*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bốn cánh môi kề sát như gần như xa, Khương Hành và Lý Quân nhìn nhau cười, đều hiểu ý tứ trong mắt của đối phương.
Khi lĩnh chứng chỉ có tuyên thệ cũng không có hôn môi, ở chỗ này, không có người ngoài, bọn họ hôn đến khó chia lìa, thiếu chút nữa liền ban ngày ban mặt lăn lên trên giường, chỉ là nơi này không đầy đủ đồ dùng, Khương Hành và Lý Quân nhẫn nhịn, cái gì cũng không làm, đơn thuần nhận hai cái hôn.
Tân hôn ngày thứ nhất, Khương Hành cảm thấy bản thân như rơi vào bình mật, khóe miệng không thể che giấu được nụ cười.
Duyên phận chính là kỳ diệu như vậy, đem hai con người vốn dĩ không có bất cứ quan hệ gì dẫn lại với nhau.
Lý Quân nằm trên đùi Khương Hành nghe hắn kể về tâm tình của hắn khi vẽ ra mỗi một bức tranh.
Khương Hành nói: "Khi vẽ bức tranh thứ nhất anh còn chưa đi ra khỏi bóng ma của việc ba mẹ anh ly hôn, anh lúc ấy còn cảm thấy cực kỳ tiếc nuối, nhưng lại không muốn đem phần tiếc nuối này bỏ lỡ, liền đem em vẽ lại, xem như tạo cho mình một cái kỷ niệm."
Lý Quân: "Không phải là anh nhìn em 13 tuổi liền thích em đấy chứ?"
Khương Hành: "Sao có thể, em nhỏ như vậy."
Lý Quân: "Đó là bắt đầu từ khi nào?"
Khương Hành: "Anh tính toán là sau khi em trưởng thành."
Lý Quân: "Phản ứng hơi trì độn."
Khương Hành: "Anh là hưởng ứng năng lượng kêu gọi của quốc gia."
Lý Quân: "......"
Khương Hành gẩy gẩy sợi tóc mượt mà của anh, nói: "Có đôi khi đóng phim quá mức nhập diễn sẽ cảm thấy khổ sở, nhưng lúc ấy nhìn thấy em trong tranh, anh liền nghĩ, những cái đó đều là giả, sau đó anh liền thoát vai, tìm về bản thân."
Lý Quân bắt lấy tay Khương Hành đặt ở bên môi: "Có phải là bộ phim trở lại quá khứ phát hiện bí mật trong nhà, tên là, em nhớ rõ bên trong có rất nhiều cảnh nhớ lại đều rất ngược tâm."
Khương Hành: "Đúng vậy, hiếm khi thấy em còn nhớ rõ, bộ phim kia có một cảnh là vai chính trở lại quá khứ nhìn thấy cha bệnh chết đi, bất lực, chỉ có thể ngồi trên hành lang dài của bệnh viện cực kỳ bi ai khóc lớn, đạo diễn nói anh vừa mới bắt đầu không khóc ra loại cảm giác này, sau đó vẫn luôn giảng diễn với anh, vì cảnh này, anh khóc một ngày, đại khái hai mươi mấy lần, hai mắt đều sưng húp, vẫn NG rất nhiều lần, dù sao sau đó mới khóc ra theo ý muốn của đạo diễn, anh mới coi là được giải thoát. Nhưng sau đó vài ngày, anh vẫn chưa thoát ra khỏi cảnh phim được, sau khi về nhà nhìn thấy bức tranh của em mới cảm giác trở lại hiện thực, thoát khỏi những cảm xúc áp lực đó thật sự không dễ dàng."
Lý Quân: "Cảm xúc bi thương dễ dàng ăn mòn lý trí, ở màn ảnh có vui vẻ vui sướng đều là giả."
Khương Hành: "Lòng anh đặt một mặt trời nhỏ như vậy, sẽ không phát sinh loại việc như này."
Lý Quân bị hắn chọc cười, thì ra mình ở trong lòng hắn là một mặt trời nhỏ, cũng phải, mặt trời đại biểu ánh sáng, đại biểu cho bị yêu cầu, đại biểu cho ấm áp.
YOU"LL ALSO LIKE
Trò Chơi Tìm Xác / Shina Dreyas - Phần 210413Nối tiếp câu truyện Thiếu Nữ Của Bóng Tối Và Trò Chơi Cấm ; Trò Chơi Tìm Xác / Shina Dreyas là phần 2, Shina Dreyas - em gái của Sherry Dreyas. Trong thời gian Sherry...(Edit) Mang theo quầy bán quà vặt xuyên đến...92.1K6KHán việt: Đái trứ tiểu mại bộ đáo cổ đại Tác giả: Diệp Ức Lạc Tình trạng bản gốc: Hoàn (175 chương) Thể loại: Chủng điền, làm giàu, xuyên việt, chủ công, 1x1, sinh tử...NHẬT KÝ MÈO HOANG75086"Meow... Meow " Con mèo đã nói với chủ nhân nó rồi đừng đi thăm mộ. "Meow... Meow " Đừng động vào đồ đồng tang. "Meow... Meow"...[EDIT] XIN NGƯƠI CẮN TA MỘT CÁI ĐI MÀ − TIỂU...2.1K225Tên truyện: Xin Ngươi Cắn Ta Một Cái Đi Mà Tác giả: Tiểu Yêu Tử Thể loại: Cổ phong, Ngạo kiều thiếu nữ niên hạ báo tuyết công (về sau sẽ bạch thiết hắc*) X Tam hoàng tử...[HOÀN] - ABO - KẸO VẢI33.9K3.1KTác giả: Sở Tử Giới Thể loại: Danmei Giới thiệu: Đoản văn, tương lai giả tưởng, ABO, trùng sinh, xuyên sách, hệ thống, trùng sinh lập dị mạnh mẽ Alpha X xuyên sách nghiê...Mỗi Ngày Đều Rất Ngọt26.1K1.3KCố Thanh Viễn kéo cà vạt của mình, giọng nói trầm thấp giàu từ tính "Nghe nói em ở trên." An Ca: Không, không phải anh yêu anh nghe em giải thích... "...Nếu Khương Hành định nghĩa là ánh trắng sáng, vậy phải cẩn thận cùng hắn tham thảo một chút, dù sao cái gọi là ánh trăng sáng là người từng có bạn trai mới có thể so sánh ra, chỉ cần không phải ánh trăng sáng là được.
Lý Quân nhẹ nhàng cắn một ngụm lên ngón tay Khương Hành, bí mật trong đáy lòng của Khương Hành chính là Lý Quân, mà bí mật trong đáy lòng anh......
Khương Hành khó hiểu sao Lý Quân lại cắn hắn: "Hả?"
Lý Quân cười nói: "Không có gì, anh Hành của em thật tốt." Loại việc kinh hỉ này sao lại có thể tùy tiện nói ra chứ.
Ngón tay Khương Hành xẹt qua cằm anh: "Nếu tốt như vậy, có phải ban ngày nên tuyên dâm một chút...."
Lý Quân mượn lực ngồi dậy, xoay người đem Khương Hành đè ở trên sô pha, đem hai tay của hắn vươn qua đỉnh đầu: "Được đấy, công thủ trao đổi được không?"
Khương Hành: "......" Cũng, cũng không phải không được, ở dưới thì, eo hắn vẫn là có thể.
Lý Quân liếc mắt một cái liền nhìn thấu suy nghĩ của hắn: "Không phải như anh nghĩ, là......"
Chiếm cứ quyền chủ động ở phương diện này từ trước tới nay đều là Khương Hành, hắn giơ chân câu lấy eo Lý Quân, Lý Quân không vững, trực tiếp ngã nhào vào trong lòng ngực hắn, Khương Hành hóa bị động thành chủ động, thoát khỏi tay Lý Quân, ôm lấy eo anh.
Khương Hành cắn cắn môi anh: "Không phải như anh nghĩ, là loại nào nhỉ?"
Lý Quân: "...." Được rồi, mình cứ yên ổn hưởng thụ đi.
Tân hôn ngày đầu tiên, hai người ở chung cư điều gì nên làm đều làm, công cụ không đầy đủ, không sao, dù sao biện pháp luôn sẽ có người nghĩ ra được.
Sau giờ trưa, hai người ở bên ngoài dùng qua cơm trưa mới về nhà.
Khương Hành nói cho ba mẹ hắn hai người thuận lợi đăng ký, thuận tiện xác nhận với bọn họ Tết Trung Thu người hai bên gia đình cùng nhau ăn cơm bàn bạc chuyện hôn lễ.
Lý Quân cũng gọi điện thoại cho ba anh, nhưng thời gian hai người nói chuyện hơi lâu một chút.
Lý Cẩm nói: "Con cũng coi như là đạt được ước nguyện. Tiểu Quân, từ nhỏ chúng ta đã nói với các con phải học được quý trọng, con là đứa học được tốt nhất, ba mừng thay cho con."
Mũi Lý Quân hơi chua xót: "Cảm ơn ba."
Lý Cẩm nói: "Ngày kia người hai bên gia đình cùng nhau đón Trung Thu, trước hôn lễ lại mang Khương Hành đi gặp mẹ con đi."
Lý Quân: "Vâng, con biết."
Lý Cẩm: "Rất nhiều chuyện, tự con phải học được cách buông tay, con đường phía trước còn rất dài, sẽ có càng nhiều người cùng con."
Lý Quân: "Con hiểu, cảm ơn ba."
Lý Quân bên này tràn đầy dịu dàng, bên Khương Hành thì lại cực kỳ bình dân, ba người nhà bọn họ mở ra video trò chuyện nhiều người nói chuyện phiếm, mỗi người một câu, rất náo nhiệt.
Mẹ Khương: "Con trai, ngày kia mẹ mặc cái này có diễm lệ quá không, tủ quần áo của mẹ chỉ có cái này còn coi là nhìn được."
Khương Hành: "Rất đẹp, bộ này là bộ mà con đặt cho mẹ lúc trước sao?"
Mẹ Khương: "Đúng vậy, cửa tiệm kia ở đâu, sau này mẹ lại tới đặt bộ mới, chờ mặc vào ngày con kết hôn."
Khương Hành: "Đợi lát nữa con bảo Ngũ Sâm gửi địa chỉ cho mẹ." Lần trước là trực tiếp báo kích cỡ đặt làm, hắn đúng là không biết.
Ba Khương: "Chúng ta cần mang cái gì tới làm quà Tết Trung Thu nhỉ, dì con mới làm bánh trung thu da tuyết được không, ba cảm thấy hương vị còn có thể." Dì trong miệng ông chính là vợ hiện tại của ông.
Khương Hành cảm thấy đau đầu: "Đều được, nhà bọn họ chắc chắn cũng không thiếu thứ gì, ý tứ ý tứ là được."
Mẹ Khương: "Bà ngoại con đưa cho mẹ cái nhẫn hồng bảo thạch mà bà cụ ngoại con vẫn luôn đeo, để mẹ đưa cho Tiểu Quân, con nói món quà này có đủ phân lượng không, mẹ cũng không có gì khác để tặng."
Khương Hành: "Có thể có thể, sau này con lại mua cho mẹ cái lớn hơn nữa."
Ba Khương chuẩn bị đưa bánh trung thu da tuyết cảm giác bản thân không sánh bằng, nỗ lực nhớ lại mình có đồ gia truyền gì hay không.
Cuối cùng ba Khương cũng nghĩ ra: "Aiz, ngày mai ba về quê một chuyến, khi con sinh ra ông nội con chôn mấy bình rượu nữ nhi hồng dưới tàng cây!"
Khương Hành: "Vì sao sinh ra lại phải chôn nữ nhi hồng? Không phải con là con trai sao?"
Ba Khương nói: "Đây không phải do con vừa sinh ra thường xuyên bị ốm sao, ông nội con hỏi một thầy tướng số đi ngang qua, ông liền dựa theo lời thầy tướng số kia nói mua mấy bình rượu chôn dưới gốc cây, nói có thể bảo vệ con cả đời bình an, đại phú đại quý!"
Mẹ Khương: "Hình như là có một chuyện như vậy, sau đó thân thể con đã tốt hơn rất nhiều."
Khương Hành: "......" Hai người không phải phần tử trí thức hiện đại sao? Vì sao cũng muốn tin cái này!
Nhưng mà, đại phú đại quý gì đó, thật đúng là vậy, hiện tại hắn đâu chỉ có ôm một tòa núi vàng, mà còn là một tòa mỏ quặng.
Ba Khương thấy Khương Hành không phản đối, liền nói: "Vậy ngày mai ba về đào, ngày kia ba mang tới."
Khương Hành: Nữ nhi hồng là uống vào lúc con gái người ta xuất giá mà!
Bà nội Khương Hành qua đời khá sớm, ông nội thì muộn một chút, nhưng cũng là việc ba năm trước, có lẽ ba hắn ngày mai còn muốn đi tới chỗ ông nội nói chút gì đó, mới có thể nhớ tới chuyện nữ nhi hồng này.
Ba người định ra chuyện quà tặng xong, Khương Hành liền đem chuyện nữ nhi hồng nói với Lý Quân, Lý Quân cười không đứng lên nổi, Khương Hành đành phải dùng miệng lấp kín anh, không cho anh xem trò cười của mình, còn ôm anh ngồi lên trên đùi hắn.
Một tay Lý Quân đặt trên vai hắn nói: "Thật đúng là em cưới anh mà."
Khương Hành tâm trạng rất tốt: "Là cưới hay gả đều được, không khác, luôn xem mấy tờ báo giải trí đưa tin sao nữ nào đó gả vào hào môn, anh cũng đi cảm thụ một chút."
Lý Quân: "Vậy hiện tại anh cảm nhận được chưa?"
Khương Hành xoa xoa eo anh, nói: "Tự mình thể nghiệm, toàn thân trên dưới đều rất hạnh phúc."
Lý Quân chụp bay bàn tay dê cụ của hắn: "Đừng sờ loạn."
Khương Hành: "Há, không phải để anh thể nghiệm một chút gả vào hào môn như nào sao?"
Lý Quân đứng lên khỏi đùi hắn: "Anh đã gả rồi."
Khương Hành vươn tay tóm anh trở lại, ấn ngồi lại trên đùi mình: "Không được, để anh lại thể nghiệm một chút."
Lý Quân bị hôn đành phải tùy ý để hắn hôn, hào môn cũng sẽ mệt có được không?
Tân hôn ngày đầu tiên trôi qua chán chường mà lại rất thỏa mãn, như cũ vẫn là thời gian hai người ở một chỗ.
Bữa tối ăn cũng rất là chán ngán, ngay cả Hạt Cát cũng không nhìn nổi, sớm về ổ mới của mình ngủ.
Ở nhà hai ngày, hai người không đi đâu hết.
Ngày Tết Trung Thu, Lý Quân tự mình lái xe về nhà, mà Khương Hành thì cho vệ sĩ lái xe đưa hắn đi đón ba mẹ nhà mình, ba giờ chiều xuất phát tới nhà Lý Quân.
Địa chỉ rất dễ tìm, chính là khu được công nhận là khu nhà giàu của thành phố Giang Lâm, nơi này cũng là khu vực an toàn nhất ở thành phố Giang Lâm, đương nhiên, cũng là nơi có rất nhiều thổ hào có tiền cũng không mua được.
Khi Lý Quân về nhà phát hiện cả nhà từ trên xuống dưới đều có mặt, anh cả anh hai, còn có Lý Diệu.
Lý Quân hỏi: "Mọi người sao còn về sớm hơn cả em thế, anh hai, anh không phải đi làm sao?"
Lý Ngạn: "Tết Trung Thu nghỉ, không đi làm."
Lý Quân: "Còn anh cả?"
Lý Diệu trả lời thay anh cả nhóc: "Anh cả ngày hôm qua đã về rồi."
Lý Tấn vươn tay tóm chặt Lý Diệu, kết quả thằng nhóc này trực tiếp rúc vào trong ngực Lý Quân: "Anh ba cứu em!"
Lý Quân vỗ vỗ vai nhóc: " Em không đi học lớp bổ túc sao?"
Lý Diệu: "Tết Trung Thu được nghỉ mà, giáo viên cũng phải đoàn viên với người nhà, anh ba, anh Hành khi nào tới?"
Lý Quân nhìn nhìn thời gian: "Chắc tầm 10 phút nữa sẽ tới."
Lý Diệu: "Em nghe anh ấy nói anh ấy chơi game rất giỏi, muốn tìm anh ấy chơi cùng."
Lý Quân: "Hôm nay không được, lần sau nhé."
Lý Diệu: "Vâng, được ạ." Chỉ cần là anh ba nhóc nói, nhóc nhất định sẽ nghe.
Lý Cẩm biết Lý Quân đã trở lại, làm xong việc của mình liền xuống tầng cùng mấy anh em trai bọn họ nói chuyện phiếm.
Có Lý Diệu bên trong, không khí cũng khá tốt, Tưởng Dao ở trong phòng bếp xác nhận điểm tâm ngọt, trái cây và bữa tối hôm nay, còn có trà nước tiếp đón khách nhân v.v, từng thứ bà đều nhìn chằm chằm đến tỉ mỉ, lão Lý cực kỳ coi trọng cuộc gặp mặt hôm nay của hai nhà.
Hơn bốn giờ Khương Hành và ba Khương mẹ Khương tới nơi.
Hiện tại Lý Quân và Khương Hành đã đăng ký kết hôn, hai bên gia trưởng mới gặp mặt, tuy lễ nghĩa có hơi chậm một chút, nhưng hình như cũng không có vấn đề gì lớn, hai bên gia đình chỉ kém về mặt tiền tài mà thôi, chức nghiệp của ba Khương mẹ Khương đều rất được người tôn kính, Lý Cẩm cũng tôn trọng bọn họ.
Lý Cẩm chủ động nghênh đón bọn họ: "Hoan nghênh, hoan nghênh."
Mẹ Khương hôm nay còn cố ý trang điểm không tồi, Khương Hành lớn lên đẹp trai như thế, không thể không có công của mẹ Khương, là một đại mỹ nữ cao gầy, hôm nay bà mặc sườn xám màu xanh nước biển càng tôn lên làn da trắng của mình, lại tràn ngập ý vị cổ điển, năm đó cũng là hoa khôi của trường, tài nữ nổi danh.
Còn ba Khương lại có khí chất thư sinh, đeo kính mắt có gọng.
Lý Cẩm bắt tay với từng người: "Nghe nói hai vị là giáo sư đại học?"
Ba Khương nói: "Đúng vậy, tôi dạy vật lý."
Mẹ Khương: "Tôi dạy tiếng Nga."
Lý Cẩm: "Vậy năm đó cũng là một văn một lý."
Ba Khương cười nói: "Nói thì như vậy, nhưng văn lý vẫn là có khác nhau."
Tưởng Dao nhìn thấy mẹ Khương cảm thấy thực kinh diễm: "Không nghĩ tới chị lại còn trẻ như vậy."
Mẹ Khương: "Không không không, cô mới trẻ tuổi, là thần tượng của tôi đấy."
Hai bên khách sáo một hồi, từng người đều rất biết khen người.
Các trưởng bối đi ở phía trước, Lý Cẩm giới thiệu bốn đứa con trai của mình cho ba Khương mẹ Khương, chủ yếu là đề ra Lý Quân.
"Về sau Tiểu Quân liền thêm phiền toái cho mọi người."
"Không có không có, là Khương Hành nhà chúng tôi thêm phiền toái cho ngài, nó hay tùy tiện, cũng không biết ăn nói, ngài đừng để ý nhé."
"Tôi thật ra rất ao ước tính tình của cậu ấy, rất thích đứa nhỏ này, tính khí tính cách đều tốt."
Đầu tiên là bọn họ lẫn nhau khen con trai của đối phương, sau đó hai bên lại kể về bản thân năm đó, không nghĩ tới Lý Cẩm và mẹ Khương còn học cùng một trường, nhưng mẹ Khương kém ông mấy khóa, cũng coi như là duyên phận bạn cùng trường.
Quan hệ hai bên lại thêm một bước, nói chuyện phiếm càng nhiệt tình, nói chuyện được kha khá, ba Khương đem chuyện nữ nhi hồng nói cho mọi người, chọc cho mọi người cười ha ha.
Khi Lý Cẩm nhìn thấy nữ nhi hồng cười giống như đúc với Lý Quân khi nghe được lúc trước: "Ha ha ha, mấy bình nữ nhi hồng này rất tốt."
Lý Tấn lặng lẽ nói với Lý Ngạn: "Khương Hành thật tâm cơ."
Lý Ngạn: "...." Rõ ràng mọi người đều rất chất phác có được không, anh cả anh đây là thành kiến.
Sau đó, mẹ Khương đưa lên một cái hộp đựng nhẫn hông bảo thạch: "Nghe bà ngoại tôi nói, cái này là vật phẩm tiền triều, lần đầu tiên gặp mặt Tiểu Quân, dì cực kỳ thích con, đến, cũng không biết con có thích hay không."
Một viên hồng bảo thạch rất lớn, Lý Quân dưới ánh mắt ý bảo của Khương Hành, vươn tay để mẹ Khương đeo lên cho anh.
Tưởng Dao là người đầu tiên lên tiếng: "Đẹp, khi tôi gả cho lão Lý, cũng chưa thấy qua đá quý đẹp như vậy."
Lý Quân cười nói: "Cảm ơn ạ."
Khương Hành phát hiện hai mắt anh tỏa sáng, trong lòng biết anh cực kỳ vui vẻ.
Lý Cẩm bên này thì khá thực tế, trực tiếp đem cổ phần một công ty giải trí đưa cho hắn.
Lý Quân: "......" Không nghĩ tới ba anh còn ẩn giấu một tay.
Công ty kia đúng là công ty Sunshine Entertainment mà lúc trước chấm dứt hợp đồng với Lý Quân, hiện tại Khương Hành liền trở thành cổ đông lớn nhất của Sunshine Entertainment.
Ba Khương mẹ Khương nghĩ thầm: Con trai gả đi không thiệt, kiếm lời!
- ----