Lập tức, điều không rõ lúc trước, toàn bộ nghĩ thông suốt. Trùng Thiên Thái tử tới nay luôn nghĩ không ra, vì sao Long Hổ Đan Thánh lại có gan gian lận, hóa ra hết thảy đều là Chung Sơn làm trò quỷ, tất cả là do Chung Sơn?
Kế hoạch kinh người, kế hoạch hoàn mỹ nhất... không ngờ bị Chung Sơn quấy phá như thế, thậm chí còn quấy rối chính mình, làm hại mình bị Tam ca quở trách một trận. Thật to gan, thật tiểu nhân xảo trá!
“Rống...”
Trùng Thiên Thái tử giống như nổi bệnh tâm thần, phẫn nộ nhìn lên trời rống to.
Một tiếng rống này tới quá đột ngột, mọi người xem thấy đều là vô cùng kinh ngạc: Trùng Thiên Thái tử đây là chuyện gì xảy ra?
Quanh thân Trùng Thiên Thái tử tản phát ra lệ khí ngập trời, lệ khí khổng lồ bức thẳng ra bốn phía. Một ít thuộc hạ ở bên cạnh, bị lệ khí toát ra từ quanh thân Trùng Thiên Thái tử tấn công cấp tốc quỳ sụp xuống, mặt đầy khủng hoảng.
- Tên tiểu nhân Chung Sơn, mau đi ra nhận lấy cái chết!
Theo Trùng Thiên Thái tử rống to, thân mình Trùng Thiên Thái tử nhoáng một cái, lập tức xuất hiện ở trung tâm chiến trường, đứng thẳng phẫn nộ nhìn vào Chung Sơn.
Trùng Thiên Thái tử muốn giết Chung Sơn, phải diệt Chung Sơn mới có thể phát tiết mối hận trong lòng. Hơn nữa bằng vào thực lực Đế Cực Cảnh cường đại của mình, đối phó với một Chung Sơn còn khó hay sao? Hơn 100 năm trước Chung Sơn chỉ là phàm nhân, có thể so với mình hay sao?
Mà Chung Sơn cũng lộ ra một tia tươi cười tàn khốc.
Chiến ư? Đây là Chung Sơn cố ý khơi lên sát ý của Trùng Thiên Thái tử.
Cổ cuồng bạo trong lòng Chung Sơn kia đã sớm đạt tới cực hạn từ trên đường chạy tới Vạn Đan Đại Hội, vì thế đã khó có thể khống chế. Mối cừu hận trong lòng Chung Sơn chỉ có dùng giết chóc mới có thể tiêu trừ.
Nếu không, với bản tính không quan tâm hơn thua của Chung Sơn như thế, vui giận không hiện ra mặt như thế... sao có thể bị Cổ Thiên U nhìn ra sự khác thường?
Chung Sơn đã sớm muốn giết, giết thẳng vào Thái Tuế Thiên triều, giết sạch, giết hết tất cả người của Thái Tuế Thiên triều. Đặc biệt là hoàng thất Thái Tuế Thiên triều, giết đến cuối cùng, đích thân ra tay giết chết Liệt Thiên Thái tử báo thù cho Quỳ Nhi.
Thế nhưng Chung Sơn biết rằng, hiện tại quả thực là nằm mơ nói chuyện si ngốc, hoàn toàn không có khả năng.
Nội tình của mình còn chưa đủ, hiện tại không thể giết, cho dù là đánh bị thương một người bình thường của Thái Tuế Thiên triều để báo thù, hiện tại Chung Sơn đều không cho phép, không thể ra tay, động ắt sẽ nguy hại ngút trời.
Thế nhưng khi Chung Sơn nhìn thấy Trùng Thiên Thái tử, khó tránh khỏi bị chọc giận đến trong lòng phẫn nộ cuồng bạo.
Cho nên, Chung Sơn muốn tìm một cái cớ danh chính ngôn thuận để giết người, không phải vì báo thù mà đả thảo kinh xà, mà là một cái cớ khác.
Bởi vậy, Chung Sơn nói ra sự kiện nổ tung lò ngày hôm đó, chính là để chọc giận Trùng Thiên Thái tử: như vậy, hai người chiến đấu sẽ không là báo thù, mà là giết chóc từ giao chiến giữa hai triều.
Chết chóc đương nhiên phải xảy ra! Mà giết lại là công khai chính trực!
Trùng Thiên Thái tử nổi giận, mà cơ hội Chung Sơn chờ đợi cũng đến rồi.
Hoàn toàn không để ý tới đại thần liên can khuyên can, Chung Sơn đạp bước bay ra thành lâu, thẳng hướng lên không trung, đối mặt với Trùng Thiên Thái tử.
Phía bắc là chiến trường biển máu, còn Chung Sơn với Trùng Thiên Thái tử xuất hiện ở phía nam.
Trùng Thiên Thái tử nhìn thấy Chung Sơn không ngờ dám ra ứng chiến, trên mặt lạnh xuống lật tay một cái, trong tay Trùng Thiên Thái tử hiện ra một thanh đại đao tràn ngập sát khí.
Phía sau Trùng Thiên Thái tử, một quầng sáng vàng mênh mông bao phủ hết thảy bốn phía, toàn bộ năng lượng ở bốn phương dường như đều nghe theo lệnh của Trùng Thiên Thái tử.
Một luồng hơi cực nóng bức ra khắp bốn phương tám hướng, mà Trùng Thiên Thái tử trông giống như một vầng mặt trời màu vàng, phóng ra ức vạn tia hào quang, khí thế khổng lồ bức thẳng ra bốn hướng.
Đế Cực Cảnh, với bản thân ảnh hưởng tới môi trường ở chung quanh, tự nhiên mà hợp với đạo của thiên địa quy tắc. Đây là năng lực của kẻ thành tựu cực cao trong Đế Cực Cảnh mới có thể có được.
Trùng Thiên Thái tử, là một cái cao thủ Đế Cực Cảnh.
Chung Sơn không có mảy may khiếp đảm, đầu ngón tay vung lên, cũng lấy ra một thanh đại đao vô cùng to lớn: là Ngạc Mộng!
Đại đao Ngạc Mộng vừa ra, một luồng lệ khí nồng đậm tối đen từ trên nó mờ nhạt phóng ra.
Chung Sơn không có năng lực ảnh hưởng tới môi trường bốn phía như Trùng Thiên Thái tử. Nhưng tự có một cổ uy nghiêm không chịu nhượng bước.
- Ha ha ha ha... Thì ra ngươi chỉ là Hoàng Cực Cảnh, không biết rõ quy tắc, không nhìn được hiện tượng thiên văn, ngươi chết chắc rồi!
Trùng Thiên Thái tử liếc mắt một cái liền nhìn ra chi tiết của Chung Sơn, trong lòng tràn ngập hưng phấn.
Có loại hưng phấn mèo vờn chuột, Trùng Thiên Thái tử muốn phải chậm rãi tra tấn Chung Sơn tới chết, không thể để hắn chết quá dễ dàng.
Chung Sơn nhíu hai mắt, nói:
- Không biết rõ quy tắc, không nhìn được hiện tượng thiên văn? Ngươi nói quy tắc hiện tượng thiên văn là thứ này sao?
Theo Chung Sơn quát lạnh một tiếng.
“Ầm ầm...”
Trên đỉnh đầu Chung Sơn lập tức lôi vân cuồn cuộn, vô cùng lôi vân rất nhanh hình thành trên đầu Chung Sơn.
- Thiên? Thiên Cực Cảnh?
Trùng Thiên Thái tử cả kinh kêu lên.
- Không đúng! Đây không phải ‘Thiên’, đây là ‘Thiên Lôi Biến’, Thiên Lôi Biến của Sáng Thế Thần Cung! Muốn gạt ta sao? Chung Sơn! Ngươi còn quá non nớt. Ngươi không biết rõ quy tắc, mặc dù học được kỳ thuật kinh thế Thiên Lôi Biến này cũng vô ích!
Trùng Thiên Thái tử lập tức nhìn ra chân tướng.
- Thiên Hạ Vạn Đao...
Trùng Thiên Thái tử gầm lên một tiếng, vung lên đại đao trong tay, lập tức trong thiên địa xuất hiện vô tận đao khí màu vàng như mưa tầm tả từ trên trời rơi xuống, đổ ập tới hướng Chung Sơn.
Chung Sơn vung lên đại đao Ngạc Mộng trong tay, lập tức đao cương cường đại bay ra nghênh đón.
“Ầm...”
Một đao cường đại của Chung Sơn lập tức chém cho vô số đao khí bay ngược trở về, Chung Sơn cũng lùi về phía sau rời khỏi hiện trường trăm trượng. Thế nhưng, đao khí của Trùng Thiên Thái tử vẫn chưa tiêu tan, không ngờ vẫn còn ngưng tụ trên không trung.
Chung Sơn kinh ngạc: đây là đao khí sao?
- Đao khí của ta là bất diệt, ngươi chưa chết nó bất diệt! Tuy nhiên ngươi cũng không đơn giản, đao khí của ta căn bản không phải Hoàng Cực Cảnh có khả năng chống lại, không ngờ bị ngươi chém một đao quay về? Nhưng ngươi không thể luôn may mắn như vậy!
Trùng Thiên Thái tử cười to nói.
Không có khả năng! Chung Sơn căng thẳng trong lòng! Đương nhiên Chung Sơn biết một đao của mình vừa rồi mạnh có bao nhiêu. Nếu nói thẳng ra, dù là Đế Cực Cảnh sơ cấp cũng không nhất định có thể tiếp được. Một đao vừa rồi là Chung Sơn tự nghĩ ra: Thiên Điều! Trọng Lãng!
Thiên Điều, 20 Trọng Lãng!
Đây là trình độ chồng lực lượng lớn nhất của Chung Sơn ở dưới tình huống bình thường, khẳng định có thể cứng đối cứng với người mới vào Đế Cực Cảnh... Thế mà vừa rồi vẻn vẹn chỉ chém đao khí quay về mà thôi?
Chung Sơn căng thẳng trong lòng: Khẳng định Trùng Thiên Thái tử này là Đế Cực Cảnh hậu kỳ. Hơn nữa phi thường quỷ dị là: không ngờ đao khí của hắn ngưng tụ mà không tiêu tan?
Theo đao khí vô cùng tận đợt thứ hai chém xéo xuống, trong mắt Chung Sơn lạnh xuống. Hồng Loan Phấn Liên ở mi tâm hơi chuyển động xoay tròn, một nguồn năng lượng từ mi tâm rót vào hai mắt.
Hồng Loan Thiên Kinh, tầng thứ sáu! Phá Vọng Chi Thủy!
Lập tức, thế giới trong mắt Chung Sơn bỗng nhiên trở nên phá thành mảnh nhỏ, đại lượng văn lộ quy tắc đột nhiên xuất hiện ở trước mắt Chung Sơn. Chung Sơn đã sớm phát hiện, Phá Vọng Chi Thủy không chỉ nhìn thấy riêng là quy tắc lôi hệ.
Trước kia chỉ là bày ra công năng rất nhỏ bị Cổ Thần Thông hiểu lầm mà thôi! Quy tắc ở trong mắt Chung Sơn, tuy rằng Chung Sơn còn không thể phân biệt rõ một hệ nào, nhưng hình như mỗi một hệ đều có.
Hơn nữa, hiện tại cũng không còn lóe sáng nhoáng lên một cái, mà theo thực lực của Chung Sơn tăng lên, nó biểu hiện ra ngoài vô cùng rõ ràng.
Thế giới thoạt nhìn giống như mạng nhện vô cùng quỷ dị, mà lại vô cùng rõ ràng.
Xa xa, Trùng Thiên Thái tử với thân thể của Đế Cực Cảnh, không ngờ lại dung hợp với vô số quy tắc ở bốn phía, mà vô số đao khí cũng nối liền trên những văn lộ quy tắc này, chịu Trùng Thiên Thái tử khống chế: Khó trách ngưng tụ mà không tiêu tan.
Tuy nhiên năng lực biến thái này của Chung Sơn, ngay cả Trùng Thiên Thái tử là Đế Cực Cảnh cũng không nghĩ tới.
Trùng Thiên Thái tử chỉ cảm nhận được quy tắc mình nắm giữ, tiếp đó thông qua những quy tắc này khống chế đao khí mà thôi. Trong mắt nhìn thấy cũng chỉ là cái tốt ở bề ngoài, đâu có chi tiết tỉ mỉ như Chung Sơn như vậy?
Nhìn đao khí đầy trời bổ tới, Chung Sơn đạp bước tiến lên, một đạo Thiên Điều, 20 Trọng Lãng cấp tốc chém tới phía Trùng Thiên Thái tử.
“Ầm...”
Một tiếng nổ vang cực mạnh, Chung Sơn chém xuống một đao, Trùng Thiên Thái tử lộ ra sắc mặt khó tin, bởi vì, vô số đao khí của Trùng Thiên Thái tử, không ngờ dưới một đao của Chung Sơn, toàn bộ bị chém tiêu tan.
Tiêu tan? Như thế nào có thể?
Trùng Thiên Thái tử đầy mặt vẻ không tin, nhưng đích xác thực tế đúng là tiêu tan! Chung Sơn chém một đao vừa vặn trúng ngay trên văn lộ quy tắc của Trùng Thiên Thái tử khống chế, lập tức chặt đứt liên hệ giữa Trùng Thiên Thái tử với nó, đao khí liền tiêu tán.
- Xem ra, đúng là ta coi thường ngươi rồi!
Trùng Thiên Thái tử hừ lạnh một tiếng.
Cũng không quản tới những đao khí kia nữa, Trùng Thiên Thái tử lật tay hung hăng chém một đao tới hướng Chung Sơn. Lập tức, một đạo đao cương trăm trượng vô cùng cường thế, thẳng tắp bổ tới Chung Sơn.
Chung Sơn vừa thấy liền biết đây là lực lượng thuần túy, lực lượng của Đế Cực Cảnh.
Thiên Điều, 20 Trọng Lãng!
Chung Sơn chém một đao lên nghênh đón.
“Ầm...”
Chung Sơn bị một đao đó chém lún xuống mặt đất. Trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố sâu khổng lồ, còn có một khe nứt dài mấy trăm trượng.
Một đao quá cường thế, Thiên Điều, 20 Trọng Lãng của Chung Sơn cũng không địch lại.
Chung Sơn đạp chân bay ra hố sâu, y phục quanh thân dính đầy bụi đất.
Chung Sơn mắt lạnh xuống.
Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp! Tầng thứ bốn!
Thiên Điều, 40 Trọng Lãng!
Chung Sơn lại lần nữa hung hăng chém tới.
“Ầm...”
Không địch lại!
Thiên Điều, 60 Trọng Lãng!
Chung Sơn lại lần nữa hung hăng chém tới. Chiến đấu cường đại chấn cho không khí ở chung quanh rung chuyển một trận.
Quanh thân Chung Sơn lập tức tràn ngập ra đao khí vô cùng tận, đao khí khổng lồ tràn ngập đầy trời đầy đất, vô cùng cường thế.
“Ầm... Ầm... Ầm... Ầm...”
Trong chiến đấu va chạm liên tiếp, mặc dù đạt tới Thiên Điều, 60 Trọng Lãng! Không ngờ còn bị rơi vào thế hạ phong.
Về phần Trùng Thiên Thái tử, giờ phút này cũng hoàn toàn khiếp đảm rồi! Lần lượt va chạm cứng đối cứng, Trùng Thiên Thái tử phát hiện Chung Sơn cũng không phải càng ngày càng yếu, mà dường như càng ngày càng mạnh... Như thế nào có thể? Đây là quái vật gì vậy?
Chung Sơn cảm nhận được phát tiết từ nội tâm, đồng thời hai mắt cũng dần dần đỏ lên, cừu hận lại lần nữa xuất hiện cuồn cuộn ở trong đầu, càng lúc càng ác liệt! Chung Sơn chém ra cực hạn của mình: