Trường Sinh Bất Tử

Quyển 6 - Chương 120: Đoạt hôn!



Ads - Là hắn? Không thể nào, hắn không thể nào là đối thủ của Thanh Ti!

Trong lòng Chung Sơn trầm xuống, nói.

Băng Hiên đúng không thể nào là đối thủ của Bi Thanh Ti, Bi Thanh Ti có thực lực bực nào a, huyết mạch tiên nhân, kế thừa huyết mạch vô cùng cường thế, những năm này, Chung Sơn cũng tìm hiểu về tổ tiên của Bi Thanh Ti.

Đó là một vị tiên nhân xuất hiện ba vạn năm trước, một nữ tiên nhân, mặc dù là một nữ tử, nhưng là có năng lực Băng Hệ, một loại năng lực cường thế đạt tới đỉnh cao.

Năm đó người đệ nhất thiên hạ, không phải là ở phương diện nào đó, mà chính là thực lực kia, người đệ nhất thiên hạ, không người nào có thể địch lại, không người nào có thể đối kháng.

Thậm chí, cô gái này còn không có nghiệp vị thiên địa tới người, lại không thấy gia nhập Thánh Địa, cũng không có gia nhập Thiên triều, mà là một tán tu, tốc độ tu hành bình thường, tạo nên sự cường đại đệ nhất thiên hạ.

Ban đầu thiên uy tiến đến, mây đen giăng đầy trên trời, lôi điện chớp nhoáng, Thiên kiếp cường đại sắp rơi xuống, không ngờ bị cô gái này tạm ngưng lại.

Tạm ngưng Lôi Vân? Tạm ngưng Thiên kiếp?

Quá kinh khủng! Thực lực rất cao! Thiên hạ ai cũng không thể tiếp xúc phong mang kia, nhưng một cô gái ngạo nghễ thiên hạ lại làm được, thiên hạ không người nào có thể đạt đến.

Cứ như vậy, nghịch đổi mạng phàm, trở thành mạng tiên.

Mạng tiên thành, lưu lại một đám hậu duệ, ổn định tại giới này! Lưu lại một truyền thuyết mãi mãi.

Hậu duệ Tiên nhân, cách mấy đời cũng sẽ xuất hiện một người kích hoạt huyết mạch được kế thừa, sẽ nắm giữ năng lượng thuộc tính do huyết mạch tổ tiên lưu lại.

Phần đông hậu duệ Tiên nhân bình thường, cách mấy đời sẽ được kích hoạt huyết mạch được kế thừa.

Nhưng là, Bi Thanh Ti, bộ tộc họ Bi luôn luôn không có, hoặc là nói chưa từng có xuất hiện.

Mà bộ tộc họ Bi cường đại, cũng dần dần bị kéo vào bên trong Trường Sinh giới, cho đến mấy trăm năm trước, bộ tộc họ Bi bỗng nhiên xuất hiện một gã vô cùng cường thế, phụ thân của Bi Thanh Ti - Bi Thanh Phong!

Bi Thanh Phong là một thiên tài, thiên tài tuyệt đối, học cứu thiên nhân, tu tích âm đức, tu phong thủy, tu công danh, Bi Thanh Phong cơ hồ đều có liên quan đến, đồng thời tu hành ba hệ thống, nhất định bất lợi đối với sự trưởng thành của mình, không cách nào tĩnh tâm học tập, hơn nữa ba hệ thống lại có rất nhiều hướng nghĩ.

Nhưng Bi Thanh Phong không ngần ngại, hắn không phải là muốn học sâu hiểu rõ hơn về ba loại, mà là chỉ vì để hiểu biết cách mở huyết mạch kế thừa của bộ tộc họ Bi mà thôi.

Thành công! Bi Thanh Phong cuối cùng rốt cục giải khai huyết mạch kế thừa này, nhưng trả giá cũng là khổng lồ, cả nhà hơn ba trăm người, toàn bộ vì thế mà chết theo, chỉ có mở huyết mạch kế thừa ra cho nữ nhi Bi Thanh Ti.

Đây là quyết định bi tráng cỡ nào, dùng cái chết của mình, cả nhà chết đi, đổi lấy một lần mở huyết mạch kế thừa ra?

Không ai biết Bi Thanh Phong là nghĩ thế nào, ít nhất sau khi Chung Sơn biết tin tức, nhất thời nghĩ mãi mà không rõ, nghĩ mãi mà không rõ Bi Thanh Phong vì sao tính toán như vậy, có lẽ còn có thâm ý nào đó, nhưng bởi vì như thế, huyết mạch kế thừa của Bi Thanh Ti chính thức mở ra.

Mạnh! Mạnh phi thường!

Theo Bi Thanh Ti đóng băng ba nghìn dặm, Chung Sơn là có thể cảm thụ được Bi Thanh Ti mạnh bao nhiêu!

Băng Hiên mặc dù mạnh, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của Bi Thanh Ti, phần huyết mạch kế thừa kia, tuyệt đối không phải là người bình thường có thể đỡ

Băng Hiên có thể bức bách Bi Thanh Ti?

- Là Trường Sinh giới, Thủy chi nhất mạch!

Bi Thanh Yên nói.

- Nga? Một trong Lục Mạch của Trường Sinh giới, Thủy chi nhất mạch?

Trong mắt Chung Sơn hiện lên vẻ lạnh lẻo.

Thủy chi nhất mạch, chính là nhất mạch ở Trường Sinh giới mà Bi Thanh Ti tiến vào. Người của nhất mạch này bức bách Bi Thanh Ti gả cho Băng Hiên.

Băng Hiên Chân Quân? Băng Hiên kia đạt tới Đế Cực Cảnh?

- Băng Hiên Chân Quân, nhưng thật ra là thái tử Băng Phong Đế triều ở nam Thần Châu, thọ nguyên của Băng Phong Đại đế đã hết, truyền ngôi cho thái tử Băng Hiên, mà Thủy chi nhất mạch hiện tại, chính là bức bách biểu tỷ gả cho Băng Phong Đại đế mới.

Bi Thanh Yên nói.

- Nga? Thánh Địa khi nào thì thỏa hiệp cùng Đế triều?

Chung Sơn cau mày nói.

- Trường Sinh giới tự nhiên sẽ không thỏa hiệp với Đế triều, chẳng qua là, sau này Băng Phong Đế triều có lẽ sẽ sánh ngang nước phụ thuộc của Trường Sinh giới mà thôi, biểu tỷ bị dùng để lung lạc Băng Hiên, củng cố quan hệ của Thủy chi nhất mạch cùng Băng Phong Đế triều

Bi Thanh Yên nói.

- Củng cố? Băng Phong Đế triều có đất gì đặc thù?

Trong mắt Chung Sơn hiện lên một tia không rõ.

Lại nói tiếp, Băng Phong Đế triều này Chung Sơn cũng hiểu biết, ở phía nam Thanh châu, mà bên trong một tòa sơn mạch ở Băng Phong Đế triều, còn có con lớn nhất của Chung Sơn - Chung Thiên!

Bởi vì Chung Thiên ở Đại Minh Tự, ở bên trong Băng Phong Đế triều.

Băng Phong Đế triều, trừ Băng Phong Đại đế mở đầu vô cùng cường thế, những người khác, căn bản không đáng giá được khoe khoang, Băng Phong Đại đế vừa chết, hết thảy hóa thành bọt nước.

Một Đế triều như thế, vì sao Trường Sinh giới lại nhìn trúng?

- Ta nghe nói, lần này không chỉ có đơn giản là để củng cố Băng Phong Đế triều như vậy, còn có Huyền Vũ nhất tộc của Nam Hải, thật giống như cũng mượn lần này để ký khế ước cùng Băng Hiên, không biết hiện tại đã ký chưa, thật giống như Huyền Vũ nhất tộc, mượn Băng Phong Đế triều, đạt thành một loại chiến lược đồng minh cùng Trường Sinh giới!

Bi Thanh Yên giải thích.

- Huyền Vũ nhất tộc? Lại còn có bóng dáng của Huyền Vũ nhất tộc của Nam Hải?

Chân mày Chung Sơn cau lại.

Huyền Vũ nhất tộc, Âm Nguyệt Hoàng triều của Thiên Lang Đảo, đã từng ký khế ước cùng Huyền Vũ nhất tộc, chẳng qua là Âm Nguyệt Hoàng triều đã diệt. Hiện tại không ngờ lại nhảy ra?

- Đúng, nghe nói Chí Tôn của Huyền Vũ nhất tộc, vô cùng để ý đối với lần này! Ngươi muốn cứu biểu tỷ ra, cơ hồ không có bao nhiêu hy vọng, nhưng là nếu biểu tỷ để cho ta tới tìm ngươi, ta liền chỉ có thể nói ra hết!

Bi Thanh Yên thở dài nói.

Chung Sơn hít vào một hơi thật sâu, trầm mặc một hồi.

- Biểu tỷ bảo ta nói cho ngươi một câu!

Bi Thanh Yên nói lần nữa.

- Nga?

Chung Sơn nhìn chằm chằm Bi Thanh Yên.

- Biểu tỷ nói nếu thật sự không thể làm gì, cũng muốn gặp ngươi một lần cuối cùng, xin ngươi cần phải đến đây trước khi đám cưới, nàng có đồ trọng yếu muốn đưa cho ngươi!

Bi Thanh Yên khẽ thở dài.

Có đồ trọng yếu đưa cho chính mình? Trong lòng Chung Sơn bỗng nhiên thắt lại.

Chung Sơn bỗng nhiên nghĩ đến, lần trước lúc gặp mặt Bi Thanh Ti, Bi Thanh Ti dứt khoát phải rời khỏi Chung Sơn trở về Trường Sinh giới, nói muốn thu hồi di vật tiên nhân Bi gia lưu lại, nói rằng có tác dụng lớn với mình, muốn lấy ra để đưa cho mình. Lúc ấy Chung Sơn chỉ lo thương sầu ly biệt, không có chú ý tới ngoại vật trong miệng Bi Thanh Ti. Hiện tại đột nhiên nhớ tới, cảm thụ được sự bất đắc dĩ tuyệt vọng trong lời của Bi Thanh Ti, trong lòng Chung Sơn co quắp một trận.

Nguyên lai Bi Thanh Ti trở về Trường Sinh giới là vì mình! Vì mình mới chấp nhận đưa thân vào miệng hổ. Cho dù bị hổ nuốt chửng, cũng nghĩ tới chính mình?

Bi Thanh Ti không biết toàn bộ lực lượng của Chung Sơn, chỉ biết Chung Sơn là một người đứng đầu Hoàng triều mà thôi, phía sau nhiều nhất chỉ có Lang tộc che chở.

Chí Tôn Lang tộc có thân phận bực nào, sẽ cướp cô dâu vì Hoàng đế của một Hoàng triều sao? Mà Băng Phong Đế triều đâu? Có nội tình của một Đế triều, có Huyền Vũ nhất tộc ủng hộ, còn có Thủy chi nhất mạch cường thế của Trường Sinh giới ủng hộ.

Chung Sơn đấu thắng sao?

Bi Thanh Ti chẳng biết tại sao, nghĩ đến nụ cười của Chung Sơn, không tự chủ viết ra bốn chữ "mau tới cứu ta", một loại ký thác từ tâm linh, cũng là một lần đấu tranh cuối cùng khi biết mình sắp không thể làm gì.

Cho dù Chung Sơn không muốn, Bi Thanh Ti cũng muốn nhìn thấy Chung Sơn một lần, hơn nữa trả lại vật sở hữu tình cảm của mình trả lại cho Chung Sơn.

- Thanh Ti hiện tại như thế nào?

Chung Sơn hít vào một hơi thật sâu, đè ép sự đau lòng trong tâm.

- Biểu tỷ, bị khóa tu vi toàn thân!

Bi Thanh Yên nói.

- Người nào khóa?

Trong mắt Chung Sơn run lên, một cổ lệ khí từ trên người bộc phát ra.

- Sư tôn của Băng Hiên, Kinh Tuyết Thần!

Bi Thanh Yên nói.

- Kinh Tuyết Thần?

Trong mắt Chung Sơn lóe ra một đạo lãnh mang.

- Bất quá hiện tại biểu tỷ tạm thời không có nguy hiểm.

Bi Thanh Yên nói.

- Nga?

Chung Sơn ngoài ý muốn nhìn Bi Thanh Yên.

- Biểu tỷ đang chấp chưởng di bảo mà vị tiên nhân của bộ tộc họ Bi lưu lại, trừ Thiên Cực Cảnh có thể nhích tới gần nàng một hồi, những người khác căn bản không cách nào nhích tới gần nàng.

Bi Thanh Yên nói.

- Nga? Nàng như thế nào...

Chung Sơn cau mày nói.

- Lúc trước Kinh Tuyết Thần đánh lén biểu tỷ, về sau biểu tỷ mới lấy di bảo của tiên nhân ra. Bất quá, Kinh Tuyết Thần vừa thỉnh cầu Giới chủ Thần Nha Đạo Quân, Thần Nha Đạo Quân lại phái ra Nô Thanh Huệ Đạo Quân chịu trách nhiệm hiệp trợ Thủy chi nhất mạch làm việc!

Bi Thanh Yên nói.

Kinh Tuyết Thần? Thần Nha Đạo Quân? Nô Thanh Huệ Đạo Quân?

Chung Sơn hít vào một hơi thật sâu.

- Ở Trường Sinh giới, bộ tộc họ Bi của ta không được coi trọng, thậm chí bị một chút cường giả khi nhục, về sau biểu tỷ đi, bộ tộc họ Bi ta mới từ từ chuyển biến tốt đẹp, biểu tỷ thậm chí còn từng cứu ta hai lần, ta biết ngươi không thể nào cứu biểu tỷ ra, nhưng van xin ngươi thỏa mãn nguyện vọng của biểu tỷ, gặp lại nàng một lần a!

Vẻ mặt Bi Thanh Yên khẩn cầu.

- Không!

Giọng nói Chung Sơn trở nê lạnh lẻo.

- Ngươi...!

Bi Thanh Yên giận dữ.

- Ta sẽ không chỉ gặp mặt một lần, ta nhất định sẽ đoạt nàng lại! Hơn nữa, những người thương tổn Thanh Ti kia, toàn bộ phải chết!

Giọng nói Chung Sơn lạnh như băng.

- Ngươi?

Bi Thanh Yên hơi hơi ngạc nhiên.

- Ngươi trở về Trường Sinh giới đi, đón toàn bộ bộ tộc họ Bi của ngươi đi ra ngoài. Sau này, Đại Tranh chính là nhà của các ngươi.

Chung Sơn nói như đinh chém sắt.

- Ách?

Bi Thanh Yên hơi hơi ngạc nhiên.

Nhìn ánh mắt trầm mặc kia của Chung Sơn, Bi Thanh Yên hít vào một hơi thật sâu, nói:

- Sự tự tin của ngươi đã lây sang ta, ta sẽ bẩm báo chi tiết cho gia chủ, hơn nữa cố gắng khuyên gia chủ, bất quá kết quả cuối cùng như thế nào, còn phải để gia chủ quyết định!

- Ừm!

Chung Sơn gật đầu.

- Còn có bao lâu?

Chung Sơn hỏi.

- Bốn tháng, đám cưới cử hành ở Băng Phong Thành, hiện tại đội ngũ đưa đón biểu tỷ, đang trên đường lớn. Hy vọng ngươi vẫn tới kịp!

Bi Thanh Yên nói.

- Ừm! Ngươi đi đi!

Chung Sơn gật đầu.

Bi Thanh Yên gật đầu, lập tức bay ra ngoài, đi về Trường Sinh giới, đem lời nói của Chung Sơn mang cho gia chủ của bộ tộc họ Bi.

Đợi Bi Thanh Yên rời đi, Chung Sơn mới nhìn về Bảo Nhi đang vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên.

- Ngươi rốt cuộc có bao nhiêu tình nhân?

Bảo Nhi vẻ mặt u oán nói.

Chung Sơn đổ mồ hôi!

- Chỉ có một mình Thanh Ti mà thôi! Trước kia ta không phải là đã nói với ngươi sao?

Chung Sơn lập tức an ủi.

- Ai biết được!

Bảo Nhi u oán nói.

- Ta xem ngươi phải đổi thành tiểu oán phụ a!

Chung Sơn nắm lỗ mũi của Bảo Nhi, làm động tác chọc cười.

- Hừ!

Bảo Nhi khẽ hừ.

Ngày thứ hai, Chung Sơn xử lý tốt hết thảy đại sự trong triều, gọi một thân ảnh hắc bào tới!

Khô Lâu Quân Vương, Vương Khô!

Bởi vì thân thể Vương Khô đặc thù, cho nên, lần này Đế triều lên cấp rất nhiều an bài, không có coi hắn ở bên trong, bất quá, giờ phút này đi Băng Phong Đế triều, phải có Vương Khô đi theo mới được.

Bởi vì lực lượng quần thể liên quan đến chuyện lần này thật sự quá khổng lồ!

- Lên đường!

Chung Sơn nói.

- Vâng.

Vương Khô gật gật đầu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.