Trường Sinh Bất Tử

Quyển 6 - Chương 67: Trí tuệ Diêm Trùng Chi



Quảng trường Âm Mê đã hoàn toàn thay đổi. Phạm vi khổng lồ đã hóa thành phế tích, trên mặt đất bốn phía rạn nứt, lại lõm xuống rất nhiều, nhìn qua vô cùng quỷ dị.

Long thai ba triều vẫn đứng chỗ cũ, chỉ là tình hình đã xảy ra biến hóa nhất định. Đặc biệt là Đại Tấn Hoàng triều, Quách Phong, Quách Phong hai mắt đỏ rực, nắm chặt tay vịn, còn kém chút nữa là xông lên cùng Chung Sơn liều mạng.

Bởi vì, trong tràng đã xảy ra nghịch chuyển kinh thiên.

Ngay 2 ngày trước, sau khi Huyết Tinh La bị Tiên Tiên ký huyết kế tuyên thệ, lại mang theo mười vạn Huyết Lang, rời khỏi quân đội Đại Tấn Hoàng triều, cùng nhau cung kính đứng phía trước long thai của Chung Sơn.

Huyết Tinh La lại đứng phía trước long thai, chờ Tiên Tiên tỉnh lại.

Ba triều chưa đi, còn có một nguyên nhân, chính là chờ đợi kết quả trong Âm Mê Sơn Mạch. Mặt khác 25 tòa thành trì thuộc sở hữu của ai.

Có thể kết luận, lần này Đại Tấn Hoàng triều ăn quả đắng rồi, không chỉ mất địa bàn, mà còn mất cả quốc thú. Huyết Lang bộ tộc, bị Đại Tranh Hoàng triều lừa mất?

- Cáp.................

Tiên Tiên biếng nhác ngáp một cái, rốt cục tỉnh lại. Hai mắt hơi hơi hé ra, phát hiện mình đang nằm trong ngực Chung Sơn, cảm giác thật là thoải mái!

Nên biết rằng, trước khi Tiên Tiên hóa hình người, nàng thích nhất là ngủ trong ngực Chung Sơn, Chung Sơn cũng vô cùng sủng ái nàng, cho tới tận sau này hóa hình người mới không còn cái đặc quyền này. Không thể tưởng được lần này bị thương lại được vào ngủ.

Ngửi mùi quen thuộc, Tiên Tiên hai mắt nhắm lại, làm như chưa hề tỉnh lại. Hà hơi một cái lớn như vậy, tên ngốc cũng biết nàng đã tỉnh, lại còn giả bộ ngủ?

Chung Sơn:

..........

- Huyết Tinh La ra mắt chủ thượng.”

Huyết Tinh La cung kính kêu lên.

Hai ngày này, Huyết Tinh La suy nghĩ rất cẩn thận, tu vi của mình không bị hạ xuống, cũng chính là Mệnh của Tiên Tiên không vì huyết kế tuyên thệ mà áp chế Mệnh mình, như vậy chỉ có thể nói Mệnh của Tiên Tiên so với Mệnh của Hoàng Cực Cảnh càng cao quý hơn. Trời sinh mệnh cao quý? Khó trách to mồm như thế.

Mà Đế Cực Cảnh Sát Phá kia, còn gọi nàng là thiếu chủ, có thể nói rõ nàng là chủ thượng của hắn, Sát Phá tu vi Đế Cực Cảnh, vậy chủ thượng Sát Phá không phải đạt tới Thiên Cực Cảnh sao? Thiên Cực Cảnh Lang tộc?

Tại sao mình lại không biết âm phủ có Thiên Cực Cảnh Lang tộc?

Nhưng mà sự thật lại là như thế, Mệnh của thiếu chủ đã vượt qua Hoàng Cực Cảnh, Mệnh của lão chủ thượng không phải còn cao hơn sao?

Nếu nói Huyết Tinh La không hối hận, đó là không có khả năng, nhưng sau khi nhận thấy đối phương cường đại, sự hối hận trong lòng cũng hòa hoãn rất nhiều.

- Tên lang tướng kia gọi ngươi.

Chung Sơn lay lay Tiên Tiên nói.

Bị Chung Sơn lay, Tiên Tiên biết giấu không được nữa, có chút không muốn đổi thành hình người, thân hình loáng một cái hóa thành hình người.

Có chút nén giận nhìn Huyết Tinh La phía xa.

- Ừ, cái tên xấu xa kia, nếu trở thành thuộc hạ của ta, về sau liền đứng về phía Đại Tranh Hoàng triều đi, an phận thủ thường, không nên để ta mất mặt.

Tiên Tiên thực trực tiếp nói.

- Vâng!

Huyết Tinh La mặt co rút nói.

Tiếp đó, không cần Tiên Tiên chỉ huy, Huyết Tinh La đã mang theo mười vạn Huyết Lang đi tới phía sau đại quân Chung Sơn.

Xa xa Quách Phong nhìn Huyết Tinh La rốt cục xếp vào hàng ngũ Đại Tranh triều, vẻ cừu hận cũng không giấu được nữa, hai mắt đỏ rực nhìn thẳng Chung Sơn, chỉ là biết Chung Sơn cường đại, cho nên mới nhẫn nhịn, không dám ác miệng.

Đế Cực Cảnh, một Hoàng triều không ngờ cũng có Đế Cực Cảnh? Toàn bộ âm phủ có bao nhiêu Đế Cực Cảnh? Mà cái Hoàng triều này lại ẩn giấu một người? Không, Đại Anh Hoàng triều cũng giấu một tên Đế Cực Cảnh. Thế giới này thay đổi sao? Hai cái Hoàng triều này giấu sâu như vậy để làm gì?

Quách Phong vừa tức giận, vừa khiếp sợ.

- Vù.................

Phía nam Âm Mê Sơn Mạch cũng chính là quảng trường phía bắc Âm Mê, bỗng nhiên một chi đội ngũ đi ra.

Đi trước chính là binh sĩ Nhân tộc.

Đại Tranh Hoàng triều?

Diêm Trùng Chi và Quách Phong đều kinh ngạc nhìn đại quân đi ra, nhìn quần áo, đúng là quân phục của Đại Tranh. Bọn họ đi ra?

Đi ra đầu tiên?

Cùng vài tên binh sĩ tiêu sái đi ra, một soái kỳ khổng lồ cũng theo Lâm Khiếu đi ra, ra khỏi Âm Mê Sơn Mạch.

Lâm Khiếu!

Đại Tranh Hoàng triều, quân đoàn trưởng thứ nhất, Đại tướng quân đương triều! Lâm Khiếu!

Trong nháy mắt Chung Sơn nhìn thấy Lâm Khiếu, ánh mắt hiện lên vẻ vừa lòng, chỉ cần Lâm Khiếu không bị gì, tất cả sẽ không sao.

Lâm Khiếu đi ra đồng thời còn mang thêm hai cái soái kỳ.

Hơn ba ngày, thời gian không đến bốn ngày, Lâm Khiếu đã cướp soái kỳ hai đội quân kia về tay.

Quá nhanh rồi chứ!

Đây là làm sao lĩnh quân? Ba ngày? Chỉ dùng ba ngày?

Theo Lâm Khiếu đi ra, xa xa, cũng chậm rãi nhìn thấy hai quân ảnh (thân ảnh quân đội) khác, từng người mang theo vẻ mệt mỏi và thương tích đi ra.

Đại Tranh Hoàng triều đại thắng!

- Chúc mừng Đại Tranh Hoàng đế!

Diêm Trùng Chi ở xa xa cười nói.

- Ừ!

Chung Sơn thân mật gật gật đầu.

- Đi.................!

Quách Phong vung tay áo, chỉ huy long thai dẫn đại quân quay đầu bỏ đi.

15 tòa thành trì đem ra đánh bạc, bị thua toàn bộ, Đại Tấn Hoàng triều mất gần 1 nửa quốc thổ.

Loại đánh cược đất đai này, ở dưới âm phủ thiên rất thường xuyên, mọi người đều phải tuân theo quy củ này, nếu người đổ cuộc thua không trả quốc thổ, vậy chính là địch của các triều, Đại Tranh, Đại Anh đều sẽ cùng chinh phạt Đại Tấn Hoàng triều.

Cộng thêm lần trong đánh cược đất đai này, thể hiện rõ thực lực của Đại Anh và Đại Tranh rất mạnh, Quách Phong tự nhiên không dám quỵt nợ.

- Lâm Khiếu may mắn không nhục mệnh!

Lâm Khiếu mang theo 18 vạn đại quân còn lại, đi đến trước mặt Chung Sơn cung kính nói.

- Vất vả!

Chung Sơn nhìn chúng quân nói.

- Tạ ơn bệ hạ!

Đại quân cung bái một câu.

Lâm Khiếu mang theo quân đội Đại Tranh, một lần nữa đứng vào hàng ngũ.

Ma hai bên kia, quỷ quân của Đại Anh còn lại 8 vạn, mà Đại Tấn Hoàng triều toàn bộ bộ binh bị diệt, Lang tộc cũng chỉ chết 1 vạn, cũng là do Lâm Khiếu cố ý thủ hạ lưu tình.

Đại Tranh quân đội thật cường đại!

Thường trong đánh cược đất đai trước kia, ở trong Âm Mê Sơn Mạch đều phải chiến tranh mười ngày nửa tháng, mà lần này chỉ vẻn vẹn diễn ra 3 ngày? Có thể thấy được Lâm Khiếu mạnh cỡ nào.

- Chung Sơn, từ nay về sau năm thành gần sông, quy về Đại Tranh!

Diêm Trùng Chi nguyện đổ chịu thua nói.

- Đa tạ!

Chung Sơn gật gật đầu.

Tiếp đó, Diêm Trùng Chi chỉ huy long thai, mang theo quỷ quân vô tận, đường cũ quay về, đánh cược đất đai từ đó chấm dứt.

Đại Tấn, mất 15 tòa thành trì. Nền tảng lập quốc lung lay!

Đại Anh, mất 5 tòa thành trì, tổn thất rất nhỏ!

Đại Tranh, được 20 tòa thành trì, thực lực đại tăng!

Lâm Khiếu trên long thai, Chung Sơn dẫn dắt quân đội Đại Tranh Hoàng triều, khải hoàn hồi triều! Cử quốc đồng khánh!

Trên đường Đại Anh Hoàng triều trở lại.

Diêm Trùng Chi nhìn về phía lão già nát rượu, nhíu mày suy tư.

- Tiền bối, Đại Tranh Hoàng triều này, người có nhìn nhận gì?

Diêm Trùng Chi lên tiếng hỏi.

Bên cạnh quỷ tướng đều im lặng nghe, làm ra phân tích.

Lão già nát rượu lấy ra vò rượu lúc trước, chính là vò rượu lấy được từ chỗ Chung Sơn.

- Như thế nào?

Diêm Trùng Chi hơi hơi ngoài ý muốn.

- Rượu này, không phải rượu trong âm phủ.

Lão già nát rượu ngẫm nghĩ một lát rồi nói.

- Ồ?

Diêm Trùng Chi hơi ngoài ý muốn nói.

- Trái cây ủ rượu, đều đến từ dương gian, trong rượu có Kim Dương khí, còn có Ngân Nguyệt khí.

Lão già nát rượu nói.

Kim Dương, Ngân Nguyệt, cái này chỉ có dương gian mới có, âm phủ chỉ có Tử Nhật và Hồng Nguyệt.

- Dương gian?

Diêm Trùng Chi nhíu mày nói.

- Không sai, trong mấy người kia, tu vi Sát Phá cao nhất, nhưng mà Sát Phá lại rất cung kính với Chung Sơn. Còn có tiểu lang kia, nhường người khác khó hiểu.

Lão già nát rượu nhíu mày nói.

- Không đúng!

Diêm Trùng Chi mày nhướng lên nói. Không khỏi ngưng trọng.

- Ồ?

Lão già nát rượu nhìn về phía Diêm Trùng Chi.

- Sát Phá tu vi Đế Cực Cảnh tuy rằng mạnh, nhưng mà trên long thai đối phương cũng không phải là mạnh nhất, ít nhất có hai người còn mạnh hơn hắn.

Diêm Trùng Chi bỗng nhiên nói.

- Ách?

Lão già nát rượu hơi hơi kinh ngạc.

- Thứ nhất, chính là Chung Sơn, Chung Sơn nhìn Sát Phá, ánh mắt không có loại cầu hiền, vô cùng tùy tiện, mà Sát Phá đối với Chung Sơn cũng vô cùng cung kính, có thể thấy được, không luận thân phận, chỉ luận thực lực, Chung Sơn có thể áp chế được Sát Phá!

Diêm Trùng Chi vô cùng khẳng định nói.

- Ừ!

Lão già nát rượu gật gật đầu.

- Thứ hai, là nam nhân luôn luôn đứng ở phía sau Chung Sơn, kẻ sắc mặt tái nhợt kia, ngươi còn nhớ rõ không?

Diêm Trùng Chi trầm giọng nói.

Diêm Trùng Chi để mắt ba người, ngay cả người không chút nổi bật phía sau Chung Sơn hắn cũng để ý cẩn thận.

- Là người toàn thân tử khí kia? Ta có thể cảm nhận được, trên người hắn phát ra một tia tử khí, nhưng cũng không phải Cương thi, rõ ràng là người.

Lão già nát rượu ngẫm lại nói.

- Hắn tên Thi tiên sinh, trên dưới Đại Tranh cả triều, hắn chỉ bái một mình Chung Sơn.

Diêm Trùng Chi hít sâu một hơi nói.

Trên dưới chỉ bái 1 mình Chung Sơn? Không thể tưởng được không ngờ Diêm Trùng Chi có thể cẩn thận tìm được như vậy. Cái gọi là biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng, Diêm Trùng Chi chính là người như vậy, lão già nát rượu cảm thán năng lực của Diêm Trùng Chi đồng thời, cũng cẩn thận hồi tưởng lại một màn lúc trước.

- Ta nhớ ra rồi, cho dù lúc Sát Phá phát ra thực lực cường đại nhưng mà ánh mắt Thi tiên sinh dường như đều không có 1 chút gợn sóng.

Một tên đại thần một bên nhớ lại nói.

- Không 1 chút gợn sóng? Vì sao? Bởi vì hắn đối với năng lực của Sát Phá căn bản không để vào mắt!

Diêm Trùng Chi vô cùng khẳng định nói.

Đế Cực Cảnh? Đế Cực Cảnh cũng không để vào trong mắt?

Làm sao có thể? Chúng đại thần không khỏi mờ mịt.

- Lại nữa, bạch lang Tiên Tiên kia cũng rất cổ quái, Đế Cực Cảnh Sát Phá không ngờ cung kính với nàng như thế.

Một tên đại thần bên cạnh vừa lắc đầu vừa nói.

- Còn có Lâm Khiếu, ba ngày? Ba ngày đã tạo ra chiến tích cường đại như thế, chuyện này, chuyện này cũng quá khoa trương đi.

Một đại thần khác cũng nhíu mày cảm thán không thôi.

- Bốn người này, đều cùng Chung Sơn xuất hiện, đột nhiên xuất hiện, sáu năm ngắn ngủi đánh hạ Đại Hiến Hoàng triều, thành lập Đại Tranh Hoàng triều. Xem ra, rất có thể là nhân gian kiêu hùng!

Diêm Trùng Chi ngẫm nghĩ một lát rồi nói.

Chỉ một hồi công phu, Diêm Trùng Chi chỉ vẻn vẹn bằng vào ánh mắt đám người Thi tiên sinh đã phán đoán ra lai lịch của Chung Sơn, thật sự khó lường. Đây là một nhân vật trí mưu siêu quần. Khó trách lại trở thành quân chủ một nước.

- Nhưng, bệ hạ, âm dương hai giới, căn bản không thông nha, trừ phi người dương gian chết hóa thành quỷ hồn, quỷ hồn âm phủ đầu thai nhân gian mới có thể đi tới đi lui, mà đó lại chính là tiên nhân. Chẳng lẽ bọn họ đã đạt tới tiên cảnh?

Một đại thần nhíu mày nói.

- Tạm thời không thể hiểu hết!

Diêm Trùng Chi mặt nhăn mày nhíu, cũng muốn không rõ.

- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.