Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 14: Lợi ích của đế vương



Chung Sơn cầm lên chén trà, nhẹ nhàng xoay vòng trên tay, cuối cùng khẽ gật đầu.

Công Thâu Tử, đệ tử gia tộc Cơ thị? Đúng là bất ngờ!

Niết Phàm Trần nhìn Chung Sơn, nghĩ lại rồi nói:

- Về nhóm người Thiên gia này, ngươi có muốn biết?

- Cũng là Công Thâu Tử báo cho ngươi biết?

Chung Sơn suy nghĩ rồi hỏi.

- Không, ngày ấy ta từng gặp ba người, cùng với suy tính cộng thêm các tin tức sau mới đưa ra phán đoán.

- Nguyện nghe rõ ràng!

Chung Sơn gật đầu.

- Tổng cộng 56 người Thiên gia, thực lực cụ thể không rõ, nhưng đã khẳng định 50 người này lấy ba vị cường giả Thiên gia làm chủ!

Niết Phàm Trần nói.

- Ba người?

- Không sai, đúng là ba người, trong đó ta đã gặp hai người, chính là hai trong ba người đánh lén Linh Nhi!

Niết Phàm Trần gật đầu.

- Ba người này có bản lĩnh gì?

Chung Sơn hỏi.

- Một người là Phong Thủy Sư, hôm đó không đến, nhưng được tôn kính cực kỳ trong 56 người, được gọi "Thiên Lão".

Niết Phàm Trần nghiêm nghị nói.

- Thiên Lão?

Chung Sơn không khỏi bất ngờ.

- Đúng vậy, trùng tên với Thiên lão mà ngươi dẫn tới, lúc ở tiểu thế giới hắn cũng là Phong Thủy Sư, có lẽ cũng có huyết mạch Thiên gia!

Niết Phàm Trần nói.

Chung Sơn gật đầu:

- Nếu cũng gọi là gọi Thiên Lão, vậy Phong Thủy Sư kia nhất định bất phàm!

- Người thứ hai, gọi là Thiên Ngôn, chính là Chú Ngôn Sư kia! Đầu sỏ gây họa nguyền rủa Thanh Thanh!

Niết Phàm Trần nói tiếp.

- Thiên Ngôn?

Chung Sơn như có suy tư.

- Không sai, Thiên Ngôn này còn có một thân phận.

Niết Phàm Trần nhấp trà rồi nói.

- Còn có một thân phận?

- Đệ tử thân truyền của Thiên Chú Tử, Thánh nhân đương thời ở Thiên gia!

Niết Phàm Trần khẳng định.

- Đệ tử của Thánh nhân Thiên Chú Tử? Thánh nhân Thiên gia?

Sắc mặt Chung Sơn ngưng trọng.

Khó trách Thiên gia quản lý cương vực lớn như vậy mà không ai xâm phạm. Thiên gia cũng có Thánh nhân?

- Có lẽ ngươi không biết, Thiên Chú Tử này ở Thiên gia cũng không phải là gia chủ, hơn nữa còn phải nghe theo lệnh của gia chủ!

Niết Phàm Trần nói.

Chung Sơn gật đầu, Niết Phàm Trần đã nói rõ ràng, Thiên Châu này quá sâu.

- Đương nhiên, Thiên Lão, Thiên Ngôn, hai người này đều là thứ, người dẫn đầu 56 con cháu Thiên gia này gọi là "Thiên Thư".

Niết Phàm Trần nói.

- Thiên Thư?

Chung Sơn chưa nghe nói qua người này, toát ra vẻ khó hiểu. Địa vị cao hơn cả Thiên Ngôn, Thiên Lão, vậy Thiên Thư này phải có chỗ bất bàm.

- Tên là Thiên Thư, là chỉ hắn có một quyển Địa Thư mà thôi. Tuy nhiên người này cực kỳ bất phàm, ngày đó ta giao thủ sơ qua, để hắn toàn thân rút lui!

Niết Phàm Trần trầm giọng nói.

- Có thể rút lui toàn thân từ tay ngươi?

Lần này Chung Sơn càng thêm bất ngờ.

Niết Phàm Trần đã khôi phục trí nhớ kiếp trước, cho dù thực lực không bằng kiếp trước, nhưng trong thời gian ngắn cũng tăng lên không kém. Niết Phàm Trần là tồn tại có thể giết Thánh, Thiên Thư này lại có thể trở ra toàn thân từ trong tay Niết Phàm Trần? Khỏi nói cũng biết thực lực của hắn.

- Lúc đó ta đã đánh hắn tan xương nát thịt, thậm chí hồn phi phách tán, nhưng vẫn để hắn trở ra toàn thân!

Niết Phàm Trần trầm giọng nói.

- Tan xương nát thịt, hồn phi phách tán, vậy làm sao mà trở ra toàn thân được?

Chung Sơn bất ngờ, hỏi.

- Bởi vì hắn có một thần thông mạnh mẽ, khẳng định thần thông này nằm trong quyển Địa Thư kia. Ngươi nên biết, Địa Thư tồn tại ngang với Pháp bảo của Thánh nhân.

Niết Phàm Trần trầm giọng nói.

- Địa Thư ngang với Pháp bảo của Thánh nhân, điều này ta biết, nhưng có thể để hắn trở ra toàn thân trong tình huống đó, vậy không lẽ thần thông này là...

Chung Sơn lộ ra vẻ ngưng trọng.

- Ngươi đoán không sai, thần thông thứ bảy thiên hạ, Hoàn Nguyên, thuật Hoàn Nguyên! Mặc kệ biến hóa lớn cỡ nào, mặc kệ thương thế thảm thiết bao nhiêu, dù hắn tan xương nát thịt chỉ còn mảnh vụn xương, dựa vào chút mảnh xương này hấp thu thật nhiều năng lượng là có thể khôi phục lại như ban đầu!

Niết Phàm Trần trầm giọng nói.

- Thần thông Hoàn Nguyên, quả nhiên làm người ta đố kỵ, Thánh nhân cũng sẽ đố kỵ. Cường giả tiềm lực như thế, quả thật gánh được đứng đầu đám người này, quả nhiên Thiên gia nội tình hùng hậu!

Chung Sơn không khỏi cảm thán.

- Lần này, kẻ địch chủ yếu của ngươi chính là ba người này. Thiên Thư, Thiên Lão, Thiên Ngôn! Trận chiến này, ngươi có đồng ý tham dự?

Niết Phàm Trần cười nói.

Chung Sơn uống ngụm trà, chén trà vỗ bùm xuống bàn, ánh mắt phát lạnh:

- Làm hại Linh Nhi, tự nhiên phải trả giá thật lớn. Niết Thanh Thanh dùng thân thay thế Linh Nhi, ta tự nhiên sẽ không mặc kệ. Hơn nữa, nếu ta bước đi, trên đường này bọn chúng cũng sẽ bám theo âm hồn không tan, không bắt dứt khoát một lần!

- Tốt!

Niết Phàm Trần vung tay, nước trà trong ấm tự động phun ra rót đầy cho Chung Sơn và bản thân.

- Ta đấu với Công Thâu Tử cũng đơn giản, bảy trận đấu, bảy trận thắng bốn. Trận đấu thứ bảy là ta đấu với Công Thâu Tử, trước đó có thể cần người ngươi dẫn tới, chỉ cần tính toán thống nhất, trong khe hở mấy trận chiến tiếp heo, ngươi có thể buông tay đối phó 56 cường giả Thiên gia!

Niết Phàm Trần nói.

- Ừm!

Chung Sơn gật đầu.

Uống trà, Niết Phàm Trần suy nghĩ một lúc rồi nói:

- Lần này đến đây, chỉ là vì dẫn Linh Nhi đi?

- Mang theo Linh Nhi, còn có con Chu Tước kia, dù sao nó vẫn luôn làm bạn với Linh Nhi, đã không tách khỏi nàng được nữa, Linh Nhi cũng cần có người bạn.

Chung Sơn suy nghĩ rồi nói.

Niết Phàm Trần nhìn Chung Sơn, trong mắt toát ra mỉm cười, nhìn thấu âm mưu sâu xa của Chung Sơn, nhưng cũng không vạch trần.

- Mang đi Chu Tước? Ta nghĩ sẽ rất khó!

Niết Phàm Trần cười nói.

- Hả?

- Ngươi có biết thân phận của Chu Tước?

Niết Phàm Trần nhìn Chung Sơn.

- Từng có suy đoán, Chu Tước, hẳn là tiểu thế giới Chí Tôn Phượng Hoàng tộc Vũ Cửu Thiên tự phân chia ra từ trong mệnh cách!

Chung Sơn suy nghĩ rồi nói.

- Ngươi nói đúng, Chu Tước đúng là có tầng quan hệ này với Vũ Cửu Thiên, nhưng ngươi có biết Vũ Cửu Thiên là ai?

Niết Phàm Trần cười nói.

- Vũ Cửu Thiên còn có thân phận phức tạp hay sao?

- Còn nhớ năm đó khi ngươi khai thiên, là ai tới đón Linh Nhi?

- Ta nhớ rồi, một nữ nhân có bộ dáng rất giống Vũ Cửu Thiên.

Chung Sơn gật đầu.

- Không phải rất giống, bọn họ vốn là một thể, nàng diễn sinh ra Vũ Cửu Thiên, theo ta niết bàn tiểu thế giới, tiếp đó Vũ Cửu Thiên lại diễn sinh Chu Tước, thuộc loại diễn sinh lần thứ hai. Tuy nhiên, nàng bây giờ đã hợp làm một với Vũ Cửu Thiên, ngươi có thể coi nàng chính là Vũ Cửu Thiên.

Niết Phàm Trần nói.

- Thân thể diễn sinh ra, còn có thể hợp làm một?

Chung Sơn cổ quái hỏi.

- Nànglà trường hợp đặc biệt, bởi vì lại diễn sinh ra Chu Tước, cho nên bọn họ hợp nhất lần nữa, mà Vũ Cửu Thiên chính là con gái Chí Tôn Phượng Hoàng tộc đại thế giới.

Niết Phàm Trần nói.

- Chí Tôn Phượng Hoàng tộc? Vậy là có thể điều động tất cả Phượng Hoàng?

Thần sắc Chung Sơn ngưng trọng.

- Không sai, Phượng Hoàng thiên hạ đều nghe theo hiệu lệnh của nàng, nàng chính là Phượng Hoàng Lão Mẫu, hiện tại Vũ Cửu Thiên đang ở chỗ Phượng Hoàng Lão Mẫu tiếp nhận tẩy rửa!

Niết Phàm Trần nói.

- Phượng Hoàng Lão Mẫu? Vũ Cửu Thiên? Chu Tước?

Thần sắc Chung Sơn ngưng trọng.

Như vậy xem ra, mang đi Chu Tước ngày càng khó khăn. Chu Tước cùng Vũ Cửu Thiên là một thể, nói cách khác đều là con gái của Phượng Hoàng Lão Mẫu. Mang đi con gái của Phượng Hoàng Lão Mẫu, người ta có chịu không?

- Phượng Hoàng Lão Mẫu, ta nghe lần đầu, bà ta mạnh cỡ nào?

Chung Sơn hỏi.

- Phượng Hoàng Lão Mẫu, nàng chưa bao giờ xuất thế, ngang hàng với Hồng Quân.

Niết Phàm Trần trầm giọng nói.

Ngang hàng với Hồng Quân? Chung Sơn nhìn Niết Phàm Trần thật sâu, cái này không chỉ là nói bối phận. Dù sao trong thế giới của tu giả, bối phận căn bản không nói rõ vấn đề, nhiều lúc đều là thực lực quyết định bối phận. Ngang hàng với Hồng Quân, cho dù không bằng Hồng Quân, cũng là tồn tại có thể khiến Hồng Quân kiêng kỵ!

Nội tình Đại Chu, đủ làm người ta than thở không thôi!

Phượng Hoàng Lão Mẫu sẽ cho Chung Sơn mang đi Chu Tước? Mang đi con gái của mình?

Ngẫm nghĩ, bỗng nhiên Chung Sơn mỉm cười, nhìn Niết Phàm Trần nói:

- Ngươi muốn cho ta mang đi Chu Tước?

- Ta không có nói thế!

Niết Phàm Trần uống trà cười nói.

Tuy nhiên Niết Phàm Trần không nói, Chung Sơn cũng hiểu được ý của hắn, chính là muốn Chung Sơn mang đi Chu Tước.

Để cho Chu Tước bị Chung Sơn kiềm chế, khiến Chung Sơn can thiệp vào quan hệ giữa Cơ thị gia tộc và Phượng Hoàng tộc? Dĩ nhiên không phải ý này, Niết Phàm Trần là muốn chỉnh đốn Đại Chu, muốn một cái Cơ thị gia tộc hoàn toàn mới, muốn nắm giữ tất cả.

Quyết đấu với Công Thâu Tử, rõ ràng là Phượng Hoàng Lão Mẫu sẽ can thiệp. Tuy rằng Niết Phàm Trần không nói gì, nhưng trong lòng tự nhiên khó chịu. Là chủ Đại Chu sau này, há có thể bị kiềm chế bởi Quốc Thú Chí Tôn? Cho nên Niết Phàm Trần muốn đưa Chu Tước đi, làm cho Phượng Hoàng Lão Mẫu có cố kỵ, như vậy mới càng hoàn mỹ nắm giữ được bộ tộc Phượng Hoàng, đây là quyền mưu đế vương.

- Yên tâm, ta sẽ hết sức thuyết phục Phượng Hoàng Lão Mẫu!

Chung Sơn gật đầu.

- Thuyết phục tốt nhất, chính là ngươi bày ra thực lực mạnh mẽ, chứng minh ngươi có thể bảo vệ được Chu Tước. Bởi vậy, mong rằng ngươi đừng che giấu trong trận chiến này, dốc sức mà đánh!

Niết Phàm Trần nói.

Chung Sơn gật đầu, đồng thời cũng cảm nhận được tâm kế mạnh mẽ của Niết Phàm Trần, quả thật là im hơi lặng tiếng. Một, mượn thế mình đấu Công Thâu Tử, Thiên gia. Hai, mượn cớ đưa Chu Tước đi, ổn định Phượng Hoàng tộc, tập trung quyền lợi bản thân. Ba, càng mượn cớ này hiểu được thực lực của Chung Sơn.

Đế vương trù tính, mỗi một hành động đều có dụng ý, cũng chỉ có Chung Sơn mới nhìn ra được. Đổi lại người khác, khẳng định bị bán còn đếm tiền cho Niết Phàm Trần, ngàn ơn vạn tạ hắn.

Chung Sơn nhìn ra được, nhưng cũng vẫn phải làm theo lời Niết Phàm Trần nói, ngoài mặt Chung Sơn có chút bị thiệt, nhưng chút thiệt này hoàn toàn nằm trong giới hạn chịu đựng của Chung Sơn.

Chung Sơn cũng mượn chuyện này có được thứ mình muốn.

Một, diệt các cường giả Thiên gia, quét sạch âm hồn không tan trên đường. Hai, trả ân tình Niết Phàm Trần bảo hộ Linh Nhi những năm qua, đền bù lại Niết Thanh Thanh trả giá. Ba, cũng là điều Chung Sơn coi trọng nhất, Chu Tước! Chung Sơn muốn có được Chu Tước! Một cái sách lược cực kỳ lâu dài.

Hai đại đế vương mưu tính lẫn nhau, đưa ra một ít lợi ích của mình, thu được lợi ích. Một lần nhìn như quyết đấu giữa Niết Phàm Trần và Công Thâu Tử, lại vì hai đại đế vương mưu tính vươn dài ra cực xa, thậm chí quyết định hướng đi của cả thiên hạ trong nhiều năm sau.

Bắt đầu đàm luận, đương nhiên là đại thế, tiếp đó hai người thương lượng chi tiết. Lần nói chuyện này, là hai ngày hai đêm!

- Cuối cùng, ta dùng trà thơm chúc hai ta thành công!

Niết Phàm Trần nâng chén trà nói.

- Mời!

Chung Sơn cũng giơ chén trà lên.

Hai người chạm chén xong lần nói chuyện này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.