Trường Sinh Bất Tử

Quyển 10 - Chương 87: Lên cấp!



Ở ngoài giáo trường long thai, U Sơn độc đấu Ẩn Thân Thú.

Mặc dù U Sơn bị Ẩn Thân Thú áp chế, nhưng U Thủy vẫn không có ra tay giúp đỡ, một phương diện là U Thủy không biết bắt đầu làm từ đâu, một phương diện khác là U Thủy còn có nhiệm vụ trọng yếu hơn, chính là bảo vệ Niệm Du Du!

Niệm Du Du là nhân vật chủ yếu của tiểu kế hoạch lần này! Quyết không thể xảy ra chút không may nào.

Nơi xa, một cái thiên đạo khổng lồ nối liền trời đất, U Sơn thân hợp thiên đạo, nhưng phía trên thiên đạo không ngừng xuất hiện lổ hổng, U Sơn không ngừng bị công kích, U Sơn có xuất thủ, sử dụng lực lượng hủy thiên diệt địa, phong vân biến sắc, không gian rung chuyển, nhưng vẫn không địch lại Ẩn Thân Thú.

Thần thú xếp hạng thứ 18 ở Đại thế giới! Mười tám vị mạnh nhất, Ẩn Thân Thú quá mạnh mẻ.

- Di di di di di!

Lúc tất cả mọi người lo lắng nhìn chiến sĩ kim giáp kia, phía trên long thai bỗng nhiên vang lên một trận âm thanh "Di di" nhẹ, vô cùng vội vàng.

Chân mày Niệm Bôn cau lại, chợt nhìn thấy Tiểu Thanh trong lòng bàn tay Vô Tướng Thánh Vương.

- Tổ Thần Thú?

Niệm Bôn trừng mắt nói.

Tổ Thần Thú không phải là sủng vật của Niệm Du Du sao? Làm sao ở trong tay Thánh vương? Không chỉ Niệm Bôn, cơ hồ chân mày tất cả mọi người cau lại. Không biết như thế nào, mọi người bỗng nhiên nghĩ tới lời nói của Thừa tướng lưu lại.

Thánh vương là giả?

- Không sai, chính là Tổ Thần Thú!

Vô Tướng Thánh Vương gật đầu.

Thấy Vô Tướng Thánh Vương trấn định như vậy, mọi người cổ quái, không đúng, nếu là Niệm Du Du giả trang, không thể nào tùy ý lấy ra Tổ Thần Thú như vậy a. Hơn nữa, Niệm Du Du có bổn sự giả trang Thánh vương sao?

- Đây cũng là tiện nha đầu kia?

Niệm Bôn không xác định nói.

Vô Tướng Thánh Vương nhìn thoáng qua Niệm Bôn, trong mắt có một cổ trách cứ, cuối cùng thản nhiên nói:

- Chính là con kia!

- Con kia?

Niệm Bôn cổ quái nói.

Mọi người cũng cảm thấy cổ quái. Bởi vì Vô Tướng Thánh Vương thừa nhận, để cho mọi người càng thêm tin tưởng hắn không phải là Niệm Du Du giả trang.

- Ngày xưa là ta đưa Tổ Thần Thú đến trên tay nàng!

Vô Tướng Thánh Vương thản nhiên nói.

Nghe được Vô Tướng Thánh Vương nói vậy, mọi người chợt hiểu ra, thì ra là như vậy. Tổ Thần Thú của Niệm Du Du, nguyên bổn chính là Thánh vương cho. Hơn nữa đưa đến hàng ngàn tiểu thế giới?

- Di di di di di!

Tổ Thần Thú vội vàng kêu.

- Ngươi muốn đi?

Vô Tướng Thánh Vương cau mày nói.

- Di di di di di!

Trong mắt Tổ Thần Thú thật giống như phóng hỏa.

- Đi đi!

Vô Tướng Thánh Vương nói.

Hưu!

Tổ Thần Thú chạy trốn ra ngoài.

- U Sơn, trở về!

Vô Tướng Thánh Vương thản nhiên nói.

- Rõ!

U Sơn bị áp chế ở nơi xa thân hình thoắt một cái, nhanh chóng lui trở lại.

Không trung, bộ lông màu lam trên người Tổ Thần Thú ầm ầm dựng thẳng lên, sau khi quỷ dị dựng thẳng lên, thật giống như thông tới chỗ sâu trong không gian, hai mắt giận trợn mắt nhìn về phía trước.

- Di!

Tổ Thần Thú kêu to một tiếng.

Trong hư không, bỗng nhiên nhất thời xuất hiện một chút cảnh sắc mây mù mông mông lông lông. Vô số cường giả, vô số Thần thú trong cảnh sắc chạy như điên, Tổ Thần Thú cũng bước vào trong đó.

- Mộng cảnh thực thể hóa? Tổ Thần Thú này đã trưởng thành? Nhanh như vậy?

Niệm Bôn kinh ngạc nói.

Oanh, oanh, oanh!

Tổ Thần Thú ở bên trong mộng cảnh thực thể hóa, mãnh liệt chiến đấu cùng Ẩn Thân Thú.

Nhưng Ẩn Thân Thú thật giống như tăng thêm một bậc, lực chiến đấu cường đại để cho Tổ Thần Thú không ngừng bị tung ra ngoài, khóe miệng tràn ra máu màu xanh nhạt.

Vô Tướng Thánh Vương nhìn có chút đau lòng.

- Thánh vương, có muốn ta đi hỗ trợ hay không?

U Sơn lập tức nói.

- Không cần, Tổ Thần Thú không muốn để cho người khác nhúng tay!

Vô Tướng Thánh Vương thản nhiên nói.

- Không muốn để cho người khác nhúng tay? Nó muốn làm gì?

U Sơn nói.

- Khiêu chiến xếp hạng?

U Thủy trong mũ sắt kim giáp bỗng nhiên lóe ra một đạo u quang.

- Khiêu chiến xếp hạng? Tổ Thần Thú khiêu chiến Ẩn Thân Thú để Tranh đoạt xếp hạng? Thất bại là chết, thành công sẽ cướp lấy thần thông của đối phương?

Niệm Bôn trừng mắt nói.

Nghe được lời của Niệm Bôn, cơ hồ tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh.

Bảng xếp hạng Thần thú của Đại thế giới là người nào cũng biết, luôn luôn không có đổi, đó là bởi vì thay đổi không được, mỗi một lần thay đổi cũng là hai chủng tộc tỷ thí sinh tử, vô số năm trôi qua, mới tạo thành xếp hạng này, nhưng xếp hạng Thần thú càng đến gần phía trước trước, số lượng càng ít, mà Tổ Thần Thú mấy chục vạn năm khó khăn lắm mới xuất hiện một con, Ẩn Thân Thú lại càng không phải nói.

Hai thú tranh chấp chính là chủng tộc tranh chấp, Tổ Thần Thú xếp hạng 19 có thể thắng sao?

Phần lớn người cũng nhìn không tốt, bởi vì ở bên trong cảnh tượng mộng cảnh, Tổ Thần Thú vẫn là trạng thái bị đánh.

Ẩn Thân Thú quá mạnh mẻ, ngay cả U Sơn cũng có thể bị áp chế, có thể thấy được sự cường hãn của nó.

Một lúc lâu sau.

Oanh!

Mộng cảnh phá thành mảnh nhỏ, cánh tay phải của Tổ Thần Thú bị gãy.

Nhưng Tổ Thần Thú không có buông tha, mà là gầm thét một trận hướng về phía Ẩn Thân Thú.

Bành!

Tổ Thần Thú bị đánh bay.

Nhưng Tổ Thần Thú đảo mắt lại bắn tới đây.

Bành!

Tổ Thần Thú lại bị đánh bay, không ngừng bị Ẩn Thân Thú đánh đòn nghiêm trọng, Tổ Thần Thú không ngừng bị đánh, nhưng luôn luôn không có buông tha.

Niệm Du Du có chút không đành lòng, thiếu chút nữa kích động lộ ra.

Mắt của Tổ Thần Thú cũng bị đánh sưng phồng lên, ai cũng không có phát hiện, trong mắt Tổ Thần Thú phóng xạ ra tinh quang.

Tổ Thần Thú không ngờ mang theo Ẩn Thân Thú dần dần lệch khỏi quỹ đạo của giáo trường, dần dần đi lên trời cao.

Đứng ở trong các quần thần, ánh mắt Vương Tĩnh Văn sáng lên, trong mắt lóe lên một cổ tán thưởng!

Bành!

Tổ Thần Thú biến mất ở trong tầm mắt của mọi người, về phần Ẩn Thân Thú, mọi người vẫn không nhìn thấy nó ở đâu!

Hai Thần thú hiện ra ở phía trên biển mây số mệnh mênh mông của Vô Tướng Thánh đình.

Biển mây số mệnh cuồn cuộn.

Từng trận tiếng sấm truyền ra từ bên trong.

- Thánh vương, đây...

Niệm Bôn khe khẽ có chút lo lắng nói.

Biển mây số mệnh dù sao cũng là Thánh Địa của Vô Tướng Thánh đình.

- Đợi!

Vô Tướng Thánh Vương trịnh trọng nói.

- Vâng!

Một lúc lâu sau. Thanh âm Tổ Thần Thú đột nhiên lớn hơn gấp một vạn lần, vang dội cả Thánh Đô Kim Thắng.

Tiếp theo, mọi người mơ hồ thấy được Tổ Thần Thú, thân thể Tổ Thần Thú cũng phóng đại gấp một vạn lần, kêu to một tiếng, miệng mở ra, một ngụm hít mạnh số mệnh mênh mông.

Một lần hít này, vô cùng mênh mông, không ngờ hút đi chừng phân nửa số mệnh của Vô Tướng Thánh đình.

Tổ Thần Thú ăn số mệnh, công đức, khí số, cái này mọi người đều biết, nhưng cũng không thấy ăn khoa trương như vậy a! Số mệnh của Vô Tướng Thánh đình, giống như một mảnh biển rộng khủng bố, Tổ Thần Thú chính là một con cá nhỏ trong biển rộng, thân thể chỉ bé nhỏ như vậy, nhưng một ngụm lại nuốt một nửa nước biển?

Tất cả mọi người mở to mắt.

Số mệnh phía trên biển mây số mệnh thiếu đi một nửa, thậm chí vang lên âm thanh rên rỉ của Kim Long số mệnh.

- Rống!

Tổ Thần Thú hút no rồi, há mồm rống to một tiếng.

Vừa hô, cả Thánh Đô Kim Thắng đều lay động, tạo thành một cái hắc động khổng lồ trong hư không, bao vây Tổ Thần Thú.

Ai cũng nhìn không thấy bên trong.

Hắc động duy trì nửa nén hương, không ngừng lay động, có thể thấy được chiến đấu mãnh liệt bên trong, sau nửa nén hương hắc động chậm rãi biến mất. Từ từ hiển lộ ra Tổ Thần Thú đã nhỏ đi, Tổ Thần Thú há mồm, thật giống như nuốt cái gì đó.

Nhưng nuốt cũng không phải là số mệnh a, nó nuốt cái gì?

Lúc này, vô số số mệnh che kín Tổ Thần Thú lần nữa, một đạo tia sáng chín màu ở bầu trời bắn thẳng đến bên trong biển mây số mệnh, vị trí kia vừa vặn chính là vị trí của Tổ Thần Thú.

Sáu tiếng nổ vang lên trong thiên địa, một tiếng vang thật lớn này không phải là ở một chỗ, mà là tất cả địa phương của âm phủ đều nghe được một tiếng vang thật lớn này, Dịch Diễn ở Chuyển Luân Cương Vực ngẩng đầu nhìn trời. Vương Khô ở Khô Lâu Đại Cương ngẩng đầu nhìn trời.

Dương gian, Chung Sơn ngẩng đầu nhìn trời, Doanh ngẩng đầu nhìn trời. Một tiếng sét vô cớ xuất hiện trong thiên địa, thật là quỷ dị.

Đại Tần!

Doanh Chính đang lâm triều, cách đại điện, nhìn trên trời.

- Thiên đế, vì sao thiên địa lại có một tiếng sét?

Bạch Khởi hỏi.

- Đây là Thần Thú Lôi, trăm tên bên trong bảng xếp hạng Thần thú, có Thần thú khiêu chiến xếp hạng thành công.

Doanh thản nhiên nói.

- Lý Tư, người kiểm tra xem, rốt cuộc là Thần thú nhất tộc nào lên cấp?

Tiếp theo, Doanh phân phó nói.

- Rõ!

Âm phủ! Bên trong Thiên Đế Mật Cảnh.

Trước khi Tổ Thần Thú lên cấp. Bên trong Thiên Đế Mật Cảnh cũng vang dội tiếng sấm mênh mông.

Xuất thủ là Vô Tướng Thánh Vương, Vô Tướng Thánh Vương không dùng vũ khí, mà là chỉ dùng hai tay, hai tay Vô Tướng Thánh Vương tạo thành trảo, điên cuồng bắt biển máu ở tứ phương, biển máu gầm thét, cuồn cuộn chấn động.

Vô tận lực tinh không bị trảo của Vô Tướng Thánh Vương làm rối loạn, thậm chí có mười mấy tinh thần, cư nhiên bị Vô Tướng Thánh Vương bắt phá, thân hợp thiên đạo cường thế vô địch, hung uy cái thế vừa ra, đại trận tinh không bốn phía bị bắt tới bảy tám phần.

Vô Tướng Thánh Vương cường hãn, lộ ra tài hoa xuất chúng!

- Hừ!

Vô Tướng Thánh Vương quát to một tiếng, bẻ vụn biển máu, rốt cục phá khai đại trận này, vô tận biển máu không ngờ quỷ dị tiêu tán như vậy, tinh không bốn phía cũng là tán loạn, phá trận thành công, chỉ có trong tinh không cách đó không xa, lại xuất hiện một lốc xoáy kiếm.

- Thần uy của Vô Tướng Thánh Vương, Chung Sơn bội phục!

Chung Sơn lập tức nói.

Những người khác rối rít mở miệng.

Mới vừa rồi Vô Tướng Thánh Vương phá trận, người khác cũng không có tương trợ, bởi vì tứ đại Thánh vương cùng một Giáo chủ thật giống như tạo thành ăn ý, ngũ trận của Thiên đế, mỗi người chịu trách nhiệm một trận.

Vô Tướng Thánh Vương phá trận thứ nhất.

- Cái trận này, không khó phá, chính là quá tốn thời gian!

Vô Tướng Thánh Vương lắc lắc đầu nói.

- Đi thôi, tiến vào trận tiếp theo!

Phục Ma Giáo chủ nói.

Mọi người gật đầu, bước đi về lốc xoáy ở nơi xa, lại là xuyên qua lối đi thời không.

Mọi người đi tới tinh không thứ hai.

Vừa tới nơi này, lối đi thời không đưa mọi người tới đã biến mất.

Tinh không nơi này vô cùng kỳ lạ, tinh thần chỉ có hai loại, một loại tỏa ánh sáng, một loại u ám, thật giống như bài bố ra một trận cờ tinh không mênh mông.

Mà ở cách đó không xa, có một cái bàn cờ không có thực.

- Thật sự là đánh cờ?

Kim Bằng hơi hơi ngạc nhiên.

- Đạo chơi cờ, chú ý bố cục thiên hạ, Thiên đế nay cũng là một con người tao nhã!

Vô Tướng Thánh Vương cười nhạt nói.

- Bản thân ta hơi thông hiểu đạo chơi cờ, trận thứ hai này, để ta tới đi!

Chung Sơn nói.

Mọi người nhìn nhau một cái, cuối cùng gật đầu. Chung Sơn đi tới bàn cờ khổng lồ, Kim Bằng hộ pháp cho Chung Sơn. Tâm thần Chung Sơn đắm chìm trong đó, một ngày sau đó, Chung Sơn khe khẽ điểm một ngón tay, nhất thời, ở bên trong một đôi tinh thần nơi xa, có một viên tinh thần u ám bay ra khỏi, bay đến vị trí mà Chung Sơn chỉ trên bàn cờ.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, tinh không nổ lớn, tinh thần tỏa ánh sáng bị tinh thần u ám vây, ầm ầm nổ tung lên, làm cho tinh không chấn động mãnh liệt.

Tràng diện cực kỳ rung động. Trận thứ hai, do Chung Sơn bắt đầu!

Một đám Thánh vương, Giáo chủ ngưng thần nhìn.

Bỗng nhiên, con ngươi Vô Tướng Thánh Vương co rụt lại, cũng chính là lúc Tổ Thần Thú một ngụm nuốt trọn một nửa số mệnh của lãnh thổ quốc gia Vô Tướng, Vô Tướng Thánh Vương cảm nhận được, mặt Vô Tướng Thánh Vương liền biến sắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.