chút."

Cao Tín cũng không phải muốn Lý Quân xin lỗi, mà là nói cho anh: "Cậu là người nổi tiếng, phải có tự giác này." Ông chủ Phật hệ như vậy, đây cũng là việc không có cách nào.

Lý Quân cũng không lo lắng: "Không sao, bên người Khương Hành còn có hai trợ lý và bốn vệ sĩ, một đường đều đi theo bọn tôi."

Cao Tín: "Cũng phải, lần sau cậu nói hành trình cho tôi là được, tôi cũng dễ thương lượng xã giao với Ngũ Sâm."

Lý Quân cười khẽ: "Tháng sau qua đi liền không cần che che giấu giấu."

Cao Tín: "Điều này cũng đúng, dù sao hiện tại hai cậu chú ý một chút."

Bên này đề tài nói chuyện của Khương Hành và Ngũ Sâm cũng tương tự như vậy, Ngũ Sâm và Khương Hành cũng không khách khí như Cao Tín.

Ngũ Sâm hận sắt không thành thép nói: "Tôi nói này Khương Hành, cậu mang ai ra ngoài chơi không được, lại mang Lý Quân, có phải còn chê các cậu hiện tại còn chưa đủ nổi bật? Một tháng cũng chỉ có 30 ngày, không nhiều. Lại nói, hai cậu cũng không phải ngày đầu tiên yêu đương, nhịn một chút không được sao?"

Khương Hành nghe vào tai này ra tai kia: "Tôi cũng không nghĩ tới võ trang hạng nặng mà vẫn bị chụp được."

Ngũ Sâm: "Cậu cho rằng hiện tại mắt võng hữu đều mọc không sao? Người ta là kính hiển vi, đừng quá xem nhẹ năng lực của bọn họ, may mà cậu không gặp phải phóng viên, nếu đổi thành phóng viên còn không biết phải bố trí các cậu như thế nào đâu."

Khương Hành cực kỳ nhanh chóng thừa nhận sai lầm: "Lần này là tôi bảo Tiểu Quân cùng đi, lần sau nhất định sẽ chú ý."

Ngũ Sâm: "Đi chỗ khác thì thôi, hai người còn đến thánh địa tình nhân, sợ người khác không biết các cậu là một đôi nhỉ?"

Khương Hành tự hào nói: "Là rất sợ bọn họ không biết."

Ngũ Sâm: "Rồi rồi rồi, đừng khoe ân ái với tôi, một tháng này hai người tốt nhất đừng đơn độc ra ngoài chơi, cho dù đi ra ngoài cũng phải có sự đồng ý của tôi, tôi sắp xếp cho các cậu."

Khương Hành: "Bạn trai tôi cũng có thể sắp xếp."

Ngũ Sâm hít thở không thông, chịu đựng không đập điện thoại, tiện nhân Khương Hành này, kết giao một người bạn trai có tiền ghê gớm.

Aiz, tức quá, lại không thể đánh hắn, dù sao cũng là cây rụng tiền của mình.

Lý Quân cúp máy sớm hơn Khương Hành, nghe được lời trong lời ngoài của Khương Hành đều là ý tứ khoe ra, bỗng nhiên có chút đồng tình Ngũ Sâm, yên lặng quyết định, trong khoảng thời gian này vẫn nên trôi qua kín đáo một chút.

Nhưng mà, bọn họ vẫn có thể lên lịch việc kết hôn, vấn đề du lịch chờ sau khi kết hôn rồi tính tiếp, đến lúc đó Khương Hành muốn khoe như nào thì khoe như thế, hắn cũng không cần đeo khẩu trang đội mũ đeo kính râm nữa, hai người còn có thể tay trong tay quang minh chính đại đi ra ngoài mua đồ ăn.

Đây kỳ thực chính là ngày mà Lý Quân mong muốn nhất, bình đạm như nước, nhưng lại không thiếu tình cảm mãnh liệt.

Khương Hành ừ ừ a a nghe xong Ngũ Sâm dặn dò, sau khi ngắt điện thoại, phát hiện Lý Quân đang nhìn mình chằm chằm.

"Trên mặt anh có gì sao?"

Lý Quân lắc đầu, đẩy hắn đi tới bãi đỗ xe trước: "Không có gì, chúng ta về nhà đi."

Khương Hành nói: "Ừ."

Lần này thời gian du ngoạn quá ngắn ngủi, Khương Hành quyết định vào du lịch tuần trăng mật của bọn họ sẽ chơi thêm mấy ngày liền cho đã.

Sau khi về đến nhà, Khương Hành mới có thời gian ngắm nghía cẩn thận ảnh người ta chụp hắn và Lý Quân như thế nào, lướt qua mấy tấm ảnh mơ hồ không rõ, Khương Hành cảm thấy cực kỳ tức giận, nguyên nhân hắn tức giận không phải vì bị người chụp, mà là chụp quá xấu.

"Không chụp ra bộ dáng của chúng ta, còn không biết xấu hổ mà đăng lên, lần sau hiện trường chúng ta kết hôn sẽ chụp càng đẹp trai hơn."

Lý Quân cũng nhìn ảnh chụp: "Chụp từ xa mà, không nên yêu cầu quá cao, nhìn không ra chúng ta là tốt nhất."

Khương Hành hiện tại không nghĩ như vậy, hắn ước gì lập tức cùng Lý Quân rớt dây cương đây.

Đáng tiếc, vì chương trình, quan hệ của hắn và Lý Quân còn phải tiếp tục che giấu, muốn cho hấp thụ ánh sáng đến cào tâm trảo phổi rồi.

Lý Quân mới không thèm quan tâm tiểu tính tình kỳ kỳ quái quái của Khương Hành, mệt mỏi một ngày, anh muốn tắm rửa đi ngủ.

Chỉ là Khương Hành làm sao chịu buông tha cho anh, hưng phấn không chịu được, ôm Lý Quân cầu xin muốn một lần.

Không được ngủ Lý Quân nghĩ thầm: Về sau ở nhà cấm Khương Hành lướt di động.

Buổi sáng ngày hôm sau, Lý Quân và Khương Hành đi tới nhà Lý Ngạn đón Hạt Cát, tiểu gia hỏa lại thay một cái tã giấy mới, lần này là phong cách Lolita.

Hạt Cát rất vui vẻ vì Lý Quân tới đón nó.

Lý Ngạn cũng không giữ hai người bọn họ ở lại ăn cơm trưa, vì hắn lập tức phải đi tới công ty.

Trên đường về nhà, Khương Hành đột nhiên hỏi Lý Quân: "Nó là trống hay là mái nhỉ? Nếu là trống, từ sáng đến tối mặc cái váy nhỏ không phải biến thành sở thích mặc đồ khác giới chứ?"

Trong lúc nhất thời Lý Quân cũng không thể trả lời, vì theo lý mà nói, lời này không có vấn đề gì.

Chạng vạng, Khương Hành bồi Hạt Cát chơi nước một lúc, sau đó lại thổi khô lông cho nó, lúc này hắn còn ghi lại quá trình thổi lông. Sau khi đưa hạt cát vể ổ nhỏ, đăng một video lên trên weibo rồi vào nhà ăn cơm.

Khương Hành cũng không chú ý tới bản thân vừa đăng đoạn video dài 1 phút lên lại được hưởng ứng mãnh liệt đến vậy, chờ tới khi hắn phản ứng lại, mới phát hiện, video mình đăng lên chụp phải chân Lý Quân, lúc đó hình như Lý Quân đứng bên cạnh lấy ly nước.

Được rồi, không cần hỏi, weibo Khương Hành lại nổ tung.

—— Trong vòng 3 phút, tôi muốn biết tư liệu về hai cái chân nam giới này!

—— Khương lão sư, anh ta là ai? [ rít gào ]

—— Tôi, tôi hiện tại nói năng lộn xộn, Khương Hành lại kinh doanh!

—— Chờ một chút, sao tôi lại cảm thấy so với hai cái chân này, tã giấy phong cách Lolita bên cạnh kia thật quen mắt?

—— Có chút ngốc, ai tới đánh tỉnh tôi?

—— Cho nên, Lý Ngạn và Khương Hành nuôi cùng một con vịt?

......

Đôi mắt võng hữu luôn luôn sắc bén!

Rất nhanh liền có người đăng lên hai bức ảnh so sánh của hai con vịt.

Màu lông, lớn nhỏ giống nhau, hơn nữa Khương Hành và Lý Ngạn đều follow lẫn nhau, đậu xanh, vì sao trước kia không phát hiện?

Các võng hữu tự nhận là Holmes tái thế cảm giác bản thân đã phát hiện ra một chân tướng khó lường!

Hai cái chân xuất hiện trong video là Lý Ngạn?

Khương Hành hai ngày trước có công tác, cái này có weibo của tổ quay chụp làm chứng, xem xét thời gian lên men của weibo Lý Ngạn và vịt con, chính là ngày Khương Hành công tác, thời gian trùng khớp!

Còn có, kết thúc tập 4 <Có cái khách sạn> có quảng cáo sản phẩm dưới cờ công ty của Lý Ngạn, chứng tỏ hắn là nhà tài trợ của chương trình này!

Ai da, định định định mệnh, chúng ta rốt cuộc phát hiện ra bí mật động trời gì!

Suốt ngày hoài nghi Khương Hành và Lý Quân có một chân, căn bản không phải được không?

Chính cung của người ta là Lý Ngạn nha!

Tuy đều cùng họ Lý, nhưng một người là tuyến 18, một người là con trai đại phú hào, thiên tài kinh doanh, khác nhau một trời một vực, sao lại có thể đánh đồng!

Càng có võng hữu bắt đầu phát tán tư duy, tiếp tục suy luận theo tư duy trinh thám: Khó trách Khương Hành cơ hồ không có scandal gì, không có bối cảnh đặc thù cũng một đường vinh quang tột đỉnh, đến trước mắt còn chưa có liên lụy mờ ám gì với bất cứ nam nữ minh tinh nào, thì ra là thế, thì ra là thế.

Lý Quân và Khương Hành xem xong tập 4, đi lướt weibo nhìn xem có hot search tương quan gì không, lúc này bọn họ không thấy hot search của hai người, lại nhìn thấy Khương Hành và Lý Ngạn?

Khương Hành & Lý Quân: "???"

# Bạn trai Khương Hành xác nhận là Lý Ngạn #

# Khương Hành và Lý Ngạn ở chung #

# Người đàn ông trong video của Khương Hành là Lý Ngạn #

Khương Hành mới lướt weibo được một nửa, trong lòng đang nói thầm võng hữu nhói hươu nói vượn, nhưng hắn đột nhiên cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm xuống, vừa ngẩng đầu liền thấy Lý Quân cười như không cười mà nhìn chằm chằm hắn.

Khương Hành lập tức thu lại di động, bất an mà nhìn về phía Lý Quân: "Em nghe anh giải thích!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.