Đan sư đỉnh cấp mang theo người thân hoặc đệ tử của mình ngồi vào bàn!
Đám người Chung Sơn tới còn có chút sớm! Ở trong này, chỉ có Đan sư luận bàn, Đế Vương ở trong này cũng không được xem trọng.
Sau khi đám người Chung Sơn ngồi xuống, không lâu lại có hai người được một thái giám dẫn lại. Cầm đầu đúng là Từ Phúc Chung Sơn gặp 3 tháng trước, phía sau còn có Bạch Nghiệp đi theo.
Từ Phúc vẫn một thân áo bào tím, khuôn mặt vô cùng lạnh lùng, lúc đi tới gần cho ngồi, khẽ gật đầu với Bảo Nhi, cũng khẽ gật đầu với Long Hổ Đan Thánh, còn những người khác đều làm ra vẻ hờ hững.
Từ Phúc và Bạch Nghiệp được Lam Diễm Đại đế dẫn tới một bên khác, lẳng lặng ngồi chờ, chờ khi Vạn Đan Đại Hội bắt đầu.
Người tới càng ngày càng nhiều, toàn bộ bốn phía quảng trường cũng chậm rãi phủ đầy người, quảng trường phía bắc hướng đám người Chung Sơn, khách quý cũng đã nhồi chặt.
Chỗ này hội tụ phần lớn tuyệt đỉnh nhân tài Đan đạo Thần Châu, một khi nơi này bị đánh lén, Đan đạo Thần Châu nhất định sẽ tiến vào thời kỳ suy giảm.
Đương nhiên, không có thế lực nào dám quấy rối ở trên Vạn Đan Đại Hội, đây chính là đại hội đo Thiên triều, và Thánh địa cũng tổ chức, trừ phi ngươi không muốn sống chăng?
Người tham gia Vạn Đan Đại Hội cũng gần như đã vào hết, gần vạn người, nhìn qua vô cùng đồ sộ.
Nhưng tổ ghế bên cạnh Từ Phúc không ngờ bỏ không, nói cách khác, nơi đó chắc là đan môn có địa vị vô cùng tôn quý, không ngờ lại vắng mặt.
Thái Tuế Thiên triều!
Vắng mặt chính là Thái Tuế Thiên triều? Chung Sơn lập tức phân tích ra, ngồi phía bắc thường là Đan đạo tông môn lớn, hoặc là Đan đạo tông môn cổ xưa, hoặc là người của Thiên triều, Thánh địa.
Đối với việc Lam Diễm Đế triều thân cận Thái Tuế Thiên triều, Chung Sơn tuy rằng không biểu lộ gì, nhưng lại rất để ý, cho tới tận khi mọi người đều vào trường, người của Thái Tuế Thiên triều vẫn chưa tới!
Bọn họ không tới tham gia?
- Đóng trường!
Long Hổ Đan Thánh một tiếng cao giọng nói.
Đóng trường, có nghĩ là người tới muộn, cũng không được phép tham gia Vạn Đan Đại Hội!
Long Hổ Đan Thánh, có thể nói là người đức cao vọng trọng nhất trong Đan đạo, lão vừa lên tiếng, gần như toàn trường đều yên tĩnh, không dám nhìn thẳng vào lão.
- Oa...................
Một tiếng quạ đen vô cùng hùng hậu đột nhiên vang lên, vang vọng toàn bộ Vạn Đan Đại Hội, tiếng quạ đen không hề khó nghe giống như trước kia, mà phảng phất như tiếng chung, thâm nhập vào trong lòng người.
Một tiếng oa giống như tiếng sấm, chấn lỗ tai mọi người ung ung. Giống như là người tới muốn quấy rối vậy, lấn át hiệu lệnh của Long Hổ Đan Thánh, khiêu khích quy củ của Long Hổ Đan Thánh.
Mọi người trong lòng căng thẳng, đồng thời một cỗ khí tức nóng rực truyền khắp quảng trường, mọi người bỗng nhiên cảm thấy oi bức. Trong bầu trời, một cỗ uy áp khổng lồ ép xuống.
Không gì khác, hình như muốn người trên mặt đất đều thần phục.
Trung tâm quảng trường lập tức bị cỗ uy áp này tấn công phát ra một cỗ khí lưu, khí lưu cuồn cuộn, cát bụi nổi lên tràn ngập bốn phương tám hướng.
Mọi người kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại.
1 đạo kim quang vô cùng chói mắt, bắn thẳng tới mắt mọi người, người tu vi thấp lập tức cúi đầu nhắm mắt, không dám nhìn thẳng.
Người tu vi cao lại thấy trên bầu trời xuất hiện thêm một vầng mặt trời, hơn nữa đang từ trên cao nhanh chóng rơi xuống. Trong mặt trời là một con quạ đen to lớn, không, là Kim Ô Nha, con quạ vàng có ba chân, xung quanh được bao bọc ngọn lửa hừng hực. Giống như thái dương đang rơi xuống vậy.
- Oa...................
Tam Túc Kim Ô mở cánh ra, lại một tiếng thét cao vút vang lên trong lòng mọi người. Long Hổ Đan Thánh ánh mắt giận dữ, Lam Diễm Đại đế cũng nhướng mày lên.
Tam Túc Kim Ô, đó là Thái tử Thái Tuế Thiên triều đến!
Nhưng Thái tử Thái Tuế Thiên triều cũng không theo trình tự mà đến mà lại từ trên trời giáng xuống, bằng cách chơi trội vào trường, dường như khiêu khích toàn bộ Vạn Đan Đại Hội vậy.
Đây là vì cái gì? Khiêu khích? Kiêu ngạo? Không đầu óc? Hay là có mục đích khác?
Tam Túc Kim Ô cao mười trượng mở cánh ra, liệt hỏa xông lên tận trời, quạ đen Hoàng giả mạnh nhất, ngọn lửa không chế cũng là ngọn lửa có sức phá hoại mạnh nhất - Thái Dương Chân Hỏa! Được xưng là có thể đốt được vạn vật thế gian.
Đương nhiên, đây chỉ vẻn vẹn là được xưng mà thôi, với năng lực Tam Túc Kim Ô trước mắt thì còn xa mới làm được! Chỉ có thể nói rõ Thái Dương Chân Hỏa cường đại mà thôi.
Nghe đồn Thái Dương Chân Hỏa là ngọn lửa đứng đầu Thần Châu.
Trong nháy mắt Tam Túc Kim Ô xuất hiện trên vùng trời quảng trường, đầu tiên là hướng tới Long Hổ Đan Thánh, dường như khiêu khích quyền uy của Long Hổ Đan Thánh vậy.
Long Hổ Đan Thánh, Đế Cực Cảnh, là Định hải thần châm của Lam Diễm Đế triều!
Đồng dạng, Tam Túc Kim Ô cũng là Đế Cực Cảnh, 1 cỗ khí tức cường đại bức thẳng tới khu vực phía bắc.
Khu vực phía bắc quảng trường!
Long Hổ Đan Thánh ánh mắt lạnh lùng, dường như muốn ra tay giáo huấn tên súc sinh làm rối loạn toàn trường này, nhưng mà Lam Diễm Đại đế vừa mới kế vị, thực lực mới chỉ tới Hoàng Cực Cảnh, khuôn mặt lập tức trắng bệch! Ánh mắt lại hiện lên một chút khủng hoảng.
- Chiếp...................
Bỗng nhiên quảng trường phía bắc truyền tới một tiếng vang giòn tan, trong nháy mắt truyền khắp bốn phương tám hướng.
Là Thiên Linh Nhi, là cánh tay Thiên Linh Nhi.
Sau một tiếng Tước kêu, cánh tay phải Thiên Linh Nhi bỗng nhiên hiện lên một đoàn sáng xanh bắn vọt lên trời.
- Chiếp...................
Một tiếng tức giận vang lên, trước mặt Tam Túc Kim Ô mười trượng bỗng nhiên xuất hiện 1 con chim lửa nhỏ cỡ bằng bàn tay.
Chim nhỏ vô cùng quái dị, lông trên người đỏ rực, nhưng mà ngọn lửa trên người lại là màu xanh thẳm.
Ngọn lửa màu lam không ngừng nảy lên, không gian xung quanh cũng theo đó không ngừng rung chuyển.
Chim nhỏ phẫn nộ nhìn Tam Túc Kim Ô thét lên.
- Chiếp...................
Một ngọn lửa màu làm từ trên người chim nhỏ phun ra, lập tức ngọn lửa trên người Tam Túc Kim Ô rung lên.
- Oa...................
- Chiếp...................
Một quạ một chim, không ngừng đôi co, không ai nhường ai.
Chim nhỏ màu đỏ đúng là Chu Tước luôn ẩn nấp trong cơ thể Thiên Linh Nhi, chỉ là sau lần này thức tỉnh không lại xuất hiện thêm một ngọn lửa thần, ngọn lửa màu lam thủy chung quay quanh người Chu Tước.
Rất hiển nhiên là Chu Tước bị khiêu khích Tam Túc Kim Ô chọc giận.
Tuy rằng Tam Túc Kim Ô không phải hướng tới Chu Tước, nhưng mà ngọn lửa tấn công, rõ ràng lại khiến cho Chu Tước cảm giác được.
Thái Dương Chân Hỏa vàng chói phun về phía Chu Tước.
- Tiểu Hồng.
Thiên Linh Nhi cả kinh kêu lên.
- Chiếp.
Chu Tước quát to một tiếng, ngọn lửa màu lam trên người cũng đánh tới Thái Dương Chân Hỏa.
- Thình thịch...................
Hai ngọn lửa va chạm lập tức đốt cháy hết tất cả những thứ xung quanh, một cỗ bức xạ tấn công bốn phía, thanh thế ngập trời.
- Đó là lửa gì? Không ngờ chặn được Thái Dương Chân Hỏa? Ta có phải hoa mắt hay không?
- Làm sao có thể, làm sao lại có ngọn lửa có thể ngăn cản Thái Dương Chân Hỏa?
- Thái Dương Chân Hỏa không phải là ngọn lửa mạnh nhất sao?
..........................
Khắp nơi truyền tới tiếng kinh ngạc, nên biết rằng, căn cứ theo lịch sử Thần Châu ghi lại. Từ trước tới giờ chưa bao giờ có ngọn lửa nào dám cùng Thái Dương Chân Hỏa so sánh, Thái Dương Chân Hỏa chính là loại lửa mạnh nhất thiên hạ, cũng khẳng định địa vị của Ô Nha bộ tộc ở Thần Châu, nhưng mà, trước mắt là cái gì? Không ngờ 1 ngọn lửa khác đỡ được Thái Dương Chân Hỏa.
- Chu Tước? Nam Minh Ly Hỏa?
Cách đó không xa Từ Phúc đột nhiên kêu lên. Ánh mắt hiện lên vẻ ngoài ý muốn.
- Oa...................
Tam Túc Kim Ô thấy Bách Linh Thái Dương Chân Hỏa thăm dò bị đỡ được, ánh mắt giận dữ vừa muốn thi triển một chiêu mạnh hơn nhất thì một tiếng vang lên.
- Thần Thất, tốt lắm!
Bỗng nhiên trên trời cao truyền tới một giọng nói. Giọng vang như tiếng chuông, truyền khắp bốn phương.
Tam Túc Kim Ô nghe vậy, lập tức có chút không đành lui lại. Tiếp đó thân hình nhoáng lên một cái, thu nhỏ lại chỉ bằng cỡ bàn tay.
Chu Tước thấy Tam Túc Kim Ô rút đi, ánh mắt hiện ra vẻ đắc ý.
- Chiếp, chiếp, chiếp.
Chu Tước vui bay múa một hồi, liền từ không trung hạ xuống, đậu trên bàn tay Thiên Linh Nhi.
- Tiểu Hồng, ngươi tỉnh rồi, làm ta sợ muốn chết!
Thiên Linh Nhi vỗ vỗ lên cái đầu nhỏ của Chu Tước một cái.
Chu Tước ngoái đầu, vẻ mặt rất bất mãn, nhưng mà lúc Thiên Linh Nhi lấy ra Hỏa Linh, Chu Tước lập tức vui mừng vỗ vỗ cánh, nhanh chóng mổ tới.
Lúc này, trên trời cao, một thân ảnh chậm rãi hạ xuống. Tam Túc Kim Ô hóa thành cỡ bàn tay, cũng bay về phía người kia, đậu trên bả vai nam nhân kia.
Đó là một nam nhân mặc kim bào, vẻ ngoài vô cùng khôi ngô, khuôn mặt vô cùng ngạo khí, mi tâm có một đạo tơ hồng, hai mắt lộ ra cỗ duệ khí vẻ coi thường hết thảy. Phía sau có chín người đi theo, quần áo khác nhau.
Nam nhân kim bao chính là 1 trong những người trọng điểm chú ý của Chung Sơn. Thái Tuế Thiên triều, thất Thái tử, Trùng Thiên Thái tử! Lục Trùng Thiên!
Một bên, Bảo Nhi và Thiên U lập tức lấy ra Chung Sơn, dùng tay an ủi hắn.
Cảm nhận nắm tay mềm mại, Chung Sơn hít một hơi thật sâu, nhìn nhị nữ gật gật đầu.
Trùng Thiên Thái tử mang theo 9 người chậm rãi rơi xuống đất, hơi hơi ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Chu Tước trong lòng bàn tay Thiên Linh Nhi, trong mắt hơi híp lại, nhưng lại che giấu rất tốt, lập tức quay đầu nhìn về phía Long Hổ Đan Thánh.
- Vừa mới đuổi tới, Long Hổ Đan Thánh, đã lâu không gặp!
Trùng Thiên Thái tử cười nói.
- Đuổi tới? Nhưng mà Vạn Đan Đại Hội không chào đón phương thức này!
Long Hổ Đan Thánh giọng điệu thản nhiên nói.
- Thái Tuế Thiên triều ta mang rất nhiều thành ý tới đây, đồng thời lĩnh ý chỉ của Thánh thượng, hy vọng sau đại hội này, Long Hổ Đan Thánh có thể đi tới Thái Tuế Thiên triều ta, Thái Tuế Thiên triều ta đã chuẩn bị một chỗ cung phụng Đan đạo cho ngài rồi!
Trùng Thiên Thái tử cười nói.
Trùng Thiên Thái tử nói xong, toàn bộ quảng trường đều ồ lên, đây là ý tứ gì? Trùng Thiên Thái tử đây là đang mời hay là uy hiếp? Hắn bắt ép Đan Thánh gia nhập Thái Tuế Thiên triều?
Vừa rồi Kim Ô rơi xuống đất, khí thế bức thẳng tới Long Hổ Đan Thánh chẳng lẽ là muốn đánh tan dáng vẻ oai phong bệ vệ của Long Hổ Đan Thánh?